Ừ, nói tới đây không thể không đề cập tới chỗ đau của Ngân Tiểu Tiểu một chút! Tốc độ a tốc độ, là nỗi đau vĩnh viễn trong lòng Ngân Tiểu Tiểu. Ngân Tiểu Tiểu không hiểu, hiện giờ mình đã mười tuổi có hình thể bảy tám tuổi coi như xong, nhưng vì sao không phải tốc độ bảy tám tuổi mà là tốc độ năm sáu tuổi! Đại khái là vì Hoa Tiểu Ngũ hoạt bát hiếu động (? ) mà trong chúng ấu xà tốc độ cùng sức bật của Hoa Tiểu Ngũ là tốt nhất, khụ khụ, mọi người đều biết, Hoa Tiểu Ngũ luôn luôn đi theo sau Ngân Tiểu Tiểu, làm Ngân Tiểu Tiểu mặc niệm trong lòng câu “bên cạnh ta cái gì cũng không có, đều là lỗi giác của ta mà thôi” ba tháng, mà Hoa Tiểu Ngũ vẫn như trước cực kỳ hứng thú “khoe ra” tốc độ cùng sức bật của mình với Ngân Tiểu Tiểu, Ngân Tiểu Tiểu bạo phát.
Đây có lẽ là nỗi đau vĩnh viễn trong suốt cuộc đời dài đến 200 năm sinh mệnh của Hoa Tiểu Ngũ. Ngân Tiểu Tiểu bùng nổ thì ngay cả Hoa Tiểu Hoa cũng không dám cản trở, Ngân Đại Bạch không dám tiến lên, suốt ba tháng, Ngân Tiểu Tiểu bắt Hoa Tiểu Ngũ hoặc là ở nằm tại chỗ không được nhúc nhích, hoặc là học giun nằm thẳng tắp nhún nhún bò sát. Sau ba ngày Hoa Tiểu Ngũ cố gắng vẫn không học được cách bò sát giống con giun, Hoa Tiểu Ngũ cũng bạo phát, hướng về phía Ngân Tiểu Tiểu mà hô “Chính ngươi cũng không làm được thì dựa vào cái gì bắt ta học!”, Ngân Tiểu Tiểu bật người làm mẫu cho Hoa Tiểu Ngũ một lần, sau đó Hoa Tiểu Ngũ bùng nổ sau đó tử vong trong trầm mặc, còn lại ba tháng bỏ ba ngày, Hoa Tiểu Ngũ ở nguyên tại chỗ bất động, ngay cả thức ăn đều là mở to miệng để Ngân Tiểu Tiểu nhét vào. Từ đó về sau, một nhà xà Ngân Tiểu Tiểu không còn rắn nào dám tùy ý khoe ra tốc độ cùng sức bật của mình trước mặt Ngân Tiểu Tiểu, Ngân Tiểu Tiểu hài lòng.
Nói nói, sau đó vết sẹo tốc độ bị Ngân Tiểu Tiểu không cố ý xem nhẹ quên đi, dù sao theo tốc độ của mình bây giờ cũng có thể bắt được ếch đào được trứng chim sẽ không đói chết, Ngân Tiểu Tiểu cảm thấy không phải là chuyện lớn gì! Cái gì? Ngươi hỏi ta có thể bắt được chim hay không? Ngươi nói cái gì? Gió lớn quá ta nghe không rõ!
Mười năm sau Ngân Tiểu Tiểu vẫn như cũ là bảo bối cục nợ của một nhà xà Ngân Tiểu Tiểu, được nuôi cũng tương đối tốt. Nhìn xem vảy bạc lòe lòe tỏa sáng dưới ánh mặt trời! Nhìn xem đôi mắt to màu bạc ngẫu nhiên sẽ ngập nước! Nhìn xem thân rắn thon dài vĩnh viễn sạch sẽ ( sạch sẽ đại bộ phận nguyên nhân là vì Ngân Tiểu Tiểu thường xuyên đi ngâm nước)! Mặc dù bộ dạng nhỏ một chút, nhưng thế nào cũng có thể dùng nhỏ xinh linh lung để hình dung! À đúng rồi, hình dung chiều dài độ thô của Ngân Tiểu Tiểu một chút, chiều dài từ đầu đến chóp đuôi hiện giờ khoảng mét rưỡi, độ thô… cái chai nước suối chính là độ thô.
Một ngày này, Ngân Tiểu Tiểu ăn trà chiều xong từ nhà Lục Tiểu Hoàng trở về —— nướng trứng chim —— ở gần nhà gặp phải Lam Nhất Nhất.
Lam Nhất Nhất thấy Ngân Tiểu Tiểu ánh mắt liền sáng, vừa nhìn liền biết đến tìm Ngân Tiểu Tiểu : “Tiểu Tiểu!”
“Hửm?” Chỉ lo đi phía trước Ngân Tiểu Tiểu nghe có xà kêu tên của mình, nghi hoặc đứng lên thân mình, lúc này mới phát hiện gọi mình là Lam Nhất Nhất.
“Tiểu Tiểu, hôm nay ta bắt được thiệt nhiều thức ăn, ngươi có muốn cùng ăn với ta không?” Nói xong, Lam Nhất Nhất liền ngượng ngùng cúi đầu.
[Đầm: Mạc Lão Đại a~ không mau xuất hiện thì Tiểu Tiểu nhà chúng ta bị người dụ dỗ đi mất ^^]
Hả? Ngân Tiểu Tiểu càng nghi ngờ, Lam Nhất Nhất bắt được thức ăn vì sao lại muốn tìm ta ăn cùng? Huống chi ta đã ăn no! Hơn nữa mình kiêng ăn sống, Lam Nhất Nhất bắt được nhiều nhất nhất định là con chuột.
“Không cần, ta đã ăn rồi.” Ngân Tiểu Tiểu nói, cái này cũng không tính là lừa gạt Lam Nhất Nhất.
“Ăn thêm một chút đi, ta biết ngươi không thích ăn chuột cho nên bắt được mấy con chim đó.” Lam Nhất Nhất vội vàng nói, “Ta sẽ đặt thức ăn ở phía trước không xa, rất nhanh liền đến.” ừ, Lam Nhất Nhất cũng biết Ngân Tiểu Tiểu là một con rắn thực lười.
“Nhưng ta thật sự ăn no rồi.” Ngân Tiểu Tiểu thật khó khăn, nhưng mà thấy Lam Nhất Nhất nháy mắt trầm mặt, Ngân Tiểu Tiểu lại không đành lòng, nói như thế nào cũng là bạn hàng xóm mười năm! Nói như thế nào mười năm này Lam Nhất Nhất luôn luôn đối tốt với mình, “Vậy, vậy thì ta mang thức ăn về, đợi ta đói bụng rồi ăn được không?”
Lam Nhất Nhất nháy mắt lại vui vẻ , tuy Tiểu Tiểu không cùng ăn với mình, nhưng Tiểu Tiểu chịu nhận lấy thức ăn mình bắt về đã tiến bộ một bước dài ! Mình cần tiếp tục cố lên!
Ngân Tiểu Tiểu nhìn thấy Lam Nhất Nhất dẫn đường đến nơi để thức ăn ở phía trước đột nhiên trở nên giống như hăng máu gà, cảm thấy thực không hiểu ra làm sao cả, hàng này không phải là bị bệnh tâm thần đi! Nghĩ đến đây Ngân Tiểu Tiểu theo bản năng thả chậm tốc độ bò sát của mình, kéo ra khoảng cách nhất định với Lam Nhất Nhất, đương nhiên, Lam Nhất Nhất hăng máu gà không phát hiện Ngân Tiểu Tiểu dị thường.
Ngân Tiểu Tiểu bò đến nơi Lam Nhất Nhất để thức ăn nhìn nhìn, quả nhiên như Lam Nhất Nhất vừa mới nói, có mấy con chim chết, mặt khác còn có chuột chết.
“Tiểu Tiểu, mang những thứ này đi hết đi, ta giúp ngươi mang về.” Lam Nhất Nhất đột nhiên cải biến chủ ý.
“Hả?” Ngân Tiểu Tiểu nói, “Không cần, ngươi còn chưa ăn mà, ngươi giữ lại ăn đi.”
“Không có việc gì không có việc gì, ta đã ăn no, đây đều lấy về cho ngươi và các ca ca cùng Hoa thúc Ngân thúc làm bữa ăn ngon.”
Lam Nhất Nhất vừa nói như thế, Ngân Tiểu Tiểu cũng không tốt từ chối, dù sao cũng chỉ là mấy con chuột mà thôi, cũng không phải là cái gì đáng ngạc nhiên, mang về thì mang về: “Vậy được rồi.”
Nụ cười trên mặt Lam Nhất Nhất phóng to gấp đôi, cái đuôi ở sau người lay lay vui vẻ, dùng đuôi cuốn lấy thi thể trên mặt đất: “Tiểu Tiểu ngươi cầm mấy con chim này đi, còn lại ta mang cho!”
Ngân Tiểu Tiểu kéo ba con chim, ngậm một con chim, nhìn Lam Nhất Nhất đi theo sau kéo một đại đội chuột chết mà hận đến nghiến răng ngứa, Lam Nhất Nhất cầm nhiều đồ vật như vậy là khinh thường thân thể của mình nhỏ đi! Nhất định là vậy! Nếu Lam Nhất Nhất biết ý tưởng lúc này của Ngân Tiểu Tiểu nhất định sẽ hô to oan uổng, mình rõ ràng là quan tâm bảo vệ Tiểu Tiểu, tại sao lại bị nói thành xem thường Tiểu Tiểu!
Lam Nhất Nhất ở phía trước, Ngân Tiểu Tiểu ở phía sau, sau đó không lâu đi đến nhà Ngân Tiểu Tiểu, Hoa Tiểu Hoa Ngân Đại Bạch cùng năm ấu xà còn lại đều ở, vào sơn động Lam Nhất Nhất không biết sao tự nhiên liền thay đổi: “Hoa thúc, Ngân thúc, Tiểu Nhất, Tiểu Nhị, Tiểu Tam, Tiểu Tứ, Tiểu Ngũ, đây là thức ăn ta bắt, mang một ít đến tặng cho các ngươi, à, ta còn bắt mấy con chim cho Tiểu Tiểu.”
Hoa Tiểu Hoa cùng Ngân Đại Bạch liếc nhau, trong mắt song phương đều hiện lên mỉm cười, hai xà còn chưa nói chuyện, Ngân Tiểu Nhất … không … Khách khí mở miệng trước: “Tự chúng ta có thể bắt được, không nhờ ngươi, ngươi mang về đi.”
“Tiểu Nhất!” Hoa Tiểu Hoa trừng mắt nhìn Ngân Tiểu Nhất, sau đó cười với Lam Nhất Nhất nói, “Nhất Nhất, thật sự là làm phiền ngươi, ngươi yên tâm, mấy thứ này ngươi mang đến chúng ta đều sẽ ăn hết.”
Lam Nhất Nhất nghe xong Hoa Tiểu Hoa nói phải gọi là vui vẻ phấn chấn a, sau đó không chờ Ngân Tiểu Nhất có cơ hội phản đối lần nữa đã chào tạm biệt rồi đi.
“Tiểu Tiểu à, không nên cô phụ tâm ý của Lam Nhất Nhất biết không? Mấy con chim nó bắt tới ngươi ăn hết trước đi.” Hoa Tiểu Hoa cười đến ánh mắt đều nheo lại.
“Bây giờ ta không đói bụng, đợi khi đói bụng rồi ăn.” Ngân Tiểu Tiểu bỏ mấy con chim vào góc sáng sủa trong sơn động, Ngân Tiểu Nhất treo một khuôn mặt lạnh như tờ giấy ném chuột chết còn lại vào góc sáng sủa, Ngân Tiểu Tứ liếc mắt ở trong lòng, chậc chậc, đại ca hắn thật đúng là đệ khống mà ——từ đệ khống này cũng là Ngân Tiểu Tiểu nói cho mọi người.
“Tiểu Tiểu, ngày hôm nay đi tắm rửa đi, ừm, ta muốn, đã hai ngày chưa tắm rồi.” Hoa Tiểu Ngũ tiến đến bên người Ngân Tiểu Tiểu, Ngân Tiểu Tiểu nghĩ nghĩ, đồng ý, vì thế một hàng lục xà tạm biệt Hoa Tiểu Hoa Ngân Đại Bạch rồi rời sơn động.
Ngân Tiểu Tiểu bây giờ có thể phơi nắng trong chốc lát, còn năm ấu xà cũng có thói quen tốt tắm rửa, nguyên nhân là Hoa Tiểu Nhị Hoa Tiểu Tam cùng Hoa Tiểu Ngũ mỗi khi thấy bộ vảy lóe sáng của Ngân Tiểu Tiểu liền chảy nước miếng, biết được là vì mỗi ngày tắm rửa, Tam Xà liền ầm ĩ muốn xuống nước, Ngân Tiểu Nhất cùng Ngân Tiểu Tứ số ít phục tùng đa số cũng xuống nước —— số ít phục tùng đa số cũng là Ngân Tiểu Tiểu nói —— hiện giờ sáu ấu xà đều dưỡng thành thói quen tốt tắm rửa.
Ở trong sơn động Hoa Tiểu Hoa thấy ấu xà đều đi xa mới nói: ” Đứa nhỏ Lam Nhất Nhất này rất tốt.”
Ngân Đại Bạch nghĩ nghĩ, nói : “Ừ, rất không tệ. Lam xà xếp sau Mặc xà Hắc Xà bộ tộc, nhìn điểm nhà thì Tiểu Tiểu nhà chúng ta sẽ không phải chịu thiệt thòi, Lam Nhất Nhất cũng có thể nói là chúng ta nhìn đến lớn, phẩm chất thật không sai, hơn nữa từ nhỏ chơi đến lớn với Tiểu Tiểu, sau này tiếp tục bồi dưỡng, cảm tình sẽ càng ngày càng tốt.”
Hoa Tiểu Hoa phụ họa nói: “Đúng vậy đúng vậy, đợi cho Tiểu Tiểu Nhất trưởng thành hai xà có thể lập gia đình, như vậy hai chúng ta cũng có thể yên tâm.”
Ngân Đại Bạch và Hoa Tiểu Hoa liếc mắt một cái ta một câu ngươi một câu, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, hôn nhân đại sự tương lai của Ngân Tiểu Tiểu đã được định xuống.
Hoa nở hai đóa, mỗi hoa một vẻ. Hoa Tiểu Ngũ đang đi bên người Ngân Tiểu Tiểu thì bị Ngân Tiểu Nhất đuổi đi lên phía trước, Ngân Tiểu Nhất còn cố ý tha chậm tốc độ, Ngân Tiểu Tiểu bị Ngân Tiểu Nhất khẽ cắn cái đuôi mới kịp phản ứng Ngân Tiểu Nhất có chuyện muốn nói với mình.
“Làm sao vậy đại ca?”
Ngân Tiểu Nhất nhìn bốn xà ở phía trước, hạ thấp giọng hỏi: “Tiểu Tiểu, ngươi thích Lam Nhất Nhất?”
Ngân Tiểu Tiểu “Hả?” một tiếng, chần chờ nói : “Loại thích nào?”
Ngân Tiểu Nhất lại nói: “Là loại thích sau này muốn chung sống với nhau!”
“Làm sao có thể?” Ngân Tiểu Tiểu mở to hai mắt nhìn, không biết sao Ngân Tiểu Nhất lại nói lời ấy, “Ta không thích Lam Nhất Nhất, đại ca, sao ngươi lại hỏi như vậy?”
Nghe được Ngân Tiểu Tiểu trả lời, lại nhìn biểu cảm trên mặt Ngân Tiểu Tiểu không giống giả, Ngân Tiểu Nhất buông lỏng khẩu khí: “Vậy là tốt rồi. Tiểu Tiểu, ta nói với ngươi sau này cách xa Lam Nhất Nhất một chút biết không? Sau này nếu nó nói với ngươi cái gì cũng không được đồng ý biết không?” Ngân Tiểu Nhất thực lo lắng đệ đệ nhỏ nhất cũng là đệ đệ mình thương nhất bị người gạt chạy. Lam Nhất Nhất tiểu tử kia mình còn không biết sao? Từ lần đầu tiên nhìn thấy Tiểu Tiểu liền có ý đồ với Tiểu Tiểu! Lam Nhất Nhất như vậy làm sao có thể xứng đôi với Tiểu Tiểu! Chỉ có độc xà tốt nhất mới có thể xứng với Tiểu Tiểu! [Đầm: Ui chao đại ca! cho huynh 1 like (y) :v :v :v]
“Đại ca ý của ngươi là… Lam Nhất Nhất thích ta?”
Ngân Tiểu Nhất trịnh trọng gật gật đầu.
“Không thể nào? !” Ngân Tiểu Tiểu chấn kinh rồi, mình mới vừa mười tuổi, sau có thể… Lam Nhất Nhất có phải trưởng thành sớm quá hay không, “Lam Nhất Nhất tặng đồ cho ta cũng không có nghĩa là nó yêu thích ta đi?”
Ngân Tiểu Nhất nhẹ hừ một tiếng: “Đương nhiên là thật sự, bằng không Lam Nhất Nhất sao có thể đối xử với ngươi tốt như vậy? Vậy ngươi ngẫm lại, trừ Lam Nhất Nhất, Nhị Nhị Tam Tam cùng Tứ Tứ chúng nó có ai từng tặng đồ cho ngươi chưa?”
Ngân Tiểu Tiểu suy nghĩ lại, sự thật chứng minh lời Ngân Tiểu Nhất nói là đúng, nội tâm Ngân Tiểu Tiểu ít nhiều gì cũng hơi tin, nghĩ lại tình hình thực tế bình thường ở chung với Lam Nhất Nhất, Ngân Tiểu Tiểu càng nghĩ càng cảm thấy không đúng lắm: “Ta đã biết đại ca.”
Ngữ khí của Ngân Tiểu Tiểu thực trấn định nhưng thật ra nội tâm đã phát điên. Này! Độc xà bộ tộc ba mươi tuổi mới trưởng thành, năm nay mình mới mười tuổi, nếu dựa theo kiếp trước mười tám tuổi trưởng thành quy đổi ra, mình năm nay chỉ có sáu tuổi mà thôi được không! Cho dù yêu sớm thì đó cũng quá sớm đi! Hơn nữa, mình chẳng có chút cảm giác gì với Lam Nhất Nhất, sau này vẫn nên giữ một khoảng cách với Lam Nhất Nhất đi, đừng làm cho Lam Nhất Nhất ôm hi vọng, đỡ sau này hi vọng càng lớn thất vọng càng nhiều.