• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Edit: Đầm♥Cơ Nghi thức bầu bạn cũng chỉ có vài thứ kia, Ngân Tiểu Tiểu tự mình thể nghiệm qua một hồi cảm thấy không có gì quá phấn khích, tuy rằng đây là lần đầu tiên tham gia nghi thức bầu bạn của xà khác nhưng Ngân Tiểu Tiểu chẳng có cảm giác gì. Đợi khi nghi thức hoàn thành, tất cả người tới đều đi ăn thì Ngân Tiểu Tiểu hoàn toàn, từ đầu, luôn luôn không muốn đi, Mặc Lão Đại cũng không muốn để Ngân Tiểu Tiểu đi. Từ khi Mặc Lão Đại gặp Ngân Tiểu Tiểu và ở cùng Ngân Tiểu Tiểu thì số lần Ngân Tiểu Tiểu ăn con mồi do xà khác bắt có thể đếm được trên đầu ngón tay, bởi vậy cũng có thể nhìn ra tâm tư Mặc Lão Đại —— Ngân Tiểu Tiểu muốn ăn gì đó, chỉ có mình mới có tư cách đi bắt!

Là hai xà kết thành bầu bạn nên Mặc Đại Mặc và Mặc Lão Nhị đương nhiên phải đi ăn cùng mọi người. Mặc Lão Nhị không thể nói rõ cảm xúc khi đại ca tới tham gia nghi thức của mình, cho nên dù thấy Mặc Lão Đại và Ngân Tiểu Tiểu đến đây cũng không tiến lên chào hỏi, đợi khi nghi thức vừa kết thúc, nó lại cùng đại bộ đội đi rồi, nhân tiện mang theo Mặc Đại Mặc. Mặc Đại Mặc nhìn Mặc Lão Đại thật kỹ một lát, cũng mặc cho Mặc Lão Nhị lôi mình đi.

Còn Mặc Lão Đại và Ngân Tiểu Tiểu, hai xà dĩ nhiên đều muốn đi về. Dù sao quan hệ của Mặc Lão Đại và Mặc Lão Nhị thật sự không tính là tốt, Mặc Lão Đại cũng sẽ không thừa nhận quan hệ bạn thân trong miệng Mặc Đại Mặc, lần này tới cũng chỉ do Ngân Tiểu Tiểu quyết định muốn tới mà thôi, một khi đã vậy, hai xà không cần lưu lại làm gì.

Nhưng hai người còn chưa xoay người thì đã bị cha Mặc mẹ Mặc đến chào hỏi ngăn cản, đi theo phía sau cha Mặc mẹ Mặc còn có một Mặc Lão Tam không tình nguyện.

Cha Mặc có chút xấu hổ, thấy mình đến đây đã nửa ngày mà Mặc Lão Đại không có ý mở nói chuyện, cha Mặc chỉ có thể mở miệng trước: “Lão Đại, ngươi có thể tới nghi thức bầu bạn của muội muội, ta và mẹ của ngươi đều rất vui vẻ.”

Mặc Lão Đại ừ một tiếng, ý bảo mình đã biết .

Cha Mặc tiếp tục mở miệng: “Cái đó, đợi ba tháng nữa đệ đệ của ngươi cũng sẽ kết thành bầu bạn với Mặc Đại Nhị. Nếu ngươi rãnh rỗi, có thể tới tham gia một chút hay không?”

Mặc Lão Đại không nói chuyện, nghi thức bầu bạn của Mặc Lão Nhị là do Ngân Tiểu Tiểu ầm ĩ muốn tới nên mới đến, còn nghi thức bầu bạn của Mặc Lão Tam…

Mặc Lão Đại bất giác nhìn về phía Ngân Tiểu Tiểu bên cạnh mình.

Từ khi cha Mặc mẹ Mặc cùng Mặc Lão Tam xuất hiện, Ngân Tiểu Tiểu luôn luôn cúi đầu đi vào cõi thần tiên, lúc trước mình và Mặc Lão Đại cử hành nghi thức bầu bạn cha Mặc cùng mẹ Mặc đến khiến mình rất vui vẻ, nhưng gặp mặt riêng gì đó, Ngân Tiểu Tiểu vẫn có chút không quá thích ứng. Bởi vậy Ngân Tiểu Tiểu đang đi vào cõi thần tiên không thấy được Mặc Lão Đại nhìn nó.

Mẹ Mặc tinh mắt nhìn thấy, trong lòng nghĩ đại nhi tử thật đúng là thương ngân xà này, ngoài miệng lại không nhàn rỗi, vội nói : “Cái đó, Tiểu Tiểu phải không, đến lúc đó ngươi và Lão Đại rãnh rỗi, không ngại tới tham gia một chút chứ.”

“Hả?” Ngân Tiểu Tiểu bị mẹ Mặc gọi hồn về, nhưng hoàn toàn, từ đầu, luôn luôn không biết mẹ Mặc đang nói cái gì, mẹ Mặc có chút xấu hổ, vẫn là Mặc Lão Đại nói lại một lần cho Ngân Tiểu Tiểu nghe, Ý của Mặc Lão Đại là nếu Ngân Tiểu Tiểu muốn tới thì mình không có ý kiến, nếu Ngân Tiểu Tiểu không muốn đến… Mình càng không có ý kiến.

Ngân Tiểu Tiểu nghe xong Mặc Lão Đại nói, có chút do dự. Nói thật là Ngân Tiểu Tiểu không muốn tới, mình và Mặc Lão Tam hay Mặc Đại Nhị đâu có quen thuộc như vậy? Nhưng mình và Hắc Thán đã tới tham gia nghi thức bầu bạn của Mặc Lão Nhị Mặc Đại Mặc, không đến tham gia nghi thức bầu bạn của Mặc Lão Tam thì thật không tốt lắm. Nghĩ đến đây, Ngân Tiểu Tiểu có chút hối hận mình đã tới tham gia nghi thức bầu bạn của Mặc Lão Nhị cùng Mặc Đại Mặc.

Vì thế Ngân Tiểu Tiểu chỉ có thể cười nói: “À, như vậy đi, nếu đến lúc đó ta và Hắc Thán không bận chuyện gì, nhất định sẽ tới.”

Cha Mặc mẹ Mặc dù không có được câu trả lời mình muốn, nhưng cũng đã thỏa mãn câu trả lời này của Ngân Tiểu Tiểu rồi. Đã nhiều năm như vậy, cha Mặc mẹ Mặc không có cưỡng cầu chuyện Mặc Lão Đại và Ngân Tiểu Tiểu như trước nữa. Có lẽ là vì kính sợ thân phận tộc trưởng hiện giờ của Mặc Lão Đại, cũng có lẽ là vì, dù sao nó cũng là đại nhi tử của mình, lại kết thành bầu bạn với xà kêu Ngân Tiểu Tiểu này rồi, thế nên cha Mặc mẹ Mặc rốt cuộc cũng dần dần nhận Ngân Tiểu Tiểu, nhưng nói đi cũng nói lại, Ngân Tiểu Tiểu vốn không cần cha Mặc mẹ Mặc phải nhận nó.

Mặc Lão Tam không tình nguyện theo tới vẫn bị cha Mặc buộc nói mấy câu với Mặc Lão Đại, sau đó cha Mặc mẹ Mặc và Mặc Lão Tam rời đi.

Ngân Tiểu Tiểu bĩu môi, nhỏ giọng nói thầm một câu: “A, thật không biết ba tháng sau nên tìm chuyện gì để làm mới có thể tránh thoát đây!”

Mặc Lão Đại mím chặt môi không tiếng động cười cười, hành vi của Ngân Tiểu Tiểu chưa chắc đã đúng, nhưng cho tới bây giờ Mặc Lão Đại vẫn không cho rằng những điều Ngân Tiểu Tiểu làm là sai mà thôi.

Mặc Lão Đại và Ngân Tiểu Tiểu bước lên đường về nhà.

Trở về căn cứ, Ngân Tiểu Tiểu theo thói quen lại đến cổ mộ một chuyến, muốn nhìn xem Cơ Khang đã đi ra hay chưa.

Lúc này làm Ngân Tiểu Tiểu kinh hỉ là, lần này đi nhìn xem như mấy lần trước mà thôi, không ngờ Cơ Khang thật sự đi ra rồi.

“Hắc Thán nói với ta, phải tốn vài năm nữa ngươi mới đi ra, ta vẫn không tin, thường xuyên tới nơi này nhìn xem, không ngờ thật sự thấy ngươi đi ra rồi!” Ngân Tiểu Tiểu ngẩng đầu lên, hơi có chút đắc ý.

Khóe miệng Cơ Khang có chút run rẩy, nếu như bây giờ Cơ Khang còn có thân thể thì tin tưởng rằng nhất định hắn sẽ đỏ mặt : “Nào có khoa trương như vậy, nhưng ngươi ở đây, vậy Hắc Thán nhà ngươi đâu.”

Ngân Tiểu Tiểu không thèm để ý đáp: “À, Hắc Thán đi tìm trứng chim cho ta rồi.” Nói tới đây, Ngân Tiểu Tiểu không chịu nổi bắt đầu oán hận , “Ai nha đừng nói nữa, bây giờ ta muốn ăn mật thì rất khó khăn, thiệt là, bây giờ chỉ có thể ăn trứng chim.”

Cơ Khang cũng mơ hồ biết chuyện Ngân Tiểu Tiểu ăn mật ăn đến mức răng sâu, nghe được Ngân Tiểu Tiểu oán hận thì cười cười.

Cơ Chiêu luôn luôn đứng ở bên người Cơ Khang lẳng lặng nghe Cơ Khang nói chuyện với ngân xà trước mặt, không mở miệng, nhưng ánh mắt lại luôn luôn chuyển a chuyển trên người Ngân Tiểu Tiểu. Nhìn đến mức Ngân Tiểu Tiểu hơi hoài nghi có phải hắn có ý đồ gì với mình hay không.

Cơ Chiêu đột nhiên mở miệng: “Nhân loại ngươi, thật là thú vị.”

Ngân Tiểu Tiểu cứng đờ, đột nhiên nhớ tới linh hồn của mình vẫn là của một nhân loại, hiện giờ Cơ Chiêu đã là linh hồn giống Cơ Khang, mà Cơ Khang có thể thấy linh hồn của mình, thì Cơ Chiêu cũng sẽ không ngoại lệ .

“Không ngờ một nhân loại đã trở thành rắn, thế mà không lo lắng hãi hùng oán trời trách đất, còn sống ra hương ra vị, lại có… Người yêu của mình.” Cơ Chiêu nghĩ một lát mới nghẹn ra hai chữ người yêu này. Thật ra Cơ Chiêu vẫn thật bội phục Ngân Tiểu Tiểu, theo đời cuối cùng mình sống mà nói, thần kinh phải thô bao nhiêu mới có thể sinh hoạt ở bên trong đống độc xà, còn có thể yêu một độc xà!

Cơ Chiêu chỉ bình tĩnh kể rõ một việc nhưng Ngân Tiểu Tiểu nghe lại có vài phần không được tự nhiên. Ngân Tiểu Tiểu luôn luôn được Mặc Lão Đại cưng chìu trở thành mặt hàng bất mãn liền biểu hiện ra ngoài nha, nghe xong Cơ Chiêu nói, lập tức không vui rồi.

Cuối cùng vẫn là Cơ Khang giải hòa, thuận tiện cấu, véo Cơ Chiêu vài cái ở nơi Ngân Tiểu Tiểu nhìn không thấy. Cơ Chiêu thành thật không nói nữa, nhưng trong lòng nghĩ chờ trở về thế nào cũng phải đòi Cơ Khang làm nhiều hơn vài lần phúc lợi mới được.

Cơ Khang và Ngân Tiểu Tiểu còn nói vài câu, Mặc Lão Đại đã kéo ổ chim trở lại, Ngân Tiểu Tiểu liền nói với Cơ Khang phải trở về ăn trứng chim. Mặc Lão Đại lại muốn lấy vài khối kim ngân ở chỗ Cơ Khang, không biết có phải là gần đây Minh Xà trở nên cường đại hay không mà lượng Kim Ngân tiêu hao lại chút lớn. Vốn Mặc Lão Đại còn muốn lấy ngọc thạch, như vậy thời gian Minh Xà tiêu hoá sẽ lâu hơn chút, nhưng Ngân Tiểu Tiểu vừa mở miệng đã nói không thể, chỉ được cầm Kim Ngân. Ngân Tiểu Tiểu nhân cơ hội lại muốn một khối ngọc thạch, hoan hỉ, phấn chấn, ngây ngất kéo ngọc thạch về nhà, vì thế buổi tối hôm đó Mặc Lão Đại lại ai oán, Ngân Tiểu Tiểu ôm ngọc thạch ngủ ngon vô cùng.

Ngày hôm sau rời giường, hai xà liền lên kế hoạch đi xuống vực. Mặc Lão Đại kéo kim ngân trở về nói sớm đi tặng sẽ sớm bớt lo một chút, Ngân Tiểu Tiểu thì không có ý kiến gì. Không chỉ không ý kiến mà còn tương đối vui, chuyện đó dù khoái lạc sung sướng tới đâu cũng không thể mỗi ngày không ra sơn động, làm một lần liền vài tháng, Ngân Tiểu Tiểu cũng không muốn tuổi còn trẻ liền tinh tẫn xà vong được chứ!

Nói làm liền làm, lúc ấy hai xà liền xuất phát, làm xà cũng có chỗ tốt, muốn đi thì đi, muốn đi chỗ nào thì đi chỗ đó, đổi lại là nhân loại thì làm sao có thể nhẹ nhàng như vậy?

Tới dưới vực, giao Kim Ngân cho Minh Xà đã không còn chuyện gì để làm, Ngân Tiểu Tiểu và Mặc Lão Đại liền ở dưới vực một đoạn thời gian, ngày thường mang theo Hùng Hủy thu nhỏ đi dọa sư tử chẳng hạn, Ngân Tiểu Tiểu hơi có chút vui quên trở về.

Mặc Lão Đại đương nhiên không ham chơi như Ngân Tiểu Tiểu, hơn nữa dưới đáy vực vốn không bí mật gì, Mặc Lão Đại cũng không muốn cùng Ngân Tiểu Tiểu làm chút gì đó trong phạm vi cảm giác của dị xà. Nhưng bạn nghĩ đi, Mặc Lão Đại không dễ dàng gì mới được khai trai, để nó nhịn thời gian dài như vậy, Mặc Lão Đại sẽ không vui nha. Cuối cùng Mặc Lão Đại vẻ mặt khó coi lôi kéo Ngân Tiểu Tiểu chạy đi rồi.

Trên đường trở về, Mặc Lão Đại cõng Ngân Tiểu Tiểu lười biếng nằm úp sấp như trước. Càng đi, Mặc Lão Đại càng thấy có điều không thích hợp. Cuối cùng thật sự nhịn không được, thật cẩn thận hỏi: “Tiểu Bạch Si, gần đây rốt cuộc ngươi mập lên bao nhiêu?”

Ngân Tiểu Tiểu bị hỏi vốn sửng sốt, sau đó kịp phản ứng Mặc Lão Đại đang ghét bỏ cân nặng của mình, lập tức nổi giận, vừa cắn thân mình Mặc Lão Đại —— cắn bất động là được —— vừa gầm lên giận dữ: “Ngươi mới mập! Cả nhà ngươi đều mập!”

Mặc Lão Đại bị Ngân Tiểu Tiểu hù sợ, chỉ nói một câu mập, Tiểu Bạch Si có cần phải như vậy sao! Mặc Lão Đại không có biện pháp, vội vàng dỗ dành Ngân Tiểu Tiểu: “Được được được, là ta sai, là gần đây ta ít rèn luyện nên đi không nổi, ai nha, Tiểu Tiểu đừng cắn ta, ta đã nhận sai rồi!”

Ngân Tiểu Tiểu vẫn còn hận, cuối cùng lệnh Mặc Lão Đại gỡ phòng ngự trên lưng xuống, cắn vài ngụm lên lưng Mặc Lão Đại mới từ bỏ.

Khụ khụ, đây chỉ là một chuyện nhỏ xảy ra trên đường về mà thôi, nhưng Ngân Tiểu Tiểu thật sự phát hiện mình mập lên, hơn nữa thực không hiểu vì sao lại mập cả! Ta nói, bây giờ mình đâu có ăn nhiều như trước kia, ngay cả mật dễ gây béo phì cũng đã rất ít ăn rồi! Í? Ngươi nói là vì ta không vận động sao? Nhưng Ngân Tiểu Tiểu tỏ vẻ nó luôn luôn ghé vào lưng Mặc Lão Đại nha! Hơn nữa, lần này còn xuống dưới vực chơi với chúng dị xà! Vận động thật nhiều được chứ!

Lúc Ngân Tiểu Tiểu chiếm được cam đoan “Cho dù ngươi tiếp tục béo ta cũng có thể cõng được ngươi” của Mặc Lão Đại rồi, Ngân Tiểu Tiểu liền khuây khỏa, nghĩ thầm, ta mập cũng sẽ không có ảnh hưởng gì, một khi đã vậy thì quan tâm chuyện đó làm gì!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK