Năm xưa, quả thật không đơn giản gì mà Triệu Nhã An lại có thể dễ dàng rời bỏ Lãnh Hàn Thiên một cách biệt tăm, đi ra nước ngoài sinh sống như vậy được, kể ra thì Lãnh Phong Dương và Chu Nhật Lan cũng góp một chút sức lực vào trong đó.
Cha mẹ của Lãnh Hàn Thiên vốn còn tưởng rằng người phụ nữ này thanh cao thế nào, hóa ra cũng chỉ có như vậy mà thôi. Ban đầu, khi bọn họ quyết liệt phản đối mối quan hệ của Lãnh Hàn Thiên và Triệu Nhã An, cô ta còn kiên định nói rằng sẽ khiến hai bậc làm cha mẹ như Lãnh Phong Dương và Chu Nhật Lan đồng ý cho bọn họ quen nhau, thế nhưng nào ngờ được lần thứ hai gặp mặt, khi Chu Nhật Lan lấy ra một tấm thẻ có chứa 5 tỷ đưa cho Triệu Nhã An, cô ta không những không từ chối, mà ngược lại còn động lòng, không do dự và rất vui vẻ đón nhận, đồng thời cũng hứa rằng sẽ tự mình xuất ngoại, tránh xa Lãnh Hàn Thiên ra và không bao giờ quay trở về nữa.
Tại thời điểm đó, tuy rằng người ta luôn sợ hãi, luôn dè dặt người đàn ông kia, nhưng trên thực tế thì sự nghiệp của Lãnh Hàn Thiên vẫn chưa phải gọi là thực sự vững vàng, không thể sụp đổ nhưng lại rất có khả năng dễ bị lung lay vì bị tình cảm chi phối. Với một người ham mê giàu sang, chỉ biết hưởng thụ gấm vóc lụa là, thấy tiền là mắt liền rực sáng, một người phụ nữ có tham vọng như vậy, hỏi thử làm sao Lãnh Phong Dương và Chu Nhật Lan dám chấp nhận cho cô ta ở bên cạnh con trai của bọn họ đây?
Cũng vào cùng thời gian này, sự xuất hiện của Đỗ Hiểu Nghi đã làm mọi thứ đảo lộn. Cha mẹ của Lãnh Hàn Thiên lại nghĩ ra kế sách bắt ép bọn họ kết hôn, một mặt là có dâu hiền con thảo, mặt khác lại vừa hay chia rẽ được hai người kia, thuận buồm xuôi gió, một công đôi chuyện.
Mà tất cả những diễn biến trong chuyện này, Lãnh Hàn Thiên từ đầu đến cuối đều không hề hay biết lấy một chút nào, hắn vẫn nghĩ rằng năm đó, Triệu Nhã An không một lời từ biệt mà rời đi là do cô ta đau lòng vì bị cha mẹ hắn chia rẽ. Trong suốt 3 năm qua, chuyện này vẫn cứ hiện hữu ở đó, vẫn cứ canh cánh trong lòng Lãnh Hàn Thiên. Vị vua của thương trường luôn tự trách chính bản thân mình vì đã không bảo vệ được người hắn yêu, và cũng trách Đỗ Hiểu Nghi vì đã chen chân vào cuộc tình của hắn, làm cho nó vốn đã sóng gió lại còn sóng gió hơn.
Khi Triệu Nhã An vừa mới gặp lại Lãnh Hàn Thiên sau 3 năm xa cách, cô ta đã nhiều lần thử thăm dò con người hắn, và cũng chính vì Triệu Nhã An biết cha mẹ Lãnh Hàn Thiên chưa kể bất cứ điều gì với hắn, nên cô ta mới cho phép bản thân được thở phào nhẹ nhõm. Vì vậy, trong chuyện của quá khứ, Triệu Nhã An đều không muốn cho Lãnh Hàn Thiên biết, bởi một khi mà hắn biết được sự thật, đảm bảo địa vị của cô ta trong trái tim băng giá của Lãnh Hàn Thiên rất có thể bị lung lay, và chiếc ngôi Lãnh thiếu phu nhân của nhà họ Lãnh, khả năng Triệu Nhã An còn không thể làm được.
Lúc Lãnh Phong Dương và Chu Nhật Lan chạm mặt Triệu Nhã An, cô ta trong phút chốc liền bị cứng đơ người, mà vừa hay Lãnh Hàn Thiên kịp về đến mới giải nguy cho cô ta được một lần. Nhưng thời điểm mà Lãnh Hàn Thiên yêu cầu Triệu Nhã An về phòng trước, còn lại để một mình hắn xử lý, cô ta đúng là đã đứng ngồi không yên, như thể đang ở trên một chảo dầu sôi sùng sục vậy đấy, ngứa ngáy toàn thân, lại không kìm lòng được mà muốn xuống xem thử.
Mắt đảo một vòng quanh phòng khách, không cần nói thì Triệu Nhã An cũng đoán được hai vị kia đã rời đi, đồng nghĩa với việc Lãnh Hàn Thiên đã giải quyết xong tất cả mọi chuyện với cha mẹ mình. Nhìn ánh mắt có chút dịu dàng của người đàn ông bên cạnh lúc này, Triệu Nhã An bất chợt lại sinh ra cảm giác thật thâm sâu và khó đoán. Rốt cuộc, Lãnh Hàn Thiên hắn có biết chuyện kia hay chưa? Rốt cuộc, ba người bọn họ đã nói những gì rồi?
“Nhã An.”
Song nhĩ thu lại tiếng gọi của Lãnh Hàn Thiên, trong lòng của Triệu Nhã An có chút sợ hãi, trái tim như muốn rớt ra bên ngoài. đến lời nói cũng có hơi vấp một chút:
“Có…có chuyện gì vậy?”
Lãnh Hàn Thiên quan sát biểu hiện trên nét mặt của Triệu Nhã An, đáp lời:
“À không có gì đâu. Chẳng qua là anh có một tin tốt muốn báo cho em thôi. Cha mẹ đã chấp thuận cho chúng ta quen nhau rồi, họ không cấm cản gì nữa.”