Cô thật khó chịu, cô nghĩ, có lẽ mình đã thích Tập Dận rồi!
Tập Dận nhìn gương mặt Nhan Hương, cảm thấy có chút kì lạ tại sao trông cô có vẻ đau khổ như vậy, chẳng lẽ vừa nãy cô không muốn đút cháo cho hắn ăn?!
Điền Mật cười cười nhìn Nhan Hương, không đợi Tập Dận mở miệng: “Ừ, được rồi, y tá Nhan ra ngoài trước đi!”
Nhan Hương không trả lời, nhưng lại nhìn về phía Tập Dận, khuôn mặt khổ sở, gương mặt nhỏ nhắn nhăn thành một đống luôn rồi.
Tập Dận nhíu mày, hắn thật sự không hiểu vẻ mặt của Nhan Hương là biểu hiện ý tứ gì: “Ừ, cô ra ngoài đi.”
Tập Dận vừa nói xong, vẻ mặt Nhan Hương giống như bị đả kích rất lớn, đôi mắt long lanh nước chạy ra ngoài.
Thấy thế, Điền Mật nhún vai, không còn lời để nói. Sau đó ngồi xuống ghế chỗ Nhan Hương vừa mới đứng dậy, nhìn Tập Dận: “Dận, anh thích y tá Nhan sao?”
Mặc dù Tập Dận cảm thấy câu hỏi của Điền Mật có chút kì lạ, nhưng nghe đến chữ thích Nhan Hương, hắn cảm giác có gì đó không bình thường, hắn không trả lời Điền Mật, mà đang suy nghĩ cái cảm giác bất thường kia là gì.
Được rồi, hình như, nhân vật nam chính của chúng ta đã hơi thích nhân vật nữ chính rồi, đúng không, 0051.
“Á, có vẻ là vậy, cho nên kí chủ cố gắng lên nha!”
Ừ, vậy tôi có nên nói với nam chính, tôi đã từng có bạn trai không, nhân dịp nói chuyện với nam chính, tôi bày tỏ ‘tình cảm’ với hắn luôn.
“Khụ, tôi nghĩ chắc được.”
Nói chuyện với 0051 xong Điền Mật nhìn về phía Tập Dận lúc này vẫn ngây người, nháy mắt mấy cái, muốn bắt trước ánh mắt thâm tình của nữ chính tối hôm qua, nhưng mà cô phát hiện, cô. Khụ, không có năng khiếu diễn xuất a.
“Kí chủ có thể mua ánh mắt thâm tình.”
Hả? Ánh mắt thâm tình cũng mua được sao?
“Tất nhiên, có bán ánh mắt thâm tình, đôi mắt long lanh đẫm lệ, còn có hoa lê đái vũ, thanh tịnh như nước (*).”
(*) Lê hoa đái vũ [梨花带雨]: Giống như hoa lê dính hạt mưa. Vốn miêu tả dáng vẻ khi khóc của Dương quý phi. Sau này được dùng để miêu tả sự kiều diễm của người con gái.
Nhiều vậy? Thế mua làm sao?
“Dùng điểm tích lũy, 15 điểm tích lũy có thể sử dụng ánh mắt thâm tình một lần, 50 điểm tích lũy được phép sử dụng vĩnh viễn!”
Quả thật là không rẻ. Tôi muốn mua vĩnh viễn.
Sử dụng ánh mắt thâm tình, phút chốc, đôi mắt Điền Mật thay đổi ngay lập tức.
Đưa tay, nắm chặt tay phải Tập Dận. Độ nóng trên bàn tay khiến Tập Dận trở lại bình thường, quay đầu, liền thấy đôi mắt tràn đầy yêu thương của – Điền Mật, làm cho tim của hắn rung động một trận.
“Đinh – độ hảo cảm nam chủ + 5, độ hảo cảm 80. Kí chủ quá ngầu!”
Lúc này tâm trạng của Điền Mật mới có chút tốt hơn, tốn hết 50 điểm tích lũy nha! Ít nhất cũng lấy lại được 5 điểm hảo cảm.
Cô bắt đầu kế hoạch: “Dận, thật ra mấy bữa nay, em vẫn luôn đợi ngày anh khỏe lên để có thể nói chuyện. Em không biết mối quan hệ hiện tại của chúng ta là gì, người yêu cũ? Thanh mai trúc mã? Bạn bè? Bốn năm trước em cố tình bỏ sang nước ngoài, em thừa nhận, điểm này là em không đúng. Ngày trước em mệt mỏi bởi vì cuộc sống của em không có chút gì thay đổi cho dù em đã trưởng thành, sống như vậy cực kì không vui vẻ, cuộc đời em đều được người khác sắp đặt. Tốt nghiệp, rồi kết hôn với anh, sinh con, sau đó trở thành bà chủ. Chúng ta cùng nhau lớn lên, rất thân thiết, ngay cả thói quen nắm tay cũng vô cùng bình thường. Ngoài anh ra, em chưa từng có hành động thân mật với bất cứ người con trai nào, nắm tay cũng tuyệt đối không có. Từ năm em và anh 16 đến 22 tuổi, em vẫn luôn tự hỏi, giữa em và anh có phải là tình yêu hay không? Vì vậy em chọn đi xa.”
Ngừng chốc lát, Điền Mật buông tay Tập Dận ra, ngồi thẳng người: “Một năm em ở nước ngoài, em đã đồng ý làm bạn gái của một người, hắn là thủ khoa, cùng khóa với em. Hắn và anh là hai người đàn ông hoàn toàn khác nhau, hắn rất quan tâm chăm sóc cho em, lại là người hiểu ý người khác. Vào ngày lễ tình nhân sẽ mua hoa tặng em, mỗi ngày kỉ niệm sẽ chuẩn bị một món quà khiến em kinh ngạc, cuối tuần thường dẫn em đi chơi. Em nghĩ, mình thích hắn. Nhưng về sau em suy nghĩ cẩn thận, đúng là ban đầu em thích hắn thật, hắn ở bên cạnh lúc em cô đơn lạnh lẽo. Nhưng đối với hắn, em không hề có tình yêu, em nghĩ kĩ rồi, em chỉ yêu một người duy nhất mà thôi.”
Tập Dận không biết diễn tả cảm xúc hiện tại của hắn như thế nào, hắn không biết lý do Điền Mật bỏ sang nước ngoài, lúc đó, hắn cảm thấy thế nào ư? Khổ sở, thất vọng, tức giận, không quan tâm, sau đó hắn tập trung tinh thần vào quân đội. Hắn chưa từng nghĩ, Điền Mật ở nước ngoài, có cô đơn hay sợ hãi hay không, bây giờ nghĩ lại, hắn chợt thấy bản thân hắn quá kém cỏi đáng trách. Hắn có chút ghen tị với kẻ đã ở bên cạnh cô lúc cô lẻ loi nhất, tên kia có vẻ rất xuất sắc. Nhớ tới ngày xưa, lúc hắn quen Điền Mật, hình như chưa hề từng tặng hoa cho cô vào ngày lễ tình nhân, càng không tạo bất ngờ cho cô ở những ngày lễ kỉ niệm, chủ nhật không dẫn cô đi chơi. Đột nhiên, hắn cảm thấy ngày xưa hắn thật tệ! Thế nhưng hắn lại vui, hắn kém cỏi như vậy, nhưng Điền Mật lại yêu điểm đó của hắn.
“Đinh – độ hảo cảm nam chủ + 10, độ hảo cảm 90, kí chủ quá tuyệt vời!”
Hắc hắc. Điền Mật vui mừng đến mức sắp cười ra tiếng rồi! Qủa nhiên, không phí công cô bỏ ra một đêm nghiên cứu tiểu thuyết ngôn tình…! Còn nữa, cô bỏ ra 50 điểm tích lũy cũng không có uổng nha!
“Dận, chúng ta bắt đầu lại lần nữa được không?”
Tập Dận nghiêm mặt, bộ dáng hắn có vẻ tức giận, giơ ngón tay ngoắc ngoắc Điền Mật, ý bảo Điền Mật tới gần hắn.
Vẻ mặt của Tập Dận khiến Điền Mật có chút nghi ngờ, không phải là mới tăng 10 điểm hảo cảm sao, nhưng vì sao hắn vẫn tức giận? Nhưng cô rất vâng lời xích lại gần.
Tập Dận nhấc cánh tay, ôm Điền Mật vào trong ngực.
--- -----
Sau hôm đó, thái độ của Tập Dận thay đổi hoàn toàn, không hề để ý thể diện, luôn chủ động tìm Điền Mật nói chuyện.
Về sau, vết thương của Tập Dận lành hẳn, nhưng hắn chưa muốn về quân đoàn, mà trực tiếp đưa giấy báo kết hôn lên cấp trên. Sau đó dắt cô đi chụp ảnh cưới.
Tập Dận làm việc rất mau lẹ, việc kết hôn cũng không kéo dài, chụp hình cưới xong liền quyết định ngày tổ chức hôn lễ, dĩ nhiên, chậm nhất cũng phải là nửa tháng sau. Nhưng Tập Dận lại sợ lâu, nên đi làm giấy kết hôn trước.
Tập gia và Điền gia không có ý kiến, dù sao hai nhà đều muốn mau chóng bế cháu.
--- ------
Nửa tháng sau
Tập Dận và Điền Mật tổ chức hôn lễ theo kiểu Trung Quốc, Điền Mật mặc sườn sám đỏ thẩm, nửa tháng trước mẹ Tập kêu người đặc biệt may riêng cho cô, phía trước dùng tơ vàng thuê phượng hoàng tung cánh, rất tinh xảo. Tóc được búi lên cao, đầu đội mũ phượng đỏ. Trên cổ đeo dây chuyền vàng kiểu dáng giống phượng hoàng, hai tay đeo vòng long phượng rất nặng. Lúc này trông Điền Mật cực kì xinh đẹp!
Cô nắm tay cha Điền, chậm rãi đi đến chỗ Tập Dận, đi ngang qua mẹ Điền đôi mắt lấp lánh nước, đi ngang qua vẻ mặt vui mừng của cha mẹ Tập Dận, đi ngang qua ánh mắt hâm mộ chúc mừng của tân khách, đi ngang qua vẻ mặt buồn khổ của Nhan Hương. Cô nhìn Tập Dận, hôm nay Tập Dận mặc quân phục, tràn đầy khí thế mạnh mẽ, không giống lần hắn đến sân bay đón cô. Tập Dận bây giờ, cả người ngập tràn trong hạnh phúc, nụ cười trên mặt dựa theo khoảng cách giữa hắn và Điền Mật, càng lúc càng mở rộng.
Tập Dận cảm thấy, mỗi một bước chân của Điền Mật, đều khắc sâu trong lòng hắn, chậm rãi chiếm hết toàn bộ trái tim hắn.