• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dưới ánh mắt “Ăn thịt người” của Mặc Lão Đại, Ngân Tiểu Tiểu gian nan ăn xong trứng chim Mặc Lão Đại mang về, Ngân Tiểu Tiểu vừa ăn trứng chim vừa tiến hành cảnh tỉnh, đã biết tật xấu vừa sống khá giả đã quên khó khăn thật sự không thể nhận! Mới có mười năm a mười năm, sau mười năm mình lại không quen trứng chim sống rồi! Thật sự là rất không nên được không!

Mặc Lão Đại không thích ăn trứng chim, nhất là mấy năm nay đều du đãng ở trên núi, trứng chim thứ này thật sự là không có chút hứng thú, nhưng Ngân Tiểu Tiểu đòi ăn trứng chim thì mình cũng đành phải cố mà đi tìm, đáng tiếc chỉ tìm được mười một cái, thấy Ngân Tiểu Tiểu ăn mười một cái trứng chim đã no căng té trên mặt đất không đứng dậy nổi, Mặc Lão Đại lại bất mãn, Tiểu Bạch Si này đã mười tuổi sao ăn lại quá ít như vật? Chẳng trách mặc dù mười tuổi nhưng thoạt nhìn cũng chỉ có bảy tám tuổi.

“Tiểu Bạch Si, lần này coi như xong, lần sau ngươi phải ăn nhiều một chút biết không?”

Ngân Tiểu Tiểu lộn trên mặt đất mấy vòng: “No quá quá do no chết đi được.” Nhờ, rõ ràng trước đó mình đã nói không đói bụng được chứ! Hắc Thán này quá ghê tởm! Rõ ràng hỏi mình mình nói không nó vẫn ép mình ăn! Còn ngại mình ăn ít! Đã không ít có được không!

Mọi người đều biết, xà không cần ăn cơm mỗi ngày, đáng tiếc Mặc Lão Đại nhìn thân thể nhỏ nhắn của Ngân Tiểu Tiểu liền kiên trì bỏ qua điểm này, Ngân Tiểu Tiểu phản kháng không có kết quả lúc sau liền mãnh liệt yêu cầu chỉ ăn trứng chim, vì thế ngày hôm sau Mặc Lão Đại lại tìm trứng về, Ngân Tiểu Tiểu nhịn ăn, ngày thứ ba Mặc Lão Đại lại tìm trứng về, Ngân Tiểu Tiểu lại nhịn lại ăn, đợi cho ngày thứ tư Mặc Lão Đại lại lại tìm trứng về, Ngân Tiểu Tiểu nhịn không nổi nữa! Không đơn thuần là mỗi ngày mình phải ăn no căng đến khó chịu, cũng là vì mình thật sự ăn không quen đồ sống! Mấy ngày nay không tiêu chảy cũng là do thân thể xà quá cường hãn được không!

“Ta không ăn không muốn ăn!” Ngân Tiểu Tiểu lăn lộn trên đất kháng nghị, “Ta thật khó chịu! Sắp chịu hết nổi rồi!”

Mặc Lão Đại Hắc nghiêm mặt kéo Ngân Tiểu Tiểu tới trước mặt mình, quấn chặt Ngân Tiểu Tiểu còn loạn xoay thân mình, nói hơi có chút nghiến răng nghiến lợi: “Không được! Nhất định phải ăn sạch!”

“Ta không cần! Ta không muốn!” Cho dù bị Mặc Lão Đại đặt ở dưới thân không thể động, Ngân Tiểu Tiểu cũng quyết định không thể tiếp tục thỏa hiệp , mình kiên quyết không thể làm con rắn chết vì no! Thật mất thể diện!

“Rốt cuộc ngươi có ăn hay không?” thanh âm của Mặc Lão Đại trầm thấp sắp chảy ra nước tới nơi.

Ngân Tiểu Tiểu co rúm lại một chút, rất rõ ràng là bị dọa sợ, nhưng ba giây đồng hồ sau, Ngân Tiểu Tiểu cố gắng duỗi thẳng cổ, hô lớn: “Không! Ta nói không là không!”

Mặc Lão Đại hoàn toàn nổi giận, Tiểu Bạch Si này thật sự là rất không biết điều ! Mình hoàn toàn là vì tốt cho nó! Ăn được nhiều mới có thể lớn nhanh, bằng không dựa vào bộ dạng của Tiểu Bạch Si này, mỗi con rắn đều dám bắt nạt nó! Chỉ sợ lục xà độc tính yếu nhất cũng dám tiến lên cắn nó một ngụm!

“Ngân Tiểu Tiểu! Ngươi dám không nghe lời!”

Nhưng mà nói thật, Ngân Tiểu Tiểu không ăn Mặc Lão Đại cũng không có biện pháp làm gì nó, cũng không thể cứng rắn nhét vào miệng Ngân Tiểu Tiểu, Mặc Lão Đại chỉ có thể hù dọa Ngân Tiểu Tiểu một chút thôi, Mặc Lão Đại hận đến phải gọi là nghiến răng ngứa, nếu là con rắn khác, đừng nói là ngân xà hồng xà lam xà cái gì, dù nó là Mặc xà, Mặc Lão Đại cũng không phải không thể một ngụm cắn chết con rắn kia! Nhưng con rắn dưới thân này không phải là rắn khác! Cái gì? Ngươi hỏi vì sao con rắn dưới thân này không phải là rắn khác? Làm sao ta biết? ! Dù sao nó không phải là con rắn khác thì được rồi! Mặc Lão Đại thật sự không có biện pháp đối phó với con rắn dưới thân này, chỉ có thể gặm lên mặt Ngân Tiểu Tiểu một ngụm để giải mối hận trong lòng, nhìn trên mặt Ngân Tiểu Tiểu bây giờ đều là nước miếng của mình, Mặc Lão Đại không hiểu vì sao tâm tình liền tốt lên, vì thế buông Ngân Tiểu Tiểu ra.

Không đợi Mặc Lão Đại triệt để đi xuống người Ngân Tiểu Tiểu, Ngân Tiểu Tiểu đã bắt đầu “Ai u ai u” kêu lên.

“Ta buông lỏng ngươi rồi, ngươi còn ai u cái gì?” Mặc Lão Đại tức giận nói.

“Ta… Ta đau bụng.” Ngân Tiểu Tiểu bắt đầu lăn lộn, lúc này không phải vì không ăn trứng chim, mà là bởi vì đau bụng.

Bụng có thể không đau sao? Ăn chưa tiêu hóa xong đã bắt đầu ăn đợt khác, ba ngày liền ăn quá no, vừa rồi lại vận động lăn lộn kịch liệt, sau đó bị thân thể nặng gấp đôi mình của Mặc Lão Đại đặt ở dưới, nếu bụng Ngân Tiểu Tiểu không đau, ngay cả ông trời đều nhìn không được.

Vừa nghe Ngân Tiểu Tiểu nói đau bụng, Mặc Lão Đại nóng nảy, vội vàng đè lại Ngân Tiểu Tiểu đang lăn lộn dưới đất: “Sao lại như vậy? Thế nào lại đột nhiên đau bụng?”

Ngân Tiểu Tiểu đau đớn cố gắng ngẩng đầu nhìn Mặc Lão Đại, ánh mắt phải gọi là ai oán a: “Còn không phải là ngươi làm hại! Ta ăn quá no!”

Mặc Lão Đại nghĩ lại thật là có chuyện như vậy, đều do mình quá nóng lòng, lập tức hối hận không thôi: “Sau này không bao giờ … vậy nữa, Tiểu Tiểu, có phải rất đau hay không?”

Ngân Tiểu Tiểu thấy Mặc Lão Đại vô cùng lo lắng, uất ức lẻ loi một mình mấy ngày này đột nhiên đều bạo phát ra, mà Hắc Thán này còn cứ bắt nạt mình, Ngân Tiểu Tiểu lớn tiếng khóc lên: “Ngươi là đồ trứng thối! Ta đã nói ăn không vô ngươi còn buộc ta ăn! Trứng sống ăn không được! Ta không thích đồ sống ! Ngươi còn gọi ta là Tiểu Bạch Si! Ta không phải Tiểu Bạch Si!”

Mặc Lão Đại phải nói là đau lòng a, lần đó Ngân Tiểu Tiểu khóc Mặc Lão Đại đã từng hỏi Ngân Tiểu Tiểu đó là cái gì, Ngân Tiểu Tiểu nói là nước mắt, Mặc Lão Đại chỉ biết mình không thể gặp nước mắt của Ngân Tiểu Tiểu, hiện giờ lại thấy nước mắt của Ngân Tiểu Tiểu, trong lòng Mặc Lão Đại hối hận, sao lại làm kiểu gì cũng phải buộc Tiểu Tiểu ăn nhiều như vậy chứ.

“Xoa xoa được không, xoa xoa sẽ không đau nữa.” Mặc Lão Đại đưa đầu đến trên bụng Ngân Tiểu Tiểu, sau đó dùng đầu nhẹ xoa bụng Ngân Tiểu Tiểu.

Vừa xoa như vậy Ngân Tiểu Tiểu đã cảm thấy dễ chịu hơn, vốn đang gào khóc lại biến thành khóc thút tha thút thít, rất uất ức nói thầm một câu: “Đầu ngươi rất lạnh.”

Đầu Mặc Lão Đại cứng ngắc lại, sau đó tiếp tục động tác xoa bụng.

Ngân Tiểu Tiểu khóc mệt, hơn nữa cảm giác bụng cũng tốt rất nhiều, gối đầu lên trên người Mặc Lão Đại mà ngủ, khóe mắt còn mang theo nước mắt, đáng thương cho Mặc Lão Đại, thấy Ngân Tiểu Tiểu đang ngủ vốn muốn dừng động tác xoa bụng để quấn lấy Ngân Tiểu Tiểu rồi ngủ, đáng tiếc mỗi lần vừa mới rời khỏi bụng Ngân Tiểu Tiểu, Ngân Tiểu Tiểu giống như có tri giác nói “Đừng ngừng tiếp tục” cái gì, vì thế một buổi tối Mặc Lão Đại không ngủ mà xoa bụng cho Ngân Tiểu Tiểu.

Sáng ngày hôm sau, Ngân Tiểu Tiểu sảng khoái tinh thần, tương phản Mặc Lão Đại ngáp mấy cái liền, ta nói, cuộc sống xà của Mặc Lão Đại nào có từng gặp phải loại tình huống này? Mặc Lão Đại Nhất đều là trời vừa tối, trời đất bao la ngủ là lớn nhất, nhưng chỉ sợ sau này Mặc Lão Đại liền phát hiện, mặc kệ ban ngày vẫn là buổi tối, trời đất bao la cũng không lớn bằng Tiểu Bạch Si.

Ngân Tiểu Tiểu khó được có chút áy náy với Mặc Lão Đại, biết giờ phút này Mặc Lão Đại ngáp mấy cái liền đều là do mình, vì thế Ngân Tiểu Tiểu tốt bụng nói với Mặc Lão Đại: “Hắc Thán, nếu không ngươi ngủ một giấc đi?”

Mặc Lão Đại trợn tròn tròng mắt: “Ngủ? Ngươi muốn một mặc xà cường tráng uy vũ anh tuấn mê người ngủ ban ngày? Trời ạ! Đây quả thực hay là tại vũ nhục ta!”

Ngân Tiểu Tiểu: “…”

Ngân Tiểu Tiểu từ chối tiếp tục nói chuyện với Mặc Lão Đại, Hắc Thán quả nhiên là Hắc Thán! Miệng nhổ ra đều là tiếng lóng! Mặc xà thì làm sao? Ai quy định Mặc xà không thể ngủ ban ngày? Còn cường tráng uy vũ anh tuấn mê người, thật ra chỉ là một Hắc Thán!

Mặc Lão Đại thấy Ngân Tiểu Thiểu không để ý mình, vội vàng tiến đến trước mặt Ngân Tiểu Tiểu xả ra một nụ cười thoáng hiện: “Tiểu Bạch Si, không phải là vì ta sợ ta ngủ rồi ngươi chỉ có một con rắn sẽ cô đơn khó nhịn sao, ta là vì tốt cho ngươi.”

Cái miệng Ngân Tiểu Tiểu run rẩy, cái từ cơ đơn khó nhịn này là dùng như vậy sao? Nhìn Mặc Lão Đại trước mặt mang biểu cảm “Ta là vì tốt cho ngươi, mau khích lệ ta đi”, Ngân Tiểu Tiểu lại quay đầu, quả nhiên, Hắc Thán này thật sự là rất thối rất không biết xấu hổ!

Thấy Ngân Tiểu Tiểu lại không để ý tới mình, Mặc Lão Đại biết điều thay đổi đề tài: “Tiểu Bạch Si, ngươi cứ ăn trứng chim hoài cũng không được, thứ này bình thường chỉ nên xem là đồ ăn vặt thôi, không thể xem như cơm, nếu không sau này ngươi sẽ bị suy dinh dưỡng. Ngươi còn thích ăn cái gì, lần sau ta bắt cho ngươi được không?”

Ngân Tiểu Tiểu “Hả?” Một tiếng, Mặc Lão Đại nói thật ra rất đúng, mặc dù mấy ngày nay mỗi ngày đều ăn quá no, nhưng cảm giác thân thể lại trở nên suy yếu, chỉ sợ là vì không ăn những thứ khác, nhưng mình luôn luôn ăn đồ chín, nếu đồ sống, mình khẳng định chịu không nổi, Ngân Tiểu Tiểu do dự , chuyện này có thể nói cho Hắc Thán sao? Nghĩ đến đây, Ngân Tiểu Tiểu thử hỏi: “Hắc Thán, ta ở nơi này đã vài ngày , ta cảm thấy đến lúc ta nên đi rồi.”

Mặc Lão Đại vốn tâm tình thực vui mừng nghe Ngân Tiểu Tiểu nói lời này, biểu cảm trên mặt nháy mắt bị dữ tợn thay thế: “Cái gì? Ngươi còn muốn chạy? Ta nói cho ngươi đi chưa hả? Ta chưa ghét bỏ Tiểu Bạch Si ngươi ngươi lại dám ghét bỏ ta? Còn muốn chạy? Không có cửa đâu!”

Ngân Tiểu Tiểu bị dọa lui về phía sau vài bước, nhờ, ta chỉ nói ta muốn đi, khi nào thì nói ghét bỏ ngươi! Không có cửa đâu? Có nghĩa là có cửa sổ? Đương nhiên, Ngân Tiểu Tiểu chỉ có thể ngẫm trong lòng. Ngân Tiểu Tiểu nhìn Mặc Lão Đại trước mặt chỉ vì một câu mình muốn đi liền trở nên dữ tợn khàn cả giọng, đột nhiên cảm thấy theo Hắc Thán này ở cùng một chỗ cả đời cũng rất không tồi —— đương nhiên ý nghĩ này chỉ chợt lóe lên, nhanh đến mức chỉ một cái hô hấp Ngân Tiểu Tiểu liền quên.

“Được rồi được rồi, ta nói như vậy thôi, ngươi kích động làm chi.” Ngân Tiểu Tiểu an ủi Mặc Lão Đại, “Nhưng Hắc Thán à, ta có nhiều chỗ khác người lắm, ngươi xác định có thể chịu được ta sao?”

Mặc Lão Đại tạm hoãn biểu cảm dữ tợn, bây giờ trên đầu là một dấu chấm hỏi: “Khác người? Cái gì khác người?”

“Này, rất nhiều.” Ngân Tiểu Tiểu hơi nghĩ một chút đầu đã đầy mồ hôi, “Nói ví dụ như ít nhất hai ngày ta muốn tắm một lần, nói ví dụ như ta không thể phơi nắng giữa trưa, nói ví dụ như ta không ăn chuột chỉ ăn chim, trứng chim cùng ếch, nói ví dụ như ta ăn chim, trứng chim cùng ếch đều phải ăn chín.”

Tắm rửa nè, không thể phơi nắng nè, không ăn chuột, chỉ ăn chim, trứng chim cùng ếch nè, những cái đó Mặc Lão Đại đều có thể hiểu được, nhưng một cái cuối cùng, ăn chín ? Mặc Lão Đại đột nhiên nhớ tới đêm qua lúc Ngân Tiểu Tiểu oán hận mình hình như cũng nói qua muốn ăn trứng chín: “Chín ? Là sao?”

Ngân Tiểu Tiểu do dự một chút: “Chính là, tự chúng ta nhóm lửa, sau đó đặt thức ăn vào trong lửa, đợi cho chín thì ăn.”

“Nhóm lửa? Ý của ngươi là ngươi biết nhóm lửa?”

Ngân Tiểu Tiểu lại do dự một chút, gật gật đầu.

Mặc Lão Đại trầm mặc một lúc lâu, rốt cục mở miện trong lúc Ngân Tiểu Tiểu không yên bất an: “Những điều đó không tính là cái gì, ngươi dạy ta cách nhóm lửa đi, như vậy sau này mới có thể ăn chín được.”

Thật ra Mặc Lão Đại trầm mặc không phải vì Ngân Tiểu Tiểu biết nhóm lửa, mà là bởi vì nó cảm thấy một mặc xà cường tráng uy vũ anh tuấn mê người, thế nhưng phải để một Tiểu Bạch Si dạy mình nhóm lửa, thật sự là rất mất mặt xà!

Ngân Tiểu Tiểu trộm nhẹ nhàng thở ra ở trong lòng, hơn nữa cảm thấy trong lòng lại có vị ngọt lan tỏa, nhưng nó cũng không nghĩ nhiều, đi dạy Mặc Lão Đại cách nhóm lửa.

Lúc sau Mặc Lão Đại ra khỏi sơn động, tìm về những thứ cần chuẩn bị để nhóm lửa như Ngân Tiểu Tiểu nói, sau đó tại Ngân Tiểu Tiểu chỉ đạo, một mình hoàn thành xong nhiệm vụ nhóm lửa, điều này làm cho Ngân Tiểu Tiểu kích động a! Tốc độ của Mặc Lão Đại thật sự là rất trâu bò được chứ! Thời gian chuyển động ma xát nhánh cây nhỏ để nhóm lửa, gì thì cũng phải có hai xà cùng nhau tiến hành ma xát, nhưng Mặc Lão Đại lại dùng đỉnh đuôi quấn hai vòng trên nhánh cây nhỏ là có thể tự mình chuyển động ! Hơn nữa tốc độ còn nhanh hơn cả ba ba a cha nữa!

Nhìn thấy trong mắt Ngân Tiểu Tiểu lóe lên sùng bái mình, Mặc Lão Đại đắc ý thoáng mỉm cười, nghĩ thầm, mình quả nhiên là một mặc xà cường tráng uy vũ anh tuấn mê người!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK