Hôm nay là ngày đầu tiên Tiêu Tiêu đến công ty An Tú Hiền làm bởi vậy mà nàng dậy rất sớm, nàng cũng không hy vọng là mới ngày đầu tiên liền lưu lại ấn tượng không tốt cho người khác. Nhớ rõ lúc trước An Tú Hiền đưa ra lời mời để nàng đến làm tại công ty hắn, Tiêu Tiêu nghĩ nghĩ một chút liền đồng ý, điểu này làm cho An Tú Hiền đành nuốt xuống những lí do thoái thác đã chuẩn bị. Tiêu Tiêu giải thích nguyên nhân nàng đồng ý là: Không ai sẽ bỏ qua cơ hội kiếm tiền, nàng hiện tại rất thiếu tiền a.
Tiêu Tiêu vẫn ngóng trông cơ hội đến công ty này, bởi vì gần quan thì sẽ được ban lộc, tuy nhiên là công ty hiện tại không thiếu người, nàng trước đành làm ra vẻ chút. Tại sao việc tốt lại đến với nàng đây? Hóa ra nữ phụ chỉ cần không chọc đến nữ chủ là vẫn có thể đạt được vận may.
Tiêu Tiêu vốn đã từ chối ý tốt của An Tú Hiền muốn đưa nàng đến công ty, tuy nhiên khi vưa bước ra khỏi tiểu khu vẫn thấy hắn, Tiêu Tiêu bước nhanh qua, nói: ” Tú Hiền, không phải đã bảo ngươi không cần đến đón ta rồi sao? Ngươi tại sao vẫn đến? Ngươi như vậy để người trong công ty nhìn đến sẽ dèm pha này nọ.”
Nhìn Tiêu Tiêu đã chuẩn bị tốt, An Tú Hiền mới mở lời trêu ghẹo: ” Là ai nói chỉ vì chính mình mà sống, không để ý đến lời dèm pha của người khác, hiện tại thay đổi rồi sao?”
” Trước khác nay khác, ngươi không biết sao?” Tiêu Tiêu tức giận nói.
An Tú Hiền cảm thấy lúc cùng Tiêu Tiêu một chỗ là thoải mái nhất, nói: ” Yên tâm đi! Đại tiểu thư, ta sẽ không để người trong công ty nhìn đến, ta sẽ để ngươi xuống ở con đường gần công ty, ngươi cứ an tâm đi!”
” Giám đốc đều đã nói như vậy, ta đây nào dám lo lắng nữa.” Tiêu Tiêu nghịch ngợm nói.
Là người mới vào công ty, dù cho lý lịch trước đây có như thế nào thì cũng sẽ bị chèn ép một hồi. Quả như vậy, Tiêu Tiêu vừa đến công ty đã bắt đầu kiếp sống bị sai khiến. Thật vất vả được một chút thời gian nghỉ ngơi sau khi dọn dẹp toilet, chợt nghe đến một nhóm đồng sự đang nghị luận về bản thân.
” Ngô Tiệp, ngươi nhìn thấy người phiên dịch mới đến công ty chúng ta sao? Nghe nói trước đây là Đại tiểu thư nhà họ Trữ cơ đấy.” Giọng nói này rất quen thuộc, đó là Tiếu Kiến Hà phòng thư ký – người mà buổi sáng luôn lấy cớ chèn ép nàng.
Cô gái tên là Ngô Tiệp hiển nhiên biết rõ tính cách Tiếu Kiến Hà, nói: ” Vậy ngươi còn dám làm vậy với nàng, không lo lắng nàng trả thù ngươi, thủ đoạn của vị Trữ đại tiểu thư này ngươi cũng biết, nàng ngay cả em gái ruột còn như vậy, huống chi là cái người không quen thân như ngươi.”
Tiếu Kiến Hà khinh thường nói: ” Ngươi đại khái vẫn chưa biết đi! Vị Trữ đại thiên kim này đã đoạn tuyệt quan hệ cùng nhà họ Trữ rồi. Nàng hiện tại không có bối cảnh thân phận, ngươi cảm thấy ta còn phải sợ nàng sao? Bổn tiểu thư cuộc đời này ghét nhất loại người ỷ thế hiếp người như vậy, chờ xem xem! Ta nhất định sẽ giáo huấn nàng thật tốt.”
Tiêu Tiêu thong dong từ toilet đi ra, quét mắt về phía hai người, cười hỏi: ” Không biết Tiếu Hiến Hà tiểu thư chuẩn bị giáo huấn người chuyên ỷ thế như ta đây thế nào? Ta thực chờ mong đâu!” Ngô Tiệp hiển nhiên không có gan làm loạn như Tiếu Kiến Hà, lôi kéo tay nàng ta ý bảo rời đi.
Tiếu Kiến Hà không lùi bước, lông tóc xù lên giống con gà mái, nói: ” Ninh Tiêu Tiêu, ngươi vẫn nghĩ rằng mình là đại tiểu thư nhà họ Trữ sao? Ta nói cho ngươi, ta không sợ ngươi, ngươi có chiêu trò gì cứ thoải mái mà bày ra, tuy nhiên trước đó, ngươi đừng quên rằng đây là An thị.”
” Đừng có giương mào gà của ngươi lên, Tiếu Kiến Hà tiểu thư, như vậy rất hư hao hình tượng của An thị. Ở trước mặt ta thì không có vấn đề gì nhưng nếu trước mặt khách, ngươi phải làm như thế nào a, có những lúc, giữ mình một chút vẫn tốt hơn.” Tiêu Tiêu lạnh nhạt nói xong câu đó liền quay trở lại văn phòng.
Trở lại phòng thư kí, Tiếu Kiến Hà không vì lời của Ninh Tiêu Tiêu mà thu mình lại, ngược lại càng chèn ép Tiêu Tiêu. Tiêu Tiêu lại không để mấy việc đó trong lòng, tùy nàng ép buộc. Bởi vì hiểu biết về các phần việc nên nang có thể dễ dàng hoàn thành, đối với nàng mà nói, những việc này cũng không khó. Tiêu Tiêu như vậy khiến cho Tiếu Kiến Hà khá là tức giận.
Thời gian buổi sáng trôi qua rất nhanh, năm phút đồng hồ tiếp theo là thời gian nghỉ trưa, nhân cơ hội này, Tiếu Kiến Hà đem một xếp tư liệu thật dày đưa cho Tiêu Tiêu, nói thẳng là phải trước khi hết giờ làm đưa lên trên. Tiêu Tiêu nhìn ánh mắt tràn đầy tự mãn của nàng, tùy tay liền ném tài liệu sang một bên. Điều này làm cho Tiếu Kiến Hà không khỏi giận sôi máu, nghĩ muốn làm cho Ninh Tiêu Tiêu bị bẽ mặt vào buổi chiều.
Đã đến giờ cơm trưa, Tiêu Tiêu cũng không tính đi căn tin ăn cơm, dù sao nàng cũng không nghĩ biến thành con khỉ cho mọi người xem. Đừng nhìn mấy người trong công ty này làm việc chăm chú, Tiêu Tiêu dám cam đoan rằng thân thế của nàng đã sớm trong một giờ truyền khắp toàn bộ công ty.
” Xuống dưới, mang ngươi đi ăn cơm.” Tiếng tin nhắn di động vang lên, là của An Tú Hiền.
Tiêu Tiêu nhanh chóng chuẩn bị mọi thứ rồi đi xuống lầu, gặp An Tú Hiền ở bãi đỗ xe. ” An Tú Hiền, ngươi không cần chăm sóc ta như vậy, ta không phải một đứa trẻ, có thể tự chăm sóc bản thân.” Khoảng cách giữa hai người đã vượt qua khỏi ranh giới tình bạn nhưng An Tú Hiền vẫn chưa ý thức được.
” Bạn bè thì phải chăm sóc nhau chứ? Huống chi ngươi đã bảo không thể giúp ngươi trong quá trình công tác, như vậy chăm sóc trong đơi sống phải đến phiên ta rồi.” An Tú Hiên cảm thấy đã là bạn bè thì chăm sóc nhau là điều đương nhiên.
” Ngươi chuẩn bị mang ta đi chỗ nào? Đừng quá xa không thì sẽ muộn mất.” Tiêu Tiêu cảm thấy hẳn đã có thể thu lưới tuy nhiên bây giờ vẫn còn chưa đủ thời cơ.
An Tú Hiền không trả lời, dùng hành động để chứng minh sự chuẩn bị của hắn. Nơi hắn đến cũng không xa, đi xe chỉ mất mười lăm phút. Hai người vừa ngồi xuống đồ ăn liền lục tục mang lên, xem ra An tú Hiền đã hẹn trước rồi. ” Tú Hiền……”
” Tú Hiền ……”
Hai giọng nói đồng thời vang lên làm ngừng lại lời Tiêu Tiêu, lại là Ninh Hoa Trinh, thú vị là cô gái bên cạnh nàng tựa hồ có ý với An Tú Hiền? Tiêu Tiêu nháy mắt mấy cái với An Tú Hiền, An Tú Hiền đáp lại ánh mắt ” Đừng nghịch ngợm”, đây là coi nàng là một đứa trẻ sao?
” Chị, là ngươi sao?” Ninh Hoa Trinh thật không ngờ rằng người ngồi cùng An Tú Hiền sẽ là Ninh Tiêu Tiêu.
Thước Kỳ
Thấy Ninh Tiêu Tiêu không thèm để ý đến nàng, Ninh Hoa Trinh liền nhìn về phía An Tú Hiền, thực ra thì nàng cũng đang định tìm hắn a. “Tú Hiền, có thể nói chuyện riêng với ngươi vài câu không? ” Nàng muốn biết tại sao hắn lại ở cùng một chỗ với Ninh Tiêu Tiêu. Chuyện ở hội thương gia lần trước thì nàng coi là trùng hợp nhưng lần này khi nhìn bọn họ ở cùng nhau vui vẻ vậy, nàng vẫn có cảm giác hơi khó chịu.
Dưới ánh mắt thỉnh cầu của Ninh Hoa Trinh, An Tú Hiền cũng đi theo nàng. Cho nên có thể thấy được địa vị của Ninh Hoa Trinh trong lòng An Tú Hiền không nhỏ. Tiêu Tiêu vốn đang muốn kéo lưới lên nhưng nàng lại cảm thấy nên thả ra một chút, tuy nhiên, nàng sẽ bắt hắn dần nhìn thẳng vào tình cảm của hắn với nàng. Ninh Hoa Trinh cùng An Tú Hiền đi, người ở lại tất nhiên là Ninh Tiêu Tiêu cùng Thước Kỳ. ” Xin chào, ta là Ninh Tiêu Tiêu.” Thấy Thước Kỳ nhìn mình, Ninh Tiêu Tiêu chủ động giới thiệu.
” Ta là Thước Kỳ, bạn tốt của Hoa Trinh.” Thước Kỳ cũng lần đầu tiên nhìn đến cô nàng đại danh đỉnh đỉnh Ninh Tiêu Tiêu này.
” Thước Kỳ tiểu thư thích giám đốc An sao?” Tiêu Tiêu chỉ tay mời ngồi.
Thước Kỳ lo lắng ngồi xuống, bị hỏi như vậy nàng liền đỏ mặt lên. Thấy nàng vẫn chưa lên tiếng, Tiêu Tiêu tiếp tục nói: ” Rất nhiều người trong công ty thích giám đốc An đâu, Thước Kỳ tiểu thư nếu có lòng thì phải nắm chặt a!”
” Sao ngươi lại biết?” Thước Kỳ cũng không phải là con nhà hào môn, gia đình của nàng cùng lắm thì là quý tộc nhỏ hoặc nhà giàu. Thước Kỳ cảm thấy vị Trữ tiểu thư này gây ra một áp lực lớn khiến cho nàng lo lắng.
Tiêu Tiêu trêu chọc: “Ta nghĩ Thước Kỳ tiểu thư đây hẳn nên quan tâm những cô gái đang theo đuổi boss mà không phải ta. Ta hôm nay vừa tới tập đoàn An thị làm, cho nên về sau nếu Thước Kỳ tiểu thư có việc thì có thể tới tìm ta nha.”
Cuộc trò chuyện của Ninh Hoa Trinh cùng An Tú Hiền lần đầu tiên dừng lại trong không khí đè nén không vui, từ xa xa nàng nhìn đến Thước Kỳ đang mềm yếu lo lắng, bước nhanh đi lại phía này, nói: ” Chị, trong lòng ngươi có khó chịu gì thì cứ hướng về phía ta, nàng vô tội.”
Tiêu Tiêu có chút buồn cười nhìn Ninh Hoa Trinh.
Còn Thước Kỳ lại rất chủ động trong việc giải thích, nói: ” Hoa Trinh, ngươi hiểu lầm, mọi chuyện không giống như ngươi nghĩ đâu.”
Ninh Hoa Trinh nhìn Ninh Tiêu Tiêu thật sâu rồi hướng về phía An Tú Hiền nói: ” Chúng ta đi trước, ngày sau lại tán gẫu.”
An Tú Hiền thấy các nàng đi mới quay đầu hỏi: ” Vị Thước Kỳ kia nói gì với ngươi?”
” Ngươi vì sao không hỏi ta đã làm gì với Thước Kỳ tiểu thư?” Lần đầu tiên được người khác bảo vệ, Tiêu Tiêu thực cảm động.
” Vậy ngươi đã làm gì?” An Tú Hiền hỏi theo.
Tiêu Tiêu lắc lắc ly rượu hồng, nói: ” Ngươi hẳn là biết rằng Thước Kỳ tiểu thư thích ngươi đi! Ta nói cho nàng rằng người trong công ty thích ngươi rất nhiều. Bảo nàng nếu cần gì có thể tới tìm ta.”
” Ngươi thực sự nói như vậy sao?” Loại cảm giác tùy ý này làm cho An Tú Hiền khó chịu.
Tiêu Tiêu gật đầu đáp: “Thật sự, ngươi không biết là ngươi nên bắt đầu một tình yêu mới sao? Làm bạn của ngươi ta hy vọng ngươi mau mau hạnh phúc, nếu có thể, ta hy vọng có thể làm phù dâu cho các ngươi.”
” Chờ ngươi tìm được hạnh phúc rồi nói sau!” An Tú Hiền rầu rĩ uống rượu.
Lúc nói chuyện với Ninh Hoa Trinh, An Tú Hiền hơi phân tâm. Hắn sợ hãi Thước Kỳ sẽ nói những lời không thích hợp, kết quả như những gì hắn dự đoán. Bởi vậy mà khi Ninh Hoa Trinh đưa ra chuyện Thước Kỳ thì bị hắn nghiêm túc từ chối.
” Ngươi vì sao lại tức giận như vậy? Là vì Ninh Hoa Trinh sao?” Tiêu Tiêu làm bộ như vô tình hỏi.
Đúng vậy, vì cái gì mà tức giận, là bởi vì thái độ của Tiêu Tiêu. Nàng tại sao có thể ra vẻ như không có việc gì, bất cần như vậy, nàng có coi hắn là bạn tốt sao? Càng nghĩ như vậy, An Tú Hiền càng tức giận, nói: ” Phải thì sao mà không phải lại có vấn đề gì?”
” Ta thấy cũng không vấn đề gì, cảm tình thâm sâu như vậy ta làm gì có tư cách chen vào khuyên bảo ngươi?” Tiêu Tiêu cũng không trông cậy rằng An Tú Hiền có thể đem hết dấu vết của Ninh Hoa Trinh lau đi hết, điều ấy rất không thực tế, nàng chỉ mong là trong tương lai, Ninh Tiêu Tiêu nàng sẽ là ngươi chiếm vị trí quan trọng nhất trong đáy lòng của hắn.