Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sang Mỹ sao?

Thâm tâm Lâu Hạ Hạ nhẽ rơi bộp một tiếng. Phương Trùng Sinh sang Mỹ thì có liên quan gì tới cô cơ chứ? Nhưng cô đã trót ký vào bản khế ước bán thân, do vậy toàn bộ mệnh lệnh của hắn cô đều phải nhất nhất nghe lời.

Đợi bóng dáng Phương Trùng Sinh cùng chiếc Maybach đen bóng lao vụt đi, Lâu Hạ Hạ thở dài một tiếng, lôi chiếc va li đã lâu không dùng ra mà lau chùi.

A…

Vết thương bị cọ xát mạnh mẽ tại nơi sâu nhất của cơ thể khiến cô khẽ kêu lên một tiếng. Rồi chợt như sực nhớ ra điều gì đó, Lâu Hạ Hạ vội vàng chạy tới bên cạnh tủ đồ trang điểm, kéo ra lấy một vỉ thuốc nhỏ màu trắng.

Vỉ thuốc tránh thai khẩn cấp ấy đã bị cô uống hết bốn viên, còn lại mười sáu viên nữa. Đôi tay Lâu Hạ Hạ khẽ chần chừ một lát. Sau đó cô quyết định nhét nó vào sâu trong góc va li. Nhất định không thể để Phương Trùng Sinh phát hiện. Nếu không thì hắn sẽ trừng phạt cô sống dở chết dở mất.

Cả đêm hôm đó, Lâu Hạ Hạ ngủ không hề ngon giấc. Mỗi lần cô nhắm mắt là lại thấy gương mặt đê tiện của Phương Trùng Sinh đang nhìn cô chằm chằm. Đôi lúc cô mơ thấy khuôn mặt xinh đẹp mà trong sáng của cả Phương Liễu Giai, nước mắt đầm đìa mà nhìn cô đầy oán hận. Cứ như thế, Lâu Hạ Hạ tỉnh ngủ cho tới sáng.

Sớm hôm sau, Triệu quản gia đã đợi cô sẵn ở bên dưới sảnh. Nhác trông thấy chiếc va li nhỏ xinh mà cô đem theo, Triệu quản gia khẽ mỉm cười hiền lành. Đoạn ông sai người hầu cầm lấy va li của cô, đem trở lại phòng mà cất đi.

– Lâu tiểu thư, thiếu gia đã chuẩn bị sẵn đồ đạc cho cô rồi. Cô chỉ cần đi tay không thôi!

Gương mặt Lâu Hạ Hạ thoáng sững sờ. Nào chỉ có quần áo đơn giản đâu, còn đồ ngủ, đồ lót,… Và cả…

Nghĩ đến đây, Lâu Hạ Hạ khẽ nuốt nước bọt. Nếu không có thuốc tránh thai, chỉ e cô rất dễ thụ thai. Những lần trước Phương Trùng Sinh đều đi trần mà cứ thế xả vào bên trong cơ thể cô, khiến Lâu Hạ Hạ đều phải vội vàng uống thuốc ngay lập tức. Cô thà chết cũng không để bản thân mang thai cốt nhục của hắn.

Nhận ra vẻ mặt do dự của cô, Triệu quản gia nhẹ nhàng hỏi lại:

– Lâu tiểu thư, cô còn điều gì lăn tăn phải không?

Lâu Hạ Hạ vội gật đầu, ánh mắt khó xử nhìn lên trên lầu, dịu dàng nói:

– Tôi… tôi có thể lên trên lấy đồ được không? Tôi sẽ quay lại rất nhanh thôi. Trong đó có một vật rất quan trọng, tôi không thể không đem theo!

Lẽ dĩ nhiên Triệu quản gia cũng đồng ý. Vì đây là máy bay tư nhân nên thời gian của họ rất thoải mái.

Lâu Hạ Hạ quay trở lại phòng, đem vỉ thuốc tránh thai nhét vào trong ví. Đoạn mới yên tâm bước xuống dưới lầu!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK