Editor: Nguyễn Thủy
26/6/2018
Mẫu thân khi đó mang thai, nghe tin cha bị đánh chết, chịu kích thích, trong lúc sinh nàng khó sinh mà mất.
Tổ mẫu không thích nàng, Cô dượng cũng không thích nàng, biểu ca biểu muội lại bắt nạt.
Nàng không dám phản kháng, vậy nên tạo thành tính cách tự ti yếu đuối.
Nàng chưa bao giờ biết còn có một ngươi vì nàng mà khóc đến tê tâm liệt phế như vậy, vì nàng mà bỏ qua thân phận cao quý của mình đi tới bãi tha ma tìm xác.
Thời gian nếu có thể chảy ngược, nàng nguyện ý dùng cuộc đời tính mạng này chờ đợi người nam nhân kia, người tổn thương nàng, một người nàng tuyệt đối không bỏ qua!
Trời cao thương xót nàng, giúp nàng quay trở về thời gian 2 năm trước lúc mới gả cho Bộ Liên Triệt.
Triệu đại Cảnh Nguyên năm 243, cũng chính là lúc hoàng thượng lên ngôi năm thứ 18.
Nàng gặp may được dịp khoe tài, được mọi người yêu thích, ngay cả biểu ca cũng nguyện ý cưới nàng làm thê, đương nhiên nàng không đồng ý, nàng trọng sinh để trả nợ người nam nhân kia.
Hai năm sau, nàng như mong muốn gả cho Bộ Liên Triệt.
Kiếp này nàng không có liên quan gì với Thái Tử, chỉ gặp mặt một lần, nhưng mà Thái tử lại nói kiếp trước nàng là trắc phi của y, cho nên bám lấy nàng không buông.
May mắn, Bộ Liên Triệt không để ý.
Hoàn hồn, nghĩ đến việc ngày mai xảy ra, ánh mắt nàng mang theo kiên quyết cùng tàn nhẫn. Điền Mật, kiếp này cô đừng mơ tưởng thực hiện được kế koạch!
Một đêm ngủ ngon, đêm qua bên ngoài mưa tuyết lớn, đến giờ cũng chưa ngừng, chỉ là tuyết rơi nhỏ hơn. Toàn bộ kinh thành đều phủ một màu trắng bạc, xa hoa lộng lẫy.
Điền phủ, trong vườn Mật Hương.
Bên ngoài phòng Điền Mật, một nha hoàn gương mặt thanh tú, cúi đầu, lo lắng nhìn vào trong phòng cho dù cái gì cũng không nhìn thấy.
" Tiểu thư? Cô tỉnh chưa?"
Bên ngoài đại nha hoàn Cầm Nhi của Điền Mật sợ hãi gọi, Điền Mật yêu thích ngủ nướng, lúc rời giường tính tình không tốt, nếu là quấy rầy cô ngủ, hậu quả không thể tưởng.
Chính là cô không thể không lớn gan mà gọi Điền Mật, hôm nay chính là ngày dự yến tiệc ở phủ Trưởng công chúa mừng tiểu quận chúa tròn một trăm ngày.
Trưởng công chúa là trưởng nữ của Hoàng thượng, nữ nhi đầu tiên được Hoàng thượng yêu thương nhất. Liền hòa thân cũng không muốn để Trưởng công chúa đi, mà lập tức tìm phò mã cho công chúa.
Nghe thấy nha hoàn gọi, Điền Mật mở mắt ra, không có lập tức trả lời mà nhíu mày, vẻ mặt không vui, đó là tính cách ban đầu của ký chủ.
Sau khi tỉnh táo, Điền Mật gọi 0051: " Hệ thống, lần này là sai lầm của em đi?"
" Đúng vậy ký chủ." Hệ thống xảy ra vấn đề, quả thật là lỗi của nó.
" Cho nên để cho chị hoàn thành nhiệm vụ, có phải em nên giúp chị không?"
" Chị... nói đi, chị muốn em giúp như thế nào?" 0051 bất đắc dĩ, không phải đều tặng ngôn ngữ ký hiệu sử dụng vĩnh viễn sao, mua một cái đó phải mất 90 tích phân đấy.
Trong mắt Điền Mật sáng lấp lánh, mỉm cười sáng lạn, không có biện pháp, lúc cô tới cơ hội đã bỏ lỡ một lần. Vì hoàn thành nhiệm vụ, chỉ có thể dùng tính kế.
" Hôm nay chị sẽ hạ thuốc nữ chủ..."
" Sao cơ? Ký chủ, nữ chủ không phải đã biết chị sẽ hạ thuốc sao, cô ta mới không trúng kễ đâu."
" Em nghe chị nói xong, chị sẽ bị nữ chủ đổi ly trà uống phải thuốc, chị muốn em giúp chị tỉnh táo."
" Ký chủ muốn câu dẫn Thái tử? Chính là Thái tử không hay gặp Ninh viễn hầu mà!" 0051 cho rằng Điền Mật muốn giống như lần trước công lược Chiến vương Tư Đồ Minh Hạo ( đây là nam chủ ở tg4).
Điền Mật trừng mắt, không phải bảo hệ thống thăng cấp đi, vẫn ngốc như trước~
Nghe thấy tiếng lòng Điền Mật, 0051 im lặng ~ nó thật sự ngốc vậy sao?
" Đến lúc đó chị muốn em tìm cách đưa Ninh viễn hầu đến."
0051 nếu có hình thể thật, lúc này nhất định há to mồm, bừng tình hiểu ra: " Nha~ hóa ra chị muốn cùng nam chủ gạo nấu thành cơm! Chính là làm vậy chị chỉ có thể làm thiếp thôi!"
" Không nghĩ nhiều vậy, bằng không em nói chị công lược như thế nào khi 2 người họ đã ở bên nhau? Hơn nữa nam chủ đã thích nữ chủ rồi!" Điền Mật cắn môi, tức giận nói.
Cô sao lại nhảy vào đấu trạch văn chứ!?
May mắn đọc qua truyện, nếu không sẽ bị người ta ăn đến mẩu xương cũng không còn.
Cô không muốn hại nữ chủ, dù sao kiếp trước cô ấy cũng rất đáng thương.
Nếu thời gian cô đến nữ chủ chưa gả cho nam chủ, có lẽ cô không cần dùng tới biện pháp này.
Cô muốn công lược nam chủ, cần phải để nam chủ yêu mình. Mà nữ chủ lại hận cô thấu xương, chẳng sợ không hại nữ chủ. Cô làm thiếp của nam chủ, nữ chủ tuyệt đối không bỏ qua mình.
Cho nên cô với nữ chủ định sẵn là địch.
May mắn việc ký thể hạ thuốc cũng không ai biết, cũng không nói cho những người khác, hơn nữa lúc tìm Thái tử cũng là sau khi đến phủ công chúa mới bảo nha hoàn lấy danh nghĩa nữ chủ đi hẹn thái tử.
" Em có thể làm được không?" Giọng nói Điền Mật mang theo nghi ngờ, cuối cùng, tất cả đều do nó truyền tống nhầm.
Thấy Điền mật không tin tưởng, 0051 ngượng ngùng, nó chỉ nhầm một lần được không!
" Ký chủ yên tâm, em tuyệt đối có thể làm được!"
Điền Mật miễn cưỡng gật đầu, ngồi dậy gọi nha hoàn Cầm Nhi vào, nghe thấy giọng nói Điền Mật không có tức giận, Cẩm Nhi mới thả lỏng.
Gọi nha hoàn mang nước ấm vào, lúc này mới cùng mọi người vào phòng.
Kỳ Nhi cầm bộ váy màu đỏ tím hôm qua Điền Mật chọn, còn có kim bộ diêu(*) long trọng. Điền Mật nhăn mi, bộ diêu kia thật nặng đâu!
(*) Kim bộ diêu: Kim: vàng, bộ: bước chân, diêu: rung động. Là loại trâm cài có đính chuỗi ngọc của nữ tử cổ đại, mỗi khi bước đi chuỗi ngọc trên kim bộ diêu sẽ lay động theo bước chân thiếu nữ, tạo dáng vẻ uyển chuyển thướt tha.
( Không tưởng tượng ra nên mình chèn luôn ảnh vào)
Lại nhìn bộ váy đỏ tím kia, tuy rằng cô thích màu đỏ nhưng bộ y phục này quá mức long trọng, cũng quá mức diễm lệ.
Cô soi gương xem, gương mặt ký thể thuộc loại thanh thuần, so với các ký thể trước đều trong sáng, chính là mặt Bạch liên hoa.
Cô không biết, khuôn mặt mình, hơi chỉnh sửa liền thay đổi lớn, tuy rằng gương mặt này cùng cô có vài phần tương tự, có cả lúm đồng tiền.
Dựa theo gương mặt của cô, nên chọn cách ăn mặt dịu dàng trong sáng, nhưng hết lần này đến lần khác, Điền Mật lại thích trang điểm diễm lệ, lớp trang điểm quá đậm, khiến gương mặt xinh đẹp giảm đi một nửa.
Điền Mật chọn một bộ váy xanh nhạt thêu hoa nhỏ, để nha hoàn chải búi kiểu tóc đơn giản nhưng không mất thân phận, hai bên cài hai cây trâm ngọc, theo bước chân rung rinh.
Trang điểm nhẹ, cả người không chỉ xinh đẹp hơn, còn khiến người khác có cảm giác thương tiếc.
Choàng thêm áo hồ ly ở dưới ống tay là lớp lông cừu ấm áp, nhận lấy ấm lô, lúc này mới ra khỏi căn phòng.
Lúc này bên ngoài trời tuyết đã ngừng, Điền Mật bước ra, khí lạnh tràn đến, khiến cô rùng mình.
Dù sao hôm trước vẫn còn ấm áp, chớp mắt đã đến mùa đông cô cũng chưa kịp thích ứng.
Ra Mật Hương vườn, Điền Mật đi trên hành lang gấp khúc, Điền phủ xây rất lơn, cha Điền ba năm trước mới thăng chức làm Binh bộ thị lang, ở trong quan trường cũng coi như tốt, cha điền có hai tiểu thiếp, với hai thứ nữ.
Editor: Do bận thi nên mình chỉ Edit được 2 chương. Có khi sau đó cũng đăng 2 chương để cho dễ beta.