Thật may khi cô thấy vị bác sĩ này khá thân thiện, từ lúc cô bước vào bác sĩ đã nhiệt tình chào hỏi cô, thỉnh thoảng trong lúc khám cho cô còn trò chuyện vài câu để không khí trở nên thoải mái hơn.
- Cô có chuyện gì sao? Nếu có gì cứ nói, nếu giúp được tôi sẽ giúp cô.
Vị bác sĩ có vẻ đã cảm nhận được điểm kì lạ của cô nên sau khi đã lấy mẫu xét nghiệm xong, cô ấy liền dừng hành động một chút, hiếu kì nhìn cô.
Có lẽ này giờ vị bác sĩ này cảm nhận được ánh mắt cô luôn nhìn mình, lại còn cảm nhận được sự căng thẳng đến cứng đờ cả người của cô nên cô ấy liền nghĩ cô có điều khó nói.
- Thật ra tôi muốn nhờ bác sĩ giúp một việc.
Mai Hân như mở cờ trong bụng, khẽ nhỏ giọng, ánh mắt chân thành nhìn vị bác sĩ.
- Được cô nói đi, nếu trong khả năng của tôi, tôi sẽ giúp.
Vị bác sĩ có chút sửng sốt trước sự nghiêm túc của cô.
- Tôi và bạn trai quen nhau đã lâu, sắp tới tôi còn có ý định sẽ kết hôn với anh ấy nhưng anh ấy hình như không muốn lắm...ừm trước đây anh ấy có qua lại với khá nhiều cô gái, có lần còn có một vài cô gái vác bụng bầu đến đòi anh ấy chịu trách nhiệm nhưng anh ấy luôn phủ nhận mọi chuyện, thế nên lần này tôi muốn thử nói với anh ấy mình có thai để xem xem anh ấy đối với tôi có muốn kết hôn và chung sống cả đời hay không? Vì thế tôi mong bác sĩ giúp tôi... lát nữa có thể nói với bạn trai của tôi rằng tôi thật sự có thai được không?... Chi phí tôi sẽ trả xứng đáng.
Cô đóng một vai nữ sinh ngây ngô với tình yêu chân thành kể một câu chuyện do bản thân nghĩ ra một cách vô cùng chân thật, biểu cảm trên gương mặt liên tục biến hóa vừa thể hiện sự mạnh mẽ, vừa đau xót, vừa lạc quan lại vừa si tình.
Vị bác sĩ nghe câu chuyện của cô trầm mặc hồi lầu, một lát sau vẻ mặt liền hiện lên sự đồng cảm nhẹ gật đầu.
- Chi phí gì đó tôi sẽ không lấy, nghe câu chuyện cô kể tôi cũng hiểu một phần. Haiz... những cô gái trẻ bây giờ yêu ai cũng yêu hết mình như thế, lần này coi như tôi giúp cô, nếu bạn trai cô thật sự yêu cô vui vẻ chấp nhận đứa bé thì coi như cô cũng có bến đỗ cho mình nhưng nếu anh ta không chấp nhận thì cô quay đầu vẫn kịp, ít ra cũng sẽ không lựa chọn sai người. Tuy việc này không nằm trong phạm vi công việc của tôi lại có chút trái lương y nhưng giúp được cô coi như cũng là việc tốt.
- Tôi... cảm ơn bác sĩ.
Sau khi đã được cái gật đầu của vị bác sĩ cô mới thở phào đi ra ngoài đợi kết quả xét nghiệm. Đương nhiên vị bác sĩ đã đồng ý giúp cô thì kết quả trên giấy cũng sẽ được thay đổi nên cô cũng yên tâm.
Ra ngoài cô thấy Long Đại vẫn ngồi đó, anh trầm tĩnh, xung quanh tỏa ra luồng khí lạnh vô hình, vẻ ngoài đẹp đẽ liền thu hút nhiều ánh mắt nhìn về phía này. Thấy cô ra Long Đại liền đứng lên nắm tay cô kéo lại ghế ngồi.
- Có mệt không?
Long Đại thấp giọng hỏi cô.
Mai Hân khẽ cười liền lắc nhẹ đầu.
- Hai vợ chồng lần đầu đi khám thai sao?
Người phụ nữ ngồi gần cô khẽ lên tiếng bắt chuyện với cô.
- Dạ vâng ạ.
Cô quay sang vui vẻ đáp.
- lần đầu tôi đi khám thai cũng là 5,6 năm trước, trông rất giống cô bây giờ. Căng thẳng lắm đúng không?
- Dạ, cũng có hơi căng thẳng.
Cô đáp có phàn qua loa cũng không có tâm trạng để tiếp chuyện.
- Không sao, từ từ sẽ quen thôi, mấy lần sau đi khám sẽ không những không cảm thấy căng thẳng ma còn cảm thấy rất hạnh phúc nữa kìa.
- Mà này, không biết chúng ta đã từng gặp qua chưa nhỉ? Sao lại cảm thấy cô rất quen mắt?
Người phụ nữ nói đến đây liền nhíu nhíu mày nhìn cô.
Lúc này cô có chút cảm thấy bản thân khá sai lầm khi chọn đi khám ở bệnh viện thành phố chứ không phải bệnh viện tư nhân. Lẽ ra với Long Đại, anh có thể đặt trước bác sĩ riêng để khám cho cô chứ không cần phải ngồi đợi khám chung như thế nhưng cô sợ bác sĩ riêng mà Long Đại hẹn sẽ khó nói chuyện hơn là những bác sĩ như thế này, biết đâu họ còn là người của Long Đại đem chuyện này nói với anh, như thế chẳng khác nào cô tự đưa mình vào chỗ nguy hiểm.
Thế nhưng khi lựa chọn khám ở đây sẽ gặp rất nhiều người, cô cũng có đề phòng có ngừo nhận ra nên ngay từ luc ra ngoài đã đeo khẩu trang nhưng vừa rồi khi đi từ phòng khám ra có chút nóng nên cô đã tháo ra, không ngờ lại xém chút nữa bị phát hiện.
- Chắc chị nhầm rồi, đây là lần đầu chúng ta gặp nhau.Chắc do gương mặt tôi có chút đại trà,nên chị thấy quen thôi.
Người phụ nữ nghe thế cũng không nói gì nữa chỉ nhẹ gật đầu, lúc nhìn qua cô người phụ nữ có nhìn sang Long Đại, lúc này anh cũng đưa đôi mắt lạnh lẽo chẳng mấy thiện cảm nhìn sang người phụ nữ,vẻ xa cách trên người anh cùng ánh mắt đó khiến người phụ nữ bị dọa sợ, sau đó không hề bắt chuyện với cô câu nào nữa.
Một lúc sau bác sĩ cho gọi cô vào phòng lấy kết quả, Long Đại lúc này cũng theo vào.
- Đã có kết quả rồi, chúc mừng hai cô cậu, cái thai đã được 1 tuần tuổi rồi.
Vị bác sĩ nói xong liền đặt tờ giấy xét nghiệp trên mặt bàn, Long Đại là người có phản ứng đầu tiên, anh vội vã cầm tờ giấy lên lên chăm chú quan sát.
Lúc này cô có chút chột dạ liền đưa mắt nhìn sang vị bác sĩ, bác sĩ cũng vừa vặn nhìn cô thế nhưng ánh ánh mắt bác sĩ có chút kì lạ, như có điều gì muốn nói với cô.
Thấy kết quả trên giấy, khóe môi Long Đại không tự chủ được liền cong lên, bàn tay bên dưới khẽ nắm chặt tay cô.
- Chỉ vừa mới mang thai ở tuần đầu tiên, thai nhi còn rất nhỏ, mẹ nên cố gắng nghỉ ngơi, ngủ đủ giấc, tránh làm việc nặng nhọc để thai nhi ổn định không sử dụng hay tiếp xúc với các chất kích thích rượu, bia, thuốc lá...Những tuần sắp tới mẹ sẽ có những dấu hiện ốm nghén thế nên việc lựa chọn thực phẩm cẩn thận một chút. Ngoài ra theo định kì nhớ đến khám thai, thời gian tôi đã ghi trên giấy kết quả.
- Vâng cảm ơn bác sĩ.
Cô nhỏ giọng, mỉm cười lên tiếng.
- Xem ra anh chồng rất vui có phải không? Lần đầu làm bố sao?
Vị bác sĩ quan sát biểu cảm của Long Đại liền cười ôn hòa, hỏi.
- Phải, đây là lần đầu tiên.
Long Đại không hề tỏ ra lạnh nhạt, ngược lại khá cao hứng đáp lại bác sĩ.
Sau đó chỉ có Long Đại nhiệt tình trò chuyện với bác sĩ, anh liên tục hỏi những điều quan trọng về phụ nữ khi mang thai, lại hỏi những chú ý cần thiết để đảm bảo sức khỏe cho cô. Suốt quá trình, vị bác sĩ rất vui vẻ đáp lại, lâu lâu lại nhìn qua cô khẽ gật đầu như thể rất hài lòng điều gì đó. Truyện Đông Phương
Một lúc sau cô và Long Đại cũng rời đi, nhưng khi xuống đến sảnh bệnh viện cô liền lấy lý do để quên điện thoại trên phòng khám muốn quay lại lấy,đồng thời muốn hỏi them bác sĩ vài điều nên bảo Long Đại xuống lấy xe trước.
Long Đại lúc đầu muốn lên lấy cho cô bởi anh sợ cô vận động nhiều nhưng cô bảo phòng khám chỉ ở ngay tầng một và bản thân có thể tự lên một mình. Thuyết phục một hồi Long đại đành miễn cưỡng ra lấy xe trước, trước khi đi anh cũng không quên dặn đi dặn lại cô, có việc gì liền gọi ngay cho anh.
- Chuyện lúc nãy cảm ơn bác sĩ rất nhiều, nhưng mà lúc nãy bác sĩ muốn tôi quay lại đây là để làm gì thế?
Lúc nãy nhân lúc Long Đại không chú ý bác sĩ có đưa cho cô một mảnh giấy bảo cô hãy quay lại đây một chút, thế nên cô liền mang tâm trạng nghi hoặc mà quay lại lên đây, một mực không cho Long Đại đi theo.
- Xem ra cậu ấy yêu cô thật lòng đấy, biểu cảm hạnh phúc thế kia mà, thế nên cô cũng nên an tâm kết hôn được rồi.
Vị bác sĩ không giấu nổi ý cười khi nhìn cô.
- Vâng.
Nghe thế cô đành cười gượng đáp lại, biểu cảm hạnh phúc lúc này có chút khó diễn.
- Thế nên nếu cái thai có là thật cô cũng yên tâm mà gả cho cậu ấy rồi đúng không?
- Bác sĩ nói thế là sao?
Cô cau mày, có phần hoang mang, trong lòng cuộn lên cảm xúc bất an.
- Chúc mừng cô lần nữa, kết quả cho thấy cô đã có thai thật rồi.