Sở dĩ Lâm Y Y đi chú ý mấy chuyện này, cũng là do công ty đã đầu tư không ít tiền vào đó.
Về điểm này, Lục Tầm lại thoải mái hơn cô nhiều.
Dựa theo lời hắn nói, hiện tại phim thì cũng đã quay xong, chế tác cũng xong luôn, cục điện ảnh cũng đã duyệt cho chiếu rồi, doanh thu phòng vé như thế nào cuối cùng phải dựa vào sự hưởng ứng của mọi người mà quyết định. Giai đoạn trước, bọn hõ cũng đã tung các chiến dịch quảng cáo rồi, danh tiếng theo đó như thế nào thì như thế đó thôi, bây giờ thành bại cuối cùng chỉ cũng không còn nằm trong phạm vi kiểm soát của bọn họ nữa, bây giờ có quan tâm cũng chả được gì.
Không hổ là đại lão trong giới!
Lâm Y Y cũng chỉ đơn giản bỏ tay xuống, để cho Đào Giai Tuệ tự mình bận đến xoay lòng vòng, còn điện thoại đến trách cô là vì tranh cãi với cô mà miệng muốn nổi đẹn luôn, không cho thêm chút tiền lương thì không cách nào mở miệng nói chuyện với người được!
Ngươi mẹ nó lương một năm hàng trăm vạn, đến cuối năm còn thêm chuyện chia hoa hồng, đã đuổi kịp và vượt qua chín mươi chín phần trăm người làm công rồi, còn dám yêu cầu thêm tiền lương, sao không lên trời luôn đi!
"Sao cô không lên trời luôn đi!"
Lâm Bình nữ sĩ một tát chụp vào ót cô, hận sắt không thành thép: "Muốn cho trâu đi cày mà không cho trâu ăn no, có ai mở công ty như con không, mẹ thấy cái công ty này nằm trong tay con chắc chắn không đến hai năm là sụp liền."
Lâm Y Y: "......"
Tay nắm microphone run run, vội vàng giải thích với Đào Giai Tuệ ở bên kia: "Mẹ tôi không có nói cô là trâu đâu nha!"
Đào Giai Tuệ: "......"
Lâm Bình nữ sĩ không cao hứng: "Mẹ chỉ nói theo kiểu so sánh thôi! Con không nghĩ tới sao tự nhiên có người bán mạng, bán máu cho con để con nuôi hàng trăm cái miệng há mỏ trong công ty chứ?"
Cái con bé này sao lại thiếu tâm nhãn đến như vậy chứ?
Bà thật sự đều không muốn thừa nhận đây là con gái nhà bà chút nào!
Lâm Y Y nghĩ nghĩ, cảm thấy cũng rất có lý, sau đó đã quyết định ngay: "Được, năm nay tăng lương cho cô 20%, cô cố gắng làm, doanh thu của công ty sang năm có thể tiến lên trên gấp đôi hay không đều là dựa vào cô!"
Đào Giai Tuệ: "......"
Uy, các ngươi đủ rồi nga!
Chỉ có thể nói, thật không hổ là hai mẹ con sao?
Cái câu xin tăng lương kia của cô chỉ là chỉ đùa vui một chút, Lâm Y Y tất nhiên cũng biết, nhưng mà Lâm Bình nữ sĩ hiển nhiên rất có kinh nghiệm quản lý, không cần phải giải thích kỹ càng tỉ mỉ, chỉ cần nắm chắc được một nhân tài như vậy trong tay, vậy là có thể làm được không ít chuyện, đây mới chính là điểm mấu chốt!
Lâm Bình nữ sĩ tuy không phải là người có bằng cấp rất cao, cũng không có học mấy khóa quản lý công thương, không có học vị học sĩ này nọ, nhưng sở dĩ bà có thể đạt được thành công, nhất định là có nguyên tắc xử thế làm người của bà.
Một nữ doanh nhân được mọi người tôn kính như vậy, nhưng khi ở nhà, hoàn toàn là hai bộ mắt khác nhau......
Để cho người nhìn thấy, phỏng chừng cũng tan biến ảo tưởng !
Giờ phút này, thấy cô đã cúp điện thoại, Lâm Bình nữ sĩ liền xỉa răng, lại hỏi: "Tiểu lục hai ngày này bận cái gì vậy?"
Vị nữ sĩ này trở mặt so với lật sách còn nhanh hơn, vui vẻ thì gọi người ta là tiểu Lục, không vui thì kêu người ta là họ Lục......
Còn có thể nhớ tới hỏi thăm Lục Tầm một chút như thế này, không chừng nếu Lục Tầm biết được, còn cảm động đến khóc lóc thảm thiết.
"Mẹ không phải ghét bỏ anh ấy không có sự nghiệp của mình sao, gần đây đều ở suốt trong cái công ty đầu tư của anh ấy còn gì."
Nói từ phía lương tâm, cái công ty đầu tư kia của hắn đã làm đến mức có thể trèo lên thị trường chứng khoán thì quy mô chắc chắn không thể nhỏ, chỉ là nếu so với công ty giải trí Thịnh Thế mà cha của hắn để lại thì còn kém một đoạn. Nhưng nói như vậy cũng không có lý, giải trí Thịnh Thế đã sừng sững ở đó vài thập niên rồi, đã sớm trở thành một con quái vật khổng lồ tồn tại trong giới, sao có thể so sánh được.
Cũng chính là câu nói do Lâm Bình nữ sĩ kia trong lúc vô tình thuận miệng nói ra, lại làm cho chính bản thân hắn thức tỉnh!
Lâm Y Y cũng biết, nhưng người ta muốn gây dựng sự nghiệp bằng năng lực của chính mình, có một việc đổ tâm huyết vào để làm là chuyện tốt, cô khẳng định sẽ ủng hộ hết mình.
Lâm Bình nữ sĩ hơi sửng sốt một chút, lúc này mới nhớ tới chuyện cái công ty giải trí của người tay sau này muốn giao lại vào tay Lục Minh Triết, không khỏi mà sách một tiếng.
"Cái công ty giải trí nhỏ xíu kia mẹ cũng chướng mắt, nhưng mà thôi, sau này dù gì nếu A Triết có bối cảnh như vậy, có tìm đối tượng yêu đương cũng có thể thêm không ít thế mạnh, con người bây giờ sống thực tế lắm!"
Lâm Bình nữ sĩ còn rất rạch ròi, rõ ràng làhai chú cháu, nhưng thái độ đối với hai người lại hoàn toàn khác biệt.
Lâm Y Y cũng buồn bực: "Rõ ràng Lục Tầm nhìn bề ngoài cũng đâu kém A Triết bao nhiêu đâu, thì coi như có lớn tuổi hơn đi, nhưng mà nếu lùi lại mười mấy năm, bằng tuổi với A Triết hiện tại, lúc đó không chừng mẹ cũng thích muốn chết theo chèo kéo người ta ấy chứ?"
Vị nữ sĩ này chính là fans các mẹ điển hình, đặc biệt thích mấy tuổi thịt tươi thiếu niên trẻ trung phơi phới......
Cô thực sự cũng rất nghi ngờ nha, nếu Lục Minh Triết lớn lên xấu xí, bà còn có thể mỗi ngày đem tên nó mắc ở trên miệng không ?
Lâm Bình nữ sĩ dừng một chút, hừ hừ không hé răng.
Làm sao có thể giống nhau được ?
Muốn cưới con gái nhà bà, làm gì có chuyện đơn giản vậy?
Lúc trước chính là bà vô ý một chút, để cho cái thằng họ Mạnh kia nhặt được của hời, rút kinh nghiệm xương máu, lần này nhất định phải thành công!
Nếu không phải bà thấy Lục Tầm còn rất có tâm, theo ý bà, vẫn nên gặp gỡ thêm mấy thanh niên tài tuấn nữa, sau đó mới chọn một người tốt nhất......
Lâm Bình nữ sĩ không hề cho rằng phụ nữ sau khi kết hôn sẽ bị hạ giá.
Thế giới này nam nhiều nữ ít, chỉ có đàn ông không lấy được vợ, chưa từng nghe phụ nữ nào không lấy được chồng, trừ phi cô ta không muốn mà thôi. Hiện tại ở cái xã hội này, chuyện mà đàn ông có thể làm thành công thì phụ nữ cũng có thể làm được, phụ nữ cũng có năng lực còn sẽ kiếm tiền, ngay cả người nào theo chủ nghĩa độc thân muốn có con cái cũng không phải là khó, ngân hàng tinh trùng mở cửa chào đón nga ! Cho nên phụ nữ mạnh hơn nam nhân nhiều!
Trong mắt Lâm Bình nữ sĩ, người yếu thế hơn so với phụ nữ, Lục tổng, rốt cuộc cũng vội vàng kết thúc xong một ngày làm việc bận rộn, đầu váng não trướng mà từ công ty ra tới, trời cũng đã tối đen.
Trên đường về, Lục Minh Triết gọi điện thoại cho hắn: "Con đi qua nhà bà ngoại Lâm ăn cơm."
"Không được!"
Đây là Lục tổng không chút nghĩ ngợi liền cự tuyệt.
Hắn cũng không có thời gian đi, sao ngươi có thể đi?
Đúng là không công bằng!
Lục Minh Triết trầm mặc một chút, sau đó lạnh lùng nói: "Con chỉ báo cho chú biết một tiếng."
Lời ngầm chính là, không có hỏi chú có đồng ý hay không!
Thiếu niên thành công làm cho ông chú nhỏ của mình tức đen mặt.
Qua một lát, Lâm Y Y gọi điện thoại cho hắn: "Em bảo A Triết lại đây ăn cơm, một lát nữa em đưa nó về nhà."
Lục Tầm: "......"
Lục tổng đã không còn biết giận!
Hắn mở di động ra, tra xét vào mấy tài liệu của mình, yên lặng tính toán một chút xem Lâm Bình nữ sĩ có bao nhiêu tài sản...... Không biết hắn phấn đấu thêm 50 năm nữa thì có thể kiếm tiền đủ tiền hay không?
Hình như hơi có chút khó khăn QAQ.
Khó trách Lâm Bình nữ sĩ lại ngại đông ngại tây với hắn!
Bà đặt yêu cầu cao với hắn chứng minh cho cái gì?
Chứng minh rằng Lâm Bình nữ sĩ ký thác kỳ vọng cao đối với hắn nha!
Nếu không phải cảm thấy hắn có thể đạt tới trình độ mà bà muốn, thì tại sao hiện tại còn có thể cho hắn vẻ mặt ôn hoà được? Lấy tính tình của vị nữ sĩ này mà nói, căn bản là không có khả năng!
Tóm lại, tất cả mọi chuyện này đều thuyết minh rằng hắn là người có tiềm lực cao, hắn hoàn toàn có thể nhìn được, ngữ khí này của Lâm Bình nữ sĩ là coi trọng hắn, biết hắn không phải là người sợ khó , sợ khổ......
May mắn Lâm Y Y không biết hắn nghĩ cái gì......
Nếu biết, cô khẳng định muốn hỏi hắn một chút , lâu rồi có đi khám mắt hay không!