“Dạ? Nhóm của em sao?” – Anders quay sang nhìn Rina và mọi người. Elric lại tiếp: “Trừ Yue ra, vì phu nhân Bella cần em ấy hoàn thành việc nuôi cấy tế bào của linh thú. Tóm lại, Anders, Rina, Roy, Ondo và Emilia sẽ đại diện các pháp sư của đội cảnh vệ thi đấu”.
Yue gật đầu: “Nhưng mà, em vẫn có thể tới đấu trường được không ạ?” – Cô liếc nhìn sang Roy, vì cô cũng muốn xem anh thi đấu…
“Được, miễn là em không bị thương, vì đó là yêu cầu từ phía phu nhân và nữ hoàng. Họ muốn đào tạo ra một pháp sư kế thừa, nên mọi thứ chuẩn bị cho em phải kĩ lưỡng” – Elric đồng ý với yêu cầu của cô.
Yue vui vẻ nói: “Vâng”.
Rina nhìn vào bảng nhiệm vụ ủy thác, liền bảo: “Đội trưởng, vậy còn nhiệm vụ giải cứu hoàng đế Conroy của Kerma thì sao ạ…”
“Tôi và Alice sẽ lo vụ này. Meine sẽ ở lại với các em. Cô ấy cũng sẽ nằm trong số các pháp sư thi đấu trong đại hội liên minh này”.
“Đội trưởng, em không nghĩ đây là 1 ý hay đâu. Vì phía ngài Rainer có vẻ đang nhắm đến chị ấy”.
“Tôi biết. Nhưng tôi tin các em. Hãy chăm sóc lẫn nhau cho tới khi nhiệm vụ của chúng ta hoàn thành. Còn đội trinh sát của Mira sẽ chia ra. Ondo, Mira sẽ ở lại đấu trường để quan sát động tĩnh của phía Runker, sẽ có Tom ở lại hỗ trợ 2 em. Còn Leon và Jeck sẽ cùng tôi và Alice tới Kerma.
“Em và Ondo sao?” – Mira ngạc nhiên nói. Từ sau vụ đó, cô và Ondo chưa nói chuyện lại với nhau. Giờ lại phải…
“Nói mới nhớ, cậu ấy bận việc gì đó nên không tới đây được nhỉ?” – Yue quay sang.
“Tôi sẽ tự liên hệ với cậu ta để bàn sau. Đại hội liên minh sẽ bao gồm người của tứ đại đế quốc, nên hãy chuẩn bị cho tốt vào, đa phần là các pháp sư có độ tuổi rất trẻ”.
“Tứ đại đế quốc? Vậy còn Kerma, họ phải làm sao…” – Rina lo lắng cho Helen và Hailey.
“Công chúa Helen cùng nhóm của cô ấy sẽ tới đây tham gia, vì họ cần phải giữ kín chuyện hoàng đế của họ bị bắt cóc. Đế quốc Eyal cũng sẽ cử người tới, họ cũng đang muốn liên minh với chúng ta. Cách đây vài ngày, hoàng đế Deror Felix cũng đã liên hệ với nữ hoàng”.
Anders gật đầu. Anh chợt thấy Rina có vẻ trầm tư. Anh cúi đầu cạnh cô: “Đang nghĩ gì vậy?”
Rina buông thõng tay xuống, rồi nói: “Tớ không biết nữa, nhưng cảm giác từ sau khi thầy Kai mất, mọi thứ thay đổi quá chóng mặt…”.
“Ừ, tớ hiểu” – Anders nhớ lại khoảnh khắc anh rời khỏi ngôi làng mình sống thuở thơ ấu kia. Sau biến cố đó, mọi thứ xung quanh anh cũng thay đổi hoàn toàn. Bây giờ, mang trong mình sức mạnh của 9 viêm long Bờ Bắc, trách nhiệm ngày càng đè nặng lên anh hơn, vừa phải bảo vệ bạn bè, những người xung quanh, vừa phải tìm ra chân tướng của sức mạnh này…
Elric nhìn hai người, rồi tiếp: “Anders, cậu nhất định phải chuẩn bị kĩ cho đại hội. Phía Runker cũng có một long nhân”.
“Sao?” – Tất cả đều ngạc nhiên.
“Anders là hỏa viêm long, Helen là băng viêm long. Chẳng lẽ bên phía Runker cũng có long viêm sao?”
“Không chỉ có 1 đâu, mà là 2 long viêm, hệ phong và hệ thủy” – Meine đứng ở phía cửa bước vào. Yue mừng rỡ:
“Chị Meine, chị bình phục hoàn toàn rồi chứ?”
“Ừ, cảm ơn em, Yue. Anders, hệ phong và hệ thủy của hai viêm long nhân phía Runker thực sự rất đáng gờm, em hãy cẩn thận. Còn Rina, nếu như có phải chạm trán với 1 trong 2 người đó, hãy dùng sức mạnh của em để quan sát, hiểu ý chị không?”
Rina gật đầu. Có lẽ Meine đang muốn nhắc tới sức mạnh hậu duệ của nữ thần mặt trăng trong cuốn trục cổ kia…Thứ sức mạnh có thể kiểm soát được cửu long viêm…
“Được rồi. Chốt vậy nhé. Giờ thì nghỉ ngơi đi, 2 tuần tới sẽ bắt đầu đại hội. Ngày mai đội của tôi sẽ bắt đầu di chuyển sang Kerma”.
“Rõ” – Tất cả đồng thanh.
Mira cảm thấy ngày càng bất an, từ sau cái chết của Kai, cái nhìn của cô với mọi thứ trở nên tiêu cực và u uất hơn. Tom thấy cô có vẻ không vui, liền nói:
“Mira, cậu ổn chứ?”
“Ừ, tớ không sao đâu” – Cô liếc nhìn qua Roy. Anh đang trò chuyện với Yue.
“Tóc cậu dài ra như hồi trước rồi nhỉ?” – Roy nhìn mái tóc đen nháy của Yue. Cô mỉm cười đáp: “Để dễ tạo kiểu ấy mà”.
Mira cảm thấy thất vọng, cô đưa tay vuốt nhẹ tóc. Ngày trước, Roy nói muốn Yue để tóc dài, cô liền nỗ lực nuôi tóc để mong được anh chú ý tới, nhưng cuối cùng…”
“Cho cậu” – Tom đưa cho cô một quả dâu rừng nhỏ. Mira mỉm cười, rồi nhận lấy” “Cảm ơn cậu”.
“Tóc của cậu đẹp lắm, Mira” – Tom lại tiếp. Mira phì cười: “Tự nhiên nói gì vậy chứ? Tớ về trước nhé, làm nhiệm vụ suôn sẻ”.
“Ừm” – Tom cười với cô, rồi quay lưng đi. Đi được vài bước, anh lại ngoái nhìn cô gái đang tung tăng ngân nga đằng ấy…