Bởi vì đa số các kịch bản trước đây của Tống Thanh Y viết ra đều hướng tới sự chữa lành,sự cứu rỗi tâm hồn là chính. Mặc dù kết thúc vô cùng ấm áp nhưng nội dung bên trong đó luôn khiến người xem ít nhất phải rơi nước mắt một lần. Một số nhà phê bình phim đã đánh giá kịch bản Tống Thanh Y viết ra rằng: Bất kể câu chuyện là gì?Nếu không chạm được trái tim khán giả thì chẳng phải là Tống Thanh Y. Đó là lý do khiến bạn khóc thậm chí thay đổi cách nhìn hay là chính lối đi của cuộc đời bạn.
Và lần này « gặp » chính là bước đột phá mới của Tống Thanh Y,cô đã viết ra một câu chuyện tình yêu lãng mạn với rất nhiều hương vị ngọt ngào bằng những nét cọ hoàn toàn mới của chính mình,từ khi họ quen biết, gặp gỡ sau đó hiểu lầm dẫn đến nhiều sự ghen tuông ngọt ngào, tình yêu là thứ thuốc thần kì chữa lành mọi vết thương, họ đã cùng nhau giải quyết vấn đề,từ đó cũng dần dần hiểu,trân trọng và yêu nhau nhiều hơn. Mùa xuân mang theo tình yêu chớm nở còn mùa hè thanh mát làm tình yêu bay bổng và sự chờ đợi cuối cùng luôn luôn là lời yêu chân thành nhất.. Từ hiệu ứng hình ảnh đến nội dung chính cùng dàn diễn viên trẻ đẹp mắt đã khiến cho bộ phim gây ra vô vàng tiếng vang.
Tại lễ trao giải danh giá, Tống Thanh Y đặc biệt trang trọng mặc một chiếc váy dài cúp ngực màu bạc đính kim cương, khi cuối xuống mỉm cười nhận chiếc cúp của giải nhà biên kịch xuất sắc nhất từ chính Mc,dưới ánh sáng rực rỡ từ bên trên, cả người Tống Thanh Y lộ ra đặc biệt vô cùng dịu dàng,thậm chí trước ngực còn lộ ra xương quai xanh vô cùng quyến rũ, phong thái không thua gì các nữ minh tinh hiện nay.
Nhận chiếc cúp từ Mc,sau đó đứng trước micro và nói cảm nghĩ về giải thưởng. Không gì khác hơn là cảm ơn đội ngũ sản xuất, cảm ơn đạo diễn và những fans hâm mộ. Những bài phát biểu cảm nghĩ như thế này đã luôn luôn nằm lòng từ khi cô 18 tuổi đến nay và gần như mỗi năm chúng đều lặp lại một cách có trình tự.
Nhưng năm nay,khi chính mình nhận lấy chiếc cúp này, câu đầu tiên Tống Thanh Y nói chính là:
Xin chào mọi người,
Tôi là biên kịch Tống Thanh Y,hôm nay nhận được giải thưởng danh giá này,điều đầu tiên tôi muốn nói chính là Cảm ơn chồng tôi,Trình Dật.
....
Máy quay cùng ánh sáng hợp thời nhanh chóng chuyển đến Trình Dật ở dưới khán đài, hôm nay anh mặc tây trang màu đen, tóc mái dùng keo xịt tóc cố định hơi nhếch lên cao một chút, khóe môi nở nụ cười, nhìn máy quay thả ra một trái tim.
Trên bục nhận thưởng, Tống Thanh Y nhìn người phía dưới làm trái tim,vô thức mỉm cười.
Năm nay tại lễ trao giải lớn,những nhà phát triển chương trình đã bắt đầu thi hành webcast toàn cầu,vì vậy bên dưới video trực tuyến, đạn bắt đầu bay nhanh chóng.
**Webcast là một hình thức trình chiếu truyền thông qua Internet bằng cách sử dụng công nghệ truyền phát trực tuyến (streaming media) để phân phối một nguồn nội dung cho nhiều người nghe / người xem đồng thời. Một webcast có thể được phân phối trực tiếp hoặc theo yêu cầu. Về cơ bản, webcasting là "phát sóng" (broadcasting) qua Internet.***
[ Đập đập hết! Ô ô ô, quá ngọt. ]
[Không phải các nhà biên kịch nói chuyện ra đều rất văn chương sao? Chồng tôi, trời ơi, còn gì trái tim tôi. ]
[Đây có lẽ là biểu hiện tốt nhất trong tình yêu nhỉ?Giống như miễn là tôi ở trên sân khấu, tôi không thể không liếc nhìn bạn mỉm cười. ]
[ Tôi đang dần tan chảy trong nụ cười của anh ấy. ]
[ Cuối cùng tôi cũng hiểu tại sao « gặp » lại ra đời rồi! Đây là vì Trình Dật mà viết riêng mà,huhu ngọt chết tôi rồi! ]
[Thật ngọt ngào, Ooo. Tôi đã chết trong cái biển cẩu lương,a a a]
[Chị em, hẹn gặp lại trên Weibo, video nhỏ và cùng tính nhân văn! ]
[......]
Tống Thanh Y nói xong câu kia, tạm dừng một chút, cách một lát mới tiếp tục nói:
"Chắc hẳn mọi người đều biết, các tác phẩm trước đây của tôi luôn đặc biệt xuất hiện thể loại bi kịch,đừng nhầm lẫn,tôi không hề cố tình miêu tả chúng theo hướng bi kịch khiến cho mọi người cảm thấy bị thu hút hoặc hứng thú khi xem,ngay từ ban đầu khi tôi bước vào ngành biên kịch,trong thực tế nhận thức của tôi thường là bi thảm. Những gì tôi đã trải qua cùng những gì tôi nhìn thấy đều là những thứ làm cho tôi đau khổ, vì vậy cây bút của tôi ngay từ ban đầu đã vì vậy mà vô thức viết theo góc độ đó.
« gặp » là tác phẩm ngọt ngào thuần khiết đầu tiên tôi viết sau khi cùng chồng tôi kết hôn, chính sự xuất hiện của anh ấy đã khiến tôi tin vào tình yêu một lần nữa và mong chờ một kết thúc có hậu cho cuộc đời mình.
Nếu như nói « từng » là lời tạm biệt với quá khứ thì « gặp » chính là một món quà đầy ấm áp,xin cảm ơn đạo diễn,các nhà tài trợ cùng các kĩ thuật viên đã khắc họa sự ấm áp,sự hạnh phúc của mỗi nhân vật trong « gặp » đến với mọi người một cách hoàn mĩ, mong rằng trong tương lai, tôi sẽ tạo ra nhiều tác phẩm hay hơn, tốt hơn và ấm áp hơn, cảm ơn vì sự kiên trì,sự ủng hộ của bạn dành cho tôi,cảm ơn vì tất cả."
Sau khi,Tống Thanh Y nói xong, hội trường im lặng trong vài giây.Trình Dật đứng lên nhìn người trước mắt,quay đầu nhìn người xung quanh,vỗ vỗ tay, lúc này nhanh chóng một tràng pháo tay nồng nhiệt vang lên khắp khán phòng.
Tống Thanh Y kéo chiếc váy dài của mình bước xuống bục rời đi ra phía sau, trước khi cô rời khỏi ống kính, máy quay vừa kịp lúc quay trúng Trình Dật đang giúp cô nâng váy lên,bước xuống.
[ Cũng quá ngọt đi. ]
[ Có tính là cố tình phát đường cho con dân không? Ooooo]
[ Tôi chỉ muốn nói, toan thật rồi / chua chua ]
[ Ở nhà coi cẩu lương cả ngày?Dân cẩu độc thân như tôi sắp hi sinh oanh oanh liệt liệt rồi!!!! ]
[... ]
Sau đêm kết thúc lễ trao giải, Trình Dật đã phát weibo rằng:
Cảm ơn bạn đã gặp tôi @ Tống Thanh Y.
*******
Tống Thanh Y xác định chính mình mang thai là vào mùa đông.
Lúc đó,Trình Dật đang quay "Gác mái" ở bên ngoài, Tống Thanh Y không muốn cùng anh đến đoàn phim nên đã quyết định chuyển đến nhà chính.
Phòng Tống Thanh Y ở chính là phòng của Trình Dật lúc trước.Mẹ Bạch đã trang hoàng căn phòng lại vào tháng 7,tổng cũng không khác gì một căn phòng mới cưới.
Lịch trình hàng ngày của Tống Thanh Y đều rất cố định, rời giường sẽ đi dạo một vòng, sau đó tự mình sẽ lui về phòng viết kịch bản, tùy thời không có linh cảm cô sẽ tự mình chơi trò chơi Trình Dật cài đặt sẵn cho cô trước đó.Tất cả cùng lúc trước cũng không khác lắm,chỉ khác một thứ đó là không phải lo lắng về việc không có gì để ăn.
****
Cuối tháng mười một.
Tuyết bắt đầu xuất hiện ở Thành Bắc, đúng lúc xảy ra vào hôm thứ Sáu, buổi chiều Bạch Điềm không có lớp, sớm đã quay trở về nhà.
Cô mặc áo lông cừu màu trắng, tuyết rơi trên khóe mắt và lông mày,vội vã gõ cửa phòng Tống Thanh Y.
Nghe thấy tiếng gọi bên ngoài, Tống Thanh Y ở trong phòng tìm đại một cái áo khoác của Trình Dật khoác vào trong người, mở cửa nhìn Bạch Điềm mặt đầy hưng phấn nói: "Chúng ta đi đắp người tuyết đi."
Tống Thanh Y chần chờ vài giây nghĩ nghĩ,đắp người tuyết là hoạt động đã rất lâu cô không làm,lần cuối cùng đắp nó là vào năm cô và Thượng Nghiên vừa mới quen biết nhau,hai người thanh thuần,cùng nhau đắp nặn,chơi vô cùng vui vẻ...nhìn Bạch Điềm đang vô cùng vui vẻ trước mắt,sau đó chậm rãi gật đầu.
Tuyết rơi bên ngoài đã ngừng một lúc lâu, trong không gian chỉ còn đọng lại những hạt tuyết nổi lên do gió thổi qua, rơi trên mặt là vô cùng lạnh lẽo.Tống Thanh Y cùng Bạch Điềm mang bao tay nặn người tuyết.
Sau khi hoàn thành xong người tuyết, Bạch Điềm đã đưa ra lí tưởng lấy bộ trang điểm đắt tiền của chính mình trang điểm bên trên.
"U, kỹ thuật trang điểm của tiểu Điềm Điềm nhà chúng ta quả thật không hề tệ chút nào nha!."
Mắt Bạch Điềm nhanh chóng sáng lên,quăng đồ trong tay xoay người, hướng người tới bổ nhào trong lòng ngực "Chị Đóa Đóa!"
Là Tô Đóa.
Tống Thanh Y vẫy tay chào hỏi cô ấy.
Cô cùng Tô Đóa chỉ gặp hai lần, ấn tượng khá sâu sắc, là một cô gái mang rất nhiều bí mật, như ma thuật, luôn luôn hấp dẫn người khác.
Tô Đóa đem Bạch Điềm đẩy ra khỏi người mình, tiến đến gần Tống Thanh Y "Chị gái xinh đẹp, đã lâu chúng ta không gặp nha~~ "
Tống Thanh Y:...
"Không nhớ em sao?" Phong cách vẫn như cũ, cùng lần đầu tiên Tống Thanh Y gặp không khác gì lắm, quyến rũ như lụa.
Tống Thanh Y nói: "Nhớ."
"Vậy là tốt rồi." Tô Đóa suy nghĩ một lúc và nói: "Đừng coi em là đối thủ của chị trong tình yêu ~ Em không có hứng thú với Trình cẩu và lại càng không có hứng thú đào góc tường nhà người khác. So với Trình cẩu, em bây giờ thích chị nhiều hơn cơ. "
Tống Thanh Y:...
Được sủng mà kinh. jpg
Bạch Điềm đã không gặp Tô Đóa trong một thời gian dài, còn mang rất nhiều phấn khích, lôi kéo cánh tay hỏi: "Chị Đóa đóa, chị xuất ngoại học gì vậy? Em cảm giác chị ngày càng đẹp."
"服设。" Tô Đóa nói: "Trước kia nghề đó cũng cảm thấy không hứng thú lắm, bây giờ cảm thấy có chút không tệ nên quyết định theo học" ("服设。"theo mình dịch thì nó là phục vụ mà trong CV mình xem là Phụ thiết lập nên mình cũng không biết nghề gì để giải thích ^^)
"Vậy chị còn đi học sao?" Bạch Điềm hỏi.
"Đi chứ." Tô Đóa nói: "Lần này trở về,chỉ ở lại khoảng một tháng."
"Vâng." Bạch Điềm trả lời có chút lạc lõng.
Tô Đóa là người rất thoải mái, dễ thân thiết, cùng Tống Thanh Y gặp mặt, ấn tượng đầu tiên vẫn luôn luôn rất tốt, ba người họ đi chung hoàn toàn có thể nói chuyện vui vẻ.
Hàn huyên được một lát, Tô Đóa nhìn đồng hồ muốn rời đi, cũng gần giữa trưa, Bạch Điềm muốn giữ cô ấy ở lại dùng cơm nhưng lại bị Tô Đóa cự tuyệt.
Cầm theo một hộp quà tặng đưa qua cho hai người "Đây là món quà em mang đến tặng hai người, có vị rất ngon,có thể hai người sẽ đặc biệt thích."
Bạch Điềm háo hức nhìn Tô Đóa "Em có thể mở nó ra ngay bây giờ và nếm thử không?"
Tô Đóa vỗ vỗ đầu cô "Cùng chị khách khí làm cái gì chứ?"
Bạch Điềm ngay lập tức mở nó ra, mùi vị nhanh chóng lan tỏa trong không khí,cô nhanh chóng xé một miếng nhỏ đưa vào miệng.Nhìn Tô Đóa giơ ngón tay cái lên "Thật sự rất ngon!"
Tô Đóa cười cười.
Bạch Điềm cũng xé một khối nhỏ đưa tới bên miệng Tống Thanh Y.Còn chưa hé miệng đã có một cảm giác kỳ lạ vô cùng khó chịu vọt tới trong cổ họng, Tống Thanh Y quay đầu qua bên kia bắt đầu nôn khan.
Bạch Điềm sợ tới mức tay đều run run, đáng thương nói: "Chị ba... em không hạ độc."
Tô Đóa nhẹ nhàng vỗ vỗ lưng Tống Thanh Y giúp cô thuận khí,sau đó đưa qua một tờ khăn giấy.Nhìn món thực phẩm làm từ cá của mình trong tay Bạch Điềm, có chút hoảng sợ nhìn Tống Thanh Y "Không phải là đã mang thai ấy chứ."
-
Bởi vì Tô gia có một bệnh viện tư nhân cao cấp nên rất nhanh họ đã đến sau khi nhận được điện thoại của Tô Đóa.
Sauk hi kiểm tra,không đến hai giờ đã nhận được kết quả.
Tống Thanh Y đã mang thai gần ba tháng.
Tính tính thời gian, hình như là vào đêm trước khi Trình Dật chuẩn bị đi quay « Gác mái », điên cuồng muốn cô cả đêm,không cho cô ngủ,làm đến rạng sáng lúc này mới chịu ngừng.
Nhận được kết quả, Bạch Điềm lập tức gửi một ảnh siêu âm trong nhóm gia đình mình.
- Đoán xem đây là cái gì nào?
Bạch Kiếm: Xương em bị gãy hả?
Bạch phụ: Chẳng lẽ con bị đụng tới đầu rồi?
Bạch Điềm thở phì phò trả lời: Hai người đều là thẳng nam, không hiểu! @Mẹiuiu ơi,mẹ nói xem đó là gì!
Bạch mẫu:... Bạch Điềm con dám sao???Chưa lập gia đình đã mang thai?
Bạch Điềm:...???
Nghĩ nghĩ một chút,chính cô cũng muốn lắm nhưng Từ Trường Trạch toàn bất động nhìn cô mệt mài theo đuổi anh thôi,xác xuất có em bé là 0%,vậy họ có thể sao??
Bạch Điềm lại phát thêm: / mỉm cười, không phải con, là của chị ba và anh ba.
Tác giả có vài điều muốn nói: Hẹn gặp lại vào ngày mai ~
<<Dạo này mình bận làm bài tập cho môn tiếng Trung của mình,sau đợt kiểm tra này,sẽ đẩy nhanh tiếng độ 🤧 con đường cày phiên ngoại còn nhìu lắm nha m.n 😴 chúng ta cứ từ từ cày thôi>>>