Chương 18
“Thầy giáo, anh là người lợi hại nhất trên thế giới này, nhất định có thể, tôi rất tin tưởng anh!”
Ánh mắt Đường Uyển Đình mở lớn, vẻ mặt nghiêm túc, giống như là sợ Bạch Tử Thiên không đồng ý, đầu nhỏ còn tiến về phía trước, dáng vẻ cực kỳ đáng yêu.
Bạch Tử Thiên cảm thấy thân thể của mình có chút kích động, càng lúc càng nóng, anh cần yên lặng một mình một chút, định đặt ly trà xuống, xoay người, rời đi.
Đường Uyển Đình vươn tay theo bản năng, bắt được cánh tay Bạch Tử Thiên, không chịu để cho anh đi!
Bạch Tử Thiên cảm thấy bàn tay mềm mại của cô bắt được cánh tay của mình, trong đầu nhanh chóng hiện lên hình ảnh hai lần da thịt thân cận, lăn lộn triền miên, toàn thân da thịt cô đều ấm áp trơn mịn như vậy, xương cốt toàn thân cô đều mềm mại như vậy, vốn bộ dạng của cô chỉ đáng yêu khéo léo, thân thể đã nóng ran, càng không có cách nào ức chế!
Bạch Tử Thiên cảm thấy mình sắp không khống chế được, ánh mắt khẽ hốt hoảng, mặt lạnh, giống như đụng phải vật bẩn, hung hăng thoát khỏi Đường Uyển Đình.
Động tác của anh rất nhanh, sức lực rất lớn, Đường Uyển Đình không có phòng bị, lùi phía sau hai bước, thắt lưng đụng vào cạnh bàn, đau đến khiến cô hít vào một hơi, kinh ngạc ngẩng đầu lên, không rõ nguyên do nhìnBạch Tử Thiên.
Tại sao anh lại bỗng nhiên tức giận?
Bạch Tử Thiên lạnh lùng mắt liếc nhìn Đường Uyển Đình, giọng điệu lạnh lẽo: “Không cho chạm vào tôi!”
Đường Uyển Đình bị giọng điệu của Bạch Tử Thiên dọa sợ hết hồn, quên đi đau đớn, đứng yên ở đó.
Ngại vì cô phải cầu cạnh anh, Đường Uyển Đình nhanh chóng hoàn hồn, nhận thấy Bạch Tử Thiên đang tức giận, nhất thời khéo léo đứng đó, hé ra khuôn mặt tươi cười đáng yêu lấy lòng, nhịn đau, giọng điệu mềm mại: “Thầy giáo tôi không cố ý, anh không cần tức giậntôi sai rồi! Về sau tôi sẽ không đụng vào anh nữa!”
Giọng con gái, dịu dàng êm ái, thân thể Bạch Tử Thiên càng phát nóng, anh nghiêng đầu, vẻ mặt không chút biểu cảm, hình như mang theo vài phần mất kiên nhẫn, chỉ vào cửa, ra lệnh: “Cút!”
Đường Uyển Đình nhất thời im bặt, khẽ há miệng, ý thức được Bạch Tử Thiên thấy phiền, cô không biết là anh không thích người khác đụng vào, cô đã cố gắng khiêm tốn, anh lại còn có thể hung dữ như vậy?
Trong lòng Đường Uyển Đình cảm thấy có chút uất ức, bĩu môi, đáy mắt hiện lên buồn bã, rũ đầu xuống, xoay người, đi lề mề ra ngoài.
Bạch Tử Thiên đợi đến khi Đường Uyển Đình vừa ra khỏi cửa, liền nhanh chóng xông vào phòng tắm, mở nước lạnh ra, quần áo cũng không kịp cởi đã dội nước tắm.
Dòng nước lạnh lẽo chảy từ trên đầu xuống, từ từ dập tắt lửa nóng do cô đụng chạm mang đến.
Mãi cho đến Bạch Tử Thiên cảm thấy dục vọng toàn thân hoàn toàn tiêu tán, mới chậm rãi giơ tay tắt nước lạnh, đứng ở chỗ đó, thở một hơi.
Người phụ nữ kia không biết, cô đụng vào, đủ để hủy ngụy trang mà anh đang có!
Để cho anh hóa thân thành sói!
Mà anh, chỉ có thể dùng sự tức giận che giấu nội tâm của hốt hoảng của mình, dùng cao ngạo che giấu bí mật trong nôi tâm mình.
Người phụ nữ này không biết, khi cô đụng chạm, thì trong nháy mắt phá hủy toàn bộ ngụy trang của anh!.
Khiến anh hóa thân thành sói
Mà anh, chỉ có thể dùng sự tức giận che giấu hoảng loạng trong lòng mình, dùng sự kiêu ngạo để che dấu bí mật trong nộ tâm mình
Không có ai biết, sự kiêu ngạo của anh,rốt cuộc che dấu cái gì phía sau.