Lâm Dao vẫn không ưa tôi.
Còn Lâm Châu, sau lần ám chỉ nọ, tôi và hắn một sự hiểu ngầm đặc biệt.
Cho nên Lâm Dao lại hờn dỗi thêm mấy ngày, chửi bới nói xấu tôi đủ kiểu trước mặt Kỳ Dĩ Trì.
Chắc vì được cưng chiều từ nhỏ, nên cô ta cứ như bị mù, hoàn toàn không thấy vẻ bất mãn và bực mình trong mắt Kỳ Dĩ Trì mỗi lần thấy cô ta nói xấu người khác.
Rất tốt.
Mọi thứ đều như tôi dự liệu. truyện xuyên nhanh
Chớp mắt đã qua hai tháng.
Chắc là do tiền nhiều quá, hoặc do kịch bản ngắn quá, nên chỉ mới hai tháng mà bên đoàn phim đã gửi thành phẩm cho tôi rồi.
Nhà họ Lâm cũng có rạp phim riêng.
Chỉ để trong nhà giải trí thôi.
Chẳng hạn mỗi lần Lâm Dao và Kỳ Dĩ Trì hẹn hò, thì sẽ không ra rạp phim đông người.
Mà sẽ xem ở rạp phim riêng ở nhà mình, hẹn hò xem phim mà không sợ bị người khác quấy rầy.
Tôi hỏi thăm được rằng Lâm Dao và Kỳ Dĩ Trì hẹn nhau xem phim vào thứ Tư tuần sau.
16
Rất nhanh đã tới ngày thứ Tư.
Chiều hôm ấy Lâm Dao vui cười hớn hở đi ra ngoài, tối về mặt mày tái nhợt, vừa thấy tôi đã gào lên muốn nhào tới túm tôi.
"Lâm Loan, mày nói đi rốt cuộc mày là ai?"
Cô ta muốn xông tới bóp cổ tôi, Lâm Châu vội vàng chạy tới giữ tay cô ta lại.
Còn những người khác trong nhà...
Mấy hôm nay cha Lâm đi công tác, mấy dì giúp việc thì bị tôi tìm lý do cho nghỉ phép hai ngày.
Cho nên bây giờ ở nhà họ Lâm chỉ còn lại ba người là tôi, Lâm Dao và Lâm Châu.
Lâm Châu cũng không biết là có chuyện gì, nhưng thấy Lâm Dao lúc này kích động quá mức, nên cũng không kịp hỏi gì, chỉ có thể giữ chặt tay cô ta tránh để cô ta làm tôi bị thương.
"Chị nói gì vậy ạ?"
Tôi cố ý giả ng.u, thế là Lâm Dao càng tức giận hơn.
Cô ta tức giận, nhưng đáy mắt lại không giấu được sự hoảng sợ.
Lâm Dao, cô cũng biết sợ cơ à?
(Còn tiếp)