Yêu hồ nghe xong có chút trầm ngâm suy nghĩ. Nàng và hắn đúng là cùng cảnh giới nhưng nàng lại chiến đấu không quá cường hãn, nàng có thể dùng mị hoặc trong chiến đấu nhưng mà với kiên định nam tử như Quân Huyền thì không được nên nàng một mực đề phòng.
Bất quá, nàng lại cảm thấy lời hắn nói không phải không có lí. Nàng cười cười nói: “Cũng có thể dẫn ngươi tham quan, bất quá cũng là có điều kiện đi kèm.”
Quân Huyền nghe xong lòng mừng nở hoa, hắn vội hỏi lại: “Là điều kiện gì a?”
Yêu hồ chưa vội đáp lại, nàng từ trong nhẫn không gian của mình lấy ra một bảo vật. Bảo vật này là hình dáng một cây roi dài, được phủ nên màu hồng. Từ cây roi này cũng tỏa ra khí chất khác lạ, khí chất của bảo vật cấp độ cao. Quân Huyền nhờ Thiên Thư kiến thức biết được đây là một Địa Cấp Thượng Phẩm bảo vật a. Tùy tiện cũng có thể lấy ra một địa cấp bảo vật thì quả thật yêu hậu rất có của a.
- Đây là một bảo vật của hồ tộc ra: khốn tiên có thể trói buộc một yêu không cho sử dụng yêu lực. Ngươi nếu chịu bị trói thì ta sẽ dẫn ngươi đi. – Yêu hồ khốn tiên trên tay nhìn Quân Huyền cười gian tà nói.
Quân Huyền gương mặt tỏ ra sự miễn cưỡng không đồng ý rõ ràng. Hắn trầm tư suy nghĩ mà cười trong lòng. Khốn tiên này đúng là bảo vật lợi hại có thể như phong ấn yêu lực lại, bất quá hắn đâu có yêu lực đâu a. Hắn là sử dụng huyền hồn lực, nếu bị trói lại cũng sẽ không có ảnh hưởng gì. Trầm tư một hồi, hắn nhăn mặt đưa đôi tay ra nói: “Ta đồng ý.”
Biểu cảm hắn diễn đúng là rất vừa ý yêu hồ, nàng cười tà dâm trong lòng bắt đầu dùng khốn tiên trói đôi tay Quân Huyền lại. Khốn tiên vừa trói xong, trong thức hải Quân Huyền vang lên:
- Tiểu Huyền Huyền, giờ ca không thể sử dụng yêu lực góp sức giúp ngươi chinh phục dị hỏa được. Thành bại chính là ở tay ngươi!
Long Ca vừa dứt lời liền khiến Quân Huyền biến sắc, hắn vốn là muốn nhờ Long Ca lực lượng kia giúp hắn đôi chút. Vậy mà, hắn không ngờ tới Long Ca yêu lực bị khốn tiên ngăn cản triệt để như vậy, đến trong thức hải cũng chỉ ngăn cản.
Quân Huyền gật gật đầu, truyền âm vào thức hải đáp: “Ca yên tâm, ta sẽ làm được.”
Dứt lời, Quân Huyền nhìn yêu hồ trước mặt điềm đạm nói: “Yêu hồ mỹ nhân đã trói xong giờ có thể dẫn ta tham quan được chứ.”
Tại thời điểm này, Quân Huyền có chút không chờ được nữa. Đúng hơn là thời gian không chờ hắn, bên ngoài trời đã tối lại rồi, mà dược lực của đan dược chỉ tới được sáng mai nên lòng hắn rất nóng vội.
Yêu hồ với dáng thanh mảnh nhưng nẩy nở kia đi lên trước, quay lại cười với hắn nói: “Đi thôi.”
Nàng như đang mở cờ trong bụng a, yêu thú chính là phụ thuộc yêu lực rất nhiều, mất đi yêu lực chính biến thành một cái phế vật, như bình thường chó trông nhà chẳng hạn. Nàng thiết nghĩ hắn dựa vào yêu lực mạnh mẽ chống lại mị lực của nàng, nay không có yêu lực nàng muốn xem hắn còn chịu được bao lâu.
…………
Trên tầng hai của bảo khố yêu thú, Quân Huyền và yêu hồ đang đứng quan sát bảo vật xung quanh. Ở tầng hai này, bảo vật đúng là rất tốt đều đạt tới địa cấp bảo vật, thấp nhất là địa cấp hạ phẩm, cao nhất là thượng phẩm. Quân Huyền quan sát một vòng xong quay sang nhìn yêu hồ nói:
- Nếu tầng này là địa cấp bảo vật thì hẳn tầng ba là bảo khố chưa thiên cấp bảo vật a?
Nghe xong, yêu hồ kiều mị cười động lòng người đáp: “Quả thật tầng ba chứa thiên cấp bảo vật, nhưng chỉ có ba món. Quan trọng là tầng thứ ba này chứa thứ quan trọng hơn.”
Quân Huyền đôi mắt sáng rực lên, hắn nghe được yêu hồ nhắc tới ba từ “thứ quan trọng” nên có chút nóng vội, khả năng vô cùng cao…thứ đó là thông đạo mà hắn đang tìm kiếm.
Mau đi! – Quân Huyền có chút nóng vội nói. Đúng lúc ấy, trong thức hải Quân Huyền rung động lên, một thanh âm có chút già nua nhưng lại mang khí tức cường đại nói tới: “Tiểu tử, tầng này ngươi cần lấy một món đồ…”
Thanh âm này không của ai khác ngoài tiền bối trong thức hải hắn. Quân Huyền đang tính bước đi cũng liền dừng lại, vội truyền âm hỏi: “Tiền bối, ngài muốn ta lấy đồ gì?”
Tiền bối chỉ điềm đạm đáp lại: “Một tấm địa cấp truyền tống phù.”
Quân Huyền nghe tên bảo vật tiền bối nói cũng đã hiểu rõ, đây là tiền bối đang cố vẽ đường cho hươu chạy a. Hắn đúng là rất cần một bảo vật có thể dịch chuyển hắn tới nơi khác ngay lập tức. Bởi vì, khi hắn lấy được dị hỏa, động tĩnh gây ra cũng sẽ không nhỏ…chưa kể còn có yêu hồ cường đại đi bên cạnh này càng không thể nào không gây ra động tĩnh được.
Mà khi hắn có được truyền tống phù trong tay thì chỉ cần lo thu phục dị hỏa, đường hắn chạy đã nắm trong tay. Quân Huyền cười cười nhìn yêu hồ chưa dám mở lời gì, bởi vì tấm linh phù hắn muốn lấy là địa cấp linh phù a, mà hắn trong tay chưa có gì để đổi cả. Ban nãy, hắn còn đã lấy lí do không lấy bảo vật để được tham quan ra rồi thì càng không thể, chưa nói tới bảo vật tầng một không thể đem bảo vật tầng hai ra so sánh và đánh đổi ngang nhau được.
Quân Huyền nghĩ nghĩ một chút sau đó hắn mỉm cười thầm như đã nghĩ ra thứ gì đó: “Yêu hồ mỹ nhân, ta là thấy nơi đây có một bảo vật thú vị a, không biết có thể lấy một thứ đánh đổi không?”
Ngay tức khắc, yêu hồ gương mặt xinh đẹp hiển lộ ra sự cảnh giác. Nàng đoán không sai, chung quy bất kể thứ gì trong thiên địa này khó thoát khỏi chữ lòng tham và hổ yêu trước mặt nàng cũng vậy. Hắn khi ở tầng một còn diễn được chút nhưng mà lên tầng hai liền lộ bản tính. Yêu hồ chỉ lạnh lùng đáp lại hai chữ: “Không được.”
Quân Huyền có chút cười khổ đảm đạm nói:
- Yêu hồ mỹ nhân còn chưa biết thứ ta muốn lấy ra đổi là gì thì phải?
Yêu hồ vẫn chỉ lạnh lùng kiên quyết lắc đầu biểu lộ không đồng ý. Quân Huyền cũng đau khổ, hắn quay lưng với nàng một cái, nói như tự nói một mình: “Mị Hoặc Yêu Tâm Pháp Quyết.”
Nghe xong, yêu hồ ngược lại có chút biến sắc trên gương mặt lạnh lùng kia, nàng như lẩm bẩm lại lời Quân Huyền: “Mị Hoặc Yêu Tâm…Pháp Quyết?”
Tự nhủ xong nàng cũng lảo đảo lùi lại hai bước chân, gương mặt cực kỳ đặc sắc hỏi lại: “Ngươi sao có thể biết công pháp này?”
Khi Quân Huyền nói ra cụm từ này cũng đã nói ra chí bảo trong tộc của nàng, tộc của nàng tu luyện từ đầu đến cuối là Mị Hoặc Yêu Tâm Pháp Quyết, công pháp này không chút tầm thường nào đạt tới thiên cấp. Một khi luyện thành tới tầng cuối cùng thì toàn thân biến đổi, trở thành một yêu hóa người có thể khiến mọi người đổ gục qua một ánh mắt.
Nhưng điều cấm kị là không được lộ ra ngoài cho bất kì ai biết công pháp này, bởi vì một khi lộ ra ắt hẳn sẽ có vài người nghiên cứu chuyên sâu vào và có thể tìm cách tìm ra sơ hở ra trong mị hoặc của công pháp.
Vậy mà bây giờ lại có một yêu thú có thể nói ra được như vậy khiến yêu hồ sau khi lùi lại vài bức chân bắt đầu đứng vững đề phòng.
Bất quá, Quân Huyền hắn cũng không có động thái gì chỉ điềm đạm đáp: “Vô tình biết được mà thôi, ta còn biết được ngươi tu luyện là một cái công pháp khuyết thiếu.”
Lời nói ra như tiếng sấm vang ầm bên tai yêu hồ, nàng bí mật đã bị phơi bày. Nàng quả thực là đang tu luyện công pháp này nhưng chỉ là một bản khuyết thiếu, chung quy cũng là do gia tộc quá nghiêm ngặt. Chỉ vì nàng huyết mạch không thuần, là một yêu được lai giữa người và yêu nên bị hồ tộc trục xuất cả mẫu thân nàng và nàng ra ngoài.
Nàng nhờ bản tính nhanh nhẹn mới có thể quay lại hồ tộc lấy được công pháp này, nhưng trên đường nàng trốn đi liền bị người ta phát hiện tấn công tới. Công pháp bị chịu tổn hại nặng nề, sau khi về tay nàng chỉ là một phần ba quyển. Đang bị một vòng hỗn độn xoay tròn thì Quân Huyền lại nói tiếp: “Ta là muốn lấy một Mị Yêu Tâm Pháp Quyết đầy đủ đổi với ngươi.”
Yêu hồ gương mặt căng cứng, nàng như không tin vào sự thật đang nghe được cố nói: “Không thể nào! Sao ngươi có thể có được tâm pháp hoàn chỉnh chứ? Ngươi chỉ là một yêu thú cấp thấp, lại còn không thuộc hồ tộc.”
Đúng vậy, hồ tộc của nàng có rất nhiều yêu thú lớn mạnh trấn giữ. Nàng còn đã gặp qua một thất cấp yêu thú ở tổng bộ hồ yêu. Có yêu thú cường đại như vậy thì một yêu thú tam cấp khác giống loài như Quân Huyền vào trong đó há có thể lộng ngôn hay hành sự lấy được công pháp sao?
Quân Huyền cũng không đáp lại nàng nữa, hắn tìm vị trí của truyền tống phù bằng ánh mắt sau đó mới nói: “Tương tâm liên, mị ảnh nguyệt.”
- Thưởng tâm nhân hóa tâm mị…
Gương mặt yêu hồ căng cứng, nàng viễn siêu không bao giờ tin Quân Huyền hắn có thể nói ra được công pháp chí cao dễ dàng như vậy. Mị Yêu Tâm Pháp Quyết tổng cộng có hai mươi tư câu, nàng sở hữu tám câu và hai câu Quân Huyền vừa đọc lên kia chính là hai câu tiếp theo của nàng.
Yêu hồ nhẹ nhàng cúi mình: “Tiểu nữ mong được chỉ giáo.”
................
Mới viết xong 2 chap đăng lên luôn cho m.n đọc cho nóng, lâu lâu đăng 2 chap thì tác giả củ lìn làm được còn bão chap từ 3,4 chap thì trong thời gian này hơi khó kkk. Có gì m.n tích cực cmt để tác lấy tương tác làm động lực viết nhé! Cảm ơn m.n.