Mục lục
Cưới Ngay Kẻo Lỡ Võ Hạ Uyên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 10: Kết hôn rồi thì đàng hoàng một chút

Tuy rằng cô ta nói như thế, nhưng người trong quán cà phê đã nhanh chóng đi hết rồi.

Võ Hạ Uyên nâng gò má nóng hổi của mình lên, nhẹ giọng mở lời: “Chồng cô là người nào vậy?” Vẻ mặt của người phụ nữ khinh thường: “Còn giả bộ cái gì nữa? Cô còn dám mua xe cho Phan Công Bảo, cô cho rằng tôi vì chút tiền đó mà tôi sẽ sợ cô ư?“ Cô ta là vợ của Phan Công Bảo? | “Chính chồng cô đã lấy lý do nhà họ Phan đã nuôi tôi năm năm để đòi tiền tôi, chúng tôi cũng thỏa thuận xong rồi. Sau khi nhận số tiền đó xong thì tôi sẽ không còn dính dáng gì đến nhà họ Phan nữa” Võ Hạ Uyên lấy trong túi ra tờ giấy cam kết mà Phan Công Bảo đã viết trước đó, “Tự cô nhìn đi” Ai ngờ người phụ nữ xem xong thì trực tiếp xé nó đi, Võ Hạ Uyên đi đến đoạt lại thì bị đẩy ra, h cô ta chỉ vào mũi Võ Hạ Uyên mắng: “Hóa ra là ả lằng lơ cô sao? Trước khi kết hôn với Phan Công | Bảo tôi có nghe nói về cô, cô rất thích quyến rữ anh của mình à? Hôm nay còn dùng cách thức hèn hạ này nữa?” Cô ta xé tờ giấy cam kết, ném lên người Võ Hạ Uyên: “Đi chết đi, thật chướng mắt!” Võ Hạ Uyên nghìn lần vạn lần không ngờ mình sẽ bị quật ngược lại.

Phía dưới bụng có một chút đau âm Ïỉ, cô chống xuống bàn để đứng vững: “Tôi không có nói dối, nếu không tin thì cô có thể tìm Phan Công Bảo để đối chứng với tôi.” “Đối chứng cái gì mà đối chứng?“ Người phụ nữ hùng hổ: “Tôi nói cho cô biết, nếu cô còn dám phá hoại hôn nhân của tôi, tôi, tôi sẽ cho người đập cái tiệm này của côi” Đợi người phụ nữ hung dữ rời đi rồi, Võ Hạ Uyên nhịn không được co quắp người ngồi xuống đất.

Xem ra bây giờ Phan Công Bảo mượn danh người nhà họ Phan để đòi tiền cô, nhưng vợ anh ta không biết nghĩ gì mà lại cho rằng cô bao nuôi Phan Công Bảo, muốn phá hoại gia đình của cô ta.

Võ Hạ Uyên cười nhạo thành tiếng, cô muốn nuôi cũng không nuôi cái đồ vô dụng này đâu.

Giấy cam kết bị xé tan tành, hoàn toàn không thể dán lại được, cô lo nếu Phan Công Bảo lại tìm tới thì trong tay cô cũng không có gì để ngăn tên kia giở trò được nữa.

Do người khó chịu nên Võ Hạ Uyên đóng cửa sớm và đi về nhà.

Sau khi trở về, cô trèo trên giường, mơ mỡ màng màng ngủ mất, không. biết Trương Tấn Phong đã vào từ lúc nào.

Người đàn ông không chút do dự, xốc chăn lên, lạnh lùng nói: “Ngủ đủ rồi, mau dậy đi!” Võ Hạ Uyên bị đánh thức, đầu đau muốn vỡ ra, cô miễn cưỡng ngồi dậy: “Sao thế?” Trương Tấn Phong nắm lấy cằm của Võ Hạ Uyên, anh nhìn cô từ trên cao xuống, đáy mắt tràn đầy lạnh lẽo: “Cửa nhà họ Trương rất cao, nếu cô đã tốn rất nhiều công sức để gả vào thì nên đàng hoàng đi. Võ Hạ Uyên, cái sừng này Do người khó chịu nên Võ Hạ Uyên đóng cửa sớm và đi về nhà.

Sau khi trở về, cô trèo trên giường, mơ mỡ màng màng ngủ mất, không. biết Trương Tấn Phong đã vào từ lúc nào.

Người đàn ông không chút do dự, xốc chăn lên, lạnh lùng nói: “Ngủ đủ rồi, mau dậy đi!” Võ Hạ Uyên bị đánh thức, đầu đau muốn vỡ ra, cô miễn cưỡng ngồi dậy: “Sao thế?” Trương Tấn Phong nắm lấy cằm của Võ Hạ Uyên, anh nhìn cô từ trên cao xuống, đáy mắt tràn đầy lạnh lẽo: “Cửa nhà họ Trương rất cao, nếu cô đã tốn rất nhiều công sức để gả vào thì nên đàng hoàng đi. Võ Hạ Uyên, cái sừng này Uyên tun rấy một hồi. “Đúng là tôi để ý đứa nhỏ xà nhưng mà nếu nó có một người mẹ không “ê liêm sỉ, tôi thà rằng không để nó đến với cối đời này” “Không phải vậy!” Võ Hạ Uyên kêu lên một tiếng, đè cổ tay của anh lại, “Đây là con của anh, “Một người phụ nữ dựa vào con để được tiến vào nhà giàu thì lời nói ra có bao nhiêu độ tìn ậy dây?“ Trong bóng tối, rốt cuộc Trương Tẩn long cũng kéo lớp ngụy trang xuống, lộ ra sự ¡nh mẽ đối với Võ Hạ Uyên.

òn cách nào, Võ Hạ Uyên chỉ đành phải nói lý do vì sao Phan Công Bảo tìm đến mình cho anh nghe, đồng thời cũng đợi anh có thể tỉn tưởng mình.

Người đàn ông yên lặng nghe, mãi cho đến khi Võ Hạ Uyên nói xong thì vẻ mặt cũng không có một chút thay đổi.

Trong lòng Võ Hạ Uyên nhất thời có một tia hụt hẵng.

“ anh, Trương Tấn Phong cũng không thèm khách sáo, đồng thời anh không nói thêm câu nào với cô nữa.

Nghe tiếng đóng cửa, Võ Hạ Uyên tự cười chế nhạo mình. Quả nhiên, anh vẫn không để ý đến cô, chỉ cần cô không làm xấu mặt mũi của nhà họ Trương là được, đối với anh thì cô chỉ là môt vât trang trí mà thôi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK