• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mạnh Hùng tin thần sảng khoái vui vẻ cùng Kiều Nhi đi tiếp đãi mấy vị tổng giám đốc của các ngân hàng nổi tiếng nhất trên toàn thế giới.

Người nào cũng cười rạng rỡ nâng ly cùng Mạnh Hùng.

Tửu lượng của Mạnh Hùng vô cùng tốt, dù bị nhiều người cố tình phục rượu cho say.

Nhưng Mạnh Hùng vẫn còn tĩnh táo,

Kiều Nhi nhìn chồng mình lúc này đang tươi cười nhận lấy lời chúc phúc của mọi người.

Kiều Nhi cảm thấy khi có rượu vào người, Mạnh Hùng còn uy nghi hơn. Vẻ ngoài phong độ lịch lãm, cử chỉ thận trọng trên người anh tỏa ra khí chất đích thực của một người đàn ông thành đạc.

Đứng trong đám doanh nhân đầy bản lĩnh này, Mạnh Hùng vẫn nổi bật hơn bất kỳ ai.

Từ cử chỉ cho đến phong thái điều thoát lên sự sang trọng và quyết đoán của một kẻ nắm trong tay quyền lực tối cao.

Chỉ cần anh hô lên một tiếng, thì cả nề kinh tế của Thành Phố S phải lay động.

Tiếp khách một hồi Mạnh Hùng nhìn thấy sắc mặt của Kiều Nhi không được tốt, anh kêu Trần Siêu và Thiết Sang Sang đưa Kiều Nhi lên phòng VIP 5600 của anh.

Mạnh Hùng cẩn thận dặn dò bốn tên thuộc hạ của mình, phải đứng ngoài cửa phòng bảo vệ sự an tòan cho Kiều Nhi.

Trần Siêu và Thiết Sang Sang vừa đưa Kiều Nhi vào phòng, khi hai người chuẩn bị quay lại đại sảnh, đột nhiên một đám người áo đen vay quanh lấy họ.

Lãnh Tuấn trên người mặc âu phục màu đen, nhìn thật oai phong cùng một đám thủ hạ đứng cung kính trước mặt của Thiết Sang Sang và Trần Siêu.

Lãnh Tuấn nói với hai người bằng giọng nghiêm túc.

“Hàn gia muốn gặp mặt hai vị.”

Trong lời nói của Lãnh Tuấn, Trần Siêu nghe ra không phải là lời mờ, mà là mệnh lệnh của Hàn Mạc.

Nói xong Lãnh Tuấn không cho Thiết Sang Sang và Trần Siêu cơ hội để từ chối, liền hộ tống hai người vào một phòng hội nghị ngay trên tầng 2 của khách sạn.

Cánh cửa lớn của phòng hội nghị được mở ra, Thiết Sang Sang và Trần Siêu nhìn thấy Hàn Mạc uy nghiêm ngồi trên ghế ngay chính giữa phòng.

Cô tao nhã lắc lắc ly rượu đang cầm trong tay.

Vừa nhìn thấy Hàn Mạc, trong lòng Thiết Sang Sang chợt hiện lên cảm giác bất an.

Với tính tình của Hàn Mạc, Thiết Sang Sang sợ cô sẽ ra tay đối phó với Trần Siêu.

Thiết Sang Sang và Trần Siêu bị thuộc hạ của Hàn Mạc thúc đẩy đi vào.

Hai người tay trong tay bước đi chặm rãi đến trước mặt của Hàn Mạc.

“Chị họ, chị tha cho bọn em đi.

Em và Trần Siêu đã kết hôn rồi con cũng đã có.

Chị không thể chia rẽ bọn em.”

Vừa nói Thiết Sang Sang vừa đưa chiếc nhẫn trên tay mình cho Hàn Mạc xem.

Hàn Mạc không hề để ý đến Thiết Sang Sang, cô vẫn tao nhã từ từ hớp một ngụm rượu trong ly.

Cặp mắt lạnh lụng của Hàn Mạc đột nhiên ngước lên, nhìn thẳng vào mặt của Trần Siêu.

Trần Siêu bị ánh mắt lạnh như băng của Hàn Mạc nhìn, làm trong lòng anh cảm giác thấp thỏm không yên.

Anh đã đi theo Mạnh Hùng nhiều năm, nên cũng đá gặp không ít người có quyền có thế trong hắc đạo.

Từ những ông trùm xã hội đen cho đến thủ lĩnh của những bang phái lớn.

Trần Siêu chưa từng có cảm giác bất an như bây giờ.

Sát khí tỏa ra từ trên người của Hàn Mạc lại khiến Trần Siêu lo sợ.

Hàn Mạc đặt ly xuống mặt bàn, cô nhìn Trần Siêu nói với giọng lạnh như băng.

“Người của Hàn gia ta, mà ngươi cũng dám đụng vào.”

Lời nói mạnh mẽ của Hàn Mạc làm Thiết Sang Sang hoảng hốt, cô vội vã xong tới bên cạnh Hàn Mạc nói.

“Chị họ, em cầu xin chi tha cho bọn em đi.”

Hàn Mạc bực bội, cô chau đôi mày thanh tú của mình lại.

Lãnh Dương nhìn thấy liền ra hiệu cho thuộc hạ giữ chặt Thiết Sang Sang lại.

Trần Siêu nhìn thấy thuộc hạ của Hàn Mạc, m đụng đến Thiết Sang Sang trong lòng anh tức giận.

“Hàn gia, cô muốn như thế nào cứ nói thẳng ra.”

Hàn Mạc nghe Trần Siêu nói vậy cô liền có cái nhìn khác đối với anh.

Trong lúc này, Lãnh Dương cho thuộc hạ đem lên một ly rượu.

“Ly rượu này chứa đựng chất kịch độc, nếu cậu chịu uống hết tôi sẽ tha cho đứa bé trong bụng của Sang Sang.”

Dừng một chút Hàn Mạc nheo cặp mắt sắc bén của mình lại rồi nói tiếp.

“Nếu không thì tôi sẽ cho người giết đứa bé ngay lập tức.

Nhưng cậu yên tâm, Sang Sang là em họ của tôi, nên tôi sẽ không làm hại đến em ấy.”

Nghe Hàn Mạc nói vậy trong lòng Thiết Sang Sang cảm giác kinh hãi.

Cô quá rõ sự tàn nhẫn của Hàn Mạc, nếu Hàn Mạc nói ra được thì nhất định sẽ làm được.

Trần Siêu nghe Hàn Mạc nói vậy liền không suy nghĩ hay do dự gì.

Anh vươn tay cầm lấy cái ly rượu độc, uống một hơi cạn hết.

Anh tuyệt đối không để Thiết Sang Sang và bảo bối bị chút tổn thương gì.

Hàn Mạc nhìn cử chỉ gan dạ của Trần Siêu, trong ánh mắt cô hiện lên tia khen ngợi.

Cô thật thưởng thức sự can đãm của Trần Siêu.

Cô đã nghe qua rất nhiều người nói về cánh tay phải của Mạnh Hùng.

Anh là một người suy nghĩ sâu xa, tính tình trầm tĩnh.

Bây giờ nhìn thấy Trần Siêu, Hàn Mạc mới tin vào những lời nói đó của bọn họ.

Thiết Sang Sang thấy Trần Siêu uống hết ly rượu độc, liền dẫy ra khỏi đám thuộc hạ của Hàn Mạc.

Thiết Sang Sang chạy tới nhào vào lồng ngực rắn chắc của Trần Siêu.

“Sao anh lại làm như vậy?.”

Thiết Sang Sang vừa nói vừa khóc sướt mướt trong lòng anh.

Hàn Mạc nhìn thấy hai người như vậy cũng không nói gì.

Cô đứng lên cùng đám thuộc hạ uy nghiêm bước ra khỏi phòng hội nghị.

Lãnh Tuấn đi tới nói với Thiết Sang Sang và Trần Siêu.

“Đây là quà cưới, Hàn gia tặng cho hai người.”

Nói xong Lãnh Tuấn đưa cho Thiết Sang Sang một hộp nữ trang giá trị liên thành.

Lúc này Thiết Sang Sang mới hiểu ý của Hàn Mạc.

Hàn Mạc muốn thử tình yêu mà Trần Siêu dành cho cô.

Lúc này Thiết Sang Sang mới nhìn Trần Siêu nở một nụ cười hạnh phúc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK