Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Máy bay riêng của Phương Trùng Sinh cũng do chính tay hắn thiết kế và cho phép vận hành. Lâu Hạ Hạ thâm tâm không ngừng cảm thán. Người đàn ông này quả thực vô cùng tài giỏi. Chỉ với hai bàn tay trắng mà hắn đã tự xây dựng cho mình một cơ ngơi khổng lồ và một danh tiếng lẫy lừng khắp trong và ngoài nước như vậy. Quả thực hiếm có ai tài giỏi như thế.

Ngay khi Lâu Hạ Hạ vừa bước xuống xe, Phương Trùng Sinh đã khoanh tay chờ sẵn ở đó. Hắn mặc một bộ đồ thể thao ôm sát, cơ bắp cùng lồng ngực của hắn lấp ló trong tấm vải cao cấp. Bộ đồ này càng làm nổi bật thêm nét đẹp trai, anh tuấn ngút trời của hắn.

Phương Trùng Sinh cong môi nhìn Lâu Hạ Hạ, chán ghét nói:

– Lần sau còn để tôi phải chờ cô thêm bất kỳ một giây nào nữa, tôi sẽ lập tức bóp chết cô ngay tại chỗ!

Tâm can Lâu Hạ Hạ thoáng chút run rẩy. Hắn luôn luôn nói một là một, nếu còn chống đối hắn, chỉ e cô khó lòng mà an phận trong suốt phần đời còn lại.

Chiếc máy bay tư nhân to lớn, vô cùng sang trọng, trên thân còn khắc trạm trổ dòng chữ ” Phương Trùng Sinh” sáng bóng, được đúc riêng bằng vàng ròng trông hết sức bắt mắt và quyền uy. Cánh quạt gió quay vù vù bên trên, tạo thành những luồng khí lớn thổi liên tục, nổi bần bật trên tổng cục Phương Thị. Các nhân viên tò mò đứng nép vào một bên cửa mà nhìn ra ngoài, trông thấy tổng tài của mình đang đứng trò chuyện với một cô gái.

Vì khoảng cách quá xa cho nên họ chỉ có thể nhìn thấy phía đằng sau lưng của Lâu Hạ Hạ mà vẫn không ngừng buông lời khen ngợi. Dáng hình của cô gái này phải thuộc vào hàng tuyệt phẩm. Mái tóc dài uốn lượn hồng bềnh gần chạm lưng, vòng eo nhỏ nhắn nhìn chủ muốn được ôm chặt vào trong vòng tay. Khoan, khoan, hãy nhìn xem kìa! Bờ mông căng tròn mẩy cùng đôi chân thon dài, trắng muốt kia quả thực khiến cánh đàn ông thèm khát, chỉ muốn lập tức mà đè cô dưới thân hoan hỉ.

– A Hào, mau lau nước dãi đi. Khiếp bẩn quá chừng!

Một gã nhân viên đưa tay huých mạnh vào mạn sườn của gã béo bên cạnh, bĩu môi mà dè bỉu. Gã béo nghe vậy vội vàng sực tỉnh, đưa tay quệt ngang miệng, ánh mắt tham lam còn cố mà nhìn về phía Lâu Hạ Hạ chưa muốn rời.

– Ước gì chúng ta được như Phương tổng nhỉ? Vừa có nhiều tiền mà mỹ nhân trong tay không thiếu. Đêm nào cũng có vài em gái xinh tươi mơn mởn tự khắc bò lên giường mà sưởi ấm thằng bé!

Chẹp! Chẹp!

Nói tới đây, gã béo cùng đám nam nhân viên trong Phương Thị đều bất giác phá lên cười dâm đãng, sau đó lại lao đầu vào mà làm việc.

Phương Trùng Sinh sau khi bước lên máy bay, không quên dặn dò Lâu Hạ Hạ:

– Kể từ khi cô đặt chân vào đây, tôi cấm cô được mở miệng nói khi chưa có sự cho phép của tôi! Nghe rõ chưa?

Lâu Hạ Hạ ngoan ngoãn mà gật đầu đồng ý. Dù sao thì cô cũng chẳng muốn bắt chuyện với hắn làm gì cả. Nhưng ngay khi bước vào khoang máy bay, chợt Lâu Hạ Hạ nhìn thấy ngoài mình ra còn có rất nhiều những cô gái khác đang ngồi đợi. Ai ai cũng mặc những bộ váy khoét sâu, để lộ rõ khuôn ngực tròn đầy đặn cùng những đường cong mê đắm lòng người. Thấy Lâu Hạ Hạ bước lên máy bay, tất cả bọn họ đều trừng mắt lên nhìn cô, có người còn không quên mà tặng cho cô một cái lườm cháy da, cháy mặt.

Lâu Hạ Hạ bật cười chua xót. Thì ra, mình cũng chỉ là một trong những đạo cụ rẻ rúng để Phương Trùng Sinh thỏa mãn nhu cầu dục vọng của bản thân mà thôi!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK