Kể từ đầu năm khi một bộ phim cổ trang tiên hiệp ngẫu nhiên nổi tiếng, khu văn hóa Hoa Hạ của điện ảnh Cổ Đông được các đoàn phim tiên hiệp thuê không còn một chỗ trống, mặc dù hầu hết các bộ phim đều là phim truyền hình có chi phí nhỏ, nhưng tất cả đều hi vọng trước khi phim tiên hiệp hạ nhiệt thì có thể cọ nhiệt để nổi tiếng, trong đó tiến độ quay chụp của đoàn phim <Cướp mặt trăng> là nhanh nhất không ai bằng, trong hai tháng đã quay xong tất cả nội dung, lúc này đang vui vẻ tổ chức nghi thức đóng máy.
“Một hai ba, cà tím!*”
(*) Lúc đọc chữ “子” thì khóe miệng sẽ mỉm cười.
“Đóng máy vui vẻ!”
(*) Nguyên văn là “杀青/hơ khô thẻ tre” – có thể hiểu nôm na chính là hoàn thành tác phẩm.
“Vui vẻ!!”
Bộ phận A khu văn hóa Hoa Hạ, trước bối cảnh cung điện mộc mạc có treo một biểu ngữ màu đỏ “Nghi thức đóng máy đoàn phim <Cướp mặt trăng>, chủ yếu là các diễn viên của đoàn kịch và tất cả các nhân viên của tổ công tác đang đứng cùng nhau chụp ảnh đóng máy.
Lương Yên với tư cách là nữ chính của bộ phim, chuyện hiển nhiên là đứng ở giữa, cô mặc bộ đồ cổ trang màu trắng bên ngoài khoác một áo lông dài màu đen, trong ngực ôm một bó hoa tươi, hướng về phía ống kính nở một nụ cười rực rỡ. Thật ra cho dù cô không đứng ở giữa, thì đứng chen chụp ảnh trong đoàn phim nhiều người như vậy cũng rất dễ dàng nhận ra, diễn viên nữ có làn da trắng sáng và chiều cao nổi trội đứng cùng với các nhân viên bình thường thì tất cả ưu thế đều được thể hiện ra, người qua đường chỉ cần liếc mắt một cái là có thể nhận ra trong những người bình thường này ai mới là tâm điểm.
Sau khi chụp ảnh tập thể, mọi người tốp ba tốp năm tự do chụp ảnh kỷ niệm, tuy thời gian hai tháng quay chụp rất ngắn, thế nhưng trong thời gian sống cùng nhau không ít người cũng tạo lập được cảm tình nhất định, nhất là ở phim trường đoàn phim coi trọng nhất là việc hợp tác và tình nghĩa, nhiều bạn bè thì sẽ luôn có lợi.
Lương Yên đưa hoa cho trợ lý Khương Mộc, sau đó để anh ta chụp ảnh cho cô và đạo diễn Chu Đại Giang, hai người chụp ảnh xong, Chu Đại Giang ngượng ngùng nhìn Lương Yên nói: “Lương Yên à, sự việc hôm trước rất xin lỗi cô, sắp quay xong rồi còn để chuyện ngoài ý muốn này xảy ra, thật sự ngại quá, cô có cần đến bệnh viện kiểm tra một chút không?”
Lương Yên nghe xong bất giác đưa tay sờ ra sau gáy của mình, đầu hơi cúi, sau đó ngẩng đầu lên nở một nụ cười với Chu Đại Giang: “Không cần đâu đạo diễn Chu, bác sĩ cũng đã nói không có chuyện gì lớn.”
“Vậy được rồi.” Chu Đại Giang nói.
Lúc này có hai diễn viên quần chúng cùng tổ lấy hết can đảm lại gần, đầu tiên là chào hỏi Chu Đại Giang, sau đó quanh co lòng vòng hỏi có thể chụp ảnh cùng Lương Yên không.
Lương Yên nghe xong liền gật đầu: “Được chứ.”
Hai diễn viên quần chúng nhận được sự đồng ý, lập tức chia ra mỗi người một bên đứng cạnh Lương Yên tay tạo dáng chữ V, Chu Đại Giang tự động lùi ra khỏi khung hình, nhìn Lương Yên được hai diễn viên quần chúng vây vào giữa, cười híp mắt một cái.
Hắn làm đạo diễn nhiều năm như vậy, lần đầu tiên gặp được diễn viên nữ tốt như Lương Yên.
<Cướp mặt trăng> là bộ phim có chi phí nhỏ, nghe tên đã nồng nặc mùi cẩu huyết, đoàn kịch nghèo kinh phí thấp, vốn không hi vọng sẽ nổi tiếng, vai nam chính và các diễn viên khác đều là người mới trong giới giải trí, trong tổ chỉ có nữ chính Lương Yên có thể coi là diễn viên tuyến ba.
Trên cơ bản người trong giới đều biết những người khó hòa đồng nhất không phải là các đại minh tinh, mà là những nghệ sĩ tuyến hai tuyến ba có chút danh tiếng, bọn họ thường hay có những ý đồ xấu, nhất là dựa vào việc có chút bối cảnh, thậm chí trong đoàn kịch đạo diễn cũng phải nhìn sắc mắt của anh (cô) ta. Cho nên trước khi bộ phim này được tiến hành quay Chu Đại Giang biết nữ chính là Lương Yên thì rất đau đầu, dù sao cô cũng viết được tên mình trên sổ hộ khẩu của Lục Lâm Thành, sao có thể là một tiểu bạch hoa đơn thuần hiền lành được.
Thế nhưng Chu Đại Giang không ngờ trong hai tháng quay chụp này, là một diễn viên nổi tiếng nhất trong tổ, biểu hiện của Lương Yên khiến hắn nhìn cô với một cặp mắt hoàn toàn khác xưa.
Lời thoại luôn luôn đọc thuộc, lúc quay phim vấp phải sai lầm cũng cúi đầu xin lỗi với nhân viên công tác, cho dù là cô hay trợ lý của cô đều luôn luôn hòa thuận với mọi người. Đôi lúc khi kết thúc công việc muộn còn tự chi tiền túi để mời nhân viên đoàn kịch uống trà sữa và ăn xiên nướng.
Chu Đại Giang thở dài tiếc nuối.
Thật ra, hắn cũng có chút tiếc nuối với Lương Yên, cho dù là khả năng diễn xuất hay ngoại hình đều rất tốt, nhưng vẫn luôn vật lộn ở tuyến ba, diễn vai nữ chính trong bộ phim có kinh phí thấp, nếu không phải được trực tiếp chứng kiến thông tin kết hôn trên Weibo hai năm trước, Chu Đại Giang không tin rằng Lương Yên là vợ của Lục Lâm Thành.
Nhắc tới việc này thì lại đau lòng, Chu Đại Giang vuốt cằm, Lục Lâm Thành đóng phim đều là những tác phẩm lớn, nhận được giải ảnh đế, mà vợ của mình vẫn còn ở tuyến mười tám, đây có còn là một đôi không? Bạn bè bình thường cũng biết phải tương tác với nhau đấy!!!
Lương Yên vào tổ hai tháng, đừng nói đến việc Lục Lâm Thành tới thăm ban, từ khi khai máy đến lúc đóng máy ngay cả lãng hoa tượng trưng cũng không gửi cho vợ mình, xem ra Lục Lâm Thành không chỉ không nhắc Lương Yên trước mặt công chúng, mà còn vứt bỏ người ta.
Chẳng trách Lục Lâm Thành kết hôn hai năm, còn có thể sở hữu nhiều fan bạn gái khiến nhiều nghệ sĩ nam hâm mộ như vậy. Chu Đại Giang biết con gái của mình là fan bạn gái trung thành của Lục Lâm Thành, mỗi ngày rời giường việc đầu tiên làm chính là vào super word #ngày hôm nay Lục Lâm Thành đã ly hôn chưa?# để đánh dấu.
**
Lương Yên và hai diễn viên quần chúng chụp ảnh xong, nhìn dáng vẻ mừng rỡ chạy đi của hai cô gái, dường như thấy được bản thân mình ba ngày trước.
Lương Yên mở điện thoại lên, nhìn thoáng qua ngày tháng hôm nay, một lần nữa xác định một sự thật rất cẩu huyết.
Cô…
Mất trí nhớ!
Tuy nhiên không mất trí nhớ hoàn toàn giống như phim truyền hình Hàn Quốc, cô chỉ mất đi ký ức của ba năm.
Theo miêu tả của trợ lý Khương Mộc, sự việc này bắt nguồn từ một cảnh diễn của ba ngày trước, lúc cô di chuyển, người điều chỉnh ánh sáng làm rơi vỡ bóng đèn thì đập trúng đầu cô, tuy lúc đó đã nhanh chóng đưa vào bệnh viên, sau khi kiểm tra các số liệu cho thấy não bộ không bị ảnh hưởng gì, thế nhưng lúc tỉnh lại, lại mất đi ký ức của ba năm.
Bác sĩ nói loại tình huống mất trí nhớ sau chấn thương này không phải là không có trong lịch sử y tế, cũng không loại trừ khả năng hồi phục trí nhớ trong tương lai, nhưng nếu muốn tìm phương pháp điều trị, thì thật đáng tiếc, hiện tại y học tạm thời bất lực.
Có điều đối với vấn đề lần này Lương Yên lại rất thoáng, bởi vì ký ức của cô còn dừng lại ở ba năm trước đây, cô vừa tốt nghiệp trường điện ảnh, vì không có bối cảnh cho nên tiền đồ cũng không có hi vọng, luôn ở tuyến mười tám đóng các nhân vật nhỏ ở nhiều đoàn phim khác nhau trong một thời gian dài, lúc tỉnh dậy lại phát hiện mình thành công thăng cấp từ tuyến mười tám lên tuyến ba mà trước đây nghĩ rằng không thể với tới. Mặc dù đó là một bộ phim truyền hình mạng, nhưng cũng là đóng vai nữ chính.
Cảm giác này khác với lúc trúng số ở chỗ nào? Thật sự rất kích thích!!
Việc đầu tiên mà Lương Yên làm sau khi mất trí nhớ là tìm kiến tên mình, muốn biết trong ba năm qua mình đã cố gắng như thế nào để có thể thăng cấp từ tuyến mười tám lên tuyến ba. Một tay bấm máy, một tay cấu vào đùi, phấn khởi mở bách khoa toàn thư dành riêng cho bản thân, từng hàng từng hàng lướt xuống dưới.
“Họ và tên: Lương Yên
Giới tính: Nữ
Sinh nhật: ngày X tháng X năm 199x
Chiều cao: 169cm
Chồng: Lục Lâm Thành
…….”
Lúc Lương Yên nhìn đến cột chồng liền dừng lại, vẻ mặt không thể tin được.
Cả người giống như là bị trói chặt, chuẩn bị tâm lý rất lâu, hít sâu vô số lần, cuối cùng tay run run, nhấn vào đường gạch dưới ba chữ “Lục Lâm Thành”
Đừng kích động, có lẽ là cùng một tên thôi, Lương Yên che ngực tự nói với chính mình.
Vì vậy lúc ảnh chụp của Lục Lâm Thành hiện ra, Lương Yên nhìn khuôn mặt làm điên đảo hàng nghìn cô gái kia, trong lồng ngực đánh lên một hồi trống, điện thoại trượt ra khỏi lòng bàn tay, hoàn toàn mất bình tĩnh.
Hình như thật sự là Lục… Lâm…. Thành…..
Lục Lâm Thành!
Lục Lâm Thành đấy!!!
Chuyện này chuyện này chuyện này… là tình huống gì vậy!!!
Thế giới này điên hết rồi sao!!!
Lương Yên ngồi trong phòng bệnh nóng nảy điên cuồng một lúc lâu, sau đó mới nhặt điện thoại lên, tràn đầy phấn khích tìm kiếm thông tin bát quát của Lục Lâm Thành… với chính mỉnh.
Lục Lâm Thành xuất thân là một thần tượng, khi ca khúc debut bùng nổ, gần như là chỉ trong một năm ngắn ngủi liền trở thành ngôi sao nam có chỉ số lưu lượng đứng đầu trong giới giải trí, danh tiếng vang xa, mà đường về cuối cùng của tất cả các thần tượng trong nước đều là đi đóng phim, huống chi với nhan sắc cấp độ thần của Lục Lâm Thành, khi sự nghiệp hát nhảy đạt tới đỉnh của Kim Tự Tháp, đương nhiên là Lục Lâm Thành muốn đi đóng phim.
Ký ức của Lương Yên dừng lại ở thời gian lúc Lục Lâm Thành bắt đầu bước vào cuộc sống của giới diễn viên. Tác phẩm đầu tiên là bộ phim văn học <Thanh xuân> của đạo diễn mới, bởi vì trước kia có một số thần tượng chạy đi đóng phim nhưng hầu như đều mờ nhạt, cho nên bất kể là người trong nghề hay là người hâm mộ của Lục Lâm Thành đều cảm thấy lo lắng. Lương Yên với tư cách là người qua đường của Lục Lâm Thành đã giữ một tâm trạng chờ mong để xem phim, kết quả không nghĩ tới ba năm sau trong bách khoa toàn thư viết, tác phẩm đầu tay <Thanh xuân> của Lục Lâm Thành tại phòng bán vé gặt hái được doanh thu tốt đẹp, kỹ năng diễn xuất được khen ngợi, hầu như là ôm đồm tất cả các giải thưởng tân nhân của giới phim ảnh, sau đó con đường làm diễn viên của Lục Lâm Thành cứ vậy mà lên thẳng, trở thành người có chỉ số lưu lượng cao nhất cùng với khả năng diễn xuất đỉnh cao, thực lực được chứng minh và nhan sắc hiếm thấy.
Lương Yên lướt qua một lượt lý lịch lấp lánh của Lục Lâm Thành, nhìn tỉ lệ người hâm mộ và lượt khen ngợi trên Weibo của anh, chân mày hơi nhíu lại, cả người đều bị cảm giác không chân thật dày đặc vây quanh.
Như một quy tắc quen thuộc của người trong giới, thời trước dẫu gì cũng đã có người từng trải qua, giống như Lục Lâm Thành xuất thân là thần tượng, kể từ khi có phim nổi tiếng mới bước đi trên con đường của phái thực lực, suy cho cùng thì khuôn mặt của lứa tuổi thần tượng vẫn còn đó, làn sóng người hâm mộ còn chờ ở đó, là thời kỳ vàng son để bay lên, công khai chuyện tình cảm giống như là một trận động đất đối với người hâm mộ, kết hôn ư? Không thể nghi ngờ gì, đây là một hành động tự tìm đường chết.
Nhưng tại sao hiện tại Lục Lâm Thành vẫn vững vàng trên vị trí đầu, người hâm mộ tăng nhanh, tuyệt đối không giống bộ dáng của một diễn viên nam đã có vợ.
Đồng thời, thân là vợ của Lục Lâm Thành, sau khi kết hôn sao lại không bị người hâm mộ của Lục Lâm Thành truy sát sau đó phơi thây ngoài đường?
Khương Mộc là người duy nhất biết chuyện Lương Yên mất trí nhớ, cầm theo túi hoa quả bước vào, thì thấy Lương Yên sau khi mất trí nhớ đang tìm kiếm trong phần super word của couple trên Weibo*.
(*): Theo mình hiểu là phần mà người hâm mộ nói về một thần tượng hay một cặp đôi.
Khương Mộc đặt túi hoa quả xuống, thở dài, lấy điện thoại ra.
Lương Yên đang tìm kiếm trong super word thì đột nhiên nhận được hai tin nhắn của trợ lý Khương Mộc trên Wechat.
Cái đầu tiên là ảnh chụp màn hình của bách khoa toàn thư:
“Vợ chồng sơn hỏa, là tên gọi couple của diễn viên Lục Lâm Thành và Lương Yên, lấy chữ “Lâm” và “Yên” trong tên của hai người, bởi vì trong rừng có lửa nhất định sẽ có khói, cho nên gọi là ‘Vợ chồng sơn hỏa’*.”
(*): Lâm ‘林’ là rừng, Yên ‘烟’ là khói.
Fan couple luôn bị coi là một ác quỷ bởi vì họ đứng đối lập với lẽ thường, đồng thời số người rất ít, sức chiến đấu không đáng kể, cho nên trong giao diện bài viết của super word trung bình mỗi tuần đều phải chịu một lần tàn sát của người hâm mộ Lục Lâm Thành vì ‘đại đội tắt lửa’, hiện tại đang thoi thóp đứng trước trạng thái suy tàn.
Cái thứ hai chính là giới thiệu trong super word:
#Ngày hôm nay Lục Lâm Thành đã ly hôn chưa?# Với đông đảo số lượng người hâm mộ và số lượng bài viết, anh được xếp đầu bảng trong chuyện tình cảm, độ phổ biến mỗi ngày thậm chí còn vượt qua các tiền bối, người hâm mộ và rất nhiều quần chúng ăn dưa đều chờ Lục Lâm Thành bỏ rơi bà xã Lương Yên diễn viên tuyến ba, thậm chí ngay cả ngày hai người công bố ly hôn muốn rút thưởng cái gì cũng đã nghĩ xong.
“….”
Lương Yên vẻ mặt cứng nhắc nhìn nội dung Khương Mộc vừa gửi tới, không do dự ném điện thoại, nhảy lên giường, vùi đầu vào trong gối.
Cô không chơi nữa T_T