• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Kiều Nhi đứng bên cạnh Mạnh Khang, cặp mắt biểu lộ nỗi buồn bã, luôn để ý đến Mạnh Hùng và Mộng Dung.

Khi Kiều Nhi nghe Mộng Dung nói, mang đồ đến biệt thự Mạnh Viên.

Trong lòng cô đau nhối, một cảm giác như bị vật gì đó nặng trĩu nghiền nhát trái tim yếu ớt của cô.

“Không lẽ Mộng Dung đang sống chung với Mạnh Hùng, tại biệt thự Mạnh Viên sao?

Không phải anh đã từng nói, ngoài cô ra thì anh sẽ không bao giờ đem phụ nữ khác về đó sao?”

Sắc mặt Kiều Nhi trở nên tái xanh, trái tim cô cảm giác đau đến không thể tả được.

Kiều Nhi đột nhiên bật cười, một nụ cuời tự giễu bản thân của mình.

“Kiều Nhi à Kiều Nhi, mày muốn như thế nào.

Mày đối với Mạnh Hùng như vậy,

chẳng lẽ mày nghĩ Mạnh Hùng sẽ vì mày mà không yêu ai nữa sao.

Mày tự xem trọng bản thân của mày quá rồi.”

Khi Alex Smith nhìn thấy sắc mặt nhợt nhạt buồn buồn của Kiều Nhi, anh câu mày nhìn Mạnh Hùng bằng ánh mắt khó hiểu.

Thật ra thì anh đã nghe Tràn Hạo nói về chuyện tình của Mạnh Hùng và Kiều Nhi.

Nên khi nghe Sam gọi điện nói Mạnh Khang và Kiều Nhi đến đây thử lễ phục.

Alex Smith lập tức gọi cho Mạnh Hùng hay.

Alex Smith không biết hai người này muốn giở trò gì.

Nhìn một cái là anh biết ngay, hai người còn rất yêu đối phương.

Nhưng anh không hiểu vì sao, hai nguời lại ở bên cạnh của người khác.

Alex Smith lắc đầu trong sự nuối tiếc, Mạnh Hùng và Kiều Nhi quả thật là trời sinh một cặp.

Một người thì lạnh lùng bá đạo, một người thì ương ngạnh kiêu ngạo.

Alex Smith nghĩ mình không nên xen vào chuyện của người khác.

Nói cho đúng, là không nên xen vào chuyện cua Mạnh Hùng.

Người đàn ông này tính tình thật ngạo mạn và bá đạo, chỉ làm việc theo suy nghĩ của mình mà thôi.

Alex Smith thở dài với đầy vẻ bất lực, anh đút tay vào túi quần, qua đầu lại bước đi lên lầu.

Nụ cười chua chát hiện lên khuôn mặt kiều diểm của Kiều Nhi, làm Mạnh Hùng nộ khí xung Thiên.

Anh cố tình đưa Mộng Dung đến đây là vì Alex Smith cho anh hay Mạnh Khang và Kiều Nhi sẽ tới.

Anh không ngờ khi cô nhìn thấy anh cùng người phụ nữ khác, cũng không ghen.

Thật ra thì khi Kiều Nhi rời khỏi anh, Mạnh Hùng tự nói với bản thân mình.

“Không có cô bên cạnh, anh vẫn là anh.

Là một Mạnh Hùng phong lưu, phóng khoáng.

Bên cạnh anh có thiếu gì phụ nữ, thiếu đi cô thì cũng chẳng sao.”

Nhưng anh đã lầm, khi đối diện với những người phụ nữ khác.

Chẳng hạng như Mộng Dung, Mạnh Hùng chỉ dừng lại ở cử chỉ ôm eo.

Khi ở cùng với những người phụ nữ khác, Mạnh Hùng cảm giác chán ghét vô cùng.

Sờ vào người của họ anh cũng cảm giác khó chịu, huống hồ chi là nghĩ đến việc làm tình.

Khi Mạnh Hùng nhìn thấy Mạnh Khang tỏa vẻ thách thức, cố tình đi đến choàng tay qua eo của Kiều Nhi, ôm cô vào lòng.

Trong lòng Mạnh Hùng vô cùng phẫn nộ, anh muốn xông tới đấm một đấm vào khuôn mặt tự đắc của Mạnh Khang.

Mộng Dung nhìn ra tâm tư của Mạnh Hùng, cô kéo nhẹ bàn tay to lớn của anh nói.

“Anh Hùng, chúng ta có hẹn với công ty đá quý. Đã trể giờ rồi.”

Nói xong Mộng Dung đi vào phòng thay đồ.

Khi nghe Mộng Dung nói vậy, Mạnh Hùng mới kèm chế lửa giận trong lòng mình.

Mạnh Hùng không nói gì, anh cùng Mộng Dung rời khỏi cửa hàng áo cưới Huyền Thoại.

“Các người đem lễ phục đến Mạnh Gia cho tôi.

Chúng tôi còn có việc nên đi trước.”

Mạnh Khang nói xong, anh chờ Kiều Nhi thay đồ xong, rồi đưa cô đến khách sạn The Palm dùng cơm tối.

Trong lúc Kiều Nhi đi nhà vệ sinh, Mạnh Khang gọi cho Sam.

“Mở cho tôi một phòng tổng thống, và cho người bỏ thuốc khích thích vào ly rượu của Kiều Nhi.”

Nói xong không đợi Sam trả lời, Mạnh Khang liền cúp máy.

Trong ánh mắt sâu thẩm của anh hiện lên tia thâm độc.

Trong nhà vệ sinh Kiều Nhi cảm thấy bất an, một nỗi lo lắng lang hiện lên trong lòng cô.

Kiều Nhi gọi điện thọai cho Nam Liệt, Nam Liệt và cô là bạn rất thân.

Trước khi ra quyết định tiếp cận với Mạnh Khang, Kiều Nhi đã bàng bạc với Nam Liệt trước.

Cô nhờ anh theo dõi nhất cử nhất động của Mạnh Khang.

Nếu không có sự giúp đỡ của Nam Liệt, Kiều Nhi nghĩ cô sẽ không có lá gan, đưa mình vào hang hùm để bắt cợp.

Nghe xông những gì Nam Liệt nói, trong lòng cô hiện lên sự chén ghét chưa từng có.

Trong mắt của Kiều Nhi, Mạnh Khang đúng thật là đồ cầm thú.

Giọng nói cảm kích của Kiều Nhi vang lên.

“Cảm ơn anh.”

Cúp điện thoại Kiều Nhi bình thản đi ra ngoài.

Cô ngồi xuống đối diện với Mạnh Khang.

Mạnh Khang vui vẻ đưa cho Kiều Nhi một ly rượu đỏ, người nhân viên phục vụ vừa mới đem đến.

Kiều Nhi tao nhã nâng ly lên hớp từng ngụm một, cho đến khi trong ly thủy tinh chứa đựng chất lỏng màu đỏ trở nên trống rỏng.

Kiều Nhi mới nhẹ nhàng đặt ly xuống mặt bàn.

Hai người vừa ăn vừa trò truyện vui vẻ, đến khi thuốc có tác dụng Kiều Nhi nhìn thấy trong ánh mắt của Mạnh Khang hiện lên sự bất thường.

Kiều Nhi cảm thấy khó chịu, đầu óc choáng váng.

Cô dùng ngón tay thon của mình, xoa xoa huyệt thái dương.

Đầu óc của Mạnh Khang lúc này cũng hơi mơ hồ, cảm giác ham muốn của dục vọng đã chiếm lấy tòan bộ lý trí của anh.

Mạnh Khang đứng lên anh bước đến bên cạnh Kiều Nhi.

Tay Mạnh Khang choàng qua eo của Kiều Nhi, đưa cô lên phòng tổng tống.

Kiều Nhi với bước đi lão đảo, dựa vào thân thể to lớn của Mạnh Khang, để mặc cho anh dìu cô lên phòng.

Bước vào cửa Kiều Nhi nhìn thấy một căn phòng sang trọng được thiết kế thật lãng mạn.

Cặp mắt Kiều Nhi dán lên chiếc giường to lớn đặt ngay chính giữa.

Cảm giác khó chịu làm Kiều Nhi bất giác cau mày.

Kiều Nhi đẩy Mạnh Khang ra, cô loạng choạng đi vào trong phòng tắm.

Mạnh Khang trong lòng sảng khoái, anh cởi bỏ quần áo của mình ngồi trên giường chờ Kiều Nhi ra.

Cửa phòng tắm được mở ra, Mạnh Khang nhìn thấy Kiều Nhi trên người chỉ quấn duy nhất một cái khăn tắm màu trắng.

Cô ẻo lả bước đi khêu gợi đến bên cạnh Mạnh Khang.

Mạnh Khang chờ đợi giờ phút này đã ba năm.

Từ lúc hai gia đình có hôn ước với nhau, thì Mạnh Khang đã muốn chiếm cả tâm hồn lẫn thể xác của Kiều Nhi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK