Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 1:

Năm nay tôi mười sáu tuổi, vì bệnh tình của chị tôi mà gia đình tôi phải chuyển từ nông thôn lên thành thị. Vì không thể trả nổi các chi phí thuốc men, viện trưởng tội nghiệp chúng tôi nên đã để cả nhà tôi làm công ở bệnh viện để duy trì kế sinh nhai và tiền thuốc men.

Tôi được phân vào nhà xác để làm việc. Hôm nay vào ngày đầu tiên đi làm, tôi đã bị người bảo vệ nhà xác là Ông Lưu doạ cho chết khiếp rồi.

Tóc ông ta rối bù, từ lông mày đến khoé miệng có một vết sẹo dài đầy dữ tợn, lúc nói chuyện với người khác, vết sẹo chuyển động nhúc nhích, giống như là chiếc miệng lớn đầy máu tanh và hung tàn của thú dữ vậy.

“Nhóc, chén cơm của người canh nhà xác không có dễ ăn như vậy đâu, cậu có sợ xác chết không?”

Thanh âm của ông ta đặc biệt khó nghe, giống hệt như là tiếng quạ kêu ở trong thôn vậy.

“Không sợ!”

Tôi ưỡn ngực lên.

“Đi mang hết tất cả các xác chết trong ngăn lạnh ra ngoài rồi bỏ vào lại đi.”

Đôi mắt mang tử khí nặng nề của ông ta nhìn tôi, rồi đưa cho tôi một xâu chìa khoá.

Máu huyết nóng rực của tôi trào lên, tôi nhanh bước đi vào phía bên trong cùng rồi mở chiếc ngăn lạnh đầu tiên ra, sau đó một tay kéo ra ngoài, một luồng khí lạnh và quỷ dị tức tốc xông ra ngoài.

Trong ngăn lạnh là một thiếu phụ, nửa bên mặt bị đập nát rồi, cả cái đầu giống như là cục thịt bị dính máu vậy, khuôn ngực trắng như tuyết cứng đờ, càng lúc càng trắng.

Một mùi nồng nặc kết hợp với sự công kích mãnh liệt của thị giác, tôi oẹ một cái rồi nôn ra ngoài, tôi ngồi xổm trên mặt đất không ngừng nôn mửa, rất lâu mới ngừng lại.

Ông Lưu ôm lấy bụng ha hả cười to, thanh âm khó nghe vang vọng trong căn nhà xác.

Tôi cố nhịn sự kinh tởm mà đứng dậy lau lau miệng, hai tay thò vào trong ngăn lạnh, cảm nhận được một sự lạnh lẽo thấu xương.

Lúc tôi bắt lấy cơ thể của thiếu phụ, một cảm giác băng lạnh nhớp nháp truyền đến, giống như là đang cầm lấy một miếng thịt bị đông lạnh vậy. Tôi cắn chặt răng rồi dùng sức kéo cô ta ra ngoài.

Chiếc đầu cứng ngắt lập tức húc vào bụng tôi, nửa thân dưới của thi thể toàn bộ đều hiện ra ngoài, bên dưới thân cô ta không có mặc quần áo gì cả!

Mùi của thi thể càng nồng nặc hơn rồi, tôi quay đầu qua hít thở sâu hai hơi rồi mới quay đầu lại dùng sức kéo cô ta ra ngoài hoàn toàn.

Thi thể nặng hơn so với tưởng tượng của tôi nên ngay lập tức đã ngã lên người tôi rồi, khiến cho cả người tôi dính đầy máu. Tôi cố dùng sức vác cô ta lên rồi đặt lên chiếc giường ở bên cạnh.

“Nhớ, lúc khiêng thi thể lên, không được nhìn trái nhìn phải, nghe thấy có người gọi cậu, ngàn vạn lần không được quay đầu.”

Ông Lưu lầu bầu lẩm bẩm, tôi gật đầu, thi thể được đặt lên giường, phần áo bên trên của nữ thi bị tôi túm ra hoàn toàn, để lộ một đôi đồi núi trắng như tuyết, lần đầu tiên tôi nhìn thấy một cảnh tưởng bóng bẩy như vậy, tôi nuốt một ngụm nước bọt, ừng ực một tiếng.

“Trong lòng không được sinh tà niệm với thi thể, nếu không sẽ gặp báo ứng đó.”

Ông Lưu lại lên tiếng, tôi ừ một tiếng rồi vội vàng quay đầu lại, nhưng trong đầu chỉ toàn là cảnh tượng diễm lệ ban nãy.

Không ngờ vác xác chết cũng là một công việc thật tốn sức lực, tôi nghỉ ngơi một lát rồi lại vác thi thể lên người, bỏ về chỗ cũ.

Bỏ người đầu tiên về lại xong, tôi liền đưa tay định đi mở chiếc ngăn lạnh thứ hai.

“Ngừng!”

Bàn tay như móng vuốt đại bàng của Ông Lưu đột nhiên túm lấy tôi, hung dữ nói: “Nhớ cho kỹ, vĩnh viễn cũng không được mở chiếc ngăn lạnh số hai ra.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang