Nhưng đáp lại sự vô vọng này là một tia hi vọng bùng lên. Tia hi vọng tưởng nhỏ bé nhưng lại mãnh liệt đến cùng cực, có một thanh âm nhỏ từ trong bông hoa truyền tới tai hắn:
- Chủ nhân ngốc, người nói thật sao?
Quân Huyền nghe được thanh âm đối đáp có chứt bừng tỉnh, hắn còn tưởng là khi hắn tuyệt vọng liền xuất hiện ảo giác nhưng nghe kỹ quả thật là có thanh âm truyền tới tai hắn:
- Linh Nhi, ngươi không sao chứ?
Quân Huyền gương mặt vui tươi hơn bao giờ hết, trên khóe mắt còn có một vài giọt lệ hạnh phúc tuôn ra.
- Chủ nhân, ta không có sao. – Linh Nhi nhanh chóng đáp lại.
Quân Huyền nghe nàng nói vậy liền vui mừng trong giây lát nhưng hắn chợt nhận ra như nàng đang có ý gì đó liền gặng hỏi lại:
- Vậy tại sao ta gọi cô không có đáp? Cô ý trêu ta sao, thử lòng ta sao?
Linh Nhi nghe vậy liền vội thanh minh:
- Chủ nhân, ta đâu có chỉ là lúc người gọi ta đang bận luyện hóa tinh hoa khôi phục thực lực không trả lời được.
Quân Huyền nghe được Linh Nhi hoạt bát ngày nào đáp lại khiến lòng hắn vui không tả xiết. Hắn dù ngoài miệng cứ trách móc nàng nhưng trong lòng thì như mùa xuân trở lại. Quân Huyền hắn không nói gì thêm liền ra hiệu chấp nhận đáp án cho Linh Nhi rồi cất bông hoa nhỏ vào tay nải sau đó về lại nơi Kim Phượng đang luyện hóa đan dược để tấn cấp.
Quân Huyền vừa tới nơi cũng là lúc cây cỏ xung quanh bắt đầu rung động mãnh liệt, huyền lực bắt đầu ngưng tụ xung quanh Kim Phượng, từ nội thể nàng cũng bộc phát ra một huyền lực khí thế không thua kém. Cả hai loại liền gộp vào nội thể của nàng. Trong chốc lát huyền lực mạnh mẽ từ trong nội thể bộc phát giúp nàng đột phá.
Nàng đột phá xong, cây cối xung quanh cũng có dấu hiệu ngưng giao động lại, một màn yên tĩnh bao phủ. Kim Phượng cảm thụ nội thể trong chốc lát rồi mở mắt, hướng mắt của nàng đầu tiên là hướng tới Quân Huyền. Nàng nhìn Quân Huyền với ánh mắt chân thành, nàng cười tươi tiến đến Quân Huyền thi lễ một cái rồi nói:
- Cảm ơn ngươi đã đưa ta đan dược để đột phá còn hộ pháp giúp ta. Ân tình này ta sẽ không quên có việc gì nhờ cứ nói với ta. Ta quyết không từ.
Quân Huyền hắn xoa đầu gượng gạo đáp: “Ngươi mạnh lên cũng là để bảo vệ ta mà.”
- Bảo vệ là chuyện đương nhiên rồi, nhưng mà giúp ta đột phá là một ân tình ta sẽ không quên. – Kim Phượng cứ khăng khăng như vậy khiến Quân Huyền cũng không tiện chối từ. Hắn đành miễn cưỡng gật đầu đồng ý rồi đi cùng nàng tới nơi có linh thảo.
Quân Huyền theo bản đồ tới nơi có linh thảo hắn đã chọn, linh thảo này được hai con yêu thú nhất cấp canh giữ. Hai yêu thú nhất cấp rất nhạy bén và hấp tấp nên khi Quân Huyền và Kim Phượng vừa đánh động nhẹ đã lao tới tấn công.
Khác hẳn với yêu báo nhị cấp hắn đối mặt, yêu báo có vẻ thông minh hơn hai con xà yêu nhất cấp này nhiều. Yêu báo cho con mồi vòng tròng rồi mới tấn công chứ không hề hấp tấp như này.
Quân Huyền nhìn yêu xà có cảm giác ký ức đau khổ ngày nào ùa về. Hắn đã từng bị một yêu xà đuổi cùng giết tận và kết quả giờ yêu xà đã thành hồn thú của hắn. Nhưng dù vậy, ám ảnh chạy trối chết của hắn không thể tan đi.
- Phượng nhi hãy dụ một con, ta sẽ dụ một con rồi quay lại hái linh thảo. Khi đó cả hai sẽ bỏ trốn nhanh chóng… - Quân Huyền thấy yêu xà đang tới liền bàn kế hoạch với Kim Phượng.
Kim Phượng nghe hắn bảo hắn dụ được một con vẫn không tin, nàng hỏi lại: “Ta sẽ cố cầm chân một con nhưng còn ngươi liệu thoát được xà yêu kia thật sao?”
- Ta có hồn kỹ tăng tốc độ để chạy, đủ bảo vệ mạng sống. – Quân Huyền cười tự tin khiến Kim Phượng yên tâm hơn. Nàng gật đầu đồng ý.
Quân Huyền và Kim Phương hai ngươi tách nhau ra để tấn công yêu xà và dẫn dụ nó. Nhưng lại không như tính toán trước, hai xà yêu không hề tách nhau ra đuổi theo con mồi. Chúng kiên quyết ở lại canh giữ linh thảo không hề rời xa phạm vi linh thảo.
Với tình thế như này, Quân Huyền không chút do dự một mình tiến tới đánh với một yêu thú. Kim Phượng bị tính can đảm của hắn làm ngạc nhiên trong giây lát nhưng nhanh chóng bình tâm, nàng cũng tiến tới xà yêu còn lại để thử đọ sức.
Quân Huyền bắt đầu lao tới đã tụ huyền lực và hỏa lực bên một cánh tay, hỏa long phần thiên hùng mạnh được hình thành, hỏa long gầm thét đánh tới xà yêu. Xà yêu không chút kiêng kị cũng tích tụ yêu lực trong miệng, phóng thích tới hỏa long. Hỏa long đối đầu với yêu xà tạo ra dư động khiến cây cối xung quanh bắt đầu nghiêng ngả.
Kể cả Kim Phượng bên kia cũng không dám tin là lực Quân Huyền đánh ra lại lớn mạnh tới vậy. Mà khí chất khi Quân Huyền hắn chiến đấu khác hẳn bình thường, có phần anh dung, bá chiến hơn rất nhiều.
Quân Huyền sau khi thấy chưởng lực bị độc xà ngay lập tức ăn mòn hỏa long khiến hắn không dám khinh địch tiến tới liền mạng dùng huyền lực tiếp cận rồi đánh nữa. Xà yêu như có đọc tâm thuật thấy rõ sự hoang mang của Quân Huyền, không ngại tích tụ thêm một đợt độc xà phóng thẳng tới Quân Huyền.
Nhìn độc xà đánh tới, hắn có thể ngay lập tức hư không bộ để tránh né nhưng Quân Huyền lại không dùng, bởi đơn giản hắn biết nếu hắn dùng hư không bộ hắn sẽ bại lộ khả năng tu luyện huyền, hồn ở đây. Hắn chọn một bộ hồn kỹ phòng thủ Vân Lam đưa: không minh thuẫn.
Quân Huyền đọc khẩu quyết, tay dơ nhẹ lên thôi động hồn lực trong cơ thể và hồn lực trong không trung. Ngay khi độc xà gần đánh tới cũng là lúc không minh thuẫn hình thành. Trước mặt Quân Huyền một lớp chắn bằng hồn lực dần tạo thành như một tường thành kiên cố bảo vệ hắn.
Bên kia, Kim Phượng dù khó đối phó với yêu xà nhưng vẫn quan tâm Quân Huyền. Nàng liên tục ngó sang nhưng khi thấy Quân Huyền sử dụng hồn kỹ thứ hai thì có chút ngạc nhiên phóng tới chân mây. Hắn chỉ là tân sinh thôi mà, sao quanh thân toàn hồn kỹ tùy ý sử dụng vậy? Không lẽ, hắn là thiếu chủ của một đại gia tộc nào đó sao?
Nhưng điều nàng ngạc nhiên hơn đó là hắn đủ hồn lực để sử dụng hồn kỹ, nếu là nàng vừa đột phá nhân huyền cùng lắm thi triển hai huyền kỹ hoàng cấp liền sẽ khiến cạn kiệt huyền lực. Nhưng theo sắc mặt Quân Huyền hắn vẫn bình ổn không có chút nhăn nhó nào chứng tỏ hắn còn lợi hại hơn nàng, chẵng nhẽ dù cảnh giới thấp hơn nhưng hồn lực còn mạnh hơn nàng? Hay hắn mạnh hơn nàng?
Bao nhiêu câu hỏi xuất hiện trong đầu Kim Phượng nhưng nàng không có cơ hội hỏi hắn, nàng còn đang phải cố giữ tính mạng trước yêu xà nhất cấp hung mãnh này đã.
Quân Huyền hắn tạo ra một thuẫn cản công kích của yêu xà nhưng thuẫn không thể trụ được bao lâu trước độc xà bá đạo này. Điều đáng mừng là khi thuẫn tan biến liền kéo theo độc xà rơi xuống không có phóng tới Quân Huyền nữa.
Quan trọng hơn là khi yêu xà vừa phóng độc tới Quân Huyền tấn công thì toàn thân nó cũng nhanh tới phóng tới Quân Huyền như một điều chắc chắn có thể ăn con mồi này. Quân Huyền hắn sau khi sử dụng liên tục hai hồn kỹ cũng cảm giác hồn lực không còn nhiều.