Nếu Lý Dung thức thời cô cũng lười đi so đo, nếu Lý Dung tiếp tục gây rối cô không ngại dạy đối phương làm người. Khuôn mặt Lý dung nghẹn đến mức đỏ bừng, như thế nào cũng không xuống đài được. Thực tế cô sợ Sở Nhược Du tiếp tục ép tới. Hứa Phỉ nhíu chặt mày, không nghĩ tới đơn giản tự giới thôi cũng ầm ĩ, hắn nghiêm khắc mở miệng phê bình:
“Lý Dung, xin lỗi.”
Hắn ghét nhất học sinh bàn lộng chuyện thị phi, nhưng lúc này vừa vặn lại gặp được. Hốc mắt Lý Dung nháy mắt đỏ lên, cô không dám nhìn ánh mắt các bạn học, chỉ cảm thấy như kim chích vào lưng, cuối cùng cô chung quy không bỏ được lòng tự trọng, lau nước mắt trực tiếp chạy ra khỏi phòng học. Trong lớp không ai nói chuyện, yên tĩnh đáng sợ. Hứa Phỉ tiện tay chỉ một cái không người ngồi vị trí.
“Em ngồi nơi đó.”
Dừng một chút hắn lại nói:
“Tiết học này mọi người tự học trước.”
Nói xong hắn vội vã bước ra phòng học đi tìm người. Nếu Lý Dung ở trong trường học có chuyện gì xảy ra hắn nghề nghiệp, kiếp sống sợ là sẽ cùng nhau đi theo xong đời.
Thâm niên nhan cẩu (người thích ngắm trai xinh gái đẹp lâu năm) Lâm Văn trộm nhìn bạn cùng bàn mới vài lần, càng xem càng thấy đẹp, tâm lý đắn đo thật lâu mới mở miệng bắt chuyện:
“ Lý Dung luôn ở sau lưng nói xấu người khác, không có mấy người thích cô ta, vừa rồi người nói thật hả giận.”
“Còn có, người thật sự rất xinh đẹp.”
Sở Nhược Du nghiêng đầu, chân thành tha thiết tán dương:
“Ngươi cũng rất đẹp.”
Lâm Văn tươi cười chợt cứng đờ, cô cơ hồ bản năng duỗi tay sờ mặt, quả nhiên mụn nhọt nhỏ sưng đỏ như cũ đầy mặt. Chịu thôi, cô còn chờ mong cái gì. Đổi thành những người khác nói như vậy Lâm Văn đã sớm giận tím mặt, nhưng trước mắt cô chỉ lắc đầu mất mát:
“Đừng nói đùa.”
Sở Nhược Du bất giác ý thức được lời nói của mình có chỗ không đúng. Khám cho nhiều bệnh nhân cô sớm đã luyện “xuyên thấu qua hiện tượng mà xem bản chất”, cô nghiêm túc nói:
“Đôi mắt của người rất đẹp, khảm lên một đôi đồng tử màu trà, có loại trong sáng mỹ lệ, hình dáng môi cũng đẹp.”
“Đem tay của người đây.”
Lâm Văn vốn định phản bác, nhưng trực giác nói cho cô đối phương lời khen đều là thiệt tình thật lòng. Thật lâu không có nhận được thuần tuý ý tốt như vậy, cô có chút muốn khóc.
“Mụn u nang sao, đây không phải bệnh nan y sao đến nỗi biểu hiện tuyệt vọng như vậy?”
Sở Nhược Du thay Lâm Văn bắt mạch, lập tức xác định nguyên nhân bệnh của nàng.
“Chỉ cần tiến hành hai giai đoạn trị liệu, làn da của người sẽ khôi phục thật mau.”Đổi lại không phải Sở Nhược Du có lòng hảo tâm, chỉ là cô thời thời khắc khắc ghi nhớ nhiệm vụ của hệ thống - “ Trong quá trình thay nguyên chủ sống ký chủ từ người khác đạt được sùng bái, khâm phục, tôn sùng, kính ngưỡng, cảm kích…sẽ tự động chuyển hoá thành điểm công thành danh toại.”
Cho đến bây giờ tiến độ nhiệm của cô vẫn là 0, cô có chút sốt ruột.
Lâm Văn như là bị điểm huyệt, thật lâu không có nhúc nhích. Từ nhỏ đến lớn bởi vì mụn trên mặt cô chịu nhiều ít chế nhạo. Con đường tìm thầy chữa bệnh gian khổ vô cùng, chỉ cần có người đề cử phương pháp trị liệu hoặc là sản phẩm cô đều một mực nếm thử, nhưng chưa bao giờ có hiệu quả. Dần dần cô đã tuyệt vọng.
“Thật vậy chăng?”
Lâm Văn thanh âm run run hỏi, cô rất muốn có được gương mặt sạch sẽ.
Sở Nhược Du không chút do dự đưa ra khẳng định đáp án:
“Muốn hoàn toàn trị mụn tận gốc giai đoạn thứ nhất cần thiết cân bằng nội tiết tố trong cơ thể, chỉ có như vậy mới có thể khôi phục cân bằng hệ sinh thái của làn da. Tiếp theo còn phải tập trung chữa mụn thâm, mụn lõm, sẹo. Giai đoạn thứ hai là tiến thêm một bước đối với da non mới lên tạo lớp bảo vệ, làm như vậy sẽ không còn bị tái phát.”
Thấy Lâm Văn nghe như lọt vào trong sương mù, cô tổng kết lại:
“Tóm lại là nghe theo ta.”
Lâm Văn chịu nhiều khổ, đi tìm thầy tìm thuốc quá nhiều nên bây giờ kết quả kém cũng không thể còn kém hơn hiện tại. Cho dù Sở Nhược Du sẽ dùng biện pháp gì hoàn toàn không ở trong phạm vi suy xét của Lâm Văn, cô không cần nghĩ ngợi mà gật đầu:
“Ta nghe người.”
Do dự một lúc lâu cô nhỏ giọng hỏi:
“Có chuyện gì ta có thể giúp người không?”
Sở Nhược Du chính đang suy nghĩ phương thuốc nghe vậy cô mở miệng nói luôn:
“Sửa sang lại bài thi và bài tập các môn đem cho ta một phần.”
Nhất Trung, Thị Trung tiến độ dạy học và nội dung đối lập, cô hoàn toàn không biết gì cả. Một tuần sau là kỳ thi tháng, đây là kỳ thi đầu tiên sau khi tới Thị Trung, rốt cuộc cũng phải kiếm được khởi đầu tốt đẹp.
Danh Sách Chương: