Mục lục
Sự Báo Thù Của Tang Thi Hoàng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Loại cảm giác này…… giống như ngày đó trong siêu thị gặp phải con quái vật được sinh ra từ người phụ nữ mang thai.”

Tất cả mọi người dựa theo phân phó của Tần Minh mà làm, bất quá, có điều khiến mọi người cảm thấy xấu hổ thay cho Tần Minh, hắn vốn là một Hỏa hệ dị năng giả thuộc hệ công kích thế mà lại đứng cùng dị năng giả hệ phụ trợ ở trung tâm để được bảo hộ.

Vốn thân phận Tần Minh không phải bình thường, mọi người ở đây bảo hộ hắn cũng là chuyện nên làm, nhưng hắn sai ở chỗ sau khi hạ mệnh lệnh lại chui chui trốn trốn vào trong vòng bảo hộ.

Tuy rằng mọi người hiểu tại sao, nhưng chuyện đó cũng không khiến bọn họ thôi khinh bỉ hắn tham sống sợ chết.

Mà như thế cũng gây bất lợi cho sự hợp tác của đội viên, tạo thành loại hậu quả gì Tần Minh cũng không phải không biết, nhưng so với cái gọi là mặt mũi, hắn lại càng quý trọng cái mạng nhỏ của mình hơn.

Tần Minh đối với ánh mắt khác thường của mọi người làm như không thấy, kiên định đứng ở nơi được bảo hộ chặt chẽ nhất.

Mộ Lê Thần không dấu vết liếc mắt nhìn Tần Minh một chút rồi dời đi, sau đó nhìn thoáng qua biểu tình của hàng dị năng giả phòng ngự bên ngoài cùng dị năng giả công kích bên trong, gương mặt ẩn dưới áo choàng lộ ra một tia cười.

Thái độ của đội viên đã không còn kiên định, như vậy thật không còn gì tốt hơn.

Chỉ là, khi mắt hắn chạm đến gã ma nhân mang mặt nạ bạc, hắn liền nhanh chóng dời đi.

Không thể so sánh tu vi của gã ma nhân đó với Mộ Lê Thần thấp hơn bao nhiêu, nhưng năm giác quan gã hết sức nhạy bén. Quả nhiên, sau khi Mộ Lê Thần dời tầm mắt, gã liền nghi hoặc nhìn qua hướng bên này.

Mọi người vây thành một vòng tròn, toàn lực phòng thủ tang thi cùng tang thi chuột, thời điểm này biện pháp tốt nhất chỉ có vậy.

Tuy nói tiến công là phòng thủ tốt nhất, nhưng còn phải xem tình huống. Lúc này số lượng tang thi chuột tập kích bọn họ thật sự nhiều lắm, nhiều đến mức phảng phất như giết hoài không hết, bọn họ chỉ có thể một bên phòng thủ tiết kiệm sức lực, một bên tự hỏi làm sao thoát khỏi nơi này mà thương vong ít nhất.

Mộ Lê Thần làm một Thuần Thú sư cùng dị năng giả hệ chữa lành, hắn chỉ cần khống chế được biến dị thú ở bên ngoài hỗ trợ phòng thủ đánh tang thi chuột, bản thân vẫn thản nhiên được bảo hộ kín đáo ở trung tâm, thỉnh thoảng giúp những dị năng giả thụ thương trị liệu.

Hắn trị liệu rất nhanh chóng, cũng giúp đám người chống đỡ được một đoạn thời gian khá dài.

Dưới khống chế của Mộ Lê Thần, đàn tang thi chuột cấp thấp cứ như không muốn mạng xông lên phía trước, mà vài tang thi cấp cao số lượng ít phía sau ngược lại trốn sau lưng tang thi chuột ném đá giấu tay.

An Dương cùng Mộ Lê Thần là nhất hỏa nhi (?), hắn đương nhiên sẽ không hạ thủ ngoan độc đối với thủ hạ mà Mộ Lê Thần khống chế.

Thế nhưng, An Dương vẫn biểu hiện một chút năng lực của mình, nhân tiện muốn xoát độ hảo cảm với đám người này. Nhưng mà, hắn nên làm sao mới có thể tận lực giết ít tang thi một chút mà vẫn thể hiện thực lực đây?

Uầy, nếu không thể giết tang thi, vậy thì cứu người đi.

An Dương đứng phía sau hàng dị năng giả hệ phòng ngự, từng mũi tên băng từ Băng Hỏa thần cung của hắn bắn ra, mỗi một mũi tên đều cứu được một dị năng giả suýt bị thương, hoặc là trên mũi tên mang theo thuộc tính đóng băng trì hoãn tốc độ đàn tang thi chuột nhào lên.

Bởi vậy An Dương tuy rằng giết tang thi ít, nhưng không một ai cảm thấy hắn nhàn nhạ. Những người được An Dương cứu càng đối với hắn cảm kích hơn.

Dị năng giả bị tang thi hoặc tang thi động vật cấp bậc thấp hơn so với mình cắn trúng sẽ không bị lây nhiễm, ở đây tuy rằng tang thi chuột xông lên cắn xé trước mặt bọn họ cấp bậc không cao, nhưng phía sau chúng nó lại là tang thi cấp cao có thể khiến bọn họ bị lây nhiễm. Bởi vậy, các dị năng giả khi bị cắn cũng sẽ không biến thành tang thi.

Nhưng điều này không có nghĩa bị tang thi chuột cắn trúng bộ phận chí mạng bọn họ cũng có thể an nhiên sống tiếp, cho dù phía sau bọn họ có Mộ Lê Thần là dị năng giả hệ chữa lành cũng không có cách nào cứu một dị năng giả sau khi bị trọng thương còn bị tang thi chuột phân thây đâu.

Khi Tần Minh mang các dị năng giả còn chưa tới gần nổi núi Vưu Bạc đã bị tổn thất thảm trọng.

May mà Mộ Lê Thần không có ý định muốn bọn họ diệt đoàn, bằng không một người cũng đừng hòng sống sót.

~ ○ ~ ○ ~ ○ ~

Thời điểm đoàn người chết gần hết, chỉ còn lại hơn hai mươi người, Tần Minh rốt cuộc nhịn không được nữa, mặt hắn lộ vẻ dữ tợn quát lên với gã ma nhân: “Không phải ngươi nói ngươi có năng lực sao? Sao còn không mau nhanh tay hỗ trợ hả?”

Tần Minh nhìn ra, ma nhân kia so với dị năng giả cấp sáu chẳng khác bao nhiêu, gã căn bản chính là che dấu thực lực, hoàn toàn không có ý định ra tay hỗ trợ.

Con mắt duy nhất lộ ở bên ngoài của ma nhân chợt lóe lên một tia không vui, nhưng đối với yêu cầu của Tần Minh, hắn vẫn không cự tuyệt.

(Zombie: Anh trai ma nhân này vốn đeo mặt nạ nửa mặt nha!)

Đám dị năng giả này trong mắt gã đều là pháo hôi, chết nhiều lắm, nguy hiểm phía sau ai sẽ chịu lấy thân ra đi thăm dò?

Thanh âm khàn khàn của ma nhân vang lên: “Bảo người của ngươi thu đội hình lại.”

Sau đó hắn vươn hai tay vẫn luôn che trong áo choàng ra, đôi tay của hắn hẳn rất xinh đẹp nếu như làn da dưới tay không nổi lên những đường máu đen dày đặc, nhìn qua thực dễ khiến người khác run rẩy một cái.

Hai tay hắn hơi khép lại, mạch máu màu đen dưới da phảng phất như sông ngòi lưu động, chậm rãi di chuyển, sau đó trong hai tay hắn ngưng tụ ra một quả cầu màu đen…… Quả cầu vừa xuất hiện, ánh mắt Mộ Lê Thần gắt gao nhìn chằm chằm như đóng đinh.

Loại cảm giác này…… Mộ Lê Thần quả thực không thể tin được, năng lượng của thứ màu đen nọ khiến hắn có cảm giác giống như ngày đó trong siêu thị gặp phải con quái vật được sinh ra từ người phụ nữ mang thai.

Tại sao lại?

…… Mộ Lê Thần nhìn chằm chằm tựa hồ như muốn phóng đại chiêu lên người gã ma nhân, vốn dĩ suy nghĩ của hắn vẫn luôn kiên định nay lặng lẽ thay đổi, đây chính là tên ma nhân mà hắn gặp tại nhà hàng Lam Hải sao?

Vì muốn thử nghiệm lực sát thương của quả cầu đen trên tay ma nhân, Mộ Lê Thần liền ra lệnh cho vài con tang thi cấp cao cùng tang thi chuột chạy trốn, những tang thi chuột cấp thấp còn lại làm tấm mộc.

Tang thi cao cấp cùng tang thi động vật hắn không muốn bị tổn thất, nhưng cấp thấp thì …… Hắn muốn bao nhiêu có bấy nhiêu.

Khi tang thi cấp cao cùng tang thi chuột bỏ trốn nên lực công kích của bọn chúng lên các dị năng giả thoáng chậm lại, nhưng bọn họ cũng không cảm thấy kỳ quái.

Chung quy, tang thi cấp cao trí tuệ sẽ tiến hóa đến mức có thể hiểu biết được sự tình, như vậy chúng nó có thể cảm nhận được lực uy hiếp của quả cầu đen trong tay ma nhân nên muốn chạy trốn cũng rất bình thường. Đừng nói tang thi, ngay cả bọn họ cũng đột nhiên muốn bỏ chạy, quả cầu đen kia vừa nhìn đã biết là thứ bất thường, không tốt lành gì……

Tang thi cấp cao cùng tang thi chuột rời khỏi, nhưng tang thi chuột cấp thấp vẫn dày đặc vây xung quanh, thậm chí còn công kích hung hãn thêm, hoàn toàn là tư thái lấy mạng đổi mạng, muốn tha từng tên dị năng giả ra ngoài, không để bọn họ thu đội hình lại.

Cái này đương nhiên cũng là mệnh lệnh của Mộ Lê Thần.

Mộ Lê Thần rất tò mò quả cầu đen kia, rất muốn nghiên cứu năng lực của nó.

Hắn không chỉ muốn biết nó đối với tang thi cùng tang thi động vật có thương tổn gì, còn muốn biết nó đối với dị năng giả cùng biến dị thú có ảnh hưởng hay không. Vì thế, hắn cố ý để tang thi chuột ở lại, thậm chí còn để sói biến dị cấp năm ở lại.

Vốn muốn để chim biến dị cấp bốn ở lại làm tấm mộc, nhưng nhớ đến tính linh hoạt của chim biến dị, muốn thoát khỏi đàn tang thi chuột rất dễ dàng mà lại không chịu thoát, như vậy dễ khiến người khác nhìn ra sơ hở, cho nên chỉ có thể đem sói biến dị cấp cao hơn hi sinh.

Sói biến dị trên cơ bản đã có trí tuệ, nó đương nhiên không muốn giống như đàn tang thi chuột chỉ biết nghe theo mệnh lệnh làm tấm mộc, rất muốn bỏ chạy.

Nhưng Mộ Lê Thần làm sao có thể để nó dễ dàng đào thoát? Hắn trực tiếp dùng tinh thần lực cường đại trấn áp nó, khiến nó không thể nhúc nhích, lúc này, sát chiêu của ma nhân cũng phóng ra.

Quả cầu đen rơi vào trong đàn tang thi chuột, không có bất cứ động tĩnh kinh thiên động địa, có chỉ quá trình cắn nuốt yên lặng đến rợn người.

Lấy phạm vi từ trung tâm nơi quả cầu đen rơi xuống, hắc ám khuếch tán ra xung quanh, phàm những thứ có sinh mệnh đều bị cắn nuốt.

Thân thể sói biến dị bị hắc ám ăn mất một nửa, nó ngửa mặt lên trời đau đến tê tâm liệt phế tru dài một tiếng, sau đó triệt để bị cắn nuốt sạch sẽ.

Mộ Lê Thần thấy một màn như vậy, hai tròng mắt tối đen ẩn bên dưới áo choàng không có một chút cảm tình dao động, hệt như mặt giếng cổ không gợn sóng.

Sói biến dị kia đối với hắn mà nói chỉ là một công cụ thôi, đừng nói nó, ngay cả Tiểu Hắc, hắn vẫn xem nó trở thành công cụ có giá trị lợi dụng mà đối đãi.

Ngoại trừ An Dương cùng Mộ gia gia, những người khác bao gồm Mục Nhiên, Ân Phùng, Tiểu Hắc, Hà Kỳ Tranh…… Chẳng qua đều chỉ là phương tiện cho hắn báo thù.

Những thứ công cụ hay phương tiện gì đó cũng chia ra hai loại quan trọng và không quan trọng. Hiển nhiên, Tiểu Hắc thuộc loại đầu tiên, sói biến dị thuộc loại thứ hai. Cho nên khi Mộ Lê Thần nếu có thời điểm phải đem Tiểu Hắc ra làm lá chắn sẽ do dự một chút xem có đáng giá hay không, mà đối với sói biến dị thì lại không chút do dự.

Mộ Lê Thần ngay cả bản thân hắn cũng có thể từ bỏ, hy sinh, huống chi chỉ là một con sói biến dị, không ai có thể ngăn cản sự báo thù của hắn.

Sói biến dị chết, trong lòng Mộ Lê Thần không có một tia thương cảm, hắn rất nhanh liền ném ra sau đầu, bắt đầu đánh giá lợi hại của tuyệt chiêu này.

Chiêu này thoạt nhìn so với dị năng thôn phệ của hắn có chút tương đồng.

Mộ Lê Thần vẫn luôn sử dụng dị năng thôn phệ của mình mà cắn nuốt dị đan chứa dị năng của dị năng giả, rồi biến nó thành của mình, rất ít khi sử dụng thực lực vốn có, bởi vì không cần thiết.

Dị năng thôn phệ của hắn phi thường cường đại, bất cứ thứ gì cũng có thể thôn phệ, sau đó còn có thể đem năng lượng mà mình thôn phệ được hóa thành của mình, cái này có thể nói là một loại hình dị năng nghịch thiên.

Mà một chiêu kia của ma nhân cũng thuộc về loại hình thôn phệ, hắc ám tràn ngập chỗ nọ, bất cứ thứ gì mang sinh mệnh đều bị cắn nuốt.

Nhưng nhìn ma nhân khi xuất chiêu còn phải cần thời gian lâu cùng nhiều sức lực như vậy, so ra căn bản kém hơn dị năng thôn phệ của Mộ Lê Thần.

Dị năng thôn phệ của Mộ Lê Thần không cần thời gian tinh lọc hay chuẩn bị gì gì đó, hơn nữa tốc độ thôn phệ còn cực nhanh, chỉ cần không gặp phải nguồn năng lượng quá nhiều, cao trên mức năng lực hắn có thể tiếp nhận, thì sẽ không xuất hiện chuyện ngoài ý muốn nào.

Không giống thứ thôn phệ hắc ám của ma nhân này, cần chuẩn bị lâu như vậy, tốc độ thôn phệ còn rất thong thả, quả thực chỉ giống như một trái bom lép. Nhưng điều khiến Mộ Lê Thần phải kiêng kị là, chiêu này ẩn chứa một hơi khí tức tương tự của con quái vật mà hắn gặp được, không, có thể nói khí tức là hoàn toàn giống nhau.

Gã ma nhân này cùng chủng quái vật kia đến tột cùng có liên hệ gì?

Từ khi gặp phải con quái vật nọ, trong đầu Mộ Lê Thần vẫn luôn xuất hiện một nghi vấn rằng: Chủng quái vật đó làm sao sinh ra được?

Không có khả năng sau mạt thế, người phụ nữ kia sinh ra đứa trẻ đều là loại quái vật này, bởi vì Mộ Lê Thần ở căn cứ B thị cũng từng gặp qua một số người mang thai, thai nhi trong cơ thể bọn họ thập phần khỏe mạnh.

Thậm chí, Mộ Lê Thần còn từng cùng An Dương đi chợ đen ở căn cứ B thị, khi đó gặp được vài người bán thịt thai nhi, mà đó rõ ràng vẫn là một thai nhi đường hoàng, mới sinh ra không được bao lâu, thoạt nhìn so với trước tận thế không có gì khác biệt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK