Mặc dù đây là chuyến cuối cùng, nhưng còn rất nhiều người ở ga tàu điện ngầm, Phồn Du có thể nhận ra có một ánh mắt như có như không ở phía sau đánh giá cô.
Phồn Du ở trong lòng cười khinh thường, cô luôn tự tin về nhan sắc quyến rũ của mình, đương nhiên nhờ có vốn liếng này, khuôn mặt xinh đẹp tinh xảo cùng dáng người quyến rũ đã khiến không biết bao nhiêu người phụ nữ phải hâm mộ ghen tị.
Phồn Du là một người biết tận dụng vẻ đẹp của mình rất tốt, cô cố tình xoắn mái tóc đen dài như rong biển, điều chỉnh cơ thể và sườn mặt của mình theo góc độ tốt nhất để đảm bảo giá trị mị lực của cô có thể đạt đến mức tối đa.
Phồn Du theo thói quen câu dẫn mọi người, cho dù là những người xa lạ, cô rất thích những ánh mắt dừng lại trên người mình, sùng bái, si mê, ái mộ và thậm chí là dục vọng trần trụi.
Quả nhiên, đôi mắt của người kia như có như không tựa hồ càng thêm kiên định và rõ ràng hơn.
Ánh mắt như mang theo nhiệt độ thiêu đốt, giống như một con dã thú hung dữ đói bụng đã lâu đói khát nhìn chằm chằm con mồi, sẵn sàng lao lên hạ sát chỉ bằng một đòn.
Phồn Du không chịu nổi nữa, cô khẽ quay đầu nhìn lại, định mắng tên đăng đồ tử lớn mật này [1].
[1] đăng đồ tử: yêu râu xanh
Phồn Du liếc mắt nhìn qua thì đụng phải đôi mắt người đàn ông đó, đôi mắt ấy sâu thẳm như vực, lúc này không chỉ có dục vọng mãnh liệt mà còn lộ ra thần sắc tự tin.
Phồn Du qua loa đánh giá hắn, cao ráo đẹp trai, mặc bộ vest Armani, đầu tóc tỉ mỉ và đeo một cặp kính gọng vàng.
Phồn Du câu lên khóe miệng, rất hài lòng người đàn ông bị cô mê hoặc này, nam nhân càng có phẩm chất cao, lòng hư vinh của cô càng thỏa mãn.
Khi tàu điện ngầm đến trạm, Phồn Du thu hồi ánh mắt nhìn theo dòng người lên tàu điện ngầm, trên tàu điện ngầm đã không còn ghế trống, vừa đỡ tay lên thì cảm thấy có một thân ảnh cao lớn đang bám vào phía sau che cho cô, Phồn Du đành phải bước vào trong, người đàn ông cũng đi theo sau cho đến khi Phồn Du bị ép vào vị trí mặt kính, hắn cũng dính sát vào cô, siết chặt cô lại.
Phồn Du biết đây là người đàn ông mặc tây trang khi nãy, cô cố gắng lùi lại nhưng nhận ra con đường đã bị hắn chặn lại, nên chỉ có thể di chuyển một chút.
Phần lớn hành khách trên tàu điện ngầm đều đang cúi đầu, nhiều người nheo mắt mệt mỏi, những người tốp năm tốp ba cũng cách họ rất xa, hơn nữa sau lưng còn bị thân hình cao lớn của người đàn ông này che chắn lại, Phồn Du tạm thời thở ra một hơi.
Lấy ngoại hình và điều kiện của Phồn Du, đây không phải là lần đầu tiên cô bị quấy rối tình dục, những lần như vậy cô quyết định phản kháng thay vì hưởng thụ, nhưng lần này thì khác, Phồn Du tính toán chỉ ra vẻ rụt rè.
Cô đã lâu không quan hệ tình dục, cũng đã gần một năm kể từ khi chia tay với bạn trai cũ, là một người phụ nữ có tình dục mạnh, thủ dâm đã lâu nên bây giờ cô muốn thử cảm giác mới mẻ trên tàu điện ngầm này.
Cô lẳng lặng chờ mong người đàn ông sau lưng.
Người đàn ông dường như nghe thấy nội tâm bên trong của cô, bàn tay với khớp xương rõ ràng thò vào áo khoác Phồn Du, bên trong Phồn Du mặc một chiếc sườn xám ngắn bó sát, cô thường xuyên bị ông chủ sắp xếp cho công việc tiếp khách, hôm nay cũng như thế.
Bàn tay của người đàn ông không vội nhào vào trong sườn xám, hắn chỉ dọc theo đường cong mê người trong sườn xám sờ soạng qua lại. Lực vuốt ve cực kỳ gợi tình, Phồn Du nhanh chóng run lên nhè nhẹ.
Có lẽ vì quá lâu không có đàn ông, hoặc có lẽ do kỹ thuật của người đàn ông này quá điêu luyện, một lúc sau Phồn Du cảm thấy nơi riêng tư có chút ngứa, huyệt nhỏ phun ra lượng lớn mật dịch, làm ướt hoàn toàn quần lót chữ Đinh (丁) gợi cảm.
Thân thể Phồn Du vô thức nhẹ nhàng vặn vẹo, dường như kháng cự dường như đón ý hùa, đôi môi đỏ mọng yếu ớt rên rỉ như tiếng mèo kêu.
Người đàn ông bị thân thể liên tục vặn vẹo của cô chọc đến bực bội, hắn tiến thêm một bước, đè chặt Phồn Du vào tấm kính không thể động đậy, hơn nữa còn ngang ngược duỗi thẳng đầu gối để giữa hai chân cô.
Hai tay Phồn Du chống lên tấm kính, hai chân buộc phải mở ra, thân thể mềm mại của cô không chịu nổi sức nặng của mình, cô chỉ có thể dựa vào người đàn ông, ngồi lên trên đùi hắn, toàn bộ nơi riêng tư dựa vào đầu gối của hắn ta.
Nơi riêng tư tiếp xúc vào đầu gối khiến huyệt nhỏ của cô càng thêm ngứa ngáy, cô muốn người đàn ông này dùng đầu gối hung hăng xoa cho mình, nghĩ đến đây bên trong huyệt nhỏ không khống chế được lại phun ra dâm dịch.
Bàn tay của người đàn ông cuối cùng cũng chạm vào áo ngực của cô, mềm mại đẫy đà lấp đầy lòng bàn tay hắn, đầu v* bị vuốt ve đến cứng lên. Người đàn ông này sờ rất giỏi, không giống như bạn trai cũ của cô luôn không biết nặng nhẹ, đem bộ ngực kiều nộn của cô xoa bóp như cục bột, khiến cô đau đớn và không thoải mái.
Lực tay nắm lấy của người đàn ông rất thích hợp, nắm lấy đầu v* mẫn cảm, ngón tay thỉnh thoảng vòng qua quầng vú, cọ vào n/úm v/ú khiến hạ thân cô co rút, hóa ra sờ vú còn có thể sướng như vậy.
“Tôi rất muốn được ăn vú của em.” Thanh âm trầm thấp của người đàn ông vang lên bên tai, hơi thở nặng nề nóng rực phun lên sau tai cô, lỗ tai Phồn Du tê dại, lập tức đỏ lên.
Cô ưm một tiếng, hơi thở càng thêm dồn dập, ngửa cổ lên như một con thiên nga trắng tao nhã.
Một tay của người đàn ông duỗi vào vạt áo sườn xám vuốt ve đùi, lại cố tình không đựng vào nơi riêng tư, Phồn Du muốn kẹp chân lại nhưng bị đầu gối hắn chặn lại, tình dục giống như sóng lớn quay cuồng, ngón chân bạch ngọt trong giày cao gót không ngừng cuộn tròn.
“Muốn sao?” Người đàn ông há mồm ngậm lấy dái tai nhỏ của Phồn Du, ở trong miệng không ngừng liếm láp.
Khi đến gần, Phồn Du ngửi thấy mùi nước hoa và thuốc lá trên cơ thể người đàn ông, khoái cảm không ngừng vọt tới, che trời lấp đất bao phủ lấy cô, như một loại xuân dược khiến người ta động dục.
Giờ phút này Phồn Du đã đắm chìm trong bể dục vọng quay cuồng, cô thậm chí không muốn tỏ ra rụt rè, cô chỉ muốn người đàn ông phía sau xé rách quần lót của cô ra từng mảnh, đem dương v*t lớn thọc vào, ở trên tàu điện ngầm này chơi chết cô.
Bàn tay của người đàn ông cuối cùng cũng di chuyển đến nơi tư mật, hắn thu đầu gối lại, sau đó toàn bộ lòng bàn tay bao lấy nơi tư mật lầy lội của Phồn Du, lòng bàn tay khô khốc nhanh chóng thấm đẫm dâm dịch.
Quần chữ Đinh (丁) là kiểu quần có dây buộc ở hai bên, sau khi người đàn ông chạm vào nó, hắn trầm thấp cười hai tiếng: “Thật dâm đãng.” Hắn dễ dàng cởi bỏ chiếc quần lót, bỏ chiếc quần lót đã ướt đẫm vào trong túi quần tây.
Ngón tay thon dài hữu lực của người đàn ông chơi đùa môi â/m h/ộ đầy đặn của Phồn Du một cách điêu luyện, huyệt nhỏ không ngừng run rẩy, Phồn Du khó nhịn lắc đầu, hàm răng gắt gao cắn lên môi dưới, e sợ bản thân sẽ thét chói tai khiến cho những hành khách trên tàu chú ý đến nơi hương diễm kiều diễm này.
Người đàn ông rút ngón tay đang tàn sát bừa bài ở nơi riêng tư, cường ngạnh nhét nó vào miệng Phồn Du ra lệnh: “Đem d*m thủy của em liếm sạch sẽ.”
Phồn Du nếm thử chất lỏng dâm dịch hơi tanh của mình, cô ngoan ngoãn liếm ngón tay của người đàn ông, sử dụng tất cả các kỹ xảo, phảng phất như đang liếm dương v*t của hắn.
Ngón tay của người đàn ông bắt chước động tác giao hợp trừu động trong miệng Phồn Du, “Thật muốn đem dương v*t nhét vào trong miệng em.”
Phồn Du sắp cao trào, lúc này nơi riêng tư không được kích thích khiến cô cảm thấy ngứa ngáy khó nhịn, dục vọng như treo lơ lửng trong không trung, cô cần một người đàn ông chơi hoa huy*t để đưa cô lên cao trào.
Cô nhẹ nhàng lắc cặp mông cong đàn hồi của mình, cọ sát vào dương v*t đang sưng phồng của hắn ta.
Người đàn ông bị kích thích rất thoải mái, hơi thở nặng nề không ngừng phun lên chiếc cổ trắng nõn mảnh khảnh của Phồn Du, cắn vành tai cô rên lên, “Đến trạm xuống tàu cùng tôi.”
Phồn Du lúc này thanh tỉnh hơn một chút, nghe thanh âm của hắn liền gật gật đầu.
“Thật ngoan.”
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~
—–
Cân nhắc thật kỹ trước khi nhảy hố này, đảm bảo 1v1 nhưng đoạn thời gian trước khi biết nhau nam nữ chính không sạch vì cả hai đã trưởng thành đi làm cả rồi, ai cũng sẽ trải qua một vài mối tình cả. Không đọc được có thể click back, đừng cmt xúc phạm tác giả hay nam nữ chính, đừng tốn thời gian của nhau.