Mục lục
Các Nam Chính Đều Là Của Ta (Nam Chủ Đều Là Của Ta!)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Editor: Nguyễn Thủy

Trong mắt Bộ Liên Triệt hiện ra không đành lòng, lúc nãy trong ánh mắt Trần Tương Nghi hắn thấy được sự tuyệt vọng.

Điền Mật nhìn hắn, kéo kéo tay hắn, Bộ Liên Triệt cúi đầu nhìn cô, trong mắt mang theo nghi hoặc.

" Hầu gia, tỷ tỷ khổ sở, ngài mau đuổi theo tỷ, an ủi tỷ tỷ đi!" Nói xong nàng bước lui ra, còn duỗi tay đẩy hắn.

Bộ Liên Triệt không đi chỉ là nhìn cô. Đôi mắt cô được nước mắt rửa qua trong suốt sạch sẽ, nhìn xinh đẹp vô cùng. Cô mỉm cười, lộ ra lúm đồng tiền bên má, đáng yêu.

Vẫn là một đứa trẻ, một cô bé lương thiện hiểu ý người khác. Bộ Liên Triệt cười cười, ra hiệu với cô: " Vậy ta đi xem nàng ấy, nàng cùng mẫu thân nói chuyện, lúc nữa sẽ đi tìm nàng."

Điền Mật gật gật đầu, trong mắt ý cười tăng lên: " Được!"

" Đinh ---- độ hảo cảm nam chủ +5, độ hảo cảm 60, ký chủ thật ngầu!"

Hôm nay Bàng thị đối với Trần Tương Nghi rất không hài lòng, một chính thất, lại tùy hứng chạy ra ngoài, để hạ nhân trong phủ nhìn thấy, còn ra thể thống gì? Lại còn khiến nhi tử chạy đuổi theo!

" Bà bà, hôm nay là do Mật Nhi không đúng!" Điền Mật đi đến bên người Bàng thị, cúi đầu, áy náy nói.

Bàng thị nhìn cô, duỗi tay nắm lấy tay Điền Mật, càng nhìn càng hối hận, lúc trước đến phủ Điền cầu hôn, sao lại không cầu cưới Điền Mật chứ!

Điền Mật cùng Bàng thị ăn sáng, Bàng thị thích chăm sóc hoa cỏ, Điền Mật đứng một bên nhìn bà chăm sóc những cây hoa, thỉnh thoảng tò mò hỏi một hai câu toàn những vấn đề kỳ quái, khiến Bàng thị cười vui vẻ, bà càng thêm yêu thích Điền Mật.

Bên kia Trần Tương Nghi chạy về viện Tương trúc, đem mình nhốt trong phòng, bật khóc.

Bộ Liên Triệt gõ cửa bên ngoài, Trần Tương Nghi cũng không để ý đến, chỉ khóc lớn, nàng thấy trái tim thật đau đớn, nàng muốn khóc lớn một trận phát tiết những cảm xúc ra ngoài.

Bộ Liên Triệt cau mày, đem mọi chuyện hôm nay suy nghĩ kỹ, nhận ra Trần Tương Nghi không thích hắn cưới Điền Mật.

Bộ Liên Triệt không hiểu, hắn chưa từng có suy nghĩ nạp thiếp, cho dù là nha đầu thông phòng, ở trong phủ Ninh Viễn Hầu cũng không có. Chính là Điền Mật không giống, hắn đoạt trinh tiết của cô, chỉ cần là nam nhân đều nên chịu trách nhiệm, không phải sao? Vì sao Trần Tương Nghi không chịu hiểu cho hắn? Huống chi Điền Mật còn là thân biểu muội của nàng, Điền gia nuôi nàng mười mấy năm, cưới biểu muội vẫn tốt hơn cưới cô nương nhà khác chứ?

Nhưng trong lòng hắn cũng thấy có lỗi với Trần Tương Nghi.

Hắn lại không thể nói chuyện, chỉ là thỉnh thoảng gõ cửa để Trần Tương Nghi biết hắn luôn ở bên ngoài chờ nàng.

Trần Tương Nghi khóc một lúc, lý trí cũng trở về.

Ánh mắt nàng dần thanh tỉnh, cẩn thận suy nghĩ về tình cảnh của mình, Bàng thị vừa lòng lại yêu thích Điền Mật, mà Bộ Liên Triệt cũng có vài phần yêu thích cô ta.

Nàng không nghĩ ra, vì sao Điền Mật bỗng chốc thay đổi nhiều như vậy, trở nên thông minh, cũng không mặc những y phục cùng trang điểm diễm lệ. Nàng không hiểu chuyện gì đã xảy ra? Không lẽ? Cô ta cũng trọng sinh?

Nghĩ đến khả năng này, Trần Tương Nghi mở lớn hai mắt. Làm sao có thể?

Ánh mắt nàng trầm xuống quyết định lên kế hoạch.

Nàng đứng dậy ra ngoài mở cửa, Bộ Liên Triệt đứng trước cửa, nàng nghĩ, có lẽ trong lòng chàng, nàng vẫn có một vị trí nhất định.

Bước đến trước mặt Bộ Liên Triệt hành lễ: " Hầu gia, hôm nay là Tương Nghi không đúng, hy vọng chàng bỏ qua."

Bộ Liên Triệt gật đầu ra dấu: " Hôm nay nàng quá kích động, sau này không nên như vậy, Mật Nhi là thân biểu muội của nàng, hai người nên thân càng thêm thân."

Trần Tương Nghi cắn răng, trên mặt duy trì dịu hiền: "Phải, Tương Nghi đã biết."

Bộ Liên Triệt vừa lòng, mỉm cười, cùng Trần Tương Nghi ăn sáng. Lại thấy có lỗi với nàng, tối đó liền nghỉ trong viện Tương Trúc.

Một tháng, có hai mươi ngày Bộ Liên Triệt ở trong viện Tương Trúc, mười ngày ở trong viện của Điền Mật.

Bên ngoài Điền Mật không kiêu ngạo, dịu dàng ngoan ngoãn, ban ngày đi thăm Bàng thị.

Độ hảo cảm của Bộ Liên Triệt dừng lại ở 80 không thấy tăng thêm.

Trong lòng Điền Mật lo lắng, gần đây cô thấy ánh mắt Trần Tương Nghi nhìn mình mang theo âm mưu, cô muốn nói, cô rất sợ trạch đấu, có được không?

Cuối cùng ở buổi chiều một tháng sau, Trần Tương Nghi bất ngờ đến gặp cô, quả nhiên là dáng vẻ chị em tốt, Điền Mật cũng đóng kịch với nàng ta!

Bỗng nhiên Trần Tương Nghi nắm tay cô thì thầm: " Điền Mật, ta biết cô cũng là trọng sinh đúng không! Cô đừng gạt ta, ta đều biết! Kiếp trước cô hại chết ta còn chưa đủ sao? Kiếp này còn muốn cướp trượng phu của ta sao? Cô đừng mơ!" Nói xong không đợi Điền Mật trả lời, nàng ném tay Điền Mật ra, cả người ngã về phía sau.

Điền Mật bị chuyện này làm cho ngây người, nhìn tay mình, không phản ứng kịp.

" Đinh---- độ hảo cảm nam chủ -20. độ hảo cảm 60. Hả?"

Giọng nói 0051 khiến cô hoàn hồn, liền giảm 20 độ hảo cảm, Điền Mật hắc tuyến. Cô làm gì? Cái gì cũng chưa làm mà!

Thủ đoạn của Trần Tương Nghi tầm thường, thật sự quá tầm thường, trời ạ!

Nhìn Trần Tương Nghi được Bộ Liên Triệt ôm đi, ánh ánh mắt Bộ Liên Triệt không vui, còn ánh mắt Trần Tương Nghi mang theo đắc ý.

Điền Mật đi theo sau, nhìn Bàng thị tới, đại phu tới, sau đó chẩn đoán Trần Tương Nghi có thai hai tháng, lần này ngã khiến động thai, muốn nghỉ ngơi cho tốt.

Điền Mật bừng tỉnh, hóa ra là vậy. Bộ Liên Triệt cùng Bàng thị mỉm cười hỏi han ân cần với Trần Tương Nghi.

Trong lòng Điền Mật nhún vai, không thèm để ý, dù sao cô không thích nam chủ này, hừ, dám giảm một lúc 20 độ hảo cảm, cô cực khổ mãi mới kiếm được! Không vui!

Một trận hỗn loạn qua đi, Bộ Liên Triệt nhìn Điền Mật, ánh mắt mang theo trách cứ.

" Tương Nghi có lòng tốt đi thăm muội, vì sao lại đây nàng ấy?"

Bàng thị không tin được, ánh mắt ngạc nhiên nhìn Điền Mật, Điền thị đẩy Trần thị? Có khả năng sao?

Không đợi Điền Mật giải thích, Trần Tương Nghi không để ý thân thể vội vàng nói: " Không liên quan tới muội muội, Hầu gia, là do Tương Nghi đứng không vững nên mới té ngã."

Điền Mật bĩu môi, cô mới không dùng thủ đoạn tầm thường như vậy! Cho dù cách này thật hữu dụng~

Linh quang vựa hiện, hình như nguyệt sự tháng này của cô cũng chưa tới.

" 0051, chị mang thai phải không?"

" Đúng vậy, ký chủ."

"Vậy vì sao em không nói cho chị!?"

" Hì, em đã quên~"

Điền mật khinh bỉ, không để ý tới 0051.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK