Chương 5
Thế nhưng Đường Uyển Đình lại vô cùng khẩn trương và lo sợ, cô nghĩ tới cái người ở trong căn phòng sang trọng kia không phải người tầm thường, nhưng mà không ngờ lại là một nhân vật cấp cao!
Người cô sông vào, lại là, lại là tổng giám đốc công ty giải trí âm nhạc SE, Đường Uyển Đình vô cùng run sợ, giống như mơ vậy!
Người đàn ông cầm giày cao gót nói xong, liền gật đầu với hai người đàn ông dưới bục.
Sau đó hai người đàn ông liền đi tới trước mặt một người cô gái, thái độ cung kính mời cô lên bục, đặt giày cao gót để trước mặt cô, để mặc cho cô thử, hình như giày có chút nhỏ, người đàn ông kia lắc đầu, rồi sau đó liền tỏ ý đổi người kế tiếp.
Ngay sau đó, Đường Uyển Đình nhìn thấy những cô gái khác lên bục thử giày, một màn như vậy, nghiêm chỉnh ngay ngắn giống như trong truyện cổ tích “cô bé lọ lem” đọc khi còn bé: Hoàng tử vì đi tìm cô gái thần bí khiêu vũ cùng mình, lấy chiếc giày lúc nàng chạy đi rơi lại, không tiếc huy động toàn nhân lực để cho từng cô gái trong toàn thiên hạ đi thử.
Kích thước giày thì vẫn như vậy, nhưng chân mỗi người lại không giống nhau, mập gầy dài ngắn luôn có chênh lệch.
Cho nên có người đi không vừa, có người thì quá to, có người sau khi đi vào giày hơi nhỏ, có người sau khi đi vào giày hơi to, nhưng là không có một ai đi vừa, mãi cho đến một cô gái đơn giản khiêm tốn đứng ở một bên.
Trong nháy mắt cô đứng trên bục, toàn sảnh lại xôn xao lần nữa. Gương mặt kia, người người quen thuộc, mặt trái xoan có thêm chút sắc đỏ, cười nhẹ nhàng xinh đẹp, rõ ràng là thiên hậu đang ăn khách hiện nay Giản Trúc Linh.
Đồng thời, cũng là ca sĩ ký hợp đồng của công ty SE.
Nữ ca sĩ mới ra mắt này, với một bài 《Tự thủy lưu niên 》nhanh chóng nổi tiếng, bước lên vị trí thiên hậu, rất có tư thế áp bức của một ca sĩ thành danh.
Ánh mắt Đường Uyển Đình vốn đang dao động thì tiếp xúc với tầm mắt của Giản Trúc Linh, nhanh chóng trở nên thâm trầm, thật là đúng lúc, người này đẩy cô xuống vũng bùn của cuộc đời, là đầu sỏ cướp đi mọi thứ, không ngờ tối nay Giản Trúc Linh cũng ở “Hoàng cung”.
Giản Trúc Linh dưới con mắt của mọi người, mang vào đôi giày cao gót kia, lớn nhỏ vừa vặn, mập gầy thích hợp, chẳng qua chỉ là giây giày hơi căng.
“Thật là vừa chân…”
“Đúng vậy, giống như là đo trước rồi mới làm ra…”
“Xem ra, có thể thấy được mặt mũi của Enson, không phải là Giản Trúc Linh thì không phải ai khác…”
“Thật là hâm mộ…
Xì xào bàn tán giống như là nước thủy triều dâng lên.
Mấy người đàn ông mặc tây trang đen nhìn chằm chằm đôi chân Giản Trúc Linh, cẩn thận quan sát một hồi, lúc này mới khom người, rất cung kính nói: “Tiểu thư, mời theo tôi đi gặp Enson!”
Tất cả cô gái ở đây nghe được câu này, tuy là hâm mộ, nhưng cũng mất mát.
Tuy rằng không biết câu chuyện ẩn đằng sau đôi giày cao gót kia là gì, chỉ bằng vào thân phận tổng giám đốc công ty giải trí âm nhạc SE, có thể được tiếp cận với vị thần bí ẩn của tập đoàn tại “Hoàng cung, tất cả các cô gái tập trung bên trong đại sảnh đều vô cùng chán nản, cũng đủ để cho mọi người than thở không thôi!
Hơn nữa để cho từng người từng người đi thử giày, giống như chuyện đó trở thành câu chuyện cổ tích ngoài đời thực.
Mỗi một cô gái, đều có một giấc mơ “cô bé lọ lem”, mà Giản Trúc Linh, có thể vào tối nay, bởi vì đôi giày này, giống như cô bé lọ lem trong truyện cổ tích, gặp vị hoàng tử tuyệt vời, tạo ra một tình yêu không ai sánh được?