May mắn cô vẫn còn chưa thay quần áo ra, lại xoay người về phòng bếp, tiện tay xào hai món ăn......
Món chính tất nhiên là không kịp rồi, cô liền làm món nấm xào rau xanh cùng món canh cải trắng Quảng Đông.
Mấy món này được làm với tốc độ cực nhanh, nháy mắt liền bỏ vào trong hộp cơm mang về......
Chu đặc trợ nhìn món canh cải trắng và mấy cọng rau, yên lặng mà thắp một cây nến cho đại boss nhà hắn trong lòng.
"Lâm tổng, cái này...... không có một chút thịt băm luôn nha."
Hắn giơ đôi mắt trông mong mà nhìn cô, ý đồ muốn cô thêm vào một chút tình yêu.
Là tổng quản được sủng ái bên cạnh bệ hạ, trợ lý cao cấp bên cạnh ông chủ lớn, việc quan sát và đánh giá ý nghĩ của đối phương chính là một trong những kỹ năng nghề nghiệp của hắn......
Ông chủ hắn là động vật ăn thịt thuần tính nha, điều này hắn biết rất rõ ràng rành mạch!
Ngươi kêu một động vật ăn thịt đi ăn cỏ?
Hắn hiện tại sợ đem món này về thì chính hắn cũng bị ăn luôn!
Lâm Y Y dừng một chút......
Sau đó quay trở về nồi rải một chút thịt băm, bật lửa to xào hai phút, sau đó trút vào trong hộp cơm mang về.
"Giờ thì có thịt băm rồi."
Cô không chút ngoài ý muốn nhìn thấy vẻ mặt khó có thể tin của Chu trợ lý, đành phải an ủi: "Anh không phải nói Lục Tầm chờ không lâu được như vậy sao, nếu còn đợi làm món mặn thì làm sao nhanh được ? Nếu không...... anh lại chờ 30 phút nữa nhỉ?"
Chu trợ lý: "......"
Thôi được rồi!
Nể tình đây là bữa cơm tình yêu của Lâm tổng, ông chủ lớn của hắn phỏng chừng có ăn cỏ cũng sẽ cam tâm tình nguyện...... nhỉ?
Chu trợ lý mắt rưng rưng gói hộp cơm kỹ lại.
Khi hắn đi ra cửa, còn nhìn thấy cô bé phục vụ đứng chào khách bên ngoài cười tủm tỉm chào từ biệt hắn: "Lần sau lại đến nha ~"
Điên tiền rồi mới đến!
Hắn tiêu hết 150 đồng cho lần mua đồ ăn này, kết quả lấy được hai phần cơm chay......
Hắc điếm rồi!
Chờ Lâm Y Y thay xong quần áo đi ra, cô bé phục vụ đứng chào khách bên ngoài, cũng chính là cô gái ban nãy đứng trong phòng bếp nói chuyện tiền mừng cưới 144 đồng, nói cho cô biết là Chu trợ lý đã rời đi rồi.
Động tác thật đúng là nhanh nhẹn luôn......
Khó trách làm việc dưới tay Lục Tầm nhiều năm như vậy mà vẫn còn rất được sủng ái!
Sau đó liền nghe được cô bé phục vụ cười tủm tỉm nói tiếp: "Mà hình như là hắn đã quên lấy cơm thì phải."
"Không sao cả, bà chủ à, em đã chuẩn bị tốt cho chị rồi!"
Nói xong, liền đưa cho cô một hộp cơm đã đóng gói kỹ càng còn nóng hổi.
Lâm Y Y: "......"
Sao ngươi lại có thể ưu tú đến như vậy?!
Nhìn theo bóng dáng bà chủ của mình rời đi, cô bé phục vụ một tay ôm ngực, hai mắt sáng long lanh biểu lộ tâm tình thật tốt : "Thật đúng là mùa để yêu đương nha ~"
"Là mùa bị thất nghiệp nha!"
Cô gái tuổi trẻ khí thịnh không hề phòng bị mà nghe sau lưng đột nhiên xuất hiện một giọng nói bất ngờ, sợ tới mức thiếu chút nữa trái tim đứng lại đột ngột.
Quay đầu vừa nhìn, hoá ra là cửa hàng trưởng không biết từ khi nào đã đứng ở phía sau cô.
-----
Lâm Y Y đi vào sảnh đường của giải trí Thịnh Thế, một đường thông suốt không bị ai ngăn trở.
Cô đã tới văn phòng Lục Tầm một lần, lần này tự mình vào thẳng thang máy, không khó tìm chút nào.
Khi tới trước cửa văn phòng, thư ký trước cửa đã nhận được điện thoại của tiếp tân nói là Lâm Y Y tới, đon đả chờ sẵn trước cửa văn phòng, còn ân cần mở cửa cho cô......
Cái ý thức phục vụ này, tuyệt đối là siêu cấp năm sao nha!
Đây là tất nhiên rồi......
Đây là Lâm Y Y mà!
Người này còn theo chân ông chủ lớn của bọn họ cùng đi công viên trò chơi nha!
Có phải đại biểu cho chuyện sắp có hỉ sự truyền ra?
Bị ánh mắt của cô thư ký nhỏ nhiệt tình nhìn đến rợn tóc gáy, da gà của Lâm Y Y đều muốn rớt đầy đất.
Nhưng vào văn phòng của Lục tổng tài rồi cũng không tốt hơn mấy......
Chu trợ lú lúc này thấy cô đến, ánh mắt nhìn cô như nhìn thấy Quan Thế Âm cứu khổ cứu nạn!
" Làm sao vậy?"
Lâm Y Y xách theo cơm tiến lên, đi đến trước mặt Lục Tầm, thấy trên bàn làm việc có hai món ăn chay, còn đang bốc hơi nóng nhè nhẹ: "Tôi xào đó, ăn ngon không?"
Lục Tầm có hơi không được tự nhiên mà ho nhẹ một tiếng: "Ăn ngon chứ."
Phía sau lưng Lâm Y Y, Chu trợ lý vẻ mặt ủy khuất nhìn về phía ông chủ lớn......
Vừa rồi ngài không phải nói như vậy nha!
Lục Tầm cũng lướt qua Lâm Y Y, lén lút quăng cho hắn một ánh mắt......
Ngươi vừa rồi cũng không nói là Lâm Y Y làm!
Chu trợ lý: "......"
Lâm Y Y không phát hiện hai người bọn họ mắt đi mày lại, mở hộp cơm ra: "Vừa rồi Chu trợ lý quên lấy cơm, tôi là bà chủ, đành phải miễn phí giao cơm tận nơi cho anh một chuyến."
Cô thuận thế ngồi xuống đối diện hắn.
Nhìn thấy hắn đã ôm hộp cơm, gắp lên một đũa rau cùng thịt băm. Cô bớt thời gian quăng cho Chu trợ lý một ánh mắt: "Anh chạy về như trốn ai vậy, Bentley của tôi đuổi còn không kịp."
Chu trợ lý cũng bất đắc dĩ: "Không có cách nào, ông chủ tôi đã đợi hơn hai tiếng rồi, tôi có phải biến thành Harry Porter cưỡi chổi thần bay về cũng phải bay với vận tốc tên lửa á."
Hắn len lén đưa mắt nhìn ông chủ nhà mình ăn cỏ mà ăn đến vui vẻ như vậy, trong lòng thở dài.
Ai biết kia cái nhà hàng đó lại đông khách đến như vậy?
Nếu hắn sớm biết như vậy, hắn còn đi qua đó mua sao!
Chắc chắn sẽ để cho cô thư ký mới bên ngoài cửa kia đi a!
"Tư tưởng giác ngộ cũng rất cao."
Lâm Y Y xoay đầu trở về, nhