• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi suy nghĩ lại, Phồn Du quyết định trở về căn hộ ở một lần nữa.

Cuộc đời còn rất dài, cuộc sống ở trong đoàn phim và ở nhà không hề nhàm chán, Phồn Du có một cuộc sống vô cùng viên mãn và hạnh phúc, cả ngày đều vui vẻ.

Làng giải trí vẫn chưa nguôi ngoai, lần này là đến chuyện của Kiều Mộ Nhất.

“Kiều Mộ Nhất chết bất đắc kỳ tử.” Khi Phồn Du nhìn thấy tin tức này, hô hấp suýt chút nữa dừng lại, cô không tin đây là sự thật.

*chết bất đắc kỳ tử: cái chết đột ngột, không vì nguyên nhân tự nhiên. (Nguồn: wiktionary) ( Truyện được đăng tải duy nhất trên Wattpad: TinhUyenn)

Phồn Du click vào bài báo, nội dung cơ bản của bài báo là “Nữ diễn viên nổi tiếng Kiều Mộ Nhất ở cùng người tình của mình ở khách sạn Thụy Sĩ. Buổi tối hôm đó, khách sạn bị thiêu rụi thảm khốc, Kiều Mộ Nhất và người tình của mình đều bị chôn vùi trong biển lửa, cả hai không thể thoát ra ngoài, thi thể bị tổn hại nghiêm trọng, không phân biệt được ai với ai. Đám cháy tạm thời đã được khống chế, cảnh sát vẫn đang điều tra nguyên nhân của vụ cháy “.

Phía cuối bài báo có một tấm ảnh, ảnh này được paparazzi chụp lén ở cửa khách sạn, ảnh rất mờ, chỉ lờ mờ nhìn thấy một người đàn ông ôm eo một người phụ nữ làm thủ tục ở quầy lễ tân.

Phồn Du không chắc chắn người phụ nữ đó có phải là Kiều Mộ Nhất hay không, nhưng dáng người của người phụ nữ trong ảnh cao gầy, đường cong cơ thể nõn nà, nhìn rất giống với Kiều Mộ Nhất, đặc biệt là chiếc váy đang mặc trên người kia, Kiều Mộ Nhất cũng có một cái.

Phồn Du run rẩy gọi điện thoại cho Kiều Mộ Nhất để xác minh, nhưng đáp lại cô là tiếng nhắc nhở máy móc rằng dãy số này đã bị xóa bỏ.

Cô hoảng sợ, bấm máy gọi cho Lương Sâm: “Chuyện của Kiều Mộ Nhất, tin đồn này có phải …” Phồn Du không dám nói tiếp.

Lương Sâm rõ ràng cũng vừa mới biết chuyện này thông qua tin tức trên mạng và những hot search, trong giọng nói của anh mang theo khiếp sợ và khó thể tin được: “Tôi cũng không biết, hiện tại tôi không thể liên lạc được với cô ấy, ngay cả Kiều Dịch tôi cũng không liên lạc được.”

“Trời ơi, sao lại xảy ra chuyện này, cách đây không lâu cô ấy còn gửi cho tôi mấy tấm ảnh chụp, sao đột nhiên lại …” Phồn Du nói đến đây nước mắt không kiềm được rơi xuống, cổ họng nghẹn lại.

“Buổi chiều tôi sẽ đến tập đoàn Kiều thị, để xem ba cô ấy có tin tức gì không.”

Phồn Du cúp điện thoại, bắt đầu lướt Weibo trong khi chờ Kiều Mộ Nhất trả lời tin nhắn, hiện giờ cô đang rất hy vọng trên Weibo sẽ đăng lên tin tức làm sáng tỏ chuyện này.

Nhưng đáng tiếc, thứ cô chờ không đến.

Những hot search như “Kiều Mộ Nhất”, “Kiều Mộ Nhất đã qua đời”, “người tình của Kiều Mộ Nhất”, các từ ngữ này cứ thế liên tục nằm trong danh sách hot search và có xu hướng không ngừng lên men và mất kiểm soát.

Một số cư dân mạng đặt ra nghi ngờ, còn một số thì không nghi ngờ gì, một số thì âm thầm thương tiếc, còn một số lại thờ ơ, và thậm chí có một số người còn hả hê vui sướng cười trên nỗi đau của người khác. Hằng trăm sắc thái khác nhau, không ai giống ai cả, điểm chung duy nhất là họ đều đang thảo luận chuyện này.

Sau đó có người bắt đầu tung tin đồn rằng người tình bí ẩn này là người đã nâng đỡ Kiều Mộ Nhất, là người chống lưng cho cô ấy.

Trước thông tin về cái chết, cư dân mạng vẫn không quên gán ghép Kiều Mộ Nhất với người tình của cô ấy, thậm chí còn bịa đặt đưa ra năm sáu suy đoán về thân phận của người tình bí ẩn này.

