Dung Tiểu Kỳ đương nhiên biết chỉ cần chăm chú điều tra, Trạm Hải Lam sẽ biết toàn bộ chân tướng, đặc biệt các chứng cứ hiện tại đều nói lên Trang Uẩn Nhiên có liên quan, khả năng Trang Uẩn Nhiên thoát khỏi là rất khó. Sở dĩ muốn âm thầm điều tra, là vì muốn chừa đường lui cho Trang Uẩn Nhiên. Như vậy sẽ để Trạm Hải Lam cảm thấy nhẹ nhõm một chút.
Dung Tiểu Kỳ nhìn bóng lưng gầy yếu của Trạm Hải Lam, thở dài, người mà chị ấy phải đối phó từng là quá khứ rất quan trọng, quá trình này sẽ đánh đổ tất cả ký ức trân quý nhất, Trạm Hải Lam hẳn là rất khó xử cùng đau lòng.
Lúc Dung Tiểu Kỳ trở lại Phòng làm việc chính mình, đã thấy Bạch Ngọc Lan kiều chân ngồi trên ghế bành, thong dong uống một tách trà hoa hồng.
"Cậu hôm nay sao lại có thời gian đến nhìn mình?" Dung Tiểu Kỳ mỉm cười, đem túi xách đặt trên ghế.
Bạch Ngọc Lan cười rộ lên: "Đến xem Dung đạo có vai gì thích hợp cho mình không."
Dung Tiểu Kỳ có chút giật mình nhìn Bạch Ngọc Lan: "Cậu muốn tái xuất?"
Bạch Ngọc Lan gật gù: "Mình bản thân rất buồn chán, muốn ra ngoài dạo một vòng."
Dung Tiểu Kỳ nói: "Gần đây chính là có một số vai tốt, chỉ sợ hài tử cùng lão công của cậu không cho."
Bạch Ngọc Lan nhíu mày nói: "Mình muốn làm cái gì còn phải đợi bọn họ cho phép sao?"
Dung Tiểu Kỳ nói: "Cậu cũng không phải không biết, diễn viên không có bất luận thời gian tự do gì."
Bạch Ngọc Lan nhướng mày: "Chuyện cậu cùng Hiệp hội hữu ái đã sớm sôi sùng sục, mình đâu thể ngồi yên được, bất quá mình nghĩ sự tình không đơn giản như vậy, cho nên muốn đến nhìn cậu, trò chuyện bát quái một chút."
Dung Tiểu Kỳ bất đắc dĩ nói: "Cậu đều đã thoái ẩn giang hồ, vì sao còn có tâm tình làm việc xấu đến cùng."
Bạch Ngọc Lan cười rộ lên: "Tiểu Kỳ, cậu nói như vậy là không đúng nha, mình giống đám người thích xem náo nhiệt sao? Cái gì gọi là làm chuyện xấu?"
Dung Tiểu Kỳ đưa ly trà nóng cho Bạch Ngọc Lan: "Vậy phải gọi là gì?"
Bạch Ngọc Lan cười rộ lên: "Mình đây là thật lòng quan tâm cậu."
Dung Tiểu Kỳ chẳng đáng: "Cậu đem mình làm nơi giải trí không sai biệt lắm."
Tuy nói như vậy nhưng Dung Tiểu Kỳ cũng biết, Bạch Ngọc Lan sẽ không thực sự xem nàng là nơi giải trí, chính như Bạch Ngọc Lan trước đây nói qua, giới giải trí là cái chảo nhuộm khổng lồ, có thể đem trắng nhiễm đen cũng có thể đem đen biến trắng, giữa cuồn cuộn màu sắc chỉ có chính mình mới nhìn ra thứ mình cần. Cho nên có bạn bè tốt hay xấu, tại thời điểm mấu chốt là được đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết hay bị bỏ đá xuống giếng, cũng toàn bộ nhìn tạo hóa mỗi người. Năm kia thời điểm Bạch Ngọc Lan trên lưng bêu danh tiểu tam, bị trong vòng ngoài vòng lên án công khai, Dung Tiểu Kỳ nghĩa bất dung từ đứng ở bên người cô, hiện tại người thân hãm rắc rối là nàng, Bạch Ngọc Lan cũng sẽ không như vậy không lương tâm.
Bạch Ngọc Lan hiện tại chủ động tìm tới cửa, xem ra cô đối chuyện phát sinh lúc này cũng không một chút thờ ơ.
Dung Tiểu Kỳ thở dài, nói rằng: "Mình hiện tại đại khái làm cái gì cũng đều cảm thấy sai lầm."
Bạch Ngọc Lan chăm chú nhìn Dung Tiểu Kỳ, hỏi: "Không chỉ đơn giản là bị uy hiếp như vậy thôi?"
Dung Tiểu Kỳ trầm mặc một trận, nói rằng: "Liên lụy đến nhiều lắm..."
Bạch Ngọc Lan không chút nào kinh ngạc "Đừng nói với mình đây chính là tiết mục ân oán tình cừu?"
Dung Tiểu Kỳ trầm mặc không lên tiếng, Bạch Ngọc Lan biết nàng rốt cuộc cam chịu, cô đứng lên, rất nhanh vỗ vỗ vai Dung Tiểu Kỳ, nói rằng: "Mặc kệ dính dáng đến ai, chỉ cần chính cậu không thẹn với lương tâm thì tốt rồi, cậu phải minh bạch điều cậu muốn là gì."
Dung Tiểu Kỳ nhìn Bạch Ngọc Lan, khẽ lắc đầu: "Mình chỉ muốn người quan trọng của mình không bị thương tổn, chị ấy có thể trọn vẹn vui vẻ mà ở bên cạnh mình."
Bạch Ngọc Lan cổ vũ Dung Tiểu Kỳ nói: "Cậu đã hiểu rõ như vậy rồi, cứ yên tâm mà làm."
Dung Tiểu Kỳ thở ra một hơi: "Cảm ơn cậu."
***
Trạm Hải Lam đối với sự kiện điều tra là ủy thác một sở trinh thám tư nhân cùng phía chính phủ hợp tác tiến hành. Thời điểm Trạm Hải Lam bắt được kết quả điều tra, Dung Tiểu Kỳ vừa lúc ở trên máy vi tính của nàng ngoạn trò chơi, Trạm Hải Lam cầm báo cáo, chỉ lật một tờ liền đi tới sô pha ngồi xuống, thật lâu không nói lời nào.
Dung Tiểu Kỳ nhìn Trạm Hải Lam, rời khỏi máy tính, hỏi: "Làm sao vậy?"
Trạm Hải Lam nhắm mắt, không nói chuyện, Dung Tiểu Kỳ đi qua cầm lấy báo cáo, nói: "Cái này để chị tâm phiền sao?"
Trạm Hải Lam trầm mặc một trận, nói rằng: "Tiểu Kỳ, chị đối với kết quả là có đoán trước, thế nhưng chị thực sự không muốn thấy kết quả xấu nhất này."
Dung Tiểu Kỳ ngồi vào bên người Trạm Hải Lam, nói: "Em biết, không trách Trang tiểu thư."
Trạm Hải Lam lắc đầu, nói rằng: "Tiểu Kỳ, Trang Uẩn Nhiên dù xuất phát từ tâm tình gì, hành vi của cô ấy đều là sai, chị cũng không có ý vì cô ấy giải vây, chị quan tâm chỉ có em, chị không muốn em bị thương tổn."
Dung Tiểu Kỳ mỉm cười, đem báo cáo điều tra cầm lấy, đi tới trước lò sưởi hương huân ở góc tường, dứt khoát ném vào đốt, Trạm Hải Lam cả kinh, bước nhanh chạy tới bên người Dung Tiểu Kỳ, còn chưa kịp nói, bản báo cáo điều tra kia cũng đã chôn vùi trong lửa.
"Em làm gì?" Trạm Hải Lam kinh ngạc tột đỉnh.
Dung Tiểu Kỳ cười cười đi tới bên người nàng, kéo tay nàng nói: "Đáp án đều không phải trọng yếu nhất, kỳ thực em một chút cũng không quan tâm đến tột cùng là ai làm việc này. Thế nhưng em biết, vô luận em gặp phải nguy hiểm gì, chị cũng sẽ đứng ở bên em bảo hộ em, như vậy là đủ rồi."
Trạm Hải Lam nhìn Dung Tiểu Kỳ, bỗng nhiên cảm giác ngực đau xót: "Tiểu Kỳ..."
Dung Tiểu Kỳ ngửa đầu cười, dáng tươi cười xán lạn: "Chị sẽ vĩnh viễn yêu em, đúng hay không?"
Trạm Hải Lam gật đầu nói: "Chị vĩnh viễn yêu em, trên đời tuyệt không có ai sánh được."
Không lâu sau, dưới sự dàn xếp của Trạm Hải Lam, còn có Bạch Ngọc Lan ủng hộ, scandal uy hiếp kia rốt cuộc cũng qua đi, Chu Lộ một mình tự nhận hết trách nhiệm, cũng tuyên bố từ chức hội trưởng Hiệp hội hữu ái. Tuy Trang Uẩn Nhiên khó thoát khỏi nghi ngờ, nhưng lúc cô ta từ chức tổng giám nghệ thuật ở Tinh Quang, cũng không nhiều người chú ý, bất quá chỉ là chuyện trà dư tửu hậu, thời gian lâu tự nhiên nhạt nhòa dần.
Dung Tiểu Kỳ điện ảnh <Nguyên bản yêu> đúng hạn ra mắt, bởi đi chiếu ở tuyến rạp độc lập, <Nguyên bản yêu> đạt được hiệu quả vượt ngoài mong đợi, Dung Tiểu Kỳ từ diễn viên trẻ theo thời gian mài giũa trở thành đạo diễn, đồng thời các tác phẩm của nàng luôn thu được thành công thật lớn, càng ngày càng trở thành tiêu điểm của truyền thông, thậm chí có truyền thông dự đoán vòng nguyệt quế giải thưởng đạo diễn năm nay sẽ lần thứ hai rơi xuống trên người Dung Tiểu Kỳ.
Thời điểm Dung Tiểu Kỳ thấy những tin tức này, nàng đang cùng Trạm Hải Lam ngồi ngoài ban công phơi nắng, nhìn dòng tiêu đề thì cười rộ lên, đối Trạm Hải Lam nói rằng: "Em dự cảm em lại muốn thành cây rụng tiền của chị."
Trạm Hải Lam nhéo nhéo sườn mặt nàng: "Hiện tại em lại muốn phân biệt, cũng quá thiếu nghĩa khí."
Dung Tiểu Kỳ bật ra một tiếng cười : "Trạm nữ hiệp, muốn đánh bài tình người sao?"
Trạm Hải Lam nhìn Dung Tiểu Kỳ: "Không được sao?"
Dung Tiểu Kỳ duỗi thẳng thân thể, tiến đến bên môi Trạm Hải Lam hôn xuống, nói: "Chỉ cần là chị, cái gì đều có thể."
----------oOo----------
[Toàn văn hoàn]
Danh Sách Chương: