Khi ngày thứ ba đã trôi qua, Ngân Tiểu Tiểu nhịn không được thúc giục Mặc Lão Đại, mẹ nó! Muốn đi thì nhanh chóng đi đi! Càng cọ xát càng khẩn trương sợ hãi được chứ! Nói như thế nào cũng là đi gặp người giám hộ a uy! Ngân Tiểu Tiểu hàng này hoàn toàn xem nhẹ Mặc Lão Đại dụng tâm lương khổ cho nó vài ngày để suy nghĩ, đỡ phải sau này Ngân Tiểu Tiểu hối hận.
Vì thế lúc ngày thứ bảy đã đến, Ngân Tiểu Tiểu và Mặc Lão Đại bước lên đường đến nhà Mặc Lão Đại. Lúc này đây, con đường Mặc Lão Đại mang Ngân Tiểu Tiểu đi không giống với dĩ vãng.
“Hắc Thán, nhà ngươi ở nơi nào vậy?” Ngân Tiểu Tiểu nhìn phong cảnh xa lạ chung quanh một chút.
Mặc Lão Đại sắp xếp ngôn ngữ một chút, sau đó nói: “Ở chỗ Mặc xà bộ tộc.”
“… Đương nhiên ta biết là ở chỗ Mặc xà bộ tộc!” Bằng không còn có thể ở đâu!
“Ý của ta là, Mặc xà bộ tộc không giống với độc xà bình thường, độc xà bình thường đều ở phân tán chung quanh, mà Mặc xà bộ tộc lại tụ tập một chỗ, nơi đó sẽ không có độc xà bình thường xuất hiện, đối với độc xà bình thường mà nói, nơi đó cũng là khu cấm địa.” Một số chuyện nhỏ Mặc Lão Đại không để ý mà nghe theo Ngân Tiểu Tiểu.
Ngân Tiểu Tiểu mờ mịt “A” một tiếng, nói như vậy, chẳng phải mình sẽ đi vào giữa một đống Mặc xà? Vì sao lại có cảm giác dê vào miệng cọp như vậy.
“Ngươi đừng sợ, ta sẽ bảo vệ ngươi.” Mặc Lão Đại đột nhiên mở miệng an ủi Ngân Tiểu Tiểu, “Mặc xà tuy tính tình thường không tốt, nhưng sẽ không tùy ý công kích độc xà khác.”
Sẽ không tùy ý công kích độc xà khác? Ngân Tiểu Tiểu liếc mắc nhìn Mặc Lão Đại một chút, ta cướp đi một thành viên có thực lực mạnh của Mặc xà bộ tộc, chẳng lẽ ta còn có thể là một thành viên độc xà trong “Chúng nó sẽ không tùy ý công kích độc xà khác” sao?
“Đúng rồi!” Ngân Tiểu Tiểu đột nhiên nghĩ đến một vấn đề, “Hắc Thán, ngươi nói Mặc xà các ngươi đều sinh hoạt ở một nơi, vậy sau này chúng ta cũng phải ở đó sao.”
Mặc Lão Đại cúi đầu nghĩ một lát, nói : “Nếu ngươi không thích, chúng ta có thể ở tại chỗ bây giờ đang ở.”
“À, thật sao, vậy thật tốt quá.” Ngân Tiểu Tiểu trộm nhẹ nhàng thở ra. Mặc dù gần nhà có nhiều hàng xóm thì tương đối khá, nhưng nếu hàng xóm mình đều là Mặc xà, vậy mình nhất định sẽ thực đau đầu. Đúng vậy, tuy rằng cho tới bây giờ Ngân Tiểu Tiểu chỉ tiếp xúc với Mặc xà chân chính là Mặc Lão Đại, Mặc Lão Nhị cùng Mặc Lão Tam, nhưng ngẫm lại mà xem, Mặc Lão Đại bá đạo tính tình lại thối, Mặc Lão Nhị vơ đũa cả nắm muốn cắn mình, Mặc Lão Tam hung hăng trừng mình còn hận không thể ăn mình! Thấy thế nào thì tính cách Mặc xà cũng không tốt! Hay là mình gặp phải những Mặc xà “cực phẩm” trong bộ tộc? —— Ngân Tiểu Tiểu tuyệt đối không tin mình sẽ xui xẻo như vậy.
Mặc Lão Đại làm bộ như không nghe được tiếng Ngân Tiểu Tiểu trộm thở ra, tâm lại nắm thắt chặt, quả nhiên mình còn không đủ mạnh sao? Nếu, nếu mình đủ mạnh, có phải Tiểu Bạch Si sẽ không băn khoăn mà đi theo sau mình không? Có phải sẽ không cần lo lắng này lo lắng kia nữa hay không? Không đến hai năm, còn không đến hai năm Mặc Lão Đại sẽ trưởng thành.
Mình nhất định phải là Mặc xà cường đại nhất! Mặc Lão Đại hung hăng thề dưới đáy lòng, nếu mình không cường đại nhất cũng nhất định phải nghĩ biện pháp giết chết Mặc xà cường đại nhất. Chỉ cần mình trở thành Vương của Mặc xà bộ tộc thì không có xà nào dám ngỗ ngược mình.
Mặc Lão Đại không dấu vết liếc Ngân Tiểu Tiểu đi theo bên cạnh mình, ngươi chờ xem Tiểu Bạch Si, cuối cùng rồi cũng có một ngày ta sẽ để ngươi quang minh chính đại đứng ở bên cạnh ta, không có xà nào dám khinh thường ngươi, miệt thị ngươi, bởi vì —— ngươi là của ta. [Đầm: Ai zô ~ đọc đoạn này mà thấy ngọt xớt ~ +10 like cho Lão Đại he he he]
Dọc theo đường đi Ngân Tiểu Tiểu cũng nhìn thấy không ít độc xà, nhưng mà lúc nhìn thấy Mặc Lão Đại bên cạnh mình thì toàn bộ độc xà đều kinh ngạc, đồng thời cũng không quên giữ khoảng cách xa với Ngân Tiểu Tiểu. Ngân Tiểu Tiểu cũng không để ý, dù sao mình cũng không biết những độc xà kia, chúng nó cách xa mình thì đã thế nào?
Càng ngày càng tới gần nơi Mặc xà bộ tộc tụ cư, tung tích độc xà bình thường càng ngày càng ít, mà cùng lúc đó dấu vết Mặc xà hoạt động cũng càng ngày càng nhiều, Ngân Tiểu Tiểu biết đã đến nơi Mặc xà tụ tập trong miệng Mặc Lão Đại.
“Nhà của ta ở gần trung tâm, chúng ta phải đi một đoạn bằng buổi sáng đi nữa.” Mặc Lão Đại dừng bước lúc trời gần trưa, “Giữa trưa ở trong này nghỉ ngơi một chút đã.”
Ngân Tiểu Tiểu gật gật đầu.
“Lão Đại, ngươi đã trở lại rồi.” Trong bụi cỏ đột nhiên có một Mặc xà chui ra, Ngân Tiểu Tiểu hoảng sợ.
Mặc Lão Đại không trả lời Mặc xà đó mà là thấp giọng nói bên tai Ngân Tiểu Tiểu: “Đây là Mặc Đại Nhất, hàng xóm của ta.”
Ngân Tiểu Tiểu: “…”
Này! Tên mỗi con rắn có cần phải thượng hạng như vậy không! Không Nhất Nhị thì là Đại Tiểu ! Thật là không chịu nổi được chứ!
“Í? Đây là?” ánh mắt Mặc Đại Nhất dừng trên người Ngân Tiểu Tiểu, nghi ngờ nói, đột nhiên hai mắt tỏa sáng, lại nói: “Ha ha, Lão Đại, đây là lương thực dự trữ của ngươi sao! Ý tưởng này không tồi, nhưng thân thể có phải hơi nhỏ một chút hay không.”
… Rốt cục Ngân Tiểu Tiểu đã hiểu được cảm giác trên trán nổi gân xanh là gì, Ngân Tiểu Tiểu quyết định chán ghét Mặc Đại Nhất !
“Mặc Đại Nhất, đây là Ngân Tiểu Tiểu, bầu bạn tương lai của ta.” mặt Mặc Lão Đại không chút thay đổi.
“Hả? ?” Mặc Đại Nhất há to miệng, ngây ngẩn cả người.
Ngân Tiểu Tiểu khinh thường liếc Mặc Đại Nhất một cái, hừ, hiếm thấy vô cùng!
“Thực, thật sự?” Mặc Đại Nhất trở nên cà lăm, “Lão Đại! Ngươi, ngươi không phải là đang, đang đùa ta chứ!”
“Ta chưa bao giờ nói đùa.” mặt Mặc Lão Đại không chút thay đổi như trước.
Ngân Tiểu Tiểu ngẩng cao đầu, cái đuôi còn vung vung, nghĩ thầm! Thật là làm ngươi thất vọng rồi!
Trong mắt Mặc Lão Đại tràn đầy ý cười, nhịn không được cúi người hôn hai má Ngân Tiểu Tiểu một chút, đây là Tiểu Bạch Si của mình, Tiểu Bạch Si thế gian độc nhất vô nhị.
Mặc Đại Nhất thấy động tác của Mặc Lão Đại, thân thể hóa đá , khóe miệng còn run rẩy.
“Hắc Thán, chúng ta không nên nghỉ ngơi ở chỗ này! không khí nơi này đều bị mỗ xà nào đó làm ô nhiễm rồi.” Ngân Tiểu Tiểu nói, Mặc Lão Đại dẫn đầu đi phía trước, hành động biểu đạt đầy đủ mình đồng ý đề nghị của Ngân Tiểu Tiểu.
Mặc Đại Nhất: “…”
Đương nhiên, cái Ngân Tiểu Tiểu gọi là “Không nên nghỉ ngơi ở chỗ này ” chắc chắn là —— chúng ta tìm nơi khác nghỉ ngơi đi, mà không phải là chúng ta không cần nghỉ ngơi, đi thẳng tới nhà của các ngươi đi. Vì thế Mặc Đại Nhất đi đã đủ xa, Ngân Tiểu Tiểu cùng Mặc Lão Đại liền dừng bước.
“Tiểu Bạch Si, có muốn ta đi tìm chút gì đó để ăn hay không?” Thật ra ngày hôm qua Ngân Tiểu Tiểu cùng Mặc Lão Đại đã ăn rồi, nhưng không bảo đảm ngày hôm nay Ngân Tiểu Tiểu sẽ không muốn ăn… Ăn vặt. Ừ, từ ăn vặt này là Ngân Tiểu Tiểu nói cho Mặc Lão Đại, Ngân Tiểu Tiểu nói cho Mặc Lão Đại biết ăn vặt ví dụ như trứng chim, mật, trừ bữa ăn chính thì khi nào cũng có thể ăn những thứ này.
Được rồi, tạm thời mặc kệ Mặc Lão Đại có hiểu ý Ngân Tiểu Tiểu hay không, tóm lại có một điều Mặc Lão Đại nghe hiểu —— ăn vặt là ăn trừ bữa ăn chính, điểm ấy chuẩn xác với mục đích nuôi béo Ngân Tiểu Tiểu của Mặc Lão Đại, vì thế Mặc Lão Đại liền ham thích chuẩn bị đồ ăn vặt cho Ngân Tiểu Tiểu.
Ngân Tiểu Tiểu nghĩ nghĩ, lắc đầu từ chối: “Ta không đói bụng.” Được rồi, thật ra Ngân Tiểu Tiểu sợ hãi trong quá trình Mặc Lão Đại đi tìm đồ ăn cho mình, mình ở một mình lại gặp phải Mặc xà khác chẳng hạn, Mặc Đại Nhất ngây ngốc vừa rồi dễ đối phó vô cùng, nếu gặp phải Mặc Lão Nhị Mặc Lão Tam hoặc Mặc xà có tính cách tương tự chúng nó thì chẳng phải mình sẽ rất nguy hiểm hay sao.
Đôi mắt Mặc Lão Đại tối sầm lại, nói : “Không sao, ừm, nếu không ngươi theo ta đi tìm đồ ăn được không?”
“… Ta sợ nóng!” Ngân Tiểu Tiểu trừng to đôi mắt vô tội mà nhìn Mặc Lão Đại.
“… Vậy, được rồi.” Mặc Lão Đại đành buông tha tính toán mang Ngân Tiểu Tiểu cùng đi săn, “Vậy đợi lúc bớt nóng ta mang ngươi đi tìm đồ ăn được không?”
“… Được rồi.” Ngân Tiểu Tiểu đồng ý, cảm giác có người cưng chiều mình thực thích nha, tuy rằng không ăn vài ngày cũng không đói, nhưng trước kia một ngày ăn ba bữa đổi thành ba ngày ăn một bữa, cứ có cảm giác mình bị ngược đãi.
Ngân Tiểu Tiểu nghĩ Mặc Đại Nhất sẽ đuổi theo, mãi cho đến khi Ngân Tiểu Tiểu và Mặc Lão Đại đi tìm đồ ăn cũng không thấy nó đuổi theo, điều này làm cho Ngân Tiểu Tiểu thực buồn bực, Ngân Tiểu Tiểu còn tưởng rằng Mặc Đại Nhất nhất định sẽ đuổi theo ồn ào không cho Mặc Lão Đại làm bầu bạn với mình, Ngân Tiểu Tiểu lại tưởng tượng, không chừng Mặc Đại Nhất đi tìm phụ mẫu Mặc Lão Đại rồi.
Mặc Lão Đại giống như đọc được tâm tư của Ngân Tiểu Tiểu, vừa tìm mật Ngân Tiểu Tiểu muốn ăn vừa không chút để ý mà nói: “Không sao đâu, Mặc Đại Nhất sẽ không đi tìm ba mẹ ta.” Mặc Lão Đại nghĩ nghĩ, lại tiếp tục nói, “Mặc Đại Nhất đứng về phía ta.”
Ngân Tiểu Tiểu tỉnh ngộ, gật mạnh đầu, thì ra là vậy! Cái gọi là thủ hạ trung thành tận tâm của đại ca hắc đạo chính là đây! Là loại dù lão đại của mình làm cái gì nói cái gì cũng tín nhiệm ủng hộ vô điều kiện! Lúc cần thiết thì xông pha chiến đấu thay đại ca! Ngân Tiểu Tiểu nhịn không được cảm khái ở trong lòng, ai, thì ra Hắc Thán thật là đại ca hắc đạo! Không ngờ có một ngày mình sẽ trở thành người của đại ca hắc đạo nha!
… Này này! Ngân Tiểu Tiểu ngươi chẳng lẻ không cảm thấy nhục nhã hay sao? Điều này có gì đáng giá để kiêu ngạo? Ngươi ngẩng cao đầu như vậy là muốn làm gì hả!
Ngân Tiểu Tiểu và Mặc Lão Đại nghỉ ngơi rồi đi tìm tổ ong ăn mật, đợi lúc chân chính lên đường thì sắc trời đã tối sầm. Lại chạy một lát, sắc trời đã hoàn toàn tối sầm, Mặc Lão Đại nhìn xung quanh, cái đuôi vung lên: ngày hôm nay không đi, tìm chỗ ngủ thôi! Ngân Tiểu Tiểu đương nhiên là giơ một cái đuôi cộng thêm một cái đầu đồng ý, buổi tối chạy trở về cũng chẳng làm được gì, trời tối không lửa lại không có đèn, cho dù xà có thể nhìn ban đêm nhưng cũng không thể làm khó xà như vậy!
Vì thế một đêm lại qua, ngày hôm sau Mặc Lão Đại và Ngân Tiểu Tiểu dậy thật sớm đi về nhà Mặc Lão Đại.
Đến tận lúc này một đường vô sự. Xa xa, Mặc Lão Đại cũng đã thấy được sơn động nhà mình.