Vài giờ sau, công ty quản lý của Kiều Mộ Nhất đã đăng tin tức về cái chết của cô lên Weibo, một số người nổi tiếng từng làm việc với cô bắt đầu chuyển tiếp Weibo của công ty.

Tin tức về cái chết của Kiều Mộ Nhất được xác nhận, Phồn Du hay tin không ngừng khóc nức nở.

Quần chúng ăn dưa thấy chuyện này là một kết cục không có hậu, bọn họ bắt đầu vào bài đăng gần đây nhất của Kiều Mộ Nhất trên Weibo thắp nến thương tiếc, tiếc thương cho số phận của người đẹp, đồng thời bày tỏ sự buồn bã của mình khi cô ra đi. Các fans của cô không thể chấp nhận được chuyện này, thậm chí có thông tin truyền ra fans sẽ tự tử theo thần tượng.

Phồn Du không muốn tin điều này là sự thật, luôn cảm thấy rằng tất cả những điều này quá kỳ lạ.

Vài ngày sau, lễ tưởng niệm của Kiều Mộ Nhất được tổ chức theo lịch trình, rất nhiều người trong giới giải trí lẫn những người quen biết cô đến cúng viếng. Tang lễ do tập đoàn Kiều thị tổ chức, chấn động vô cùng, bây giờ mọi người mới biết Kiều Mộ Nhất là thiên kim của tập đoàn Kiều thị.

Lễ tưởng niệm kéo dài trong vài giờ, nhạc tang đau buồn lây nhiễm mọi khách mời có mặt tại đây, mọi người đều cảm thấy rất tiếc cho sự ra đi của Kiều Mộ Nhất, ai đấy đều thổn thức.

Sau khi lễ tưởng niệm kết thúc, Phồn Du không muốn rời khỏi nhà tang lễ, Lương Sâm buộc phải kéo cô ra ngoài.

“Lần trước tôi đến gặp cha của Kiều Mộ Nhất và Kiều Dịch, sau một đêm ông Kiều giống như già đi hai mươi tuổi, nằm trên giường bệnh giống như một người sắp chết.”

Tại buổi lễ tưởng niệm này, ông Kiều cũng không có mặt vì lý do sức khỏe.

“Người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh, không buồn sao cho được chứ.” Hơn nữa đó còn là hai đứa con nhỏ của ông ấy nữa.

“Tôi không ngờ người đàn ông trong tin tức thực sự là Kiều Dịch. Lúc ông Kiều nói ra chuyện đó tôi rất ngỡ ngàng, thảo nào lúc ấy tôi không thể liên lạc được với Kiều Mộ Nhất lẫn Kiều Dịch. Không ngờ hai anh em họ thế mà…… aiii. ”Lương Sâm đến bây giờ vẫn còn rất xúc động.

“Ông Kiều hiểu rõ bao nhiêu về anh em họ?”

“Ông ấy nói trước kia ông ấy đã cảm thấy được quan hệ anh em của họ có chút khác biệt so với những anh em nhà bên cạnh, nhưng tiếc là không dám nghĩ tới mối quan hệ kia.” Lương Sâm thở dài, sau đó nói tiếp: “Ông Kiều nói đây là báo ứng, là trời cao báo ứng ông ấy, báo ứng ông đứng núi này trông núi nọ, bắt cá hai tay, để rồi hai đứa con của ông không những loạn luân mà còn chết trẻ.”

“Ông trời quả thật không có mắt mà, hai người họ còn trẻ như vậy, cho dù làm trái đạo lý cũng không đến mức phải chết như thế.” Phồn Du thẫn thờ nói, ánh mắt lại ươn ướt.

“Ý trời đã như vậy rồi, không tránh được.”

Sau khi Phồn Du đi về căn hộ, nhìn thấy Chu Dịch đang bận rộn, cô bất mãn hỏi: “Hôm nay anh có việc sau? Lễ tưởng niệm của Kiều Mộ Nhất anh cũng không đi.”

“Rất xin lỗi bé yêu, là do anh có chuyện quan trọng.” Chu Dịch lấy ra một văn kiện đưa cho Phồn Du xem, “Anh nghĩ em đến đó cũng có thể thay mặt cho anh.”

Phồn Du mở văn kiện ra, đây là hợp đồng chuyển nhượng cổ phần của tập đoàn Kiều thị.

“Ông Kiều ngã bệnh, tập đoàn Kiều thị không có ai quản lý, hai người kế vị cũng gặp tai nạn ngoài ý muốn. Tâm tư những người bên dưới bắt đầu sôi sục, họ đấu đá lẫn nhau tranh giành tập đoàn về tay mình. Ông Kiều không muốn công sức của mình bị hủy hoại trong tay những người đó nên đã liên hệ với anh. Vừa lúc anh cũng rất hứng thú với việc này. Vì Kiều thị chủ yếu chỉ tham gia vào lĩnh vực thời trang và giải trí, nó cũng là kế hoạch tiếp theo của anh, cho nên anh đã mua nó. “

“Chúc mừng, anh đã có được thứ mình mong muốn.” Tâm tình Phồn Du vẫn còn đang rất không tốt, Kiều Mộ Nhất và Chu Dịch nói như thế nào cũng là đã từng quen biết nhau, quan hệ cũng không tệ. Nhưng xảy chuyện, Chu Dịch vậy mà vẫn quan tâm sự nghiệp đầu tiên.

Chu Dịch nhìn thấy vẻ mặt không vui của Phồn Du, lên tiếng hỏi: “Sao vậy, vẫn đang buồn à?”

“Trong lòng anh, tính mạng không quan trọng bằng cổ phần đến như vậy sao, nếu em chết, anh có phải muốn nói chuyện làm ăn cho xong sau đó mới trở về nhặt xác của em, đúng không?” Phồn Du lạnh lùng hỏi hắn.

“Tại sao em lại nghĩ như vậy? Thực ra hai người kia …” Chu Dịch dừng lại, “Quên đi, em đừng suy nghĩ lung tung.”

Phồn Du đang chuẩn bị tiếp tục tranh luận phải trái với hắn thì bị ngắt lời bởi âm báo SMS trên điện thoại di động.

Cô cầm nó lên, đây là tin nhắn do một số lạ gửi tới.

“Phồn Du thân yêu của tôi, hôm nay là ngày thứ bảy tôi ở một nơi xa lạ, khi cậu nhận được tin nhắn này thì đừng lo lắng nhé. Thành thật xin lỗi khi phải nói lời chia tay với cậu theo cách này, nhưng chỉ như vậy tôi mới có thế xóa bỏ hoàn toàn được hết tất cả quá khứ trước kia, dùng thân phận mới sống lại một lần nữa, nghe như là một con phượng hoàng tái sinh từ trong đống tro tàn nhỉ?

Tôi đã từng coi thường tình yêu, nhưng hiện tại tôi lại máu chảy đầu rơi vì nó. Tôi và Kiều Dịch sắp đi đến một nơi không ai biết đến. Có lẽ kiếp này không còn cơ hội gặp lại các cậu nữa, nhưng tôi sẽ ở một quốc gia xa lạ cầu nguyện cho các cậu.

Tôi biết rằng sự việc này xảy ra quá đột ngột, để đảm bảo tính xác thực nên chúng tôi không thông báo trước cho ai, kể cả bố của chúng tôi cũng không biết chuyện này. Xin cậu hãy giúp tôi chuyện này, khi có thời gian rảnh xin hãy đến thăm ông ấy, nói cho ông ấy biết rằng hai đứa con bất hiếu này vẫn còn sống sót.

Cuối cùng, tôi cũng muốn cảm ơn Chu Dịch vì đã giúp chúng tôi kim thiền thoát xác, chúc hai người mãi mãi hạnh phúc. “

Từng giọt nước mắt của Phồn Du rơi xuống màn hình điện thoại, hết khóc rồi lại cười, so với việc phải chấp nhận cái chết của Kiều Mộ Nhất, có lẽ việc cô ấy đi đến một đất nước khác sinh sống sẽ khiến cô bớt đau buồn hơn, rời đi suy cho cùng vẫn là một cái kết viên mãn nhất.

Cô nhào vào trong vòng tay Chu Dịch, vừa khóc vừa cười nói xin lỗi.

Chu Dịch sờ sờ tóc cô, ôm cô chặt hơn.

“Chu Dịch, chúng ta sẽ mãi như vậy nhé, chúng ta sẽ mãi ở bên nhau, được không ạ?” Có lẽ lòng dũng cảm và sự quyết tâm của Kiều Mộ Nhất đã lây nhiễm cho cô, cô bắt đầu hy vọng xa vời về tình yêu vĩnh hằng.

“Được.” Chu Dịch kiên định trả lời.

*kim thiền thoát xác

+ Giải nghĩa: Ve sầu lột xác, sử dụng bộ dạng mới để làm quân địch bất ngờ trở tay không kịp

+ Diễn giải:

– Kế “Kim thiền thoát xác” là con ve sầu vàng lột xác.

– Kế này dùng cho lúc nguy cấp, tính chuyện ngụy trang một hình tượng để lừa dối, che mắt đối phương, đặng đào tẩu chờ một cơ hội khác. Kế “Kim thiền thoát xác” có một phạm vi rất rộng rãi và phổ biến, bất cứ ai ở hoàn cảnh nào cũng có thể sử dụng được. (Nguồn: ngocchinh)

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK