Kỹ năng: (1) Hấp hồn: thu thập năng lượng tiêu cực, từ sự đau đớn, giận dữ, oán hận của kẻ khác để cường hóa u hỏa. (2) Thổi lửa: Truyền một phần u hỏa cho khô lâu hoặc sinh vật hắc ám để điều khiển sinh vật đó, độ mạnh mẽ của sinh vật phụ thuộc vào chất lượng u hỏa và cường độ ám năng lượng duy trì. (3) Hắc ám thiên mạc: Sử dụng ám năng lượng sản sinh một làn sương mù màu đen che phủ bản thân và sinh vật chế tạo, triệu hoán. Có tác dụng: Che đậy tầm nhìn, che đậy thính giác, che phủ tinh thần lực, tăng cường sức mạnh và chữa trị cho sinh vật chế tạo, triệu hoán. Tụ tập ở cường độ tập trung có thể chặn được đòn tấn công năng lượng và vật lý.
Mắt phân tích không đủ cấp độ để thăm dò thêm (*)
“Xoẹt” Hơi mất tập trung trong giây lát, suýt nữa Đức đã trúng đao của Khô lâu vương, lưỡi đao xẹt qua một bên, kéo một vệt máu nhỏ trên vai. Khô lâu vương ánh mắt lập lòe âm u, tiếp tục lao đến huy động cốt đao nặng nề chém liên tục vào người hắn.
Để duy trì thể lực, Đức không trực diện tiếp đòn mà sử dụng bộ pháp để né tránh, hai chân di chuyển theo nửa vòng tròn nhỏ không ngừng né đao trong gang tấc, càng đánh càng lùi lại phía sau như đang rơi hẳn vào thế hạ phong, phải chật vật không ngừng né tránh.
Kéo lùi một khoảng cách khá xa với gã Lý Văn Đông thì Đức đột ngột nhảy lùi lại một bước dài, tránh khỏi thế công liên tục của Khô lâu vương, trên tay Đức xuất hiện một ngọn thương sấm sét, hắn xoay người ném mạnh vào giữa người khô lâu vương khiến nó phải thu khiên lại đỡ đòn.
Nhân cơ hội, Đức tung người nhảy đến, chân đạp mạnh vào tấm khiên của nó nhảy ra sau lưng khô lâu vương. Trên đường nhảy qua hắn tung chân đá mạnh một cước vào đầu lâu của nó, cú đá hậu cực mạnh khiến khô lâu vương loạng choạng chúi người về phía trước.
Lợi dụng phản lực từ cú đá, Đức tung người nhảy đến chạy như bay về phía gã Lý Văn Đông, Lạc phong kiếm được truyền vào năng lượng, ma hỏa và phong chú chi ấn hiện ra trên lưỡi kiếm, thanh kiếm rung động vù vù trở nên cực kỳ sắc bén, ánh mắt hắn lạnh lùng nhìn về thân ảnh leo kheo bao phủ trong từng đợt hắc khí của gã.
Thông thường, mọi sinh vật đều có tính tương sinh tương khắc, có tồn tại điểm mạnh thì nhất định tồn tại điểm yếu. Không ai có thể là một kẻ toàn diện công mạnh, thủ mạnh, đệ mạnh, đánh xa mạnh, đánh gần cũng mạnh được, ít nhất là trong giai đoạn mới tiến hóa ban đầu như thế là không thể.
Gã Lý Văn Đông này có thể chế tạo khô lâu số lượng lớn, có thể phụ trợ chữa trị, tăng cường sức mạnh cho sinh vật hắn chế tạo. Năng lực của hắn khiến hắn gần như có thể trở thành một kẻ có thể điều khiển ngàn vạn khô lâu. Đây chính là cường hóa theo con đường triệu hoán, vong linh.
Thông thường những kẻ như vậy thì sinh vật chế tạo, triệu hoán sẽ mạnh mẽ nhưng bản thân thì lại yếu ớt bạc nhược hơn nhiều, đánh với chúng không cần dây dưa với đám đàn em làm gì mà cận thân công kích với chúng mới là chính đạo. Bọn chúng mà chết thì đám binh sĩ chế tạo, triệu hoán cũng khắc sẽ đi theo luôn. Giống như Lan cũng là tương tự, nếu bỏ qua đám U Minh chiến sĩ mà tiến hành cận thân chiến đấu thì cô bé nhất định sẽ gặp nguy hiểm.
Đức dậm chân nhảy đến, Lạc phong kiếm giơ lên cao nhắm thẳng đầu gã chém xuống, kiếm phong rít lên từng đợt.
Lúc này, gã cũng động thân, liếc cặp mắt âm u qua chỗ Đức, giơ tay lên. Trước người hắn tụ tập một mảng hắc khí như ngưng tụ thành thực chất hình thành một tấm khiên chắn lớn trước người.
Lạc phong kiếm chém xuống vang lên một âm thanh trầm đục, hắc khí vỡ ra xung quanh một mảng, nhưng vẫn không thể xuyên qua nổi.
Hạ xuống đất, Đức lập tức vận dụng kỹ năng thương sấm sét, ngọn thương hiện ra trên tay, hắn vung lên đâm mạnh vào bên trong, nó đâm phá vào lớp hắc khí như dùi nóng gặp băng đá khiến khiên chắn vỡ ra một lỗ lớn. Nhưng lúc này, năng lượng trên ngọn thương cũng cạn sạch trở thành điện lưu tiêu tán trong không khí.
Mở một khoảng trống, Đức không hề chần chừ vận sức vào lưỡi kiếm nhắm thẳng đầu gã đâm tới.
Đúng lúc đó, gã mở bừng mắt, u hỏa lập lòe ở hai mắt, từ trong miệng phun ra một luồng chướng khí vào người Đức. Không né kịp, Đức bị bao phủ trong luồng hắc khí đó, trong chớp mắt hàng loạt những cảm xúc tiêu cực ùa đến: tự ti, sợ hãi, đau đớn, giận dữ, thù hận … tất cả ập vào cùng một lúc khiến động tác của hắn bị chững lại.
(4) Hắc ám chướng khí: Phóng một vùng chướng khí mang theo trớ chú, những xúc cảm tiêu cực của nạn nhân mà chủ thể hấp thu vào kẻ địch, khiến kẻ địch rơi vào trạng thái hỗn loạn, nếu một số kẻ có tinh thần yếu kém thậm chí có thể bị hóa điên ngay lập tức.
Mắt phân tích tiếp tục thể hiện thông tin, nhưng lúc này Đức đã không có thể phân thần để ý được nữa. Hắn nhảy lùi về phía sau, hoa kiếm trước người, truyền năng lượng vào lõi trance một vòng cố gắng ổn định tinh thần.
Nhưng lúc này, âm thanh rầm rập đã vang lên từ phía sau, con Khô lâu vương đã đuổi theo chạy ngược trở về, nó vung lên cốt đao nặng nề nhắm thẳng người Đức đang lùi lại chém tới.
Tiếng đao xé gió vang lên ngay sau lưng, nhưng lúc này hắn đã không kịp tránh né, vội vàng vận toàn lực mở khiên ma pháp phía sau cố gắng đỡ đòn.
“Xoảng” Cốt đao chém mạnh vào, khiên ma pháp không chống đỡ nổi vỡ tan nát, dư lực chém một đường trên lưng làm Đức bay thẳng về phía trước. Tiêu hao do chiến đấu quá lâu, năng lượng duy trì không đủ, khiến khiên ma pháp không thể nào chống đỡ nổi, may mắn là đã chặn được một phần lớn lực đạo nên hắn không gặp nguy hiểm tính mạng, dù vậy, sau lưng hắn cũng đã có một vết đao dài, máu tuôn xối xả.
Khô lâu vương được thế lao lên, cốt đao vung lên ý đồ chém xuống Đức đang nằm ở dưới đất, kết liễu hắn tại chỗ.
Thì lúc này, từ trên không, một mũi tên mang theo sức mạnh bùng nổ bay đến như điện chớp trúng ngay đầu lâu của nó, mũi tên nổ tung, quang ấn bùng nổ mạnh mẽ thành từng luồng sáng hủy diệt ra ngoài ngay lập tức biến nó thành mảnh vụn, đổ ập xuống.
Hân đang cưỡi tiểu Quang, buông cung thở ra một hơi, mũi tên vừa rồi là mũi tên quang ấn cường lực duy nhất còn sót lại đến giờ, nhắm chuẩn thời cơ, một kích đoạt mạng con Khô lâu vương và kịp thời cứu nguy cho Đức.
Hân điều khiển tiểu Quang bay xuống dưới, một mũi “Tuyệt sát tiễn” đã đặt lên dây cung năng lượng trong người dồn dập dồn vào đó khiến mũi tên tỏa ra ánh sáng lóa mắt, nhắm thẳng tên Lý Văn Đông.
Con Khô lâu vương bị tiêu diệt khiến tên đó gào lên thảm thiết: “Không, khốn nạn, bọn khốn nạn, tuyệt tác của ta”
Ánh mắt căm thù nhìn về phía Hân đang bay đến hắn giơ tay lên, hắc khí tụ tập lại như một ngọn cự thương của kỵ sĩ thời trung cổ, mũi tên phát ra những âm thanh ù ù, một ngọn u hỏa âm u hiện ra ở đầu ngọn thương, nhắm thẳng vào người Hân phóng tới.
Hân cũng buông tay, “Tuyệt sát tiễn” bắn xuống dưới. Một tiễn, một thương cả hai mang theo uy lực tuyệt luân va chạm vào nhau phát ra tiếng nổ điếc tai, ánh sáng hủy diệt và hắc khí bùng nổ cùng một chỗ. Sức ép đẩy Hân và Lan đang ngồi trên lưng tiểu Quang ra xa, mất thăng bằng, tiểu Quang phải xoay cánh chao một vòng mới có thể trụ vững thân hình.
Bắn xong “tuyệt sát tiễn” khiến Hân rơi vào trạng thái kiệt sức tạm thời, thân thể mềm nhũn, Lan phải ôm chặt lấy Hân mới thoát khỏi cảnh rơi khỏi lưng ngựa. Tiểu Quang hý lên một tiếng, nó phát động “thánh quang phổ chiếu” một luồng quang nguyên lực thuần khiết từ người nó truyền vào người Hân khiến cô cảm thấy cơ thể từng đợt thoải mái, phục hồi một chút sức lực.
Lúc này, Đức đã nhún người đứng dậy, tranh thủ lúc hỗn loạn, Lạc phong kiếm nhắm thẳng đầu gã Lý Văn Đông chém tới.
Gã cười khẩy một tiếng, trên người lại hiện ra hai bộ khô lâu, chúng giơ cốt đao lên đỡ đòn, chúng mặc dù không thể so với Khô lâu vương được, nhưng với tình trạng của Đức lúc này thì tụi nó cũng dư sức đối phó.
Đức bị đẩy lùi về phía sau, vết thương trên vai không ngừng chảy máu khiến chiến đấu còn trở nên khó khăn hơn, nhưng ánh mắt vẫn một mảnh bình tĩnh nhìn về phía gã.
Trên tay gã lúc này, hắc khí đã tiếp tục tụ tập hình thành nên ngọn thương thứ hai, gã giận dữ nhìn về phía Đức, ngọn thương chuẩn bị phóng ra, cất giọng khàn khàn chửi rủa: “Con *** mày, đi chết đi”
Đúng lúc này, không một tiếng động, từ phía sau lưng của hắn, thân ảnh Huyết Tu la đã hiện ra, mũi huyết đao xuyên qua ngực gã từ phía sau ra phía trước khiến ngọn thương bằng hắc khí đang tụ tập rung động một hổi rồi biến mất.
Gã quay đầu về phía sau, ánh mắt oán độc: “Mày … mày”. Huyết Tu la nở nụ cười quỷ dị nhìn gã.
Động tác chậm chạp khó nhọc lúc nãy biến mất, thêm vào đó hai bộ khô lâu cũng đã hơi khựng lại khi gã Lý Văn Đông trúng đòn, Đức xoay người tung chân đá mạnh một tên qua một bên, Lạc phong kiếm xoay một vòng chém rơi đầu lâu của con còn lại.
Tiến bước đến trước mặt gã, ánh mắt lạnh lùng, Đức vung kiếm chém mạnh, đầu lâu của gã rơi xuống mặt đất, đôi mắt âm u vẫn còn trợn trừng trừng không cam lòng.
………………………………….