Tới thăm ban
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Rốt cuộc là anh ta đang có ý gì đây??
Nhưng mà Lương Yên cũng không dám nói gì, suy cho cùng, ít nhất là trên danh nghĩa, người mà Lục lâm Thành đế thăm chính là Đồng Lôi.
Điều chỉnh tâm trạng trong vài phút, lại bắt đầu quay một lần nữa.
Lương Yên chọc chọc vào người Chung Trạch: “Này, bắt đầu rồi.’’
Chung Trạch lau mồ hôi lạnh đầm đìa trên trán.
Đạo diễn hô action, hai người một lần nữa diễn lại cảnh Chung Trạch kabedon ấn tường + cưỡng hôn Lương Yên.
Lần này Chung Trạch dường như càng không được tự nhiên hơn cả lần trước, ít nhất lần trước lúc lôi kéo Lương Yên đi còn có chút khí thế, nhưng lần này ngay cả cánh tay đang nắm chặt cổ tay cô cũng cứng ngắc.
Hai người diễn đi diễn lại mấy lần liền, mỗi lần đều chỉ có thể quay được đến cảnh Chung Trạch kabedon Lương Yên, còn đến cảnh cưỡng hôn thì không thể nào quay nổi nữa.
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Không khí trên phim trường vô vùng quỷ dị, nhưng không ai dám đưa ánh mắt nhìn đến Lục Lâm Thành.
Đạo diễn cảm nhận được hơi bầu không khí mạnh mẽ phát ra từ người đàn ông đứng phía sau mình, lặng lẽ cởi chiếc mũ trên đỉnh đầu xuống lau mồ hôi trên trán.
Lúc đầu trước khi quay cảnh hôn này Lương Yên vẫn còn cảm thấy lo lắng căng thẳng, nhưng bây giờ lại vô cùng vô cùng tức giận.
Trong lòng đã mang Lục Lâm Thành ra X* một trăm lần.
(*Nguyên văn của tác giả)
Cũng đã ly hôn rồi còn chưa âm hồn không tan lởn vởn bên cạnh cô, e rằng mục đích của anh ta đến đây hôm nay chính là khiến cho đoàn làm phim này cảm thấy không được tự nhiên rồi sau đó khoanh tay nhếch mép nhìn cô làm trò cười cũng nên.
Lương Yên cắn răng.
Không phải chỉ là một cảnh hôn thôi sao, các nam nữ diễn viên trực tuyến có ai mà chưa từng diễn qua đâu chứ.
Lương Yên đã từng xem một bộ phim điện ảnh thuộc thể loại tình cảm lãng mạn của Lục Lâm Thành, anh ta và bạn diễn nữ thực sự hôn rất nghiêm túc.
Nhưng cũng lại cảnh ấy, tại sao đến lượt Lương Yên và Chung Trạch lại cứ bị mắc kẹt ở đoạn cưỡng hôn cơ chứ.
Lương Yên nhìn Chung Trạch đang bối rối không được tự nhiên trước mắt mình, không chờ đạo diễn mở miệng kêu cắt, trong lòng dứt khoát đưa ra một quyết định, đột nhiên kéo cổ áo hắn xuống, nhắm hai mắt lại hôn lên. Chung Trạch giật mình, vô thức nghiêng đầu né tránh, Lương Yên hung hăng hôn lên khóe môi hắn.
Toàn phim trường trợn mắt há hốc mồm.
Vốn dĩ phải là cảnh Chung Trạch cưỡng hôn Lương Yên, bây giờ lại đột nhiên biến thành… Lương Yên bá đạo cưỡng hôn Chung Trạch.
Đồng Lôi lặng lẽ nghiêng đầu nhìn Lục Lâm Thành đang ở bên cạnh mình, không khỏi rùng mình.
Qúa đáng sợ.
…
Trên phim trường, vị đạo điễn đáng thương chống lại áp lực cực lớn ở sau lưng mình, lúng túng nói:
“Lương Yên à, cảnh hôn này muốn có điểm nhấn nổi bật thì phải cưỡng hôn, nhưng chủ yếu là Chung Trạch cưỡng hôn cô cơ, cho nên… Cảnh vừa nãy của cô, chúng ta không thể dùng được.’’
“Vâng.” Lương Yên gật đầu, tâm trạng vô cùng thoải mái.
Đạo diễn: “Nào, chúng ta quay thêm một lần nữa.’’
Lương Yên quay đầu ngó nghiêng tìm Chung Trạch khắp nơi, tiểu tử này lại giống như một cô vợ nhỏ mới gả, đột nhiên chạy mất tăm không thấy bóng dáng đâu nữa.
Đến mức này sao, Lương Yên cười một tiếng, hỏi: “Chung Trạch đâu rồi?’’
Đạo diễn cũng quay đầu lại tìm Chung Trạch, sau đó hai người nhìn thấy một bóng dáng cao lớn đang đi về phía bọn họ: “Nếu Chung Trạch đã không có ở đây vậy thì để tôi thay hắn quay một cảnh được không?’’
“Chỉ lấy hình ảnh ở góc nghiêng sườn mặt thôi mà, không phải chúng tôi rất giống nhau sao?’’
Lục Lâm Thành đừng lại ở trước mặt Lương Yên và đạo diễn.
Đạo diễn là một người rất hiền lành hòa nhã, nhất là khi đối mặt với những người có bột cà phê lớn như Lục Lâm Thành này, vì thế lập tức mỉm cười làm ra vẻ tính tình rất tốt nói: “Được chứ, được chứ.’’
“Tôi còn chưa đồng ý mà.’’ Lương Yên trừng mắt lườm Lục Lâm Thành.
Đáng tiếc ở đoàn làm phim này cô thực sự không có quyền lên tiếng.
Lương Yên ở trước mặt Chung Trạch diễn cảnh cãi vã ỏm tỏi gì gì đó còn có thể, lần này thì trực tiếp bắt đầu quay cảnh cưỡng hôn với Lục Lâm Thành luôn rồi.
Vừa rồi Lương Yên cũng bị Chung Trạch kabedon ấn vào tường nhưng làm thế nào cũng không thể cảm nhận được cảm giác bị áo bách, còn khi đứng trước mặt Lục Lâm Thành lại lập tức cảm nhận được.
Chung Trạch được mệnh danh là “Tiểu Lục Lâm Thành” trong làng giải trí, nhưng ngoại trừ ngoại hình của hai người có mấy phần tương tự nhau thì cái khí chất từ xương cốt này không thể nào so sánh được.
Lương Yên hung hăng lườm Lục Lâm Thành một cái, cô bước chân vào diễn xuất đã khá lâu, nhưng cho đến tận bây giờ vẫn chưa bao giờ nghe nói còn có một loại đóng thế cảnh hôn như thế này.
Mẹ kiếp, dựa vào cái gì mà tất cả mọi thứ đều phải nghe anh ta chứ, hôm nay cô muốn quẳng gánh mặc kệ không quay nữa!
Ngay khi Lương Yên đang muốn bảo với đạo diễn mình từ chối làm những cảnh quay như thế này thì Lục Lâm Thành lại đột nhiên đưa tay ra giữ chặt lấy cằm cô, sau đó cúi đầu, che kín môi cô.
“Ưm!’’ Lương Yên bỗng chốc trợn to mắt.
“Ưm ưm ưm ưm ưm ưm!’’ (Lục Lâm Thành tôi đánh chết anh!)
“Ưm ưm ưm ưm ưm ưm!’’ (Cái tên bệnh xà tinh này, buông tôi ra!)
Lương Yên tức giận đến mức không ngừng vung nắm đấm nện thình thịch vào trên ngực và cánh tay của người trước mặt.
Lục Lâm Thành vừa trằn trọc mút mát trên môi Lương Yên vừa đưa tay bắt lấy cánh tay đang đánh người của cô, bắt được cổ tay mảnh khảnh rồi ấn chặt cánh tay lên trên tường.
Đoàn làm phim “Nhân Tâm” chọn áp dụng phương thức thu âm trực tiếp trên trường quay vì thế lúc này cả phim trường cực kỳ yên tĩnh, Lương Yên từ trạng thái tức giận phẫn nộ biến thành vô lực, cuối cùng tiếng khóc nghẹn ngào nức nở như sắp khóc vô cùng rõ ràng.
Máy quay phim tận tụy với công việc.
Đạo diễn ngồi ở sau máy giám sát lấy góc độ chuyên nghiệp hài lòng nhìn chằm chằm vào màn hình.
Lục Lâm Thành quả nhiên không hổ danh là Lục Lâm Thành, đây rốt cuộc là kiểu diễn xuất thần tiên gì vậy chứ!
Một cảnh cưỡng hôn đơn giản và hơi có vẻ cẩu huyết thường thấy trong các bộ phim truyền hình, từ đầu đến cuối một lời thoại cũng không có, thậm chí ngay cả mặt cũng không để lộ hoàn toàn, vẻn vẹn chỉ quay chi tiết của động tác từ lúc hôn môi nhưng cảm xúc ghen tuông và tức giận của nhân vật trong phim nên thể hiện, cùng với tiếng khóc nghẹn ngào nức nở sau khi kiên cường kiềm chế của Lương Yên đã được diễn tả một cách sống động tinh tế nhất.
Còn phần Lương Yên, phản ứng của cô chân thật đến lạ kỳ.
Đạo diễn hài lòng với phấn cảnh này đến mức thậm chí còn bắt đầu nghi ngờ có phải Lục Lâm Thành đã lén lút xem trộm kịch bản của bọn họ hay không, cặp vợ chồng cũ này phối hợp diễn xuất với nhau thực quá cảm xúc! Nếu không phải thù lao đóng phim của Lục Lâm Thành quá cao, hơn nữa với địa vị của anh ta trong làng giải trí hiện nay chắc chắn sẽ không bao giờ đảm nhận vai nam phụ trong một bộ phim truyền hình, thì hắn thực sự muốn nhờ anh thay thế vị trí của Chung Trạch.
Đồng Lôi đốt một điếu thuốc, ý vị thâm trường* nhìn hai người đang hôn nhau khó có thể tách rời kia.
(* Ý vị thâm trường: Hàm súc, có ý tứ sâu sắc.)
Đúng lúc này đạo diễn lại hô cắt.
Lục Lâm Thành nghe thấy khẽ động đậy, sau đó chậm rãi buông cổ tay Lương Yên đang bị anh nắm chặt đặt trên vách tường ra, lưu luyến tách rời nhau.
Cuối cùng Lương Yên cũng được thả ra, cuối cùng cũng được hít thở bầu không khí trong lành tươi mát, một vài sợi tóc lộn xộn dính chặt vào gò má, đôi môi bị hôn đến sưng đỏ, ngay cả ánh mắt cũng ướt át đong đầy ánh lệ.
Cô dùng mu bàn tay lau qua môi mình một phen, sau đó đột nhiên giơ tay lên.
“Bốp” một tiếng.
Một cái bạt tai thanh thúy đột nhiên vàng lên khiến toàn bộ phim trường vốn dĩ hơi ồn ào chợt trở nên yên tĩnh lại một lần nữa.
Sao, sao lại thế này!
Lục Lâm Thành bất ngờ bị đánh, khuôn mặt nghiêng sang một bên.
Lòng bàn tay Lương Yên hơi tê dại.
Lương Yên vẫy vẫy bàn tay tê dại, khẽ nhướn mày nhìn về phía Lục Lâm Thành, vô cùng bình tĩnh nói: “Chỉ là quay phim thôi mà.’’
Trong kịch bản phim, sau khi cô bị Chung Trạch trong vai phú nhị đại cưỡng hôn xong thì sẽ cho hắn một cái tát, nếu như Lục Lâm Thành đã muốn thay người ta đóng cảnh hôn vậy thì cũng nên dứt khoát gộp cái bạt tai này cùng nhau thay thế đi.
Chẳng qua là trước khi quay cùng với Chung Trạch hai người đã nói rõ sẽ không thực sự đánh thật, nhưng Lục Lâm Thành lại không biết phía sau còn có một cái tát này, không giao hẹn sẽ sử dụng kỹ xảo, vậy thì đừng trách cô không khách khí.
Toàn bộ phim trường cũng chỉ có Đồng Lôi nhìn thấy dấu tay in rõ trên mặt Lục Lâm Thành, không kiêng dè ngậm thuốc lá bật cười thành tiếng.
…
“Tôi nói cậu này, ly hôn thì cũng đã ly hôn rồi mà cậu còn ở đây dày vò như vậy làm gì cơ chứ?’’
Trong phòng nghỉ ngơi cho diễn viên của phim trường, Đồng Lôi nhàn nhã chậm rãi uống một hớp cà phê, nói.
Lục Lâm Thành nằm ngửa trên ghế sô pha, khẽ hip mắt, nhớ lại cảnh hôn bị Lương Yên chống cự vừa rồi.
Đồng Lôi liếc mắt nhìn dấu tay còn in trên mặt Lục Lâm Thành: “Trước đây tôi còn cảm thấy người vợ cũ kia của cậu rất ngoan ngoãn, yên lặng trầm mặc, nhưng không thể ngờ được thật ra lại cay đến thế.’’
Lục Lâm Thành tiện tay cầm một cái gối dựa trên ghế số pha ném qua: “Câm miệng.”
“Này này.’’ Đồng Lôi cuống quít né cái gối dựa đang đập đến, ly cà phê trong tay thiếu chút nữa đã đổ ra ngoài.
“Không phải cái này thực sự là nụ đầu đầu tiên với cô vợ cũ đấy chứ.’’ Đồng Lôi thả ly cà phê xuống, tiếp tục nhiều chuyện nói: “Cuộc hôn nhân trước của cậu đúng thật là hình thứcthôi sao?’’
Lục Lâm Thành nhìn Đồng Lôi đang nhiều chuyện, đột nhiên chớp chớp mắt: “Cậu muốn như thế nào?’’
“Mẹ kiếp!’’ Cả người Đồng Lôi sởn cả da gà, “Cách xa tôi một chút.’’
Lục Lâm Thành thấy Đồng Lôi run rẩy da nổi đầy mụn cơm*, hài lòng.
(*Hình ảnh nổi da gà rất giống với mụn cơm.)
Đồng Lôi hồi phục lại tinh thần nhìn vẻ mặt kiêu ngạo phách lối của Lục Lâm Thành, khinh bỉ nói: “Tôi đã từng gặp qua nhiều trường hợp kim chủ không cho phép nữ diễn viên mình bao nuôi đóng cảnh hôn, nhưng đây là lần đầu tiên thấy người nào đó không danh không phận chạy đến đoàn làm phim của người ta đóng thế cảnh hôn, lại còn thuận tiện nhận về một cái tát nữa chứ.’’
Lục Lâm Thành nghĩ đến bạt tai đó, đen mặt.
Anh nhớ trước kia mình đã từng quay một bộ phim điện ảnh thuộc thể loại tình cảm lãng mạn, anh và bạn diễn nữ ccần phải quay một cảnh hôn đúng như trong kịch bản. Buổi tối sau khi kết thúc công việc trở về thì lại bị người phụ nữ nào đó túm lấy cổ áo kéo xuống nhón lên lên cưỡng hôn trong hành lang khách sạn. Rõ ràng lúc đó cô đã lấy hết can đảm lớn nhất trong cuộc đời mình, qua loa hôn lên môi anh hai cái thì lập tức héo rũ, sợ anh tức giận, rụt cổ nói “xin lỗi”, nhưng sau đó có lẽ nhìn thấy anh hình như cũng không quá tức giận, lại bổ sung thêm một câu: “Mặc kệ Lục Lâm Thành có như thế nào đi chăng nữa, dù sao người phụ nữ của Lục Lâm Thành cũng sẽ không bao giờ đóng cảnh hôn cùng với người khác.’’
Lục Lâm Thành vẫn luôn cho rằng mình sẽ không sao giờ để ý những chuyện có liên quan với cô như vậy, nhưng cho đến tận bây giờ mới phát hiện mỗi một chuyện anh đều nhớ rõ ràng đến từng chi tiết.
Nhưng còn cô thì sao? Người phụ nữ ấy lại không có lương tâm, đột nhiên quên hết sạch sẽ.
Lục Lâm Thành đứng dậy, xụ mặt, hùng hùng hổ hổ đi đến chỗ của Lương Yên.
Khẽ lầm bầm hầm hừ giống như đang muốn đi trả thù.
Trên mặt còn mang theo dấu tay đáng yêu.
********************
Hôm nay tất cả mọi người trong đoàn làm phim “Nhân Tâm” như được bao phủ trong bầu không khí ăn dưa nồng đậm.
Lục Lâm Thành biết rõ người vợ trước của mình cũng ở trong đoàn làm phim này những vẫn còn muốn đến thăm bạn.
Lúc thăm bạn lại trùng hợp nhìn thấy vợ cũ và phiên bản của “chính mình” đang diễn cảnh hôn.
Cuối cùng khi bạn diễn nam của Lương Yên chơi trò mất tích cần người khác đóng thế thì lại tự mình ra trận hôn thay.
Sau đó vị ảnh đế bị vợ cũ của mình cho một bạt tai lại làm như không có chuyện gì một câu cũng không nói.
Đây rốt cuộc là liên hoàn dưa và dưa lớn kinh thiên động địa cái quái gì vậy?
Những chuyện này đứng trước góc độ của Lục Lâm Thành mà nói, cơ bản chỉ có hai khả năng, một là anh ta điên rồi, hoặc là…
Đang truy thê.
Đáng tiếc đoàn làm phim có quy định bảo mật vô cùng nghiêm ngặt, không thể tùy tiện truyền ra ngoài những tin đồn bát quái có liên quan đến đoàn và diễn viên trong đoàn, nếu không chẳng những bị mất việc mà còn bị truy cứu trách nhiệm pháp lý.
Những người lớn tuổi có kinh nghiệm làm việc nhiều năm trong đoàn làm phim còn ổn, dẫu sao bọn họ đã sớm quen với những tin đồn bát quái bất ngờ kỳ lạ trong ngành công nghiệp giải trí này, có chuyện kích thích hơn cái này cũng đã được nghe. Nhưng những người trẻ tuổi lại ngứa ngáy không thể nhịn được, một tin tức bùng nổ như vậy là phải một mực giấu kín ở trong lòng, thực sự rất khó chịu!
Vì thế đêm đó, trong một diễn đàn nặc danh nào đó, có người đã tung ra một tin hot.
“Trong nghề: “Khoảng thời gian gần đây một ảnh đế có tên ba chữ nào đó dường như đang bắt đầu quá trình truy thê của mình.’’
Những tin hot không chỉ mặt gọi tên nhưng lại tự xưng là trong nội bộ nghề nghiệp này có sức nóng rất cao, cHo dù phần lớn những người tự xưng là người trong nghề đều là giả nhưng quần chúng ăn dưa vẫn dựa theo nguyên tắc thà ăn nhiều hơn một ngàn chứ nhất quyết không thể bỏ sót một cái, nhanh chóng đẩy lên top.
Ảnh đế, lại còn ba chữ, vì thế phía dưới bình luận có người qua đường phỏng đoán có phải Lục Lâm Thành đang theo đuổi lại người vợ cũ Lương Yên hay không.
Trong diễn đàn nặc danh này có rất nhiều fan của Lục Lâm Thành và fan của Lương Yên, bọn họ thấy thần tượng nhà mình chỉ vì một cái tin hot ngay cả cái tên cũng không có mà lại bị suy đoán liên quan đến chồng cũ/ vợ cũ của mình, cảm thấy vô cùng tức giận, hai nhà thường ngày cấu véo mắng chửi nhau đến bất phân thắng bại là thế, lúc này bắt tay thể hiện tình hữu nghị nho nhỏ, kề vai sát cánh cùng nhau đi report.