Truyện Canh Xác ( Thủ Thi Người)
Năm nay tôi mười sáu tuổi, vì bệnh tình của chị tôi mà gia đình tôi phải chuyển từ nông thôn lên thành thị. Vì không thể trả nổi các chi phí thuốc men, viện trưởng tội nghiệp chúng tôi nên đã để cả nhà tôi làm công ở bệnh viện để duy trì kế sinh nhai và tiền thuốc men.
Tôi được phân vào nhà xác để làm việc. Hôm nay vào ngày đầu tiên đi làm, tôi đã bị người bảo vệ nhà xác là Ông Lưu doạ cho chết khiếp rồi.
Tóc ông ta rối bù, từ lông mày đến khoé miệng có một vết sẹo dài đầy dữ tợn, lúc nói chuyện với người khác, vết sẹo chuyển động nhúc nhích, giống như là chiếc miệng lớn đầy máu tanh và hung tàn của thú dữ vậy.
“Nhóc, chén cơm của người canh nhà xác không có dễ ăn như vậy đâu, cậu có sợ xác chết không?”
Thanh âm của ông ta đặc biệt khó nghe, giống hệt như là tiếng quạ kêu ở trong thôn vậy.
“Không sợ!”
Tôi ưỡn ngực lên.
Giang Hà
- Truyện Ma-Kinh Dị
- Đang cập nhật
- 5859
- Truyện One