Chương 10
Đó là sơ lược lý lịch về người mà truyền thông toàn cầu đều quen thuộc- – –
Tên: Bạch Tử Thiên
Giới tính: Nam
Quê quán:Thành phố X, Trung Quốc
Tuổi: 26 tuổi
Chiều cao: 187cm
Cân năng: 70kg
Tình trang hôn nhân: Chưa kết hôn
Bằng cấp: Đã đỗ hai bằng tiến sĩ trong ngành hóa học MIT và khoa học, tinh thông bốn ngôn ngữ, tiếng Trung, tiếng Anh, tiếng Pháp, tiếng Ai Cập cổ.
Chức vị: Giảng viên đại học MIT,thành viên ORSTOM.
Gia đình bối cảnh: Thiếu gia đời thứ ba tập đoàn Bạc Đế, là con trai độc nhất của Niệm thiếu gia oai phong một cõi ở thành phố X.
Tư liệu phía dưới kèm theo một tấm ảnh.
Đó là một người đàn ông nghiêng mặt, góc cạnh rõ ràng, sống mũi cao, cằm được gọt dũa tinh tế, môi hồng da trắng, có thể nói là nhan sắc hiếm có trong nhân gian.
Tài mạo song toàn.
Đây là mọi người nhất trí đánh giá về Bạch Tử Thiên
Một mình nhìn sơ lược lý lịch của người này, không thể không nói chính là ghi lại một thời huy hoàng xuất sắc.
Năm ấy hai mươi sáu tuổi, đỗ chức vị tiến sĩ MIT, trở thành giảng viên MIT của đại học, được sở nghiên cứu khoa học ORSTOM nổi tiếng nước Pháp trả lương cao mời gọi, sáng tạo bao nhiêu thứ tài mà người khác không với tới được.
Nhìn một lần, Enson hơi ngẩng đầu, ngọn đèn chiếu vào mặt anh, hình dáng rõ ràng, đường cong hoàn mỹ, khuôn mặt của anh và người trong ảnh của phần tư liệu trên tay, diện mạo giống nhau như đúc!
Không sai, Enson, tổng giám đốc công ti giải trí âm nhạc SE, cái người thần bí trong thương giới. đó là anh Bạch Tử Thiên.
Đồng thời, thần thoại, người sáng tác vô số ca khúc kinh điển trong giới âm nhạc cũng là anh Bạch Tử Thiên.
Ba thần thoại, ba người xuất sắc, người nào cũng đều hào quang chói lọi làm cho người khác không thể nhìn gần.
Nhưng mà, lại không có bất kỳ ai biết, thật ra cả ba người này, thực ra đều là cùng một người!
Quanh mình “Hoàng cung” là một một đoạn đường thành phố X phồn hoa, vì phòng ngừa ùn tắc xe, hàng năm con phố này đều không cho phép xe taxi chạy.
Đường Uyển Đình ra khỏi “Hoàng cung”, đi từ từ dọc theo con đường, cuối cùng cũng tới bảng xe bus.
Gió đêm từ từ thổi tới, mang theo vài phần lạnh lẽo, thổi tung làn váy của cô, tóc dài cũngtung bay theo đó, Đường Uyển Đình không nhịn được giơ tay lên, ôm lấy bả vai, xoay người, vừa vặn nhìn thấy gần bảng xe bus có dựng tấm biển quảng cáo.
Bên trên dán áp phích là hình của Giản Trúc Linh, mặc chiếc váy công chúa màu trắng, ở trong rừng rậm ngoái đầu nhìn lại, mặt mày tinh xảo, khóe môi tươi cười, cô gái trong ảnh, giống như một tinh linh, đẹp đẽ và tuyệt vời.