Ngày hôm nay Trạm Hải Lam đối Dung Tiểu Kỳ mà nói là một bảo tàng còn chờ khai quật, nàng mỹ lệ, ưu nhã, khí chất xuất chúng, vóc người thon gầy, lúc bị ép mặt đỏ vẫn đang dương trang bình tĩnh, chỉ có lông mi rung động bán đứng nội tâm nàng kịch liệt phập phồng.
Trạm Hải Lam còn đang chăm chú nói về scandal đêm khuya đến thăm đạo diễn, Dung Tiểu Kỳ nhưng bất động thanh sắc nghĩ biện pháp ứng đối, thế nhưng nàng cũng không nghĩ đối Trạm Hải Lam nói. Hiện tại Dung Tiểu Kỳ thầm nghĩ muốn lẳng lặng thưởng thức dáng vẻ Trạm Hải Lam lúc này, thoạt nhìn rất đẹp cũng rất khả ái.
"Dung tiểu thư." Trạm Hải Lam tạm dừng nói chuyện, "Cách tôi vừa nói, em có ý kiến gì không?"
Dung Tiểu Kỳ lấy lại tinh thần, mỉm cười nói: "Trạm đổng, chị như vậy lẽ nào không có hiềm nghi giấu đầu lòi đuôi sao? Em cùng Trần đạo không có làm bất luận chuyện gì không thể nhìn người, truyền thông căn bản là thổi phồng. Lùi một vạn bước nói, em dù nghĩ muốn ôm đùi đạo diễn cũng nên an bài kín không kẽ hở, thế nào khả năng việc còn chưa thành đã bị trảo vừa vặn? Trạm đổng, chị nghĩ em sẽ là người ngốc như vậy sao?"
Trạm Hải Lam nhìn Dung Tiểu Kỳ một chút, nói: "Mặc kệ sự thật làm sao, truyền thông vẫn sẽ nắm lấy tin tức bạo tạc trắng trợn, biết rằng em bị oan uổng nhưng bất quá trở thành vật bọn họ một lần bán mà thôi, em nghĩ đạo lý của em có thể giúp em vãn hồi mấy phần danh dự?"
Dung Tiểu Kỳ đi tới trước mặt Trạm Hải Lam, yên lặng nói: "Thanh giả tự thanh, trọc giả tự trọc, em quý trọng danh dự của mình, nhưng cũng không cần người khác xen vào. Em lần này giải thích cũng không phải vì muốn trước mặt truyền thông vãn hồi danh dự."
"Đó là vì sao?" Trạm Hải Lam bình tĩnh hỏi, nàng chợt phát hiện Dung Tiểu Kỳ cách bản thân gần quá, gió ngoài cửa sổ thổi tới có thể dễ dàng đem tóc hai người quấn cùng một chỗ.
Dung Tiểu Kỳ cảm giác được Trạm Hải Lam khẩn trương, đơn giản mỉm cười tiếp tục về phía trước một bước, Trạm Hải Lam bất giác thối lui ra phía sau, chống đỡ tại góc bàn.
Dung Tiểu Kỳ giơ lên khóe miệng: "Em chỉ là không muốn Trạm đổng hiểu lầm."
Trạm Hải Lam giương mắt nhìn Dung Tiểu Kỳ một chút, vẻ mặt nghi hoặc cùng thâm thúy, ngoài cửa sổ một mạt ánh dương quang len vào, vừa lúc soi sáng sườn mặt Trạm Hải Lam, Dung Tiểu Kỳ nghĩ Trạm Hải Lam dáng dấp này mỹ đến ngây người.
"Hơn nữa..." Dung Tiểu Kỳ nhất thời hoảng thần, kìm lòng không được thấu đi tới, xuất kỳ bất ý kềm chế cằm Trạm Hải Lam, chuồn chuồn lướt nước tại trên môi Trạm Hải Lam hạ xuống nụ hôn, "Em thích chính là loại môi mềm mại này."
Dung Tiểu Kỳ vừa nói, tay vừa dọc theo thắt lưng Trạm Hải Lam trượt xuống một chút. Trạm Hải Lam mở to hai mắt, Dung Tiểu Kỳ rất thoả mãn phản ứng của nàng, tiếp tục nói, "Còn thích nữ nhân thân thể mềm mại."
"Nữ nhân?" Trạm Hải Lam kinh ngạc nhìn Dung Tiểu Kỳ, như phát hiện tân đại thế giới ngây thơ, hóa ra nghiêm túc chăm chú từ lâu không cánh mà bay.
Dung Tiểu Kỳ hợp thời ngừng cước bộ, đứng ở trong phạm vi an toàn, lập tức khôi phục thần tình cùng ngôn ngữ lễ phép: "Trạm đổng, em giải thích như vậy, chị thoả mãn sao?"
Trạm Hải Lam nhất thời đoán không ra, nàng không biết Dung Tiểu Kỳ hiện tại đến tột cùng là đang giải thích hay đang ám chỉ, Dung Tiểu Kỳ mặt thanh thuần mỹ lệ vẫn như ngày thường, thế nhưng đôi mắt đen bóng lúc này rạng rỡ sinh huy.
"Dung tiểu thư, đây là việc riêng của em." Trạm Hải Lam rất nhanh xoay người đi tới trước bàn công tác rộng lớn, nâng lên cà phê hơi có chút lạnh uống một ngụm.
Dung Tiểu Kỳ nhìn ra được cảm xúc Trạm Hải Lam dao động, nàng đi lên trước, đối Trạm Hải Lam nói: "Trạm đổng, em như vậy khiến chị phiền lòng sao?"
"Không có." Trạm Hải Lam rất nhanh trả lời, "Dung tiểu thư, tôi tin tưởng em có thể cân nhắc tốt sự nghiệp cùng tình cảm."
Dung Tiểu Kỳ mỉm cười: "Cảm tạ Trạm đổng duy trì, em rất cảm động."
Trạm Hải Lam ngồi xuống mở báo ra, scandal về Dung Tiểu Kỳ vẫn đang ở đầu đề câu ánh mắt người. Trạm Hải Lam tiện tay đem báo nhét vào thùng rác, mới vừa ngẩng đầu liền thấy Dung Tiểu Kỳ đã đi tới cửa, tại bên cửa nghiêng thân cười nói: "Trạm đổng thời gian quý giá, em không quấy rối, gặp lại sau."
Môi Trạm Hải Lam giật giật, hai chữ tạm biệt còn đang ở giữa môi, Dung Tiểu Kỳ nhưng sớm đã không còn bóng dáng.
Trạm Hải Lam đưa tay chạm chạm môi, mới vừa rồi Dung Tiểu Kỳ chuồn chuồn lướt nước hôn vẫn để lại vết tích trên đó, lúc này ngửi đến, chóp mũi quanh quẩn hương thơm thanh nhã.
Trạm Hải Lam uống một ngụm cà phê, nhẹ nhàng mân nước trên môi, hương vị theo đầu lưỡi khẽ liếm mất đi, Trạm Hải Lam ngửa đầu ngã vào ghế ngồi rộng lớn, xuất thần nhìn chằm chằm trần nhà.
Được Hướng Tam Ca hiệp trợ, Dung Tiểu Kỳ thuyết phục Trần Thực tổ chức họp báo, giải thích với truyền thông, đêm đó gõ cửa phòng đạo diễn là tiết mục diễn trong kịch bản. Đêm đó là đang quay thử, cũng không phải như truyền thông đã đưa tin là tằng tịu với nhau cầu thượng vị, lại phối hợp ảnh chụp Dung Tiểu Kỳ rơi lệ cùng mặt Trần Thực thủy chung xanh xám, trận phong ba này cuối cùng cũng qua, mà Trần Thực cũng bởi vì thưởng thức năng lực ứng biến của Dung Tiểu Kỳ, tại diễn xuất cũng ưu tiên không ít, Dung Tiểu Kỳ thuận tiện lấy được ích lợi.
Nhưng thật ra Bạch Ngọc Lan tìm chuyện làm, thời gian rảnh rỗi thì hướng đoàn phim chạy, lôi kéo Dung Tiểu Kỳ xem diễn. Dung Tiểu Kỳ tận lực quên Kim Liễm Diễm vẻ mặt nghi hoặc dáng dấp tức giận nhưng ngại thân phận không lên tiếng, chỉ kéo tay Bạch Ngọc Lan tham quan đoàn phim, cuối cùng hai người tại thời gian nghỉ ngơi cùng nhau ăn vặt.
"Kim Liễm Diễm chính như thế đẹp." Bạch Ngọc Lan khen, nhãn thần từ trên người Kim Liễm Diễm đảo mà qua.
Dung Tiểu Kỳ cười: "Chị ấy hai ngày trước đi tham gia lễ trao giải phim truyền hình, được giải Kim Tượng nữ diễn viên xuất sắc nhất, hiện tại danh tiếng đang bạo hồng."
Bạch Ngọc Lan nhìn, rõ ràng xung quanh Kim Liễm Diễm quả nhiên thi triển hết phong phạm, bốn năm trợ lý trước sau vòng vây, đại đàn hâm mộ tại sân quay chụp đau khổ chờ. Kim Liễm Diễm từ lâu thị tác tự nhiên, biểu tình tự nhiên bình thản, bất vi sở động.
Bạch Ngọc Lan lạnh lùng cười nói: "Luận tố chất, Kim Liễm Diễm không tính là trăm năm khó gặp, cô ta như thế may mắn chỉ sợ cũng là nhặt được cây cao."
Dung Tiểu Kỳ cười cười: "Đó cũng là bản lĩnh, trong giới giải trí có thể đi thật xa đi bao lâu, kia đều là bát tiên quá hải các hiển thần thông, chỉ cần đạt được mục đích, ai sẽ quản mình đi như thế nào."
Bạch Ngọc Lan liếc nhìn Dung Tiểu Kỳ: "Cậu như thế nhàn vân dã hạc, sao không đi nghiên cứu cách vãn hồi tự tôn?"
Dung Tiểu Kỳ mỉm cười: "Chuyện này gấp không được, mình hà tất làm bản thân thượng hoả."
Bạch Ngọc Lan nhún nhún vai, Dung Tiểu Kỳ cười cười: "Chờ kết thúc công việc theo mình đi shopping đi."
Bạch Ngọc Lan nói: "Cậu nhân lúc này đi dạo phố cũng tốt, miễn cho sau đó cậu đỏ tía đều không thể đi."
Dung Tiểu Kỳ liếc Bạch Ngọc Lan, khóe miệng giương lên: "Cảm ơn cậu cát ngôn."
Hoàng hôn buông xuống trên đường không nhiều người lắm, Bạch Ngọc Lan nói muốn giới thiệu một cửa hàng mới cho Dung Tiểu Kỳ, lôi kéo Dung Tiểu Kỳ thẳng đến khu thương nghiệp Kim Cương, lập tức quen việc dễ làm quẹo vào một cửa hàng thời trang xa hoa. Bạch Ngọc Lan thần bí hề hề đối Dung Tiểu Kỳ nói: "Cửa hàng này rất có ý tứ, đừng xem chỉ là mở cửa làm ăn, kỳ thực lý giải không ít chuyện bát quái trong giới giải trí."
Dung Tiểu Kỳ theo Bạch Ngọc Lan đi vào, phát hiện cửa hàng này y phục cùng đồ trang sức đều rất khác biệt, tinh khiết hào phóng rồi lại ưu nhã quý khí, Dung Tiểu Kỳ tuy rằng nghĩ không thích hợp phong cách bản thân, nhưng cũng nhịn không được muốn một cái váy dài thuần trắng nạm kim tuyến mặc thử.
Dung Tiểu Kỳ tại phòng thử đồ đổi xong y phục, mới vừa đi đến trước gương thì đụng một người, Dung Tiểu Kỳ vừa nhấc đầu thì thấy người trước mắt là Trạm Hải Lam.
Trạm Hải Lam thấy Dung Tiểu Kỳ cũng là vẻ mặt kinh ngạc.
"Trạm... Hải Lam tỷ, " Dung Tiểu Kỳ nhìn Trạm Hải Lam vung lên khóe miệng nói, "Thật là đúng dịp."
Trạm Hải Lam mỉm cười: "Là rất đúng dịp, không nghĩ tới Dung tiểu thư lịch diễn bận rộn cũng có thời gian đi dạo phố."
Dung Tiểu Kỳ cười cười nói: "Thích đi dạo phố là thiên tính nữ nhân."
Dừng một chút, Dung Tiểu Kỳ thấy dây kéo tại eo của Trạm Hải Lam chưa kéo hết, liền đi tới trước mặt nàng, giúp nàng kéo lên. Lúc ngón tay đụng tới bên hông Trạm Hải Lam, Trạm Hải Lam rụt một chút, Dung Tiểu Kỳ giương mắt nhìn Trạm Hải Lam, nhãn thần Trạm Hải Lam mau tránh ra, bất động thanh sắc nói: "Dung tiểu thư, cảm tạ."
Dung Tiểu Kỳ lễ phép giúp Trạm Hải Lam kéo dây kéo xong, lập tức đi tới một bên, nhàn nhạt nói: "Hải Lam tỷ, váy này chị mặc rất đẹp."
Trạm Hải Lam cười cười, đi vào phòng thử đồ, đổi lại y phục của mình, lúc đi ra nhân viên mậu dịch tiến lên hỏi, Trạm Hải Lam thấp giọng nói vài câu sau đó lễ độ hướng về phía Dung Tiểu Kỳ nói tái kiến, liền nhanh nhẹn rời đi.
Phụ trách tiếp đãi Dung Tiểu Kỳ nhân viên mậu dịch hỏi: "Dung tiểu thư có hay không cần tới cửa phục vụ?"
Dung Tiểu Kỳ nói: "Cái gì tới cửa phục vụ?"
Nhân viên mậu dịch nói: "Nếu như y phục cần cải biến hay đặt trước, chúng tôi có thể tại lúc hoàn thành trực tiếp đưa đến nơi ngài ở, đồng thời tại sinh nhật còn được biếu tặng áo ngực kiểu dáng mới số lượng giới hạn."
"Sinh nhật?" Dung Tiểu Kỳ tâm khẽ động, "Ở đây có thể thấy sinh nhật hội viên?"
Dung Tiểu Kỳ cùng Bạch Ngọc Lan đi ra cửa hàng, Bạch Ngọc Lan cười đến run rẩy cả người: "Tiểu Kỳ, cậu có biết lúc cậu nhìn Trạm Hải Lam, hai mắt đều đang tỏa ánh sáng không?"
Dung Tiểu Kỳ xem thường: "Nói bậy."
Bạch Ngọc Lan nhịn cười: "Coi như là gặp may mắn, cư nhiên giúp cậu biết được sinh nhật Trạm Hải Lam, thật quá đúng dịp, chính là ngày mai. Thế nào, cố gắng nghĩ ra quà tặng sao?"
Dung Tiểu Kỳ mỉm cười: "Mình không biết sinh nhật đối với Trạm Hải Lam mà nói có bao nhiêu phân lượng, thế nhưng đối với Kim Liễm Diễm khẳng định ý tứ hàm xúc phi phàm, mình sẽ giúp chị ấy vượt qua một đêm khó quên nhất cuộc đời này."
---------------------
Danh Sách Chương: