Còn với ba nữ tử kia thì đúng ngày cuối cùng cũng có dấu hiệu đột phá. Ngọc Lan và Kim Phượng nhờ phúc lợi của huyền dương trì liền đột phá lên nhân huyền tứ cấp, nhưng so với Tiểu Ly hai nàng hoàn toàn chưa đáng kể chút nào.
Không rõ nguyên nhân vì sao, hai ngày đầu Tiểu Ly đơn thuần chỉ hấp thụ huyền lực tiện thể theo dòng nước tẩy rửa cốt tủy, vậy mà đến ngày cuối cùng nàng liền đột phá một mạch tứ cấp. Từ nhân huyền cảnh nhất cấp nàng nhảy vọt lên ngũ cấp. Tư chất này Quân Huyền nếu không gặp kỳ ngộ thì hoàn toàn không thể theo kịp nàng mất.
Buổi sáng ngày thứ tư, năm người lại lần nữa tụ tập trước khi ra ngoài huyền dương trì, Vân Lam mặc lại trang phục nghiêm nghị, khăn lụa đeo trên mặt khiến người khác có cảm giác có chút khó gần.
Quân Huyền có chút trố mắt ra không phải vì cảnh giới của ba nữ thần mà là nhan sắc của ba nàng. Ba nàng trước khi vào huyền dương trì thì vẻ đẹp cũng cực kỳ hoàn kỹ đỉnh điểm rồi nhưng sau khi vào huyền dương trì này ba nàng liền như lột xác một lần nữa.
Ba nàng nước da còn trắng hơn lúc ban đầu, gương mặt láng mịn, đôi môi đỏ hơn mà không cần son, tóc có chút mềm mại hơn. Vẻ đẹp của ba nàng bây giờ đúng là nghiêng nước nghiêng thành.
Điều nữa làm Quân Huyền không dám tin đó là cảnh giới của Tiểu Ly. Nàng từ huyền dương trì ra lần này như biến thành người khác, gương mặt vốn luôn tươi cười vui vẻ nay có chút băng lãnh hiển lên, mà từ nàng phát ra huyền lực còn mạnh mẽ hơn Kim Phượng với Ngọc Lan. Dù khi ở huyền cảnh nàng cảnh giới thấp hơn hai nàng rất nhiều.
- Chúng ta ra ngoài thôi! – Vân Lam mở lời xong liền dơ tay đánh một chưởng vào bên cạnh cánh cửa như báo động.
Cánh cửa huyền dương trì cũng lập tức mở ra, lần này số học viên ở bên dưới ngóng chờ cũng ít đi hẳn. Đa số đã bắt đầu vào công việc hằng ngày rồi chỉ còn một số học viên vẫn muốn xem thành quả họ đạt được như thế nào mới đến.
Quân Huyền và Tiểu Ly vừa bước ra liền được Vân Lam đưa về hồn hệ ngay lập tức không để có ánh mắt nào kịp soi mói đến. Hai nữ thần vừa ra khỏi cửa cũng được một nữ lão sư cực kỳ thân thiết với hai nàng nhanh chóng đón đi.
Đám đông ở dưới nhìn một màn này mà ngạc nhiên ra mặt. Không ai nghĩ tới lại còn có thể diễn ra như thế này, bốn người họ muốn thăm dò thử cảnh giới vậy mà liền một mạch được đưa đi. Đám đông không ai nói với ai câu nào cũng nhanh chóng giải tán…
Quân Huyền vừa được đưa về liền tới luyện đan môn, hắn đạt được cảnh giới mạnh mẽ như này liền muốn luyện thử đan dược nhị phẩm. Dù sao linh hồn hắn cũng mạnh mẽ hơn rất nhiều rồi. Tiểu Ly và Vân Lam cũng nhanh chóng ai về phòng người nấy.
Đến luyện đan môn, Quân Huyền nhanh chóng tiến vào với nụ cười tươi trên gương mặt. Hắn nhìn Linh Mộng lão sư với ánh mắt khác hẳn, bình thường hắn sẽ nhìn với ánh mắt có chút ghi thù nhẹ vì luôn bị Linh Mộng chơi xỏ nhưng qua huyền cảnh lần này hắn mới biết Linh Mộng luôn ngầm quan tâm hắn.
Quân Huyền với ánh mắt cảm kích chân thành hướng tới thân ảnh Linh Mộng đang nằm dài trên một chiếc ghế trúc quen thuộc. Nàng vừa nằm đò vừa đọc thứ gì đó như phương pháp luyện đan cấp cao hoặc đan phương…Hắn tiến vào liền tới trước mặt Linh Mộng, miệng nhanh nhảu nói:
- Linh Mộng lão sư, ta về rồi.
Linh Mộng dừng đọc sách này, hé một mắt sang bên nhìn thử tới nơi vừa phát ra thanh âm. Thấy gương mặt và thân ảnh quen thuộc nàng mới cười thầm, miệng vẫn lạnh lùng nói:
- Về rồi thì vào luyện đan đi.
- Lão sư, ta là muốn luyện đan dược nhị phẩm. – Quân Huyền nói vào chuyện chính.
- Ồ? Cảnh giới cũng có chút mạnh lên rồi nhưng mà luyện đan nhị phẩm có chút miễn cưỡng, ngươi vẫn muốn thử? – Linh Mộng trầm tư đôi chút rồi nhìn hắn nói.
Quân Huyền ngoan ngoãn gật đầu.
- Cũng được, dù sao Thanh Thúy cảnh giới thấp hơn ngươi mà còn luyện được mà.
Nghe được câu này Quân Huyền ngạc nhiên, hắn nhìn sang học tỷ Thanh Thúy đang luyện đan kia. Cảm nhận thử một chút Quân Huyền liền biết học tỷ này đang luyện đan dược nhị phẩm a.
Mà cảnh giới của Thanh Thúy không bằng Quân Huyền nhưng có thể luyện được đan nhị phẩm như này chứng tỏ thiên phú luyện đan và kỹ thuật của nàng không hề thấp chút nào.
Linh Mộng ném cho Quân Huyền một quyển trục bằng tre, trên quyển trục có ghi tên một loại đan dược: “Dưỡng Huyết Đan” và những nguyên liệu luyện đan như: Kim ô, thanh thảo, huyết sắc hoa…
Quân Huyền nhẹ thi lễ cảm ơn một cái rồi tiến vào dược phòng tìm kiếm nguyên liệu. Không mất quá lâu hắn đã chọn xong toàn bộ nguyên liệu đem ra. Mỗi nguyên liệu Quân Huyền liền lấy ba phần như sợ sẽ thất bại còn có cái luyện tiếp.
Tiếp theo hắn liền lấy một chiếc đỉnh bằng bạc ra, chiếc đỉnh này kích cỡ không quá lớn nhưng cũng không quá nhỏ, kích cỡ vừa chuẩn để luyện đan. Trên chiếc đỉnh này còn có những hoa văn được điêu khắc điêu luyện, nhìn qua chiếc đỉnh này có thể thấy phẩm chất cũng không thấp, đạt đến hoàng cấp bảo vật a.
Hỏa xà vừa được Quân Huyền thôi động ra liền cháy rực rỡ. Quân Huyền hắn đưa linh thảo vào trong hỏa xà mà không cho vào lô đỉnh khiến Linh Mộng cũng có chút ngạc nhiên. Nhưng nàng nhận ra hắn đây là đang gạn đục khơi trong a, chẳng qua hắn gạn đục khơi trong khác với Thanh Thúy bởi vì hắn có linh hỏa riêng.
Hỏa xà độ nóng cực cao bắt đầu bao trùm lấy linh thảo, nhìn qua còn sợ rằng sẽ đốt cháy toàn bộ linh thảo nhưng không phải. Linh thảo được hỏa xà tôi luyện bắt đầu bỏ được tạp chất dần tinh khiết hơn, linh thảo dần chuyển thành dạng chất lỏng.
Đến bây giờ, Quân Huyền liền cho tinh hoa linh thảo vào trong lô đỉnh bắt đầu luyện đan. Hỏa xà lần nữa bùng cháy bắt đầu bao quanh lô đỉnh khiến lô đỉnh lơ đỉnh trên không trung.
Quân Huyền không dám mất tập trung chút nào, hắn giữ nhiệt hỏa vừa đủ để có thể biến tinh hoa linh thảo thành đan dược. Nhưng đan dược nhị phẩm này quả nhiên quá khó, hắn vừa chỉ một chút không để ý liền khiến nắp lô đan bật ra, mùi bên trong lô đan tỏa ra cũng là mùi của phế đan.
Nhưng hắn không hề thất vọng chút nào, ngược lại có chút phấn khích, cảm giác chinh phục này khiến Quân Huyền thích thú hơn. Hắn nghỉ ngơi một chút khôi phục hồn lực rồi bắt đầu luyện tiếp. Đợt nguyên liệu thứ hai được Quân Huyền tinh luyện qua rồi bắt đầu cho vào lô đỉnh.