Trạm Hải Lam dáng dấp mềm mại mỹ lệ lại không hề phòng bị, để Dung Tiểu Kỳ ngắm hồi lâu đều quên hô hấp, Trạm Hải Lam trên cơ bản là tươi mát nhất, chỉ cần liếc mắt nhìn có thể làm toàn thân đều thư sướng lên.
Dung Tiểu Kỳ quay đầu, vươn tay xuống vốc lên một mảnh cánh hoa, nhẹ nhàng vẩy vào trên người mình, hơi khép hai mắt lại.
Trạm Hải Lam mỹ đến kinh tâm động phách, rồi lại yên tĩnh tựa như mặt hồ không gợn sóng, trong lúc lơ đãng liền tập kích đến tận tim phổi người đứng xem, khiến người ta chìm vào say đắm.
Mỹ lệ như thế, coi như là một nữ nhân bụng dạ xấu xa, cũng sẽ khiến người ta sản sinh ý nghĩ tha thứ nàng.
Dung Tiểu Kỳ mở mắt, nhích đến gần Trạm Hải Lam một chút, Trạm Hải Lam vẫn đang im lặng ngủ, dáng dấp không màng danh lợi nhã nhặn lịch sự, cực kỳ xinh đẹp.
Dung Tiểu Kỳ không khỏi đưa tay chạm mặt Trạm Hải Lam, nàng không hề động, Dung Tiểu Kỳ liền trầm tĩnh lại, toàn bộ bàn tay đều vững vàng dán tại sườn mặt của nàng.
Trơn mịn giống như lòng trắng trứng.
Dung Tiểu Kỳ nhịn không được thoáng dùng lực, đầu ngón tay điểm điểm lên gò má Trạm Hải Lam. Gương mặt nàng thon gầy, thế nhưng đường cong rất nhu hòa, nhìn qua thập phần mềm mại, cứ như vậy vuốt cũng sẽ không cảm giác chạm phải khớp xương. Tại giới giải trí quen nhìn các nữ diễn viên mặt gầy tước cốt, hai má Trạm Hải Lam như vậy tươi mát tự nhiên cân đối, thật là đứng trong hàng ngũ cực phẩm.
Dung Tiểu Kỳ bỗng nhiên nghĩ, nếu như Trạm Hải Lam không phải nữ nhân đoạt đi Kim Liễm Diễm, nàng đối Trạm Hải Lam có thể hay không có chút khác biệt?
Tỷ như, sẽ rất thưởng thức vẻ đẹp của nàng ấy, rất tự nhiên hướng nàng ấy thỉnh giáo cách chăm sóc da tâm đắc, hẹn nhau cùng đi dạo phố. Thật giống như bạn bè khuê mật như vậy đơn giản ở bên nhau.
Huống chi, Trạm Hải Lam là người đại diện của nàng, các nàng có rất nhiều cơ hội gần gũi.
Thế nhưng hiện tại, làm sao có cảm giác gần nhau trong gang tấc mà biển trời cách mặt?
Dung Tiểu Kỳ nhìn Trạm Hải Lam, bỗng nhiên nghĩ Trạm Hải Lam là ác ma lộ ra tà ác từ xương, bằng không thế nào sẽ làm nàng đối tình địch sản sinh thương tiếc, thậm chí cảm thán nàng ấy tựa như Lâm Đại Ngọc.
Đang nghĩ ngợi, Trạm Hải Lam bỗng nhiên trọng trọng thở ra một hơi, thoạt nhìn còn muốn xoay người, Dung Tiểu Kỳ cả kinh, rất nhanh rụt tay về, thân thể lui về chỗ cũ.
Dung Tiểu Kỳ chợt cảm thấy trong lòng một mảnh nóng cháy, tim đang phịch phịch nhảy loạn.
Rõ ràng Trạm Hải Lam đã phát hiện động tác mờ ám của nàng, vì sao nàng ấy lại vờ như không biết?
"Dung tiểu thư, cảm giác có thoải mái không?" Thanh âm Trạm Hải Lam ở phía sau thong thả vang lên.
Dung Tiểu Kỳ ổn định thân thể, nhẹ nhàng gật đầu, chậm rãi nói: "Thoải mái."
"Thế nhưng em thoạt nhìn rất khẩn trương." Thanh âm Trạm Hải Lam vẫn như cũ gió êm sóng lặng.
Thật cao tay!
Dung Tiểu Kỳ cắn răng, tuy rằng hiện tại tim nàng đập thình thịch, thế nhưng không đến mức khiến Trạm Hải Lam nghe được, đây là chuyện gì!
Trạm Hải Lam căn bản là giả vờ hư hoảng một chiêu, muốn khiến nàng mắc bẫy sao?
"Em không có khẩn trương..." Dung Tiểu Kỳ đang muốn nghĩa chính ngôn từ, nhưng chợt thấy phần eo bị nắm, là ai?
Ngoại trừ Trạm Hải Lam, còn có ai ở đây?
Dung Tiểu Kỳ cảm giác tim mình đều phải từ trong cổ họng vọt ra.
Trạm Hải Lam đây là muốn gì? Nàng không biết thắt lưng nữ nhân là không thể tùy tiện chạm sao? Nàng không biết chạm thắt lưng người khác là ý nghĩa gì sao?
Nàng căn bản là, biết rõ còn cố phạm!
"Chị đang làm gì...." Dung Tiểu Kỳ một cái xoay người thì ngồi dậy, nhấn khăn tắm trước ngực, gắt gao nhìn chằm chằm Trạm Hải Lam.
Trạm Hải Lam tựa hồ không chút kinh ngạc, trái lại dù bận vẫn ung dung mỉm cười: "Dung tiểu thư, kỳ thực em đối chị một chút cảm giác thân mật cũng không có đi."
Dung Tiểu Kỳ sửng sốt, lập tức phản ứng: "Em không rõ ý của chị."
Trạm Hải Lam giống như thay đổi thành người khác, đột nhiên phiêu hốt bất định, cùng vẻ điềm tĩnh ngày thường hoàn toàn bất đồng, để Dung Tiểu Kỳ cảm giác có chút kỳ hoặc.
"Nếu như đều không phải, vì sao em đối động tác thân thiết bình thường phản ứng lớn như vậy?"
"Em không thói quen mà thôi."
Trạm Hải Lam mỉm cười: "Nếu như chị nhớ không lầm, em cũng từng chủ động hướng chị biểu thị vô cùng thân thiết, chị không nghĩ em có bất luận cái gì không quen."
"Chị đến tột cùng muốn nói cái gì?" Dung Tiểu Kỳ phát hiện Trạm Hải Lam nói như thuận nước thành sông.
Trạm Hải Lam chậm rãi ngồi xuống, đến gần Dung Tiểu Kỳ: "Dung tiểu thư, em kỳ thực có chuyện khó nói phải không? Tuy rằng chị không biết là chuyện gì, thế nhưng có thể cảm giác được là về chị."
Dung Tiểu Kỳ sửng sốt, Trạm Hải Lam là có ý tứ gì? Lẽ nào Trạm Hải Lam đã biết chuyện nàng là người yêu Kim Liễm Diễm?
Không có khả năng, vô luận Trạm Hải Lam là từ Kim Liễm Diễm hay chính mình tra xét, cũng không khả năng biết được, huống chi nàng cùng Kim Liễm Diễm gần đây bởi vì các loại mâu thuẫn đã sớm quay lưng, thế nào khả năng làm Trạm Hải Lam nắm được nhược điểm?
Dung Tiểu Kỳ chợt thấy trên trán có một giọt mồ hôi rơi xuống, thế nhưng nghĩ kĩ lại, dù cho Trạm Hải Lam biết quan hệ của nàng cùng Kim Liễm Diễm, nếu nàng ấy để tâm đến, vậy càng chứng minh nàng ấy là bên thứ ba xen vào? Này đều không phải nâng tảng đá ném chân chính mình sao?
Trạm Hải Lam là người thông minh, tuyệt đối sẽ không phạm vào sai lầm như vậy.
Dung Tiểu Kỳ nghĩ đến đây, tâm trạng liền thoải mái, Trạm Hải Lam sẽ không làm bản thân nan kham, cho nên kỳ thực nàng ấy cái gì cũng không biết.
Có thể trước đó hành vi của nàng quá mức ái muội, khiến nàng ấy sản sinh liên tưởng không cần thiết.
Dung Tiểu Kỳ lấy lại bình tĩnh, hồi đáp: "Em không biết Trạm đổng ám chỉ cái gì, bất quá em biết phật có một câu ngạn ngữ, người luôn luôn muốn đem ý nghĩ của chính mình áp đặt lên người khác, Trạm đổng sẽ như vậy sao?"
Trạm Hải Lam hơi nheo mắt, nhìn Dung Tiểu Kỳ một cái, lập tức khôi phục đoan chính: "Em không cần tức giận, chị chỉ là có nghi hoặc liền nói thẳng."
Dung Tiểu Kỳ bày ra tư thế tể tướng trong bụng có thể chống thuyền, lộ ra nụ cười đúng chuẩn: "Không sao, con người chính là nhờ câu thông mà từ từ thấu hiểu nhau." Trời biết sau lưng nàng đều bị mồ hôi thấm ướt.
Spa ấm áp tư nhuận rất nhanh kết thúc, Dung Tiểu Kỳ vốn muốn mời Trạm Hải Lam cùng đi uống trà, nhưng còn chưa nói ra miệng Trạm Hải Lam biểu thị có điện thoại nhắc nàng đi họp, không thể lưu lại.
Dung Tiểu Kỳ gật đầu, ngồi xe cùng Trạm Hải Lam đến dưới lầu Tinh Quang truyền thông, lúc Trạm Hải Lam rời khỏi xe bỗng nhiên quay đầu, đối Dung Tiểu Kỳ nói: "Nếu như em đợi chị một giờ, chúng ta có thể cùng nhau đi uống trà."
Dung Tiểu Kỳ sửng sốt, lập tức gật đầu: "Không vấn đề, em có thể."
Trạm Hải Lam mỉm cười: "Quyết định như vậy đi."
Dung Tiểu Kỳ tại phòng nghỉ bên cạnh phòng họp đợi một hồi, uống hết một tách cà phê, Trần Duyệt đột nhiên đẩy cửa tiến vào, lễ phép nói: "Dung tiểu thư, Trạm đổng nói nếu như cô chờ đợi buồn tẻ, có thể đến phòng làm việc của nàng, nơi đó có thể xem tivi."
Cung kính không bằng tuân mệnh, Dung Tiểu Kỳ gật đầu theo Trần Duyệt đi tới phòng làm việc của Trạm Hải Lam.
Trong phòng to như vậy, toàn bộ đều có khí tức của Trạm Hải Lam. Dung Tiểu Kỳ là lần đầu tiên tới phòng làm việc của nàng, thế nhưng chỉ muốn xem đến sô pha kia, thảm kia, người quen thuộc Trạm Hải Lam sẽ dễ dàng biết được, này nhất định là địa điểm Trạm Hải Lam ngồi xử lý công việc.
Trạm Hải Lam thích thảm bạch sắc lông dê, thích cà phê hồ ngân sắc, còn thích bó lớn hoa hồng champagne, trong phòng vĩnh viễn tràn đầy hương khí thơm mát.
Dung Tiểu Kỳ ngồi xuống sô pha, ngửa người tựa ở nệm ghế, trong phòng rất an tĩnh, không có bất luận vật phẩm tư nhân gì.
Dung Tiểu Kỳ vòng đến chỗ ngồi của Trạm Hải Lam, nhìn ngăn kéo toát ra một ảnh chụp, nàng đưa tay rút ra nhìn, dĩ nhiên là một tấm ảnh chụp chung, đại khái là Trạm Hải Lam cùng đoàn phim chụp ảnh lưu niệm, Dung Tiểu Kỳ chỉ nhìn thoáng qua thì phát hiện, cùng Trạm Hải Lam đứng chung một chỗ, là Kim Liễm Diễm.
Thời gian là một năm trước, bộ phim thứ nhất của Kim Liễm Diễm《Trạm gác hoa sen》thời điểm hoàn thành.
Vào lúc ấy, Kim Liễm Diễm cũng đã quen biết Trạm Hải Lam rồi?
-----------------------
Danh Sách Chương: