Hôm đó, Anders, Ondo và Rina được giao một nhiệm vụ đi dò la tình hình xung quanh khu vực trực thuộc tộc Riller. Kể từ sau lần biết được tộc Riller đảo chính, công chúa Audrey đã đề xuất với hội đồng về việc xem lại tiêu chuẩn của các pháp sư hạng A, vì hầu như họ chỉ là những thanh thiếu niên từ 16 đến 19 tuổi, chưa kể kinh nghiệm chiến đấu còn hạn chế. Tuy nhiên, vì thời thế hòa bình tạm thời, nên chủ ý đó của cô nhanh chóng bị bác bỏ bởi hội đồng.
Khu vực làm nhiệm vụ…
Rina đang điều khiển chu tước thuật bay dò la xung quanh. Anders và Ondo thì đi cùng nhau đến nơi mà Ethan đã đâm trọng thương Alice lần trước để tìm thêm manh mối.
Ondo rảo bước xung quanh, nhìn qua những cái cây cổ thụ xung quanh: “Chà, không hổ là những pháp sư kì cựu, trông cái cảnh hoang tàn thế này”.
Anders nhìn khung cảnh xơ xác đó, rồi thở dài. Ethan và mẹ của anh ấy là người đã cưu mang anh trong vài tháng qua, ấy vậy mà giờ mọi chuyện lại thành ra thế này…
“Tớ biết là cậu muốn mau chóng tìm ra anh ấy, nhưng mà…”
“Tớ hiểu, Ondo. Không sao đâu” – Anders mỉm cười, rồi nắm chặt lòng bàn tay lại. Để gạt phắt đi suy nghĩ trên, anh quay sang nhìn bạn mình:
“Có một chuyện tớ cứ thắc mắc mãi. Vết sẹo trên mặt cậu, là sao vậy?”
Ondo nhận ra cậu bạn đang nói đến vết sẹo ngang mặt của mình. Anh cười khúc khích: “Trông ngầu không. Kỉ niệm huy hoàng đó”.
“Vậy à?” – Anders nghiêng đầu. Ondo ngồi xuống nghỉ ngơi một lát, mở chai nước ra:
“Ờ, Rina chưa kể cho cậu biết nhỉ? Nói sao nhỉ, chuyện cũng hơi dài…”
…
7 năm trước…Năm Ondo và Rina 10 tuổi.
Đó là một ngày nắng đẹp ở thủ đô Ovis.
Hôm nay, cha của Ondo, Lucas Prym có việc cần bàn bạc với gia chủ tộc Lowry, Gadfield về chuyện nhập học ở học viện hoàng gia.
Bước vào bên trong gia viên, Ondo vừa thấy Rina đã lớn giọng: “Rina, chào cậu”.
Rina 10 tuổi là một cô bé nhút nhát, tính tình tuy cởi mở, nhưng phải tiếp xúc một thời gian thì cô bé mới bộc lộ ra. Vì Lucas và Gadfield đều từng là những thành viên của học viện hoàng gia, nên họ có mối quan hệ đồng đội rất gắn bó, điều đó càng thể hiện rõ sau khi 2 người họ cùng với Ferenc và Vincentio, hoàng đế đệ lục trở thành trụ cột của tứ đại gia tộc hùng mạnh.
“Chậc, Ondo, cái thằng bé này, cha đã bảo con tém tém lại kia mà” – Lucas nhéo tai con trai. Gadfield thở dài, tính tình hai cha con vẫn không thay đổi gì, còn Rina chỉ tủm tỉm cười.
Gadfield mời Lucas dùng trà. Cả hai bắt đầu ngồi bàn chuyện. Lucas nhìn xung quanh, trông thấy bức ảnh đám cưới của Gadfield và hoàng đế đệ ngũ Irin, ông mỉm cười:
“Xem là anh cũng có phước đấy. Nữ hoàng đệ ngũ là một người rất giỏi”.
“Phải…” – Gadfield nhìn về phía Rina đang chơi cùng Ondo.
“Tôi phải nhắc cho anh nhớ…đó không phải…”
“Không phải lỗi của Rina” – Gadfield trầm ngâm…Lucas thở dài: “Đời này còn gì phức tạp hơn nữa chứ. Lát nữa đi chung không?”
“À, cũng 7 năm rồi nhỉ?” – Gadfield nhìn sang tấm ảnh kế bên, đó là ảnh của 4 gia chủ tứ đại gia tộc thời còn làm học viên ở học viện…
Nụ cười tỏa nắng, tinh nghịch của Vincentio Ascra, một thiên tài yểu mệnh, vẫn luôn được giữ lại trên tấm ảnh đã sờn cũ kia…
“Chờ bàn xong chuyện của hai đứa, tôi và anh sẽ cùng đi” – Lucas đặt tách trà xuống. Gadfield lại tiếp:
“Nghe bảo Kai, đứa trẻ mà anh nhận nuôi 10 năm trước, nó đã trở thành thành viên tinh nhuệ của đội ám vệ nhỉ?”
“Ờ, nó đúng là một thiên tài. Còn Alice thì sao? Con bé hình như cũng sắp tốt nghiệp nhỉ? Nhiệm vụ truy bắt lũ lâm tặc lần trước, con bé đã hoàn thành rất tốt. Có tiềm năng trở thành trụ cột của đội trinh sát đấy” – Lucas mỉm cười nói. Gadfield gật đầu:
“Ừ, con bé và Ethan Riller, thật sự là một cặp bài trùng hoàn hảo”.
“Ethan Riller? Phải rồi, Vincentio cũng từng có thời gian huấn luyện thằng bé ấy, dù chỉ được nửa năm. Nhưng kì quặc là, hồi đó thằng bé ấy chỉ mới 6 tuổi, nhưng Vincentio lại bảo nó rất giỏi".
“Giờ thì thấy rồi đó, mắt nhìn của Vincentio có khi nào sai đâu” – Gadfield trong lòng đầy hoài niệm về người bạn cũ.