• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thành phố New_York xinh đẹp được màng đem phủ lấy toàn bộ. Những ngôi sao trên bầu trời lấp lánh như ẩn thoát hiện ra giữa bóng tối. Ánh trăng tròn trịa được áng mây bao phủ một nửa nên chỉ tưởng là trăng lưỡi liềm.

Nhưng nó thật sự không phải trung tâm để người ta chú ý. Trung tâm chú ý là nhà hát to lớn và sang trọng đó, nó rật ruyệt vời!

Bên trong, những phu nhân, quý cô và các thiếu gia, công tử đều có mặt. Bởi vì nơi đây giành cho giới thượng lưu, có tiền là có quyền, nhưng ít nhất là một trăm vạn trở lên.

Họ tán tỉnh nhau hoặc có cơ hội làm quen vs nhiều người. Nhưng nói cách khác, nơi đây không chỉ là nhà hát, mà còn là sòng bài và mỗi tầng có một khu khác nhau.

Tại tầng 3, nơi chuẩn bị diễn ra nhạc kịch. Trên kháng đài cao nhất, có một người đàn ông, khuôn mặt lạnh lùng như đế vuơng, hơi thở toả ra nguy hiểm nhưng rất đẹp trai, khuôn mặt như được điêu khắc cẩn thận.

Bỗng có một người cũng là đàn ông, nói gì đó với anh ta, rồi anh ta làm kí hiễu trên tay. Anh chàng kế bển gật đầu, đi tới chỗ khác, nói với ai đó.

Không lâu sao, một người đàn ông tầm bốn mươi bước vào, ngồi đối diện anh ta, chỉa tay trước anh:

- Tống tổng, rẫt vui được gặp ngài.

Ông ta giơ tay, anh không chìa ra bắt tay mà chỉ " Ừm " một cái. Ông ta đỗ mồ hôi, vẻ mặt lúng túng, khẽ rút tay lại.

Anh nghiêm túc nhìn ông ta, lạnh lùng hỏi

- anh có đem theo bản hợp đồng?.

tay anh đang vào nhau, vẻ mặt không cảm xúc.

Ông ta gật đầu:" Có " ; ông ta lấy ra một cái bảng hợp đồng đặt trước bàn rồi đẩy qua anh.

Anh cầm lên, nhìn sơ qua, nhìn thấy hài lòng, lạnh nhạt nói:

- Được, không tệ, hợp tác.

nói xong, anh lấy bút ra kí vào tờ giấy đó, rồi đẩy về phía ông ta.

Ông ta có vẻ vui mừng, nhận lấy tờ giấy, vui vẻ nói:

- hợp tác bui vẻ.

-được.

anh đáp lại.

Trong khi đó, mọi người tập trung đầy đủ, xôn xao hội trường, cũng sắp bắt đầu rồi.

Ông ta quay đầu sang nói vs anh:

- Tống tổng, ngồi đây xem xong rồi về.

vẻ mặt ông ta có vẻ cao hứng.

Anh gật đầu không trả lời, mấy ngày nay công việc bừa bộn nên nghe nhạc cho tinh thần thoải mái.

Sau khi MC giới thiệu, một cô gái bước ra, khuôn mặt đuợc che trong mặt nạ. Cô ấy diện một cái đầm màu trắng, không nhiễm bụi trần, như một thiên thần.

cô ấy khẽ cúi đầu nhưng ánh mắt như con dao vừa lia qua, sắc bén đánh giá và nhìn từng người nhưng nó đã được giấu kính. Nhưng vẫn có một người có thể thấy hết.

Cô ấy ngồi vào chiếc đàn Piano, ngón tay lướt trên nốt đàn rồi khẽ ấn xuống nhè nhẹ, từ từ tạo thành giai điệu du dương. Cả hội trường bỗng nhiên im bặt, ánh mắt đều dồn vào cô và tận hưởng điệu nhạc.

Trên khán đài, ánh mắt Tống Liệt Dật nhìn chằm chằm vào cô, ánh mắt không phải si mê mà là thâm sâu, khó lường.

Cô gái đó, không tầm thường.

Một bản nhạc không lời làm cho người người xung quanh cảm động, những giai điệu làm bùng nổ trong lòng mọi người.

Bản nhạc từ từ kết thúc. Khi cô đứng dậy, hậu trường đang im bỗng dưng vỗ tay nồng nhiệt. Cô chào một cái rồi ngước lên chỗ anh đang ngồi, cười một cái lộ ra hai lúm đồng tiền làm cho Liệt Dật ngay người và tim đập dữ dội.Không chỉ Liệt Dật, mà có nhiều người ngạc nhiên. Nụ cười thật quyến rũ.

Ánh mắt có chút sắt bén nhìn qua Liệt Dật rồi bước vào bên trong. Liệt Dật khẽ nhếch môi quyến rũ, ánh mắt loé sáng, em là ai mà khiến tim tôi đập liên hồi thế này.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang