Mục lục
Các Nam Chính Đều Là Của Ta (Nam Chủ Đều Là Của Ta!)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Editor: HD

Thư Tử Quân khôi phục trí lực, đương nhiên không dễ lừa gạt như trước đây.

Ví dụ như, Điền Mật lấy tinh hạch từ chỗ nào.

Ví dụ như, nhiều máy phát điện như vậy, sao Điền Mật có thể dễ dàng mang về nhà.

Ví dụ như, tại sao zombie lại không cắn cô.

Điền Mật nói thật cho hắn biết, cô có dị năng không gian.

Nhưng lý do vì sao zombie lại không cắn cô, Điền Mật tỏ vẻ, cô cũng không biết, có lẽ do thể chất của cô đặc biệt.

Sau khi Thư Tử Quân khôi phục trí nhớ, bọn họ đã rời khỏi chung cư.

Lái xe đi đến thành phố I là nơi tụ tập nhiều zombie nhất, viện khoa học ở thành phố I đầy đủ thiết bị dụng cụ, mục đích của bọn họ chính là chỗ này.

Cô đến thế giới này để theo đuổi Thư Tử Quân, mà Thư Tử Quân lại biến thành zombie, hắn không hề có tình cảm. Nếu như không có sự xuất hiện của cô, về sau Thư Tử Quân gặp được nữ chính, hắn mới bắt đầu nghiên cứu thuốc kháng lại virus.

Cô không phải người máu lạnh, vì vậy, cô hy vọng Thư Tử Quân sẽ tìm được thuốc chống virus. Sẽ không vì sự xuất hiện của cô mà cốt truyện thay đổi quá lớn.

Thành phố I thật xứng danh với tên thành phố zombie, hoặc là Tử Thành.

Bọn họ sẽ ở lại viện khoa học, cô không hối thúc Thư Tử Quân phải nghiên cứu thuốc kháng virus ngay lập tức, nhưng mà tự bản thân hắn muốn đi nghiên cứu.

Mà cô, mỗi ngày đều lái xe ra ngoài thành giết zombie.

Vì sao không giết zombie trong thành ư?

Bởi vì cô cho rằng, zombie trong thành rất nhiều, cứ xem như là bảo đảm sự an toàn cho cô và Thư Tử Quân đi, ít nhất, người bình thường sẽ không vô duyên vô cớ chạy vào thành zombie tìm cái chết.

Ba tháng sau, Điền Mật bị một tiếng hét lớn khiến cho tỉnh giấc, lập tức ngồi dậy, còn chưa kịp mang giày, đã chạy ngay tới chỗ tiếng hét trong phòng thí nghiệm.

Đẩy cửa phòng thí nghiệm ra, liền nhìn thấy Thư Tử Quân mặc áo trắng, quỳ dưới đất, vẻ mặt đau khổ, đồ đạc trên bàn bị hắn hất hết xuống đất, những ống thủy tinh đổ vỡ, quần áo Thư Tử Quân đẫm nước.

Cô không để ý đến những mảnh thủy tinh vỡ dưới đất, dẫm đạp lên, dường như không cảm thấy đau đớn, tuy nhiên vẻ mặt cô hết sức lo lắng chạy lại ôm Thư Tử Quân.

“Tử Quân, anh làm sao vậy? Đừng làm em sợ! Tử Quân!”

Thư Tử Quân không trả lời cô, lúc này miệng hắn không ngừng gào thét, giống như đang cực kì đau khổ.

Thời gian trôi qua thật lâu, Thư Tử Quân mới dần dần khôi phục bình tĩnh, hắn thở hổn hển, giơ tay ôm Điền Mật.

Điền Mật ngẩng đầu nhìn hắn, tóc của hắn bị mồ hôi làm cho ướt nhẹp, làn da không khác gì người bình thường, thậm chí lộ ra màu hồng khỏe mạnh, trong mắt của hắn chứa đầy vui sướng, bờ môi hơi hơi hé mở.

Nhìn thấy khuôn mặt Điền Mật đầy nước mắt, tim hắn thắt lại, bế Điền Mật lên.

Lòng bàn chân Điền Mật bị mảnh thủy tinh đâm vào, vẫn chưa được lấy ra, cho nên máu chảy rất nhiều, thấy Thư Tử Quân bình an vô sự, bàn chân của cô mới bắt đầu thấy đau.

Bĩu môi nhìn Thư Tử Quân, vẻ mặt vô cùng tủi thân.

Lúc đầu Thư Tử Quân cũng có chút tức giận, nhưng vừa nhìn thấy Điền Mật như vậy, hắn không giận nổi.

Nhanh chóng ôm Điền Mật quay về phòng.

Cả đường đi Thư Tử Quân không nói một lời nào, cúi đầu nghiêm túc gỡ từng mảnh thủy tinh dưới chân Điền Mật ra. Sau đó xử lý miệng vết thương cho cô, băng bó, làm liền một mạch.

“Tử Quân~~” Điền Mật yếu ớt gọi Thư Tử Quân một tiếng, ánh mắt đáng thương nhìn hắn.

Điền Mật hiện tại không có một điểm nào giống người tàn nhẫn vô tình khi giết zombie, rõ ràng là một cô gái yếu đuối.

Thư Tử Quân dừng lại một chút, không để ý đến cô, tiếp tục băng bó.

Điền Mật hơi lo lắng, cô không biết phải dỗ dành Thư Tử Quân đang tức giận như thế nào.

Quan trọng là, lâu lắm rồi, Điền Mật chưa từng nhìn thấy Thư Tử Quân nổi giận, cho nên làm sao cô biết dỗ dành hắn thế nào chứ.

Cho đến khi chân Điền Mật được băng bó cẩn thận, Thư Tử Quân mới ngẩng đầu nhìn cô.

Ánh mắt của hắn thâm sâu, màu mắt đỏ thẫm giống như có vòng xoáy, muốn hút người ta vào trong.

Hắn mở miệng, giọng nói không còn khàn như trước nữa, hắn đã hồi phục hoàn toàn trở lại làm con người, giọng điệu bình tĩnh và lý trí: “Lúc trước, ở phòng thí nghiệm, đã biến lại thành con người.”

Hắn dừng một chút, đứng lên, ngồi xuống bên cạnh Điền Mật.

“Nhưng mà, tôi đã chết.”

Điền Mật mạnh mẽ lao vào lòng hắn, giọng nói nghẹn ngào: “Em không quan tâm, thật đấy, Tử Quân, em không quan tâm anh là người hay là zombie. Em chỉ muốn ở bên cạnh anh, như vậy là đủ rồi!”

Thư Tử Quân vươn tay, ôm cả người Điền Mật, đôi môi hơi cong lên, trong mắt chứa đầy niềm vui.

Hắn cảm thấy rất hạnh phúc, lúc hắn biến thành zombie, Điền Mật chưa từng bỏ rơi hắn, hắn còn có yêu cầu gì nữa chứ.

“Tôi biết, lúc tôi đang làm thí nghiệm, tôi đã nghĩ, tuy rằng tôi không thể biến lại thành người, nhưng tôi hy vọng, vẫn có thể cho em cuộc sống sinh hoạt vợ chồng như bình thường.”

Nghe hắn nói xong, Điền Mật ngồi thẳng người, ngẩng đầu nhìn hắn. Đôi mắt cô mở thật lớn, bắt đầu cảm thấy không hiểu, sau đó nghĩ tới điều gì đó, khuôn mặt lập tức ửng đỏ, giống như một quả táo chín. Xấu hổ đến mức không dám nhìn thẳng vào Thư Tử Quân.

Thư Tử Quân nhìn cô cảm thấy có chút buồn cười, sau đó lấy từ trong quần ra một cái hộp nhỏ màu đỏ.

Mở ra, bên trong là một cái nhẫn kim cương, nhẫn rất đẹp, Điền Mật vừa nhìn thấy đã thích.

Thư Tử Quân nhẹ nhàng lấy nhẫn ra, cầm bàn tay phải của Điền Mật, sau đó đeo nhẫn vào ngón áp út của cô.

“Bây giờ chính phủ không làm việc, không thể đi làm giấy hôn thú với em, mấy ngày nữa, chúng ta tự cử hành hôn lễ. Nhưng mà sẽ không có người thân hay bạn bè đến tham dự. Em có bằng lòng không?”

Trong mắt Điền Mật ẩn chứa nước mắt, vẻ mặt vui vẻ, nhẹ nhàng lắc đầu: “Tất nhiên em sẽ đồng ý, chỉ cần được ở chung với anh, dù không có hôn lễ, em cũng chấp nhận.”

Hiếm khi Thư Tử Quân lại nói nhiều như vậy, Điền Mật chưa kịp vui vẻ.

Bởi vì: “Đinh --- hảo cảm nam chủ +10, độ hảo cảm 100. Nhiệm vụ hoàn thành.”

“Khôi phục ý thức kí chủ --- khôi phục thành công --- chuẩn bị tách khỏi kí thể ---”

“5---4---3---2---1---”

Trở lại không gian màu trắng, Điền Mật còn đang đắm chìm trong niềm vui vì được Thư Tử Quân cầu hôn, nói về Thư Tử Quân, nếu như cô cũng có độ hảo cảm, thì độ hảo cảm của cô dành cho Thư Tử Quân là bảy mươi điểm. Tuy rằng không phải là yêu, nhưng đối với riêng cô, đó đã là rất nhiều rồi. Dù sao, từ ban đầu cô cũng không hiểu và không biết bất kì cái gì.

Tình cảm của cô dành cho Thư Tử Quân, giống như ở bên cạnh nhau lâu mà tạo thành, cũng như khi cô sống ở thế giới trước, ngay cả động vật cô còn có chút tình cảm, huống chi là con người.

Nhanh chóng gạt đi thứ tình cảm trong lòng, Điền Mật gọi 0051.

“Nhiệm vụ hoàn thành 100, điểm nhiệm vụ 89. Điểm tích lũy đạt 89. Hoàn thành tâm nguyện kí thể, được 10 điểm phân phối. Xin hỏi kí chủ, muốn tiến hành phân phối không?”

“Năm điểm phân phối đến hình dạng, năm điểm phân phối đến làn da.”

Màn hình xuất hiện:

Chỉnh sửa tư liệu kí chủ:

Tên: Điền Mật

Giới tính: Nữ

Tuổi: 30

Cấp độ: 5

Hình dạng: 77 (100 điểm tối đa)

Làn da: 78 (100 điểm tối đa)

Dáng người: 80 (100 điểm tối đa)

Trí lực: 70 (100 điểm tối đa)

Thể lực: 60 (100 điểm tối đa)

Mị lực: 55 (100 điểm tối đa)

Tinh thông: bác sĩ ngoại khoa

Kỹ năng đặc biệt: ánh mắt thâm tình (sử dụng vĩnh viễn), thẹn thùng (sử dụng vĩnh viễn), hoa lê đẫm mưa (sử dụng vĩnh viễn)

Đạo cụ đặc biệt: không gian

Điểm tích lũy: 0

Nhìn thấy điểm tích lũy, đầu Điền Mật chảy đầy vạch đen, cô có nên cảm thấy may mắn bởi vì không bị số âm không? Không cần phải mang nợ để đi sang thế giới khác làm nhiệm vụ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK