“Cái này, cái này, cái này…’’
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Khương Mộc hơi ủy khuất nhìn Lương Yên: “Cái này đã là tài nguyên tốt nhất mà trước mắt chúng ta nhận được rồi đấy.’’
Lương Yên: “……….Được rồi.’’
Trên bản thông cáo trong tay Lương Yên, năm chữ “Đại hội thể thao idol” được viết hoa in đậm.
“Đại hội thể thao idol” là chương trình thể dục thể thao do một trang web video trong nước nào đó tổ chức, các hạng mục thi đấu bao gồm điền kinh, bơi lội vân vân…., tuyển thủ tham dự đều là các idol nam nữ trong giới giải trí. Idol là gì, chính là một tổ hợp những nam thanh nữ tú khoảng chừng mười bảy mười tám tuổi, mỗi ngày hát hát nhảy nhảy “bán” một chút hình tượng để thu hút người hâm mộ cho mình.
Chỉ cần nghĩ đến chuyện mình tuổi đã cao còn phải xen lẫn trong một đám thiếu nữ thần tượng mười bảy mười tám tuổi, Lương Yên đã cảm thấy nhức đầu. Cô và những tiểu cô nương sôi nổi hoạt bát nhảy nhót kia có sự khác biệt về tuổi tác giữa hai thế hệ, hơn nữa một người bị mất trí nhớ như cô hoàn toàn chưa thể dung nhập vào sự phát triển của xã hội hiện tại, đến lúc đó ngay cả người ta nói gì cũng không hiểu thực sự là rất xấu hổ.
Khương Mộc thử an ủi nói: “Thực ra thì khoảng cách giữa hai mươi ba tuổi và mười bảy mười tám tuổi cũng không lớn lắm, cũng chỉ năm sáu năm thôi mà, hơn nữa cô còn bị mất trí nhớ ba năm, bây giờ tuổi tác thực sự trong lòng cũng chỉ có hai mươi tuổi, như thế càng rút ngắn khoảng cách với mấy người kia, đúng không?’’
Lương Yên: “………………”
Lương Yên phiền não xoa xoa đầu, một lần nữa lên tinh thần hỏi Khương Mộc: “Vậy đại hội thể thao này có những hạng mục gì?’’
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Khương Mộc che miệng ho nhẹ một tiếng: “À thì, chuyện này, người của ê kíp sản xuất đã quyết định xong tất cả hạng mục, không có bổ sung.’’
Lương Yên: “???”
“Cái gì gọi là đã quyết định xong?’’
Khương Mộc: “Người của ê kíp sản xuất đặc biệt sắp xếp cho cô hai hạng mục, là ném lao và… ném đĩa.’’
“Khụ khụ khụ khụ khụ!” Suýt nữa thì Lương Yên đã bị chính nước miếng của mình sặc chết, cô vừa nghe cái gì vậy? Môn ném lao? Môn ném đĩa?
Đây là các hạng mục dành cho các cô gái chân yếu tay mềm yêu kiều mềm mại của làng giải trí?
Khương Mộc hơi xấu hổ cầm lấy tờ thông cáo: “Thực ra thì trong chương trình đó có rất nhiều hạng mục, chạy bộ, bắn trên, thể dục tự do các kiểu, nhưng sớm đã bị người ra đăng ký hết rồi.’’
“Đại hội thể thao idol” được tổ chức nửa năm một lần, đây là mùa thứ ba của chương trình này, các hạng mục thi đấu như thể dục tự do hay bắn cung đều là sự lựa chọn hàng đầu của các idol nữ. Bộ môn thể dục tự do yêu cầu người chơi phải có một nền tảng kỹ thuật về vũ đạo cũng như hình thể thanh lịch dẻo dai, những người đạt quán quân các mùa trước chưa từng có ngoại lệ đều lên hot search và mang về cho mìnhlượng người hâm mộ không nhỏ. Còn hạng mục bắn cung này vì thiên về yên lặng đứng im, lúc thi đấu thì ống kính máy quay thường sẽ quay cận mặt khoảng chừng mấy giây, từ trước đến nay vẫn là một bộ môn quan trọng để các idol phô bày và âm thầm so sánh dung mạo, người ta gọi nó là “Mặt nổi của cuộc thi.’’
Còn về môn ném lao và môn ném đĩa.
Lương Yên chán nản nằm nhoài trên ghế sô pha, vẻ mặt lạnh lùng: “Là vì không có nữ idol nào đăng ký hai hạng mục đó nên người của ê kíp sản xuất mới nghĩ đến tôi đúng không?’’
Khương Mộc ha ha cười gượng hai tiếng: “Chẳng phải từ nhỏ cô đã luyện cử tạ rồi sao, sau đó còn có màn chuyển gạch trong chương trình lần trước cũng không tệ cho nên người của bên sản xuất mới cảm thấy cô cũng có thể.’’
Khóe miệng Lương Yên run rẩy: “Vậy tại sao không cho tôi thi đấu cử tạ? Càng chuyên môn càng tốt chứ sao.’’
Khương Mộc sờ sờ mũi: “ “Đại hội thể thao idol” không có hạng mục này.’’
Lương Yên: “………………”
Khương Mộc chuyện tờ thông cáo vào thư mục, quan sát vẻ mặt của Lương Yên: “Chuyện này… Nếu như cô không muốn cũng không sao.’’
Lương Yên rũ mắt nhìn tờ thư thông cáo bị Khương Mộc kéo vào trong thư mục, cắn rằng nói: “Đi!’’
************************
“Đại hội thể thao idol” được tổ chức tại một sân vận động trong nhà của thành phố, chương trình sẽ diễn ra trong vòng hai ngày, toàn bộ quá trình thi đấu sẽ được truyền hình trực tiếp trên mạng, trang web video kia thậm chí còn mời đến một bình luận viên chuyện nghiệp của thế vận hội Ô-lym-pic đến giải thích luật chơi.
Nhóm idol dự thi lần này có khoảng 100 người, được chia thành bốn đội lớn ABCD, đầu tiên là màn thi đấu trong nội bộ nhóm để chọn ra người xuất sắc nhất tiến vào vòng chung kết cuối cùng.
Là một trong những tuyển thủ dự thi ít ỏi không đi theo nhóm, Lương Yên được phân đến đội C, cùng đội với cô còn có hai nhóm nam và một nhóm nữ Star Girls mới nổi trong khoảng thời gian gần đây.
Đầu tiên là lễ khai mạc của đại hội thể dục thể thao, trong phòng chờ phía sau hậu trường, Lương Yên đã có cuộc chạm mặt lần đầu với các động đội của cô, hai nhóm nam kia có lẽ vì là người mới nên tỏ ra rất dè dặt, chỉ gật đầu chào hỏi một cái rồi thôi. Còn các thiếu nữ của Star Girls lại rất phù hợp với hình tượng nũng nịu bán manh của họ, vừa thấy Lương Yên đã nhiệt tình cúi người chào hỏi:
“Xin chào Lương Yên tiền bối.’’
“Lương Yên tiền bối ngoài đời thực sự rất đẹp nha.’’
“Lương Yên tiền bối cũng đăng ký tham gia hạng mục gì sao?’’
…
Lương Yên nhìn các thiếu nữ hoa quý có độ tuổi trung bình khoảng mười bảy tuổi đang đứng đối diện mình, nghe được hai chữ “Tiền bối” mà nội tâm tràn ngập bi thương.
Trong lọng lặng lẽ mặc niệm cho chính mình.
Năm tháng thực sự không buông tha cho người nào cả.
Đã đến lúc các vận động viên tham gia thi đấu phải bước ra ngoài, âm nhạc sôi động trong nhà thi đấu khơi dậy hứng thú mạnh mẽ của các vận động viên, các thành viên của bốn đội chơi ABCD lần lượt bước vào sân, buổi truyền hình trực tiếp trên trang web video cũng chính thức được bắt đầu.
Mặc dù tham gia vào chương trình “Đại hội thể thao idol” này phần lớn đều là những người mới xuất đạo, các thiếu nữ ngôi sao nổi tiếng nhất cũng chỉ giới hạn trong đám người trẻ tuổi, sẽ không có những minh tinh quốc dân mà ngay cả bà thím bà dì đứng bên đường cũng nhận ra như Lục Lâm Thành, nhưng đại đa số vận động viên ở đây đều mang theo fan, tích tiểu thành đại.
Sau khi MC giới thiệu chương trình xong, vận động viên chính thức vào sân, đạn mạc bên dưới đều đang ngóng chờ idol của mình xuất hiện.
Trên khán đài của sân vận động cũng cũng có rất nhiều người hâm mộ đến xem, bọn họ đều giơ cao bảng hiệu cỗ vũ, từng người từng người ngồi ngay ngắn bên cạnh nhau, chờ đến khi idol nhà mình xuất hiện trong sân sẽ hò reo cỗ vũ.
Đội A đã bắt đầu bước vào sân, Lương Yên nghe được tiếng người hâm mộ phất cờ hò reo trên khán đầu, chuẩn bị chen chúc phía sau mấy nam thanh niên cao 1m8 đang đứng cuối cùng của đội C để lặng lẽ đi vào sân.
Hai thành viên nhóm của nhóm Star Girls nhanh mắt nhìn thấy Lương Yên đang cố gắng chui vào phía sau hàng ngũ.
“Lương Yên tiền bối!’’ Các cô nắm tay nhay chạy đến, “Lương Yên tiền bối, chẳng phải đội của chúng ta đã thống nhất rằng các cô gái sẽ đứng ở phía trước rồi sao?’’
“Chuyện này, không cần.’’ Lương Yên cười gượng hai tiếng, “Hai em ra đứng đằng trước đi, chị đứng ở đây cũng được, ha ha chị sẽ áp đội* cho các em.’’
(*Áp đội: Đơn vị theo sau đội ngũ để bảo vệ và giám sát)
“Cùng đi với chúng em đi.’’ Một người trong số đó mỉm cười trực tiếp nắm lấy tay Lương Yên, “Đừng khách khí, một mình chị đi cuối cùng cô đơn lắm.’’
“Đúng vậy, đúng vậy.’’ Người đi theo gật đầu phụ họa.
Trên trán Lương Yên trượt qua hai vạch đen, không thể làm gì khác hơn là đành phải bị kéo đến đứng chung với các nữ idol đang ở độ tuổi trung bình chỉ khoảng mười bảy tuổi rưỡi.
Trong không khí tràn ngập tiếng nhạc phụ họa, đội chơi C chính thức bước vào sân.
Tiếng hét chói tai của người hâm mộ trên khán đài vang dội tựa như sấm sét, Star Girls quả nhiên không hổ danh là nhóm nhạc nổi tiếng nhất trong đoàn, âm thanh cổ vũ của các fan còn lấn át cả hai nhóm nhạc nam phía sau.
“A a a a a a Star Girls, em yêu các chị a a a!’’
“Các bạn chính là ngôi sao của đời tôi, a a a a Star Girls!’’
Các thành viên Star Girls dường như cũng đã quen với sự nhiệt tình của người hâm mộ như thế này, vừa đi vừa mỉm cười vẫy vẫy tay chào hỏi với fan ở trên khán đài.
Lương Yên phiền não cúi đầu bước đi, trong lòng vẫn luôn yên lặng cầu nguyện nhanh nhanh đi xong một chút.
Bên kia khán đài, các fan của Star Girls giơ cao pháo ngắn hướng về thần thượng của mình không ngừng chụp ảnh, đột nhiên phát hiện trong nhóm thần tượng của bọn họ dường như xuất hiện một sinh vật kỳ lạ.
Không phải chỉ có chín người thôi sao? Tại sao bây giờ lại biến thành mười người rồi?
Trong lúc phát sóng trực tiếp, ống kính máy quay chuyển đến đội C đang bước vào sân thi đầu, người hâm mộ cũng đột nhiên phát hiện có điều gì đó không đúng lắm.
[Tại sao tôi có cảm giác hôm nay Star Girls hơi đông nha.]
[Đúng vậy, đúng vậy, vẫn là vị trị như trước kia, nhưng sao hôm nay lại có cảm giác đông hơn thế này!]
Sau đó ống kính máy lại đến gần hơn nữa, trực tiếp quay đến nhóm nhạc nữ Star Girls.
Các fan chỉ cần liếc mắt một cái cũng đã nhận ra được người “lạ” đang đứng giữa nhóm nhạc idol của họ.
[Mẹ kiếp, đó không phải là Lương Yên sao?]
[Lương Yên? Tại sao Lương Yên lại có mặt trong đội hình của Star Girls?]
[Thế này là thế nào, cô ấy cũng tham giao vào “Đại hội thể thao idol” ư?]
Có không ít các khán giả đang xem chương trình phát sóng trực tiếp mà người hâm mộ qua đường của Lương Yên và các Nanh sói, lúc nhìn thấy Lương Yên xuất hiện vừa mừng vừa sợ.
[A a a a a Lương Anh Tuấn! Lương Anh Tuấn kìa, hôm nay phải xem thật kỹ mới được.]
[Lương Yên, cái người này, tại sao tham gia vào đại hội thể dục thể thao này mà không nói cho chúng tôi biết, tức chết tức chết mất thôi, phải đăng chính bức ảnh tự sướng mới chuộc lỗi được đấy.]
Mấy fan của nhà khác đang xem phát sóng trực tiếp cũng chú ý đến sự tồn tại của Lương Yên, lại bắt đầu sôi nổi bình luận.
[Mẹ kiếp, tại sao tôi cảm thấy Lương Yên đứng giữa Star Girls lại hài hòa như thế thế chứ, vóc dáng của cô ấy thực sự rất nhỏ nhắn.]
[Star Girls chỉ chín người thôi, cảm ơn.]
[Lần này Lương Yên tham gia vào hạng mục gì vậy?]
[Một người phụ nữ lớn tuổi đã xuất đạo mấy năm lại chen chúc chung một chỗ với các cô bé để cướp ống kính, thực sự không biết xấu hổ.]
[Nói người phụ nữ lớn tuổi thì hơi quá đáng rồi đó, Lương Yên chỉ mới hai mươi ba tuổi thôi mà.]
[Xí, không phải chỉ là một người khí phụ bị Lục Lâm Thành bỏ rơi thôi sao, thực sự quá bi thảm.]
Có Nanh sói rất tức giận bất bình với những bình luận như thế này, nhưng lại nhớ ra Lương Yên đã từng nói với mọi người trong “Nanh sói tụ hội” là phải thật ngoan ngoãn, trực tiếp report là xong.
Việc Lương Yên đứng giữa các cô gái của Star Girls đều đã bị người hâm mộ xem phát sóng trực tiếp phát hiện, các fan đang có mặt trên khán đài cũng nhìn thấy, cuối cùng ngay cả MC chương trình cũng hùa theo một câu, “Tiếp theo chúng ta hãy chào mừng thành viên thứ mười của nhóm nhạc nữ Star Girls, Lương Yên.’’
Lương Yên xấu hổ đến mức hận không thể tìm một cái lỗ để chui vào.
Nhưng các thành viên của Star Girls lại tỏ ra vô cùng vui vẻ, nắm tay kéo kéo Lương Yên tựa như đã đón nhận sự tồn tại của cô.
Sau khi vận động viên vào sân xong đại diện tổ trọng tài và các vận động viên chia nhau ra đi lên tuyên thệ, sau đó MC chương trình thông báo nhóm nhạc Star Girls sẽ mang đến cho chúng ta ca khúc “Cheer up!’’ vô cùng sôi động và nóng bỏng xem như mà phần trình diễn mở đầu cho “Đại hội thể thao idol” lần này.
Các thành viên của nhóm khác vây xung quanh Star Girls vừa vỗ tay vừa dần dần lui về phía sau, giao lại vị trí trung tâm sân khấu cho các cô.
Nhân viên công tác ôm một đống hoa cầu màu cam làm dụng cụ biểu diễn cho Star Girls đi vào, trên tay mỗi thành viên đều được phát hai cái.
Lương Yên vì có quá nhiều người rời khỏi vị trí trung tâm sân khấu mà không kịp thời lui xuống, sau đó bỗng nhiên lại được nhét hai cầu hoa vào tay: “????”
Cameraman còn cố ý cho Lương Yên một cảnh quay cận mặt.
Vì thế tất cả mọi người đang có mặt tại sân vận động và khán giả xem phát sóng trực tiếp đều thấy Lương Yên vẫn còn đứng giữa các thành viên của nhóm Star Girls, trong tay cầm hai cầu hoa dùng để biểu diễn, vẻ mặt ngơ ngác mờ mịt.
Cũng không biết là ai đã ồn ào kêu lên một câu “Lương Yên nhảy cùng đi”, sau đó tất cả các fan của mấy nhà khác có mặt ở đây đều sôi nổi bắt đầu ồn ào: “Lương Yên nhảy cùng đi!’’
Lương Yên sợ đến mức muốn chạy thẳng ra ngoài, cô phải mang cầu hoa ở trong tay mình trả lại cho nhân viên làm việc, nhưng đúng lúc này tất cả mọi người đều đang ồn ào cả lên, ngay cả người MC cũng bắt đầu trêu ghẹo, “Nếu như Lương Yên đã là thành viên thứ mười của Star Girls, vậy cùng nhau nhảy đi.’’
“Cheer up!” chính là ca khúc làm nên tên tuổi của các cô gái Star Girls ngày hôm nay, các động tác vũ đạo vừa sôi động lại đơn giản, nhưng điều quan trọng nhất là vẫn làm nổi bật sự yêu kiều mềm mại của người con gái, có không ít người trong giới thường xuyên bắt chước bài hát này.
Nhưng Lương Yên là một người bị đánh mất ký ức ba năm thì làm sao biết được “Cheer up!” này là cái gì chứ, mặc kệ những âm thanh huyên náo ngoài kia vẫn phải trả lại cầu hoa cho nhân viên làm việc, lúc này, tổng đạo diễn của “Đại hội thể thao idol” đột nhiên đi đến, làm một vài động tác đơn giản để cho Lương Yên bắt nhịp, cũng xem như là vì hiệu quả của chương trình.
Lương Yên không còn cách nào khác, chỉ có thể nhắm mắt đứng ở phía sau các cô gái Star Girls, trong lòng tự nhủ cứ qua loa nhảy khoảng mười giây rồi chạy khỏi nơi này.
Âm nhạc vang lên.
Lương Yên vừa lo lắng vừa xấu hổ, vốn dĩ còn định quan sát động các của các cô gái ở phía trước rồi làm theo, nhưng không hiểu tại sao, âm nhạc vừa nàng lên, tay chân của cô lại tự động làm những động tác đồng đều giống hệt với Star Girls.
Lương Yên hoảng hốt.
Lúc nhỏ luyện cử tạ, mỗi cái giơ tay nhấc chân đều theo một khuôn phép chuẩn mực nhất định, lâu ngày luyện tập thành thói quen chỉ cần sờ đến tạ một cái là có thể tự động y theo những động tác tiêu chuẩn đó giơ lên, được gọi là bộ nhớ cơ. Rất nhiều biên đạo múa chuyện nghiệp mới bắt đầu học múa cũng phải dùng đến đầu óc để nhớ được các động tác vũ đạo cơ bản, nhưng sau một khoảng thời gian dài luyện tập nó đã trực tiếp chuyện thành bộ nhớ cơ, âm nhạc vừa vang lên thì đã biết nên thực hiện động tác gì.
Còn bây giờ, chính cô vừa nghe thấy bài hát này, cho dù đang ở trong tình trạng mất trí nhớ, nhưng cơ bắp cũng có thể nhớ lại nguyên vẹn tất cả các động tác vũ đạo của nó.
Âm nhạc vẫn không ngừng vang lên.
Lương Yên theo các cô gái Star Girls đưa tay lên đỉnh đầu tạo thành một trái tim đáng yêu.
Trên khuôn mặt vẫn là nụ cười vui tươi ngọt ngào như cũ, nhưng trong lòng thực sự chỉ muốn khóc.
Cô cô cô, cô đã học những động tác sến súa này từ lúc nào vậy!