• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Trước khi muốn mang đi nơi khác hãy ghi rõ nguồn,đó là hành vi tôn trọng chất xám một cách văn minh "

- ----------------------

Tống Thanh Y ở nhà đợi ba ngày, đến buổi sáng ngày thứ tư nhận được tin tức của Hà Đào:

- Không lôi kéo được mấy nhà đầu tư.

Tống Thanh Y siết chặt ngón tay và chọc lại màn hình: cố gắng lên.

Lúc sau lại nói: Cảm ơn cô rất nhiều.

- Giá trị của kịch bản mới rất cao, chờ một chút khẳng định có người tinh tường họ sẽ nhìn ra.

- Được.

- Còn có một tin tức khác.

- ???

- « Cấm Chỉ Dự Mưu » bị hoãn, nam nữ chính ban đầu đóng vai chính không còn nhưng nhà đầu tư vẫn chưa rút vốn, chưa từ bỏ ý định hiện đang tuyển chọn lại toàn bộ diễn viên.

- Có ai được chọn không?

- Trước mắt là có một vài người được chọn đang được thương lượng. Nhưng mà tôi phải nói... kịch bản của cô nam nữ chính đều cùng một loại...

Những từ sau dấu... Tống Thanh Y có thể hiểu được.

Những năm gần đây, các nhân vật trong kịch bản của cô viết ra đều có hình tượng nhân vật sống động, chỉ cần có người tinh ý nhìn ra sẽ biết được ai là người thích hợp trong bộ phim này, thật ra bộ này ngoại trừ Trần Đạc cùng Thượng Nghiên ra thì số ít còn lại đều hoàn toàn không phù hợp, hiện tại cô dính scandal lớn như vậy mà hai người họ đều là những người trọng danh tiếng, không muốn nhận kịch bản cũng là chuyện rất bình thường.

Cô suy nghĩ một lúc rồi trả lời: Chúng ta kiên trì lên thêm một chút nữa,cô có thể tìm đến các trường học truyền thông bên khoa diễn xuất nhìn thử những người ở đó,có nhiều người mới hẳn là họ sẽ nhận bộ này đấy.

- Được thôi,tôi sẽ đi nhìn thử vậy.

Cách một lát, Hà Đào lại nói: Tôi hơi lắm miệng hỏi cô một câu, tất cả câu chuyện cô viết đều là từ Trần Đạc ra phải không?

Tống Thanh Y nhìn màn hình di động, không tình nguyện đánh xuống một chữ:Phải.

Về sau, cô lại bổ sung: Còn có Thượng Nghiên.

Tống Thanh Y cùng Hà Đào đã có mối quan hệ hợp tác nhiều năm,hai người rất thẳng thắng lại hợp tác rất tốt vô cùng ăn ý với nhau nên những bộ phim cô viết ra được Hà Đào nhận quay đều nhận được nhiều đánh giá rất tốt.

Hà Đào là một nhà đạo diễn chỉ nói kịch bản không nhìn tác giả,nếu Tống Thanh Y có tác phẩm mới, trước đều cho cô ấy nhìn một lần, có mấy lần, Tống Thanh Y quyết tâm đưa kịch bản tốt cho cô ấy nào ngờ cô ấy trực tiếp không nhận còn nói hoàn toàn không thích hợp với phong cách chính mình.

Tống Thanh Y đánh giá rất cao sự thẳng thắn của Hà Đào nên hầu hết các tác phẩm mới của cô viết ra đầu tiên sẽ cho cô ấy nhìn xem tất cả chúng trước. Nếu Hà Đào cảm thấy mình không thể quay hoặc quay không tốt, cô ấy sẽ giới thiệu một đạo diễn phù hợp cho cô.

Nhưng lần này, kịch bản này được cô viết trong nhà suốt ba tháng.

Bằng cả máu và nước mắt, sự bất bình, ủy khuất cùng không cam lòng, từng bút từng bút viết ra tạo nên một cú đột phá thành công xuất hiện.

Trước kia cô từng hợp tác qua một vài đạo diễn,họ rất thích kịch bản của cô mà bây giờ từng người,từng người một là trốn tránh còn hai là có người trực tiếp đưa cô vào danh sách đen.

Quanh đi quẩn lại,chỉ có Hà Đào là vẫn đối xử với cô như trước,không cần đọc kịch bản đã tin tưởng cô một cách vô điều kiện.

Nếu đây không phải là tác phẩm của Tống Thanh Y, chỉ cần dán nhãn tên một người hoàn toàn mới cũng đủ khiến người này thành công ngay lập tức cũng như cô của năm đó.

Tống Thanh Y cùng Hà Đào trò chuyện với nhau một lát, nội dung bên trong phần lớn đều xoay quanh nói về kịch bản.Cùng Hà Đào nói thêm vài câu liền bỏ di động xuống, bắt đầu đi rửa mặt.

Lúc Tống Thanh Y trang điểm,thay xong quần áo đến phòng khách thì bắt gặp Trình Dật vừa lúc ngồi xuống sô pha.

Di động để trên bàn, đeo tai nghe, thường thường sẽ nói chuyện với ai đó mang theo chút lạnh lùng.

Nghe tiếng cửa phòng Tống Thanh Y mở, ngẩng đầu lên nhìn.Ánh mắt của hai người nhanh chóng chạm vào nhau, thấy Tống Thanh Y cúi đầu bước ra khỏi phòng khách,Trình Dật mới nhắc nhở "Trên bàn có bữa sáng."

Tống Thanh Y đã ngồi xuống trước bàn ăn, mấy ngày nay cơm đều là Trình Dật làm.Có đôi khi cậu sẽ đến trường học nhưng trước khi rời đi cũng sẽ để lại một tờ note dán trên đầu tủ lạnh cho cô.

Tống Thanh Y nhìn bữa ăn sáng phía trước mình, tượng trưng cắn vài miếng rồi mới đặt bộ đồ ăn xuống.

Trình Dật đã cầm di động đi đến trước mặt cô, lấy tai nghe xuống, cười nói: "Không hợp khẩu vị?"

Hình như,tâm trạng anh rất tốt.

Tống Thanh Y lắc đầu, chỉ chỉ vào di động của cậu. Dùng khẩu hình hỏi: "Đang chơi game à"

"Ừm" Trình Dật nói.

Tiếng nói chuyện ồn ào phát ra từ điện thoại di động, xen lẫn tiếng súng và tiếng ồn ào của mạng internet, Ngụy Gia hỏi: "Nam ca, anh đang nói chuyện với ai vậy?"

Trình Dật nhìn Tống Thanh Y, ngoài cười nhưng không cười, chậm rãi phun ra hai chữ "Bà xã của tôi."

Tống Thanh Y vừa uống một ngụm nước thiếu chút nữa bị sặc.

Người này, vẫn còn mang thù.

"Fuck." Ngụy Gia nói "Chị dâu đang ở cùng với anh sao?"

Từ Trường Trạch hiểu ra nhất thời cũng vội vàng chào hỏi: "Chị dâu."

Lỗ tai Tống Thanh Y đỏ bừng, thật ra mấy lời nói đó của bọn họ cô đều có thể nghe thấy.

Trình Dật nhận thấy sự thay đổi nhỏ trên mặt cô, khóe môi bắt đầu hơi nhếch lên.

Ngụy Gia còn đang phản ứng thì vài giây sau, kèm theo một tiếng súng, Ngụy Gia ngã xuống đất, sau đó mới có thời gian nói: "Có phải là chị dâu chúng em đã thấy lần trước không?"

"Phải." Trình Dật đáp.

"Chị dâu ở đó sao?" Ngụy Gia cười hắc hắc "Nam ca, anh lại nói dối rồi phải không?"

"Vậy để tự cô ấy nói vậy." Trình Dật nhìn cô

Tống Thanh Y ngồi ở trên ghế mím chặt môi, tai dảnh lên di chuyển giống như một con thỏ đang nghe ngóng, Trình Dật quả thật cũng không biết chính mình bị làm sao mà cảm thấy trên mặt cô lúc này trông hồng hồng rất dễ thương.

Tống Thanh Y nghe Trình Dật nói với Ngụy Gia mà cô thì như đang ngồi trên đống than đứng dậy nhanh chóng thu dọn bát đĩa, Trình Dật ngón tay ấn trên màn hình, anh nhìn Tống Thanh Y đang hốt hoảng mà trốn,cười nói: "Đến đây nói với bọn họ vài câu đi."

"Nói cái gì?" Ngụy Gia ở bên kia kêu"Nam ca,chị dâu thật sự là đang ở cạnh anh sao??"

Trình Dật không nhanh không chậm nói: "Đang."

Lúc sau lại nói:"Để đó anh làm cho"

""Đệch""Ngụy Gia ở đằng kia hét lên:"Nam ca, anh không phải ghét giặt đồ nhất sao? Từ quần áo, ga trải giường đến xoong nồi, em chưa từng thấy anh chính tay rửa hay là giặt."

"Là rửa chén." Trình Dật đính chính

"Mẹ kiếp." Ngụy Gia ngạc nhiên "Không phải là Nam Ca của em mà là Nam Anh."

Trình Dật không nói chuyện nữa, trở lại nhắn vài câu: Các cậu tự chơi đi,tôi có việc,sau đó mới đặt điện thoại xuống đi thẳng vào phòng bếp.

Tống Thanh Y đương nhiên nghe thấy lời Ngụy Gia nói, cô vẫn luôn cho rằng Trình Dật là một người luôn quan tâm đến mọi việc trong bếp,rốt cuộc bây giờ suy nghĩ kĩ mới hiểu được là từ khi anh đến,cô hầu như không nấu ăn hay rửa bát,toàn bộ mọi chuyện trong nhà đều là Trình Dật phụ trách.

Tống Thanh Y suy nghĩ,cúi đầu chăm chỉ rửa bát.

Nghe được bước chân Trình Dật tiến vào, cướp công việc trên tay cô,an tĩnh vặn vòi xả hết bọt,lau tay cho cô xong mới tự mình bắt đầu tiến hành rửa bát.

Trình Dật giống như vô tình hỏi: "Muốn đi ra ngoài sao?"

"Phải" Tống Thanh Y gật đầu "Đến nhà ông nội."

"Định dẫn tôi theo sao?" Trình Dật lại giống như vô tình nói.

- ------Edit:Ninh Hinh------

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK