Lúc Dung Tiểu Kỳ cúp điện thoại chẳng biết thế nào đã nghĩ đến mặt Trạm Hải Lam, gương mặt kia không có biểu tình gì, ngoại trừ thời gian trên giường còn có chút biến hóa, còn lại căn bản là vĩnh viễn đạm nhạt không có bất luận cái gì thú vị, thế nhưng nàng không nhẫn tâm nhìn gương mặt ấy rơi lệ.
Trạm Hải Lam sở dĩ không cho nàng nhúng tay chuyện Trang Uẩn Nhiên, đại khái là muốn làm người biết chuyện này càng ít càng tốt, Kim Liễm Diễm bởi vì vậy, cho nên rất thành công lừa được Trạm Hải Lam.
Vì lẽ đó, lúc Trạm Hải Lam nhìn đến tấm thiệp kia mới không nhận ra đó là chữ viết của Trang Uẩn Nhiên. Nàng vẫn cho rằng thư từ trước giờ đều đến từ Trang Uẩn Nhiên, kỳ thực đều là Kim Liễm Diễm giả tạo.
Suốt năm năm trời, Trạm Hải Lam đã không cùng Trang Uẩn Nhiên có bất luận liên hệ gì, cũng không có được bất luận tin tức xác thực gì của Trang Uẩn Nhiên. Chỉ cần dùng đại não hơi chút phân tích là có thể biết, Kim Liễm Diễm vì muốn giữ gìn quan hệ thân mật với Trạm Hải Lam, khẳng định sẽ không cho phép giữa Trạm Hải Lam cùng Trang Uẩn Nhiên xuất hiện bầu không khí ngọt ngào. Không gây xích mích đã là vạn hạnh.
Dung Tiểu Kỳ thở dài, nhìn trên di động tên liên hệ Trạm Hải Lam, cảm thấy trong đầu trăm mối ngổn ngang.
Nếu như sự thật đúng như nàng suy đoán, Trạm Hải Lam sẽ thương tâm đến mức nào?
Mặc kệ ra sao, ngăn cản Trạm Hải Lam tiếp tục bị lừa mới là biện pháp bù đắp đi.
Dung Tiểu Kỳ gọi điện thoại hỏi Trần Duyệt hành trình Trạm Hải Lam, Trạm Hải Lam tại vài ngày sau sẽ cùng các nghệ nhân trong công ty tham gia tiệc nguội, vì Từ Chi Hoán tổ chức tuyển vai diễn, không thể nghi ngờ, Kim Liễm Diễm cũng sẽ đi.
Liền định ngày đó.
Dung Tiểu Kỳ trước gương chọn quần áo mặc tham gia thử vai, Bạch Ngọc Lan vừa lúc làm xong trong tháng muốn đi ra giải sầu, đơn giản giúp Dung Tiểu Kỳ chọn y phục trang điểm. Dung Tiểu Kỳ liên tiếp thay đổi vài bộ, Bạch Ngọc Lan cũng không thoả mãn, Dung Tiểu Kỳ nhụt chí nói: "Mình phải mặc thế nào mới khiến cho Từ đạo chú ý."
Bạch Ngọc Lan nói: "Từ Chi Hoán cái lão già kia, cùng đạo diễn khác không giống, chỉ dựa vào quần áo trang phục khẳng định hấp dẫn không được hắn."
"Nếu như vậy, mình thẳng thắn quang lõa chạy đến đi."
"Đừng cam chịu mà, cậu muốn diễn vai gì?"
"Diễn viên chính đều đã được định xong, mình đâu còn cơ hội được chọn, nhiều nhất được diễn vai nữ thứ đã là không tệ rồi."
"Diễn viên chính là ai?"
"Còn có ai, hẳn là Kim Liễm Diễm a."
"Thế nào, lão bản của cậu đều không phải rất thưởng thức cậu sao, thế nào bị cô ta tranh danh tiếng?"
"Bởi vì cô ta là một nữ nhân đầy mình tâm địa xấu không có tiết tháo." Dung Tiểu Kỳ nói như vậy, lấy qua lễ phục màu đen ở trên người khoa tay múa chân.
Bạch Ngọc Lan nghe, như có đăm chiêu gật đầu, còn nói: "Tiểu Kỳ, tại giới giải trí không có tâm địa xấu mới tính kỳ quái, thế nhưng phải có chừng mực, không thể xấu đến không điểm mấu chốt làm cho giận sôi, bằng không thần tiên đều cứu không được cậu."
Dung Tiểu Kỳ nhìn Bạch Ngọc Lan liếc mắt: "Cảm ơn lời khuyên của cậu, mình có chừng mực, tuyệt đối sẽ không tùy tiện làm bậy."
Bạch Ngọc Lan cười cười nói: "Như vậy rất tốt."
"Váy xẻ tà này quá cao, mình nên mặc như thế nào đây."
"Cậu trước đây đều là dùng hình tượng thanh thuần, nếu như trang phục xinh đẹp gợi cảm, có thể hay không có phong vận khác?"
Dung Tiểu Kỳ nhìn Bạch Ngọc Lan: "Như vậy được không?"
Bạch Ngọc Lan động viên: "Không thử làm sao biết được, chính cậu cũng nói chỉ là diễn vai nữ thứ, coi như đi ép trận thôi."
Dung Tiểu Kỳ đúng giờ xuất hiện tại nơi tổ chức yến tiệc, lúc Trạm Hải Lam nhìn thấy Dung Tiểu Kỳ rõ ràng ngẩn người. Dung Tiểu Kỳ làm bộ không phát hiện ánh mắt kinh ngạc của Trạm Hải Lam, nàng nhìn quét sang Kim Liễm Diễm đang cùng đạo diễn đứng ở một bên trò chuyện cái gì, hiện tại cách tiệc chọn vai chính thức bắt đầu còn có nửa giờ, Dung Tiểu Kỳ gọi bồi bàn muốn một ly Champagne.
"Dung tiểu thư, váy xẻ tà của em đều nhanh muốn đến gốc đùi." Phía sau đột nhiên xuất hiện thanh âm nhàn nhạt, Dung Tiểu Kỳ nhìn lại, là Trạm Hải Lam không biết lúc nào vòng đến phía sau nàng.
Dung Tiểu Kỳ mỉm cười: "Bên trong che chắn rất tốt, sẽ không lộ hàng, Trạm đổng xin yên tâm."
Trạm Hải Lam liếc mắt nhìn Dung Tiểu Kỳ, còn nói: "Nếu như chị không nhìn lầm, phía dưới ren trước ngực em, là thật khoảng không."
Dung Tiểu Kỳ từ chối cho ý kiến, cúi người tiến đến bên tai Trạm Hải Lam thấp giọng nói: "Trạm đổng, trang phục em như vậy khiến chị dục hỏa đốt người sao?"
Mặt Trạm Hải Lam một chút nóng lên, rất nhanh quay đầu đi, nghiêm mặt nói: "Dung tiểu thư, em cùng với chị nói giỡn, không bằng ngẫm lại thế nào làm đạo diễn thưởng thức."
Dung Tiểu Kỳ nhìn Từ Chi Hoán, thuận tiện lại liếc nhìn Kim Liễm Diễm, nói rằng: "Còn hơn thảo đạo diễn niềm vui, em có một bằng hữu trọng yếu muốn giới thiệu cho Trạm đổng nhận thức."
Trạm Hải Lam hỏi: "Ai?"
Dung Tiểu Kỳ mỉm cười, xa xa vẫy vẫy tay, Cận Á từ trong đám người đi tới, thấy Trạm Hải Lam, nhãn thần thẳng ngoắc ngoắc, không e dè đánh giá nàng.
"Cô Trạm Hải Lam, rốt cuộc gặp mặt." Cận Á hòa nhã nói.
"Vị này chính là?" Trạm Hải Lam có chút không rõ.
Dung Tiểu Kỳ cười cười: "Để Kim tiểu thư tới giới thiệu sẽ tương đối tốt." Dung Tiểu Kỳ nói xong thì giơ giơ lên di động nói: "Em đã gửi tin cho Kim tiểu thư, mời cô ấy đến."
Vừa dứt lời, thì thấy Kim Liễm Diễm lưu luyến không rời cáo biệt Từ Chi Hoán hướng bên này, thấy Trạm Hải Lam cùng một nữ nhân xa lạ đứng cùng, Kim Liễm Diễm rõ ràng ngẩn người.
Dung Tiểu Kỳ không nói lời nào, Trạm Hải Lam hướng Kim Liễm Diễm giải thích nói: "Nghe nói em có bằng hữu giới thiệu cho tôi, vị nữ sĩ này là?"
Kim Liễm Diễm nhíu mày: "Cái gì a, em căn bản không có gặp qua cô ấy, giới thiệu cái gì?" Dừng một chút lại nhìn về phía Dung Tiểu Kỳ: "Dung tiểu thư, em nhận sai người đi."
Cận Á cũng không biện giải, chỉ nhìn Kim Liễm Diễm, lập tức đối Trạm Hải Lam nói: "Cô Trạm Hải Lam, nếu như vậy, tôi đây chính tự giới thiệu đi, tôi là Cận Á, hiện nay là bác sĩ phụ trách khang phục cho cô Trang Uẩn Nhiên."
Tên Trang Uẩn Nhiên vừa xuất hiện, Kim Liễm Diễm lập tức thay đổi sắc mặt, cô rất nhanh nhìn Trạm Hải Lam, trên mặt Trạm Hải Lam cũng không có biểu tình gì đặc thù, chỉ là rất lễ phép nhìn Cận Á, chờ cô ấy tiếp tục nói.
Cận Á mỉm cười, nhìn về phía Kim Liễm Diễm nói: "Tôi mạo phạm đến cô sao, Kim tiểu thư. Cô Trang Uẩn Nhiên từ lúc vào bệnh viện đều do tôi bồi hộ, cho tới nay đã có năm năm lẻ ba tháng, sở hữu quá trình bồi hộ đều có ghi lại cùng quản chế. Tôi có giấy phép chức nghiệp bác sĩ, nếu như cô đối hành vi của tôi có bất luận nghi vấn gì, có thể đi hiệp hội bác sĩ phản ánh, thế nhưng trước khi có kết luận, cô không thể tùy ý suy đoán."
"Không... Đều không phải, cô nói bậy, thời gian tôi đi căn bản là không có nhìn thấy cô."
Kim Liễm Diễm rất nhanh biện giải, một lúc vội vàng nắm tay Trạm Hải Lam nói, "Trạm đổng, chị không thể nghe tin một mặt từ những người này, các nàng căn bản là cùng một phe, được rồi, nhất định là Dung Tiểu Kỳ, nhất định là em ấy."
Kim Liễm Diễm đem đầu mâu chuyển hướng Dung Tiểu Kỳ, ôm đồm vai nàng: "Khẳng định là em đố kị chị có vai diễn, cho nên mới muốn hãm hại chị, có đúng hay không, có đúng hay không!"
Dung Tiểu Kỳ nhịn xuống lửa giận, nói: "Kim tiểu thư, em làm sao có khả năng hại chị? Chị có chuyện gì không thể nhìn người bị em biết rồi sao?"
Kim Liễm Diễm nhất thời nghẹn lời, cách một trận mới hòa hoãn lại, rất nhanh xoay người đối Trạm Hải Lam nói: "Trạm đổng, mời nghe em giải thích." Kim Liễm Diễm nói liền lôi kéo Trạm Hải Lam đi, Trạm Hải Lam rất lưu loát rút ra tay cô ta, nói: "Kim tiểu thư, ngay ở đây nói."
Kim Liễm Diễm cắn môi, một câu cũng nói không nên lời.
Trạm Hải Lam nhàn nhạt hỏi: "Kim tiểu thư, tôi có một vấn đề, mời suy nghĩ rõ ràng lại trả lời."
Kim Liễm Diễm cúi đầu xuống, vẫn không nói được một lời.
Trạm Hải Lam hỏi: "Em đến tột cùng có hay không gặp qua Trang Uẩn Nhiên?"
Kim Liễm Diễm không nói gì.
Trạm Hải Lam nhìn Kim Liễm Diễm, không nói thêm gì nữa, thuận lợi buông ly rượu, cố nhiên quay thân ly khai.
Dung Tiểu Kỳ nhìn bóng lưng Trạm Hải Lam tiêu thất trong đám người, bỗng nhiên nghĩ bóng lưng tuyệt mỹ của Trạm Hải Lam hiện tại có vẻ phá lệ tịch liêu, là bởi vì Trạm Hải Lam biểu hiện làm cho nàng có loại liên tưởng này, hay bởi vì...
Dung Tiểu Kỳ nhìn quanh bốn phía, nghe âm nhạc trong hội trường, bỗng nhiên nghĩ âm điệu này phi thường thanh lệ trang nhã dễ làm cho thương cảm, hay là Trạm Hải Lam cũng bởi vì âm điệu này ảnh hưởng, mới có thể làm nàng cảm giác phá lệ tịch liêu.
Dung Tiểu Kỳ muốn theo sau, trước khi đi nhìn Kim Liễm Diễm một cái, cô ta đang gắt gao nắm mép bàn, trên mặt biểu tình phi thường dữ tợn. Dung Tiểu Kỳ xoay người, không hề để ý cô ta nữa.
Tìm được Trạm Hải Lam cũng không khó, Dung Tiểu Kỳ vòng qua đoàn người, trực tiếp đi tới toilet hội trường, mới vừa đẩy cửa ra thì thấy Trạm Hải Lam đứng ở trước gương phòng rửa mặt, nhìn chằm chằm dáng dấp bản thân trong gương, đờ ra.
Dung Tiểu Kỳ đi tới bên người Trạm Hải Lam, dừng một chút, nói: "Từ đạo đã chuẩn bị lên đài, Trạm đổng muốn ra sao?"
Trạm Hải Lam nhắm mắt: "Chờ một lát."
Dung Tiểu Kỳ ứng một tiếng, nhìn dáng vẻ Trạm Hải Lam một hồi cũng khôi phục không được vui vẻ, suy nghĩ một chút, nàng đối Trạm Hải Lam nói: "Em ngay bên ngoài, nếu như cần nói hay hỗ trợ..."
"Dung tiểu thư..." Trạm Hải Lam bỗng nhiên nói, bất quá vẫn đang nhìn chằm chằm bóng người trong trong gương đờ ra, "Lúc em nhìn thấy nàng, là cái dạng gì?"
Dung Tiểu Kỳ không cần hỏi lại cũng biết Trạm Hải Lam chỉ chính là Trang Uẩn Nhiên.
Dung Tiểu Kỳ nhìn Trạm Hải Lam, nói: "Muốn biết tự mình nhìn không phải được rồi, Cận Á ngay bên ngoài, chị có thể hướng cô ấy hỏi bất luận cái gì."
Dung Tiểu Kỳ nói xong thì xoay người ly khai, thuận lợi đóng lại cửa toilet, trước khi triệt để xoay người, Dung Tiểu Kỳ nhìn bóng lưng Trạm Hải Lam, nàng vẫn đang lẳng lặng đứng ở trước gương, như một bức tượng điêu khắc.
Lúc này Dung Tiểu Kỳ bỗng nhiên không muốn lại tìm tòi nghiên cứu quan hệ Kim Liễm Diễm cùng Trạm Hải Lam đến tột cùng tiến triển đến đâu.
Trạm Hải Lam tại ngực nàng bỗng nhiên đã thoát ly Kim Liễm Diễm cái tham chiếu tiêu chuẩn này, độc lập mà tồn tại.
-------------------------
Danh Sách Chương: