Toàn cũng theo sát gót chân của Đức, cơ thể hóa sói, kỹ năng thiết bì nham giáp cũng được sử dụng, nhắm về những con quạ đen bay qua mà đánh tới, móng vuốt sắc bén như dao, mỗi móng đều có một con toi mạng.
Lan thì đang niệm chú ngữ, cánh tay đưa ra phía trước, từng quả cầu lửa xuất hiện trước người, số lượng phải lên tới hai mươi quả, nhắm thẳng vào nơi đông đúc nhất của đàn quạ đen, ánh mắt ngưng tụ ném tới. Lửa bùng lên một mảnh đầy hoa lệ, đám quạ đen biến dị chết một mảng lớn, những mảnh lông vũ đen thui bốc cháy bay lung tung khắp nơi.
Phải nói rằng, trong cả nhóm của Đức hiện tại, người có thể đối phó kẻ địch với số lượng lớn hiệu quả nhất chính là Lan, kỹ năng bão lửa của cô bé hiện tại có sức công phá cực lớn, đối phó với những cá thể mạnh mẽ thì còn hơi thiếu một chút, nhưng để đối phó với kẻ địch đông thì lại không gì tiện bằng. Kể cả là Đức và Hân thì công kích quần thể cũng không thể nào so với Lan được, đây chính là thế mạnh của ma pháp sư.
Nhóm của Cường giật mình nhìn lại, nhìn từng đám quạ đen biến dị chết cháy trên không trung mà hết cả hồn, ánh mắt nhìn về Lan cũng đầy kinh dị, số lượng quạ Lan giết chỉ trong một lần ra chiêu đã hơn cả đám đánh nãy giờ cộng lại, không thể ngờ một cô gái nhìn nhỏ bé xinh đẹp mà khi chiến đấu lại ghê gớm như vậy.
Danh quay đầu lại phía sau, nhìn hình bóng xinh đẹp của Lan đang tập trung điều khiển cầu lửa công kích, lẩm bẩm: “Oh my god, Mình yêu cô ấy mất rồi”.
Ngưng lại trong khoảnh khắc, chiến đấu khốc liệt lại tiếp tục diễn ra. Hân đứng phía sau, ma cung đã hiện ra trên tay, cây cung giương ra hình lưỡi liềm, không ngừng giương cung, rút tên, nhắm về đám quạ đen bắn tới. Những mũi tên cô sử dụng lúc này chỉ là những mũi tên gỗ bình thường với mũi nhọn làm bằng hợp kim, chứ không phải mũi tên có khắc quang ấn. Đây là Đức mua cho cô để tập luyện kỹ năng cung tên, số lượng không ít, và cũng chẳng đáng mấy điểm, dù vậy đối với đám quạ đen cấp thấp này, sức tấn công của nó cũng đã đủ dùng rồi, mỗi mũi tên của cô đều có quạ đen rơi rụng xuống, đôi khi chúng tụ tập đông một chỗ thì nhất tiễn hạ song điêu, tam điêu là chuyện bình thường.
Nhóm của Đức tham chiến một lần nữa chặn cứng lại đợt xung kích thứ hai của đàn quạ đen biến dị, xác của chúng rơi rụng, máu tươi chảy ra nhiễm đỏ cả mặt đất, tiếng kêu réo của bầy quạ và chém giết vang lên rung trời.
Số lượng của chúng đã giảm hơn một nửa, trong đó Lan là người tiêu diệt nhiều nhất, mặt cô bé lúc này đã hơi lấm tấm mồ hôi, năm lần bão lửa liên tiếp được tung ra, đám quạ biến dị giờ không dám tụ tập đông một chỗ nữa, bay ra tứ tán khiến sát thương của Lan cũng giảm xuống.
Lúc này đám quạ biến dị cũng đã biết sợ hãi chúng ré lên từng tiếng điếc tai bay lên không trung, trốn đi tứ tán khắp nơi.
Mọi người xung quanh thở phào một hơi, chiến đấu vừa rồi tuy có hơi trầy trụa nhất là những người thức tỉnh cấp thấp phía sau, nhưng may mắn là không có ai trọng thương, càng không có ai phải mất mạng, đúng là vạn hạnh.
Cường ra lệnh cho mọi người, lập tức thu dọn đồ đạc để nhanh chóng rời đi, động tĩnh chiến đấu quá lớn, khu vực này sẽ trở nên rất nguy hiểm.
Nhưng đúng lúc này, tiếng gầm gừ từ phía xa vọng lại khiến mọi người biến sắc. Cường ra hiệu cho Đạt, Đạt gật đầu hiểu ý rồi đập cánh bay lên không, ánh mắt ngưng tụ nhìn xung quanh.
Đạt nhanh chóng hạ xuống, sắc mặt rất khó coi: “Có ba đàn xác sống biến dị đang tiến lại đây rất nhanh, từ hướng Tây Nam và hướng Đông Bắc, một đàn thì tiến lại từ phía sau, số lượng rất đông, em không đếm kịp nhưng nếu cộng cả ba đàn lại phải hơn ngàn con là ít”
Cường hít một ngụm khí lạnh, tình hình không ngờ lại tệ đến như vậy. Đầu óc xoay chuyển, Cường nhanh chóng hạ lệnh xuống:
“Danh, Ngọc, Đạt cả ba ở lại đây với anh chặn bọn xác sống biến dị lại, Phúc, Diệu nhanh chóng dẫn mọi người rời khỏi đây, cứ chạy thẳng về phía trước, bọn anh sẽ dẫn chúng qua hướng khác rồi sẽ cắt đuôi chúng đuổi theo bọn em”
Phúc ngần ngừ, Diệu thì cắn chặt môi. Cường tức giận hét to: “Đi mau”
Phúc và Diệu mới không cam lòng chạy đi kêu gọi mọi người cùng nhau tháo chạy, họ chỉ mang theo những vật dụng cần thiết nhất, những thứ nặng nề đều bị bỏ lại.
Cường quay về phía Đức, lúc này vẫn đang đứng im đó nghe ngóng, hỏi: “Cậu dự tính thế nào?”
Thực lực của nhóm Đức lúc nãy đội của Cường cũng đã nhìn thấy, nhất là hỏa cầu thuật của Lan cực kỳ ấn tượng, mặc dù Cường rất muốn nhờ đám người Đức hỗ trợ nhưng thật sự không mở miệng được, số lượng xác sống biến dị lúc này quá đông đảo và nguy hiểm, bèo nước gặp nhau ai có thể vì an nguy người khác mà mạo hiểm đây.
Đức nhìn lại, nở một nụ cười, rút kiếm ra đứng ngay đó, nhìn về phía những bụi cây xào xạc tiếng động của đám xác sống biến dị đang tiến lại gần. Cường gật đầu, đầy cảm kích, im lặng đứng sóng vai chờ đón đám xác sống. Nam nhân với nhau đôi khi không cần nhiều lời, hành động đã đủ biểu đạt tất cả.
Đối với Đức mà nói, đây cũng là một cơ hội để kiếm thêm điểm giao dịch, có người cùng sóng vai tác chiến, hơn nữa thực lực còn không tệ sẽ giúp chiến đấu nhẹ nhàng hơn nhiều. Dù là đám xác sống biến dị có đông đảo thế nào, hắn cũng có nắm chắc, ít nhất toàn thân trở ra là không thành vấn đề.
Đây cũng là đối với từng loại người khác nhau mà định ra cách thức hành động khác nhau, nếu gặp kẻ gian trá, hắn nhất định sẽ lập tức rút khỏi đây, bày kế để bọn chúng làm pháo hôi như hắn đã từng làm với Hải, nhưng nếu gặp người đáng giúp, hắn cũng sẽ đường đường chính chính mà giúp đỡ trong khả năng của mình.
Vả lại, đám xác sống biến dị này đâu có là gì so với đám ong độc và quỷ hút máu mà Đức đã gặp phải chứ, kể cả về số lượng, lẫn chất lượng cũng còn không bằng, huống chi hiện giờ hắn đã mạnh hơn trước rất nhiều rồi.
Lan, Hân và Toàn đứng ngay phía sau lưng Đức.
Danh, Ngọc, Đạt đứng ngay sau lưng Cường. Danh quay sang nhìn Lan cười một cái, cô bé cũng miễn cưỡng cười đáp lại làm Toàn cau mày, khịt mũi.
Đám xác sống biến dị lúc này đã hiện ra trong tầm mắt, những cành cây nhỏ vệ đường bị chúng đạp gãy, cả đám lũ lượt tiến lên, số lượng cực kỳ đông đảo. Chúng tiến tới từ cả ba phía.
Cường lao đến đầu tiên, một tiếng gầm lớn, hư ảnh ma vượn đã hiện ra sau lưng, cơ bắp của anh ta chợt phồng lên cực kỳ rắn chắc, lao vào giữa đàn xác sống biến dị hệt như một chiếc trọng trang chiến xa càn quét tất cả những thứ cản đường. Đám xác sống biến dị bị đánh dạt ra cả một mảng lớn.
Danh thì nhắm mắt lại điều động dị năng, kỹ năng đại địa đột thứ được vận dụng, từ dưới mặt đất, hàng loạt gai đá mọc lên cực kỳ rắn chắc đâm xuyên qua mấy chục tên xác sống, xiên chúng hẳn về phía sau, quán tính chạy tới càng làm nguyên một đám dính chùm lại với nhau thành một cục, tuy vậy ngoại trừ một số tên bị xuyên đầu chết tại chỗ thì đám còn lại vẫn đang quơ quào tìm cách thoát ra. Lũ xác sống biến dị này vẫn giữ đặc điểm sống dai như đỉa của đám xác sống truyền thống, đầu không bị đánh nát thì vẫn sinh long hoạt hổ lắm.
Ngọc thì tiến vào trạng thái sử dụng huyết thống, hóa thành nửa người nửa ma hổ, theo sát Cường tiến lên. Sức mạnh của Ngọc khá giống với Toàn ở trạng thái biến thân, huyết thống ma hổ xem ra cao cấp hơn Toàn một chút nhưng nếu tính lại thì Toàn vẫn sẽ lợi hơn nhờ trang bị “Xích lang chiến giáp”.
Đạt thì đứng ở phía sau, vận dụng phong đao của mình để tấn công tầm xa.
Phong cách chiến đấu của nhóm Cường có vẻ là dựa vào Cường công kích chủ lực chính diện, Ngọc cường công hỗ trợ, Danh thì vừa có thể hỗ trợ cận chiến vừa có thể xa chiến, chế tạo địa hình, hơn nữa cận thân công kích, Đạt thì thích hợp công kích ở xa và do thám hơn, chiến đấu tầm gần không phải là thế mạnh của cậu ta.
Nếu so sánh thì nhóm của Đức cũng phân công chiến đấu tương tự nhưng có vẻ hiệu quả hơn nhiều, Đức và Toàn là chủ lực chiến đấu cận chiến xông pha thu hút kẻ địch, Lan thì chú trọng công kích bao trùm vào những nơi đông đảo xác sống biến dị, Hân thì chú tâm bắn tỉa những tên xác sống biến dị cao cấp để giảm áp lực cho Đức và Toàn.
Kỹ năng triệu hồi của Lan hoàn toàn chưa xài tới, mặc dù Đức tin tưởng vào khả năng nhìn người của mình, nhưng để vạn vô nhất thất hắn vẫn phải giữ lại một số bài tẩy để bảo vệ Hân và Lan phía sau, có “lam thạch thủ hộ” và cả năm U Minh chiến sĩ ở đó, dù có chuyện gì hắn cũng sẽ kịp thời quay trở về cứu viện nếu có bất trắc xảy ra. Kể cả là kỹ năng Huyết Tu la thì hắn vẫn chưa vận dụng.
Đàn xác sống biến dị đã xuất hiện càng lúc càng đông, cứ như tre già măng mọc, hết đợt này lại tới đợt khác xông lên không hề biết mệt mỏi.