*Em nào không thích đọc có thể nhảy chương.
Lời nói từ tận đáy lòng của anh vang lên, làm trái tim Kiều Nhi mềm nhủng.
Cô nhìn vào khuôn mặt cường nghị và nghiêm túc của anh.
Ánh mắt thâm tình, lời nói từ trái tim anh, làm cô cảm động vô cùng.
Nhưng Kiều Nhi muốn chứng thực một điều trước khi cô thật sự tiếp nhận tình cảm này của anh.
Kiều Nhi chỉ vào bức ảnh trên đầu giường nói.
“Cô ta là ai?
Căn phòng bên cạnh là của ai?”
Lúc này Mạnh Hùng mới hiểu, thì ra từ lúc nhìn thấy căn phòng kia, Kiều Nhi đã không vui, cô đang khẩn trương vì anh.
Cô đang ghen.
Ánh mắt Mạnh Hùng liền tỏa sáng, anh nhìn cô cười ngọt ngào.
Tay anh cầm khuôn hình lên, đưa đến trước mặt của Kiều Nhi, lúc này cô đang ngồi thỏai mái trong lòng anh.
Giọng nói đau buồn của anh vang lên.
“Em ấy là Mạnh Tử Quỳnh, em gái của anh.”
Nói đến đây Mạnh Hùng dừng một chút rồi nói tiếp.
“Nhưng năm em ấy mười tám tuổi đã qua đời, anh rất thương em ấy.
Tình cảm anh em của bọn anh, không có gì có thể sánh bằng.”
Kiều Nhi nhìn thấy vẻ đau lòng trong ánh mắt anh, tim cô bất giác đau nhói.
“Căn phòng kia, cũng là của em ấy?”
Kiều Nhi nói trong sự quả quyết.
Mạnh Hùng nhìn cô gật đầu, trong lòng Kiều Nhi liền hiện lên nổi thương sót.
Vì lòng đố kỵ của mình mà cô lại khơi dậy ký ức đau lòng của anh.
Tay Kiều Nhi bất giác sờ lên khuôn mặt bi thương của Mạnh Hùng.
“Em xin lỗi.”
Giọng nói nhỏ nhẹ của cô vang lên.
Mạnh Hùng nhìn Kiều Nhi, anh biết cô ở bên cạnh anh, không có cảm giác an toàn.
“Kiều Nhi, em nghe rõ cho anh,
Một khi Mạnh Hùng anh đã công nhận, em là người phụ nữ của anh.
Thì dù trời có sập xuống anh cũng không thay đổi.
Em hiểu chưa?
Từ nay về sau, Mạnh Hùng anh chỉ có duy nhất, một người phụ nữ đó là Kiều Nhi em.
Kiều Nhi em chỉ được làm người phụ nữ của Mạnh Hùng anh mà thôi.”
Lời tuyên bố bá đạo này, là một cách mà Mạnh Hùng thổ lộ tình cảm của mình đối với cô.
Kiều Nhi nghe anh nói vậy trong lòng vui sướng, cô biết với tính cách của Mạnh Hùng.
Anh nói được thì sẽ làm được.
Cô tươi cười nói.
“Mạnh Tổng, lời nói miệng cũng có hiệu luật trước toà.
Nếu sau này anh mà làm trái lời anh vừa nói.
Kiều đại luật sư em, sẽ kiện anh đến tán gia bại sãn luôn.”
Vừa nói Kiều Nhi vừa cười.
Mạnh Hùng nhìn thấy nụ cười sáng lạng trên khuôn mặt của Kiều Nhi, trong lòng anh hiện lên tia vui sướng, một nỗi sung sướng đến từ tận đáy lòng.Tay anh luồng vào mái tóc dài ống ánh của cô, cảm giác mịn màn làm lòng anh lưu luyến.
Mạnh Hùng tay sờ vào khuon mặt xin đẹp, không trang điểm của Kiều Nhi, tay anh nhẹ nhàng thâm dò từng đường nét trên khuôn mặt cô.
Kiều Nhi bất giác nhấm mắt lại, mặt
cô nhẹ nhàng dựa vào bàn tay to lớn của anh.
Một cảm giác ngọt ngào làm lòng cô xôn xao, tay anh lưu luyến sờ vào đôi môi kêu gợi của Kiều Nhi.
Kiều Nhi mê đắm, cô tự nhiên dùng lưỡi liếm nhẹ nhàng vào ngón tay anh.
Nhìn vào khuôn mặt kích tích, say đắm vì dục vọng của Kiều Nhi làm thân thể Mạnh Hùng không thể nào chịu nỗi.
Cảm giác ấm áp, ẩm ước của đầu ngón tay, làm vật nam tín của Mạnh Hùng cương cứng lên thật nhanh.
“Kiều Nhi.”
Mạnh Hùng dùng giọng nói khàn khàn, vì ảnh hưởng bở dục vọng, kêu lên tên của cô một cách mê hồn.
“Anh phải làm sao với em đây.”
Mạnh Hùng luôn tự hào về sự kèm chế của bản thân mình.
Đứng trước bất cứ tình huống gì, nếu anh muốn thì sẽ kèm chế được sự ham muốn hoặc tâm trạng của mình.
Nhưng khi anh ở trước mặt Kiều Nhi, tính tình quật cường của anh liền bị ánh mắt kêu gợi của cô đánh tan.
Kiều Nhi nghe anh nói, cặp mắt mê người và ánh mắt mông luôn của cô nhìn vào ánh mắt chờ mông của anh.
Mạnh Hùng khom tới đặt lên môi Kiều Nhi một nu hôn nóng bỏng.
Kiều Nhi chìm đắm với nụ hôn này của anh, cô bất giác đưa đầu lưỡi của mình thâm dò khoan miệng của Mạnh Hùng.
Mùi hương bạc hà pha lẫn mùi hương của cigar trong miệng anh, làm thần trí Kiều Nhi mê muội.
Thân thể Mạnh Hùng căng cứng, hơi thở trở nên gấp gáp.
Anh buông đôi môi Kiều Nhi ra, tay anh lưu loát cởi bỏ quần áo trên người Kiều Nhi.
Hiện ra trước mặt Mạnh Hùng, là thân thể tuyệt đẹp của Kiều Nhi.
Làn da trắng mịn, đường công hoàn mỹ, cặp ngực căng tròn kết hợp với mái tóc dài đen ống ánh.
Thân thể Mạnh Hùng nóng như lửa đốt, anh nhanh lẹ cởi bỏ quần áo trên người mình.
Thân thể cường trán của anh hiện ra trước mặt của Kiều Nhi.
Kiều Nhi nhìn thấy trong ánh mắt Mạnh Hùng, không còn sự sắc bén và quả quyết của thường ngày, mà thay vào đó là ánh mắt mờ mịt và lưu mờ của dục vọng.
Kiều Nhi nhẹ nhàng sờ len bờ ngực rắn chắc của anh.
Cô nhìn anh say mê nói.
“Mạnh Hùng, em yêu anh.”
Mạnh Hùng nghe Kiều Nhi nói vậy, trong lòng mở cờ.
Anh ôm cô sát vào người mình, đặt cô nằm lên chiếc giường to lớn của anh.
Hai thân thể trần truồng áp sát vào nhau.
Hơi ấm tỏa ra từ hai thân thể làm lòng Kiều Nhi, có cảm giác chờ mông.
Mạnh Hùng vùi khuôn mặt anh tuấn của mình vào cổ của Kiều Nhi.
Hương thơm của cô làm anh không thể nào chống cự nỗi.
Mạnh Hùng hôn lên cổ Kiều Nhi, rồi từ từ chuyển xuống dưới.
Anh dừng lại tại nụ hoa hồng trên ngực cô.
Mạnh Hùng mút lấy nụ hoa trên ngực Kiều Nhi, tay anh sờ lên ngực cô một cách nhẹ nhàng.
Thân thể Kiều Nhi cứng đờ, nơi tư mật nhất của cô đã vì Anh mà trở nên ẩm ước, trong lòng Kiều Nhi vang lên sự ham muốn.
Mạnh Hùng hôn khắp nơi trên cơ thể của cô, từng nơi môi anh chạm qua điều để lại dấu vết màu đỏ của riêng anh.
Mạnh Hùng hôn lên vòng eo nhạy cảm của Kiều Nhi.
Thân thể cô co rút lại vì hành động này của anh.
Mạnh Hùng nhìn dáng vẻ mê người của Kiều Nhi, đang chìm đắm trông dục vọng.
Thân thể anh như lửa đốt, anh ngồi dậy giăng chân Kiều Nhi ra, anh vươn người tới đưa vật nam tín của mình vào trong cơ thể của Kiều Nhi.
Mạnh Hùng nhẹ nhàng chuyển động ra vào theo tiết tấu.
Thân thể Kiều Nhi vang lên sự thỏa mãn, vì được lấp đầy bởi anh.
Kiều Nhi bất giác thốt ra những tiếng ngâm nga mê người.
Nghe được những âm thanh say đắm thốt ra từ cái miệng xinh xắn của cô, thân thể Mạnh Hùng bất đầu chảy nước rút.
Mạnh Hùng chuyển động ra vào nhanh hơn, đến khi hai người lên đến cao trào.
Đầu Kiều Nhi bất giác ngã về phía sau vì thỏa mãn, Mạnh Hùng gầm nhẹ một tiếng, phống thích bản thân vào trong cơ thể của Kiều Nhi.