• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Đến lúc đó sẽ có rất nhiều xà.” Ngân Tiểu Tiểu nghĩ đến cảnh nghi thức, mặt có chút tái đi rồi, mình, Lam Tam Tam bên kia, Mặc Lão Đại ——

“Hắc Thán, vậy người nhà ngươi thì sao?” Ngân Tiểu Tiểu hỏi, cha Mặc mẹ Mặc phản đối mình và Hắc Thán không phải một ngày hai ngày, chúng nó có thể đồng ý nghi thức của mình và Mặc Lão Đại sao? Có thể tới tham gia sao?

“Chúng nó à.” Mặc Lão Đại nghĩ nghĩ, “Ta sẽ thông tri, còn đến hay không thì là chuyện của bọn nó.”

Ngân Tiểu Tiểu gật gật đầu, ý bảo mình hiểu rồi, Ngân Tiểu Tiểu cũng không thích cha Mặc mẹ Mặc, mình và Hắc Thán cùng một chỗ có ngại gì đến chúng nó chứ? Mặc Lão Đại nói cho chúng nó biết đã làm hết nghĩa vụ làm con của mình rồi, còn chúng nó có tới hay không thì đó là chuyện của chúng nó.

“Đúng rồi, chẳng phải Mặc Đại Mặc kết thành bầu bạn với muội muội của ngươi sao? khi nào chúng nó cử hành nghi thức?” Ngân Tiểu Tiểu bỗng nhiên nghĩ đến truyện lúc trở về lần trước. [Đầm: Tác giả có nhầm không nhỉ? Ta nhớ đó là chuyện 17 năm trước rồi mà =.=]

“Không rõ lắm.” Mặc Lão Đại lắc lắc đầu, “Có thể đã xong rồi, cũng có thể là chưa.”

Ngân Tiểu Tiểu lặng lẽ, nói thế nào thì Mặc Lão Nhị cũng là muội muội của ngươi! Thế mà lại hoàn toàn bỏ qua như vậy!

“Tốt lắm, chúng ta trở về đi. Mọi người cùng thương lượng cụ thể.” Mặc Lão Đại nói, sau đó lại kéo Ngân Tiểu Tiểu trở về sơn động.

Trong sơn động chúng xà đang chờ Mặc Lão Đại và Ngân Tiểu Tiểu trở về.

Tuy Hoa Tiểu Ngũ không thể cùng cử hành nghi thức bầu bạn với bọn Ngân Tiểu Tiểu nhưng vẫn thực hưng phấn. Nhớ ngày đó, mình và Tiểu Tiểu thân thiết nhất ( Hoa Tiểu Ngũ tự mình nghĩ vậy), thời gian trôi thật là nhanh, Tiểu Tiểu sắp kết thành bầu bạn với xà khác! Còn sớm hơn cả mình!

Thấy Ngân Tiểu Tiểu trở về, Hoa Tiểu Ngũ là người thứ nhất vọt tới trước mặt Ngân Tiểu Tiểu: “Tiểu Tiểu, chẳng phải ngươi sợ phơi nắng sao, mọi người quyết định cử hành nghi thức ở bờ sông rồi!”

Ngân Tiểu Tiểu sửng sốt, chuyện này mình cũng vừa đề cập qua với Hắc Thán, còn không nói cho mọi người, nhưng không ngờ mọi người thế đã sắp xếp xong xuôi! Ngân Tiểu Tiểu đột nhiên cảm thấy thực cảm động, rất muốn khóc, đây là người nhà của mình, dù mình rời khỏi chúng nó bao lâu, chúng nó vẫn quan tâm bảo vệ mình, cho dù một chút thói quen của mình cũng không có quên.

Chúng xà đều không quá chú ý cảm xúc của Ngân Tiểu Tiểu, theo chúng nó thấy, Tiểu Tiểu sợ nóng sợ phơi nắng là chuyện mỗi một xà trong nhà đều biết, chọn bờ sông là nơi cử hành nghi thức của Tiểu Tiểu cũng là điều thực bình thường! Nhưng thật ra Mặc Lão Đại chú ý tới cảm xúc của Ngân Tiểu Tiểu chuyển biến, an ủi sờ sờ đầu Ngân Tiểu Tiểu.

Mặc Lão Đại đột nhiên cảm thấy mình đã hiểu vì sao Tiểu Bạch Si quyến luyến người nhà của nó như thế, nếu cha Mặc mẹ Mặc đối với mình cũng vậy, chỉ sợ mình sẽ dễ dàng thỏa mãn giống Ngân Tiểu Tiểu, yêu thích người nhà của mình.

“Ta và Đại Bạch phụ trách báo cho bạn thân của chúng ta biết, các ngươi chỉ cần phụ trách thông tri bạn của mình là được rồi.” Hoa Tiểu Hoa nói, giống như Mặc Lão Đại vừa nói lúc nãy.

“Nhà Hồng Lam thì ta và Đại Bạch sẽ đi bái phỏng trước.” Hoa Tiểu Hoa tiếp tục bổ sung, “Còn bên tộc trưởng phải làm phiền tộc trưởng thông tri.”

Mặc Lão Đại nhìn về phía Hoa Tiểu Hoa, gật gật đầu, đột nhiên mở miệng nói: “Không cần gọi ta là tộc trưởng , gọi tên ta là được rồi.”

Hoa Tiểu Hoa sửng sốt, sau đó cười cười nhìn về phía Mặc Lão Đại.

“Thời gian mọi người thông tri bạn thân cỡ nửa năm, năm ngày trước khi cử hành nghi thức mọi người nhất định phải tập hợp ở nơi này, hiểu chưa?” Ngân Đại Bạch trầm giọng nói, “Ngàn vạn lần nhớ rõ, không thể tới trễ.”

“Hiểu được!” xà ở đây, nhất là ba đôi xà cần kết thành bạn lữ, vang dội trả lời Ngân Đại Bạch.

Hoa Tiểu Hoa nhìn nhìn Ngân Tiểu Tiểu, do dự một chút, sau đó nói với Mặc Lão Đại: “Mặc Lão Đại, cũng nhờ ngươi nhớ ngày cụ thể một chút, Tiểu Tiểu đứa nhỏ này trời sinh tính hay quên, ta sợ nó quên ngày về mất.”

Ngân Tiểu Tiểu: “…”

Mặc Lão Đại nghiêm túc gật đầu: “Yên tâm, ta nhất định sẽ không quên !” Cũng đúng, đã chờ mười tám năm rồi, Mặc Lão Đại làm sao có thể để xảy ra sự cố vào thời khắc quan trọng?

“Tốt lắm, bây giờ việc cần phải làm cũng chỉ có từng đó.” Ngân Đại Bạch nói, “Nếu tất cả mọi người không có vấn đề nữa thì hôm nay nghỉ ngơi một đêm, đợi sáng mai liền phân công nhau lên đường đi!”

Chúng xà đáp ứng, sắc trời cũng có chút ám, chúng xà đều sớm nằm ngủ nghỉ ngơi dưỡng sức, nghênh đón ngày mai đến.

Nhưng chúng ta phải tin tưởng một điều, dựa theo tính khí của Ngân Tiểu Tiểu, cho dù phía trước có lửa cháy lớn đến đâu, chỉ cần Mặc Lão Đại ở bên người, Ngân Tiểu Tiểu vĩnh viễn sẽ không sốt ruột.

Ngày hôm sau, lúc Ngân Tiểu Tiểu đón ánh mặt trời…tỉnh lại, trong sơn động to như vậy chỉ còn lại Mặc Lão Đại và Ngân Tiểu Tiểu.

“Í? Tất cả mọi người đi đâu rồi?” Ngân Tiểu Tiểu còn có chút mơ hồ.

“Đã đi rồi.” Mặc Lão Đại không chút để ý đáp, bỏ con thỏ nướng tốt đến trước mặt Ngân Tiểu Tiểu.

“Đi cũng thật sớm.” Ngân Tiểu Tiểu nói thầm một câu, bắt đầu ăn thịt, ăn cũng ngậm miệng không được, “Hắc Thán, từ khi ngươi nhổ răng của ta ta cảm thấy khó ăn cơm hơn.”

“Điều này thực bình thường.” Mặc Lão Đại tiếp tục không để ý, “Đừng nói chuyện nữa, nhanh ăn đi, vừa ăn vừa nói chuyện miệng của ngươi càng hở càng khó ăn.”

Ngân Tiểu Tiểu: “%¥#%” đây là vừa cúi đầu ăn cơm vừa mắng Mặc Lão Đại ở trong lòng.

Ăn uống no đủ rồi, Mặc Lão Đại lại cõng Ngân Tiểu Tiểu bước lên đường.

“Chúng ta đi đến nơi Mặc xà bộ tộc tụ cư trước, nói cho chúng nó biết chuyện của chúng ta.” Mặc Lão Đại an bài việc kế tiếp chúng nó phải làm, “Còn phải thông tri Mặc Đại Nhất, nghi thức bầu bạn của tộc trưởng à… Xem ra còn phải nói một tiếng với những Mặc xà khác, nếu chúng nó muốn tới thì chúng ta cũng phải tiếp đãi.”

Ngân Tiểu Tiểu: “…” thì ra cưới Mặc Lão Đại ngoài một nghi thức bầu bạn còn phải mời toàn bộ Mặc xà bộ tộc tới tham gia! Ngân Tiểu Tiểu đột nhiên lo lắng Mặc Lão Đại bắt con mồi có thể mệt đến hộc máu bỏ mình hay không.

“Kế tiếp… ừm, Tiểu Bạch Si, ngươi có phải báo cho xà nào không?” Mặc Lão Đại hỏi.

“Ai nha!”

Mặc Lão Đại vừa hỏi như vậy, Ngân Tiểu Tiểu nhớ tới một nhà Hắc A Ban bị quên lãng: “Chúng ta đi nhà tiểu Lục trước đi, phải nói trước cho bọn tiểu Lục, chúng ta đỡ phải phải về lại.”

Mặc Lão Đại nghĩ một hồi mới nhớ Ngân Tiểu Tiểu nói tới ai, gật gật đầu đồng ý, vì thế Ngân Tiểu Tiểu ở trên lưng Mặc Lão Đại chỉ đường, Mặc Lão Đại bò đến nhà Hắc A Ban.

Hắc A Ban và Lục Tiểu Hoàng không có rời đi. Một phương diện là vì ấu xà nhỏ nhất là một Hắc Xà, nếu Hắc A Ban và Lục Tiểu Hoàng đi rồi, Hắc A Lục đi tìm xà khác làm bầu bạn sẽ bị đối xử như Hắc A Ban khi còn bé, đây là điều Hắc A Ban và Lục Tiểu Hoàng không muốn thấy —— khi đó Hắc A Ban và Lục Tiểu Hoàng còn không biết chuyện Ngân Tiểu Nhất và Hắc A Lục. Một phương diện khác cũng là vì từ sau khi Lục Tiểu Hoàng và Hắc A Ban kết thành bầu bạn, chúng nó luôn luôn không rời khỏi nơi này, thói quen đã vài thập niên không phải nói thay đổi là có thể thay đổi.

Tuy rằng Hắc A Ban và Lục Tiểu Hoàng ở lại, nhưng trừ Hắc A Lục nhỏ nhất, bốn ấu xà những đều đã rời khỏi, đi tìm một nửa khác trong định mệnh của mình, bởi vậy trong nhà cũng chỉ còn lại Hắc A Ban Lục Tiểu Hoàng và Hắc A Lục.

Hắc A Lục chưa từng hỏi Hắc A Ban Lục Tiểu Hoàng vì sao các ca ca đều rời khỏi mà mình còn phải sống ở chỗ này, Hắc A Ban và Lục Tiểu Hoàng còn cảm thấy may mắn vì không cần lừa gạt Hắc A Lục, đồng thời cũng cảm thấy áy náy, chúng nó không biết mình làm đúng hay không, nhưng chuyện đã đến nước này dường như đã không thể tiếp tục lui về phía sau.

Hắc A Ban và Lục Tiểu Hoàng nghĩ Hắc A Lục không biết, thật ra cái gì Hắc A Lục cũng biết. Nhưng nó không cần, bởi vì nó có Ngân Tiểu Nhất. Hắc A Lục biết, Ngân Tiểu Nhất … ừm… sau này sẽ cùng mình, mình cũng sẽ cùng nó sống với nhau mãi mãi.

Lúc Mặc Lão Đại và Ngân Tiểu Tiểu đi đến nhà Hắc A Ban, Ngân Tiểu Nhất đã ở trong nhà Hắc A Ban rồi.

Ngân Tiểu Nhất đến là muốn thẳng thắn với Hắc A Ban và Lục Tiểu Hoàng.

“Ừ, đúng là vậy.” Ngân Tiểu Nhất nói chuyện của mình và Hắc A Lục ra, nhất thời cảm thấy thả lỏng thở ra một hơi dài.

Hắc A Ban và Lục Tiểu Hoàng đưa mắt nhìn nhau. Chúng nó chưa từng nghĩ tới tiểu nhi tử thế mà đã có bầu bạn tương lai ! Đối phương còn là xà chúng nó nhận thức! Xem ra hành động thường đến nhà mình chơi của Ngân Tiểu Nhất đã có thể giải thích.

“Lần này ta tới là muốn đón A Lục đi.” Ngân Tiểu Nhất tiếp tục nói, “Nửa năm sau, bốn đệ đệ của ta muốn cử hành nghi thức bầu bạn, ta phải đi báo cho các bạn của ta biết, có thể rất lâu sẽ không gặp được A Lục, cho nên, ta muốn mang A Lục cùng đi.”

Không đợi Hắc A Ban và Lục Tiểu Hoàng nói chuyện, Hắc A Lục đã ồn ào lên: “Để cho ta đi với Tiểu Nhất đi! Được không ba ba a cha? Ta sẽ thực nghe lời Tiểu Nhất! Thực nghe lời thực nghe lời!” Thanh âm dễ nghe giống hệt Hắc A Ban còn mang theo tính trẻ con, làm xà không nhịn nổi yêu thích.

Hắc A Ban và Lục Tiểu Hoàng chỉ do dự trong chốc lát, cùng đồng ý. Tiểu nhi tử của mình có thể tìm được hạnh phúc thì không còn gì tốt hơn, chúng nó chắc chắn sẽ không ngăn trở. Lại nói, đã nhiều năm như vậy, cứ để Hắc A Lục ở bên cạnh bọn nó cũng không phải chuyện tốt.

Chiếm được sự đồng ý của Hắc A Ban và Lục Tiểu Hoàng, Ngân Tiểu Nhất và Hắc A Lục đều thật vui vẻ, đang muốn cáo từ thì chợt nghe bên ngoài sơn động có tiếng xà nói.

“Ha ha! Tiểu Lục tiểu Lục ta tới tìm ngươi đây! Có nhớ ta không có nhớ ta không!”

Ừ, xà tới đúng là Ngân Tiểu Tiểu cùng Mặc Lão Đại, hàng nói đầu tiên đương nhiên là Ngân Tiểu Tiểu.

Sắc mặt Hắc A Lục bỗng dưng sáng ngời: “Là cha nuôi!” Sau đó liền ném Ngân Tiểu Nhất vừa rồi còn âu yếm tình cảm với mình, đi ra ngoài động.

Ngân Tiểu Nhất: “…”

Ngân Tiểu Tiểu đã muốn khỏi lưng Mặc Lão Đại thấy được Hắc A Lục từ trong động bò ra, vui vẻ đi qua đón: “Đây không phải là A Lục sao, để cha nuôi nhìn một cái xem có trưởng thành không nào.”

Nếu Hắc A Lục và Ngân Tiểu Tiểu là nhân loại thì Ngân Tiểu Tiểu nhất định sẽ ôm Hắc A Lục xoay mấy vòng rồi.

Thân mật trong chốc lát, Ngân Tiểu Tiểu và Hắc A Lục vào động, Mặc Lão Đại đi theo phía sau Ngân Tiểu Tiểu.

Ngân Tiểu Tiểu vào động liếc mắt một cái liền thấy được Ngân Tiểu Nhất, đây là điều hiển nhiên, thân mình Hắc A Ban đại bộ phận là màu đen, Lục Tiểu Hoàng là màu xanh biếc, Ngân Tiểu Nhất một thân lóe ánh quang đương nhiên lập tức hấp dẫn ánh mắt Ngân Tiểu Tiểu: “Í? Đại ca? Sao ngươi lại ở chỗ này?”

Chỉ kinh ngạc trong chốc lát, Ngân Tiểu Tiểu sực nhớ ra điều gì đó, tỉnh ngộ, cười cười với Ngân Tiểu Nhất: “Ta đã biết, đại ca ngươi là…”

“Như vậy, ta và A Lục đi trước !” Ngân Tiểu Nhất … không … Chờ Ngân Tiểu Tiểu nói xong, vội vàng nói, sau đó dắt lấy Hắc A Lục không muốn rời khỏi cha nuôi bò đi rồi.

Ngân Tiểu Tiểu: “…”

“Tiểu Tiểu, có phải ngươi sắp kết thành bầu bạn với tộc trưởng không?” Lục Tiểu Hoàng hỏi, vừa rồi Ngân Tiểu Nhất nói các đệ đệ của mình cần cử hành nghi thức bầu bạn, hiện giờ Ngân Tiểu Tiểu đến nhà mình, Lục Tiểu Hoàng lập tức đoán được mục đích Ngân Tiểu Tiểu tới.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK