Mục lục
Cạm Bẫy Hôn Nhân: Sự Trả Thù Của Tổng Giám Đốc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đôi mắt sắc bén của Cố Thịnh nhìn chằm chằm hành động thân mật của hai người, trong lòng lửa giận bùng lên không thể khống chế được.
Anh chưa từng đút cơm cho cô ăn, vậy mà anh lại tận mắt nhìn thấy người đàn ông khác có hành động thân thiết như vậy với vợ mình, mà người phụ nữ đáng chết ấy còn hớn hở tiếp nhận, trong lòng cô anh ở chỗ nào?
Cho anh đã chết rồi sao?
Vừa nghĩ tới cô có hành động thân mật với người đàn ông khác, trong lòng anh vô cùng tức giận.
Chỉ muốn đi lên, hung hăng kéo cô ra, nhưng khi anh định bước chân đi đột nhiên dừng lại, trong lòng bị thứ gì đó kéo lại. Anh không cách nào tiến về phía trước, chỉ có thể nhìn hai người, trong mắt lửa giận cháy rừng rực, xoay người bỏ đi.
Tả Tình Duyệt quay đầu lại, thấy lối vào không có ai, trong lòng mới thở phào, mới vừa rồi cô có cảm giác kỳ lạ, giống như Cố Thịnh đang nhìn cô, không khí áp bức đó quá mức quen thuộc, giống như muốn đem cô xé nát.
"Sao vậy? Ăn nữa không?" Kiều Nam thích việc đút cho cô ăn, anh hoàn toàn mất đi mong muốn trêu đùa cô ban đầu thay vào đó là cảm giác ngọt ngào, giống như bọn họ là một đôi tình nhân thực sự.
Đôi tình nhân? Anh đã lâu không có nghĩ tới hai chữ tình nhân rồi.
Từ lâu rồi, anh đã không còn coi trọng phụ nữ, vậy nên không có người đàn bà nào có thể nắm giữ được lòng anh cả. Phụ nữ chỉ cho anh sự thỏa mãn về xác thịt, nhưng không có sự đồng điệu trong tâm hồn, nhìn gương mặt Tả Tình Duyệt, anh lúc này lại muốn cùng cô bắt đầu một tình yêu.
Anh nghĩ sẽ luôn cho cô sự cưng chiều, cho cô ấm áp!
"Không, tôi muốn đi xuống, Cố Thịnh không thấy tôi sẽ đi tìm!" Tả Tình Duyệt đột nhiên đứng dậy tránh xa anh ta, mới rồi cảm giác áp bức quá mức chân thật, trong lòng của cô có chút bất an.
Kiều Nam giật mình, trên mặt nụ cười nhẹ nhàng tan thành mây khói, không phải vì cô muốn đi, mà là vì cô đã nhắc đến cái tên đó!
Cố Thịnh!
Tại sao những người phụ nữ mà anh coi trọng đều cùng Cố Thịnh có dây dưa?
Trước kia như vậy, bây giờ cũng vậy! Không, lần này, anh sẽ không làm người thất bại! Trong con mắt xanh lục chớp động ánh sáng, Kiều Nam đến gần phía Tả Tình Duyệt, kéo gần khoảng cách của hai người. Tả Tình Duyệt muốn lui về phía sau, lại bị Kiều Nam kéo cánh tay, một giây kế tiếp, liền bị anh ôm trong lòng.
"Anh. . . Buông ra!" Tả Tình Duyệt vùng vẫy.
"Không lâu nữa đâu, bên cạnh em sẽ chỉ có anh mà thôi!" Kiều Nam trầm giọng nói phía trên đỉnh đầu Tình Duyệt, kiên định mà bá đạo. Anh quyết định thay đổi kế hoạch, bất kể Tả Tình Duyệt yêu hay không yêu Cố Thịnh, anh đều muốn đoạt được cô.
Không phải chỉ vì muốn đả kích Cố Thịnh, mà hơn nữa còn là vì. . .
Tay bỗng chốc gia tăng lực, khiến thân thể của hai người dán càng chặt hơn, cũng bởi vì anh nghĩ phải lấy được người phụ nữ này!
Tả Tình Duyệt không biết anh ta đang nói cái gì, chỉ là muốn dời khỏi anh ta. Người đàn ông này khiến cô càng ngày càng bất an. Cô có dự cảm, cuộc sống vốn không an bình của cô sẽ vì người đàn ông này mà càng thêm rối ren.
Tả Tình Duyệt sức lực không bằng Kiều Nam, đột nhiên nghĩ ra điều gì, kéo tay của anh ta, hung hăng cắn, quả nhiên, Kiều Nam bị đau buông lỏng vòng ôm.
Tả Tình Duyệt được tự do, phản ứng đầu tiên là muốn rời khỏi nơi này, nhìn anh ta còn chưa ăn xong hộp cơm, Tả Tình Duyệt nhanh chóng cầm túi có chứa hộp cơm còn lại, vội vội vàng vàng rời đi.
Kiều Nam nhìn theo bóng lưng hoảng hốt của cô, lông mày nhíu chặt từ từ giãn ra, nhìn trên cánh tay có dấu răng, khóe miệng nâng lên nụ cười!
Dường như mỗi lần gặp mặt, cô đều lưu lại nơi anh ‘vật kỷ niệm’, trên lưng là vết đâm, hôm đó bị cô đánh một bạt tai cũng thường xuyên hiện lên trong đầu của anh. Lần này trên tay lại hằn lên một dấu răng.
Lần sau sẽ là cái gì?
Trong lòng của anh mơ hồ có chút mong đợi!
Không ai ngờ được một người phụ nữ trông dịu dàng như vậy lại bạo lực đến thế, nhưng anh xuất thân từ thế giới ngầm, rất hợp với tính tình bạo lực của cô, đúng là một đôi trời sinh, không phải sao?
"Duyệt Duyệt. . . . . ." Kiều Nam dùng giọng nói mị hoặc kêu tên Tả Tình Duyệt, nụ cười trên mặt mang theo vài phần cưng chiều.
Ngồi một mình ở tầng cao nhất, đem phần thức ăn còn dư trong hộp ăn hết. Thật khó tưởng tượng, nhân vật uy danh nhất rong thế giới ngầm đang cầm một hộp cơm lạnh ăn say sưa ngon lành, giống như đó là sơn hào hải vị tuyệt vời nhất thế gian này!
Trong đầu chợt nảy ra suy nghĩ, cô không phải còn nợ anh một cái hẹn sao? Anh biết nên đến đâu để gặp được cô rồi.
Tả Tình Duyệt trong lòng run sợ, cố trấn tĩnh bản thân, hít thở sâu, đi vào phòng làm việc của Cố Thịnh.
"Cô đã đi đâu?"
Tả Tình Duyệt mới vừa đẩy cửa ra, một thanh âm lạnh như băng liền từ bên trong truyền đến, tựa hồ mang theo vài phần tức giận.
Tả Tình Duyệt ngẩn ra, mới vừa bình tĩnh được một chút thì giờ lòng lại thấp thỏm không yên.
"Đi rửa tay." Tả Tình Duyệt nhìn ra chỗ khác, nhỏ giọng nói.
Rắc một tiếng, cây bút trong tay Cố Thịnh gãy làm đôi, "Đi rửa tay mà lâu như vậy?"
Dám lừa anh? Giỏi lắm! Cố Thịnh nhìn từ trên xuống dưới cô, anh sẽ cho cô biết cái giá của sự lừa dối!
Tả Tình Duyệt ngẩng đầu, nhìn Cố Thịnh, cô cảm thấy dường như mình bị nhìn thấu mọi tâm tư, anh ta biết rồi sao? Trong lòng cảm giác bất an càng ngày càng mãnh liệt.
Tưởng rằng Cố Thịnh sẽ tiếp tục truy hỏi, nhưng ngoài dự đoán của cô, Cố Thịnh bấm nút điện thoại gọi tới thư kí phía ngoài "Không phải đã nói mời Tổng giám đốc Kiều tới phòng tôi sao? Người đâu?"
Lúc này, thư ký nhìn thấy Kiều Nam từ trong thang máy đi ra "Tổng giám đốc Kiều đang ở bên ngoài, có mời vào không ạ?"
"Được, mời anh ta vào!" Cố Thịnh nói, ánh mắt một khắc cũng không rời khỏi Tả Tình Duyệt, thấy trong mắt cô lóe sáng, trong lòng tức giận mỗi lúc một lớn, cô là trong lòng đang tơ tưởng đến Kiều Nam sao?
Khóe miệng nâng lên nụ cười châm biếm, Cố Thịnh cúp điện thoại, bỗng chốc đứng dậy, từng bước từng bước đi về phía Tả Tình Duyệt.
"Sao vậy? Sao tay lạnh như thế?" Cố Thịnh đi tới bên cạnh cô, nâng hai tay cô lên, giọng nói dịu dàng quan tâm, nhưng Tả Tình Duyệt nghe được sự áp bức, tức giận như muốn đem cô ra lăng trì trong giọng nói ấy.
Cô biết, anh đang tức giận, hay là anh đã nhìn thấy cô cùng Kiều Nam ở trên tầng thượng rồi!
Tay bị anh nắm, nhiệt độ từ lòng bàn tay anh truyền tới, nhưng cô cảm thấy càng thêm rét lạnh.
"Tầng thượng gió to lắm, rất dễ bị cảm, em thật không biết chăm sóc bản thân mình!” Cố Thịnh trầm giọng nói bên tai Tả Tình Duyệt, cô cảm thấy như bị sét đánh, cảm giác như rơi xuống đáy vực. Anh quả nhiên đã nhìn thấy, vậy chờ đợi cô sẽ là sỉ nhục, hành hạ gì đây?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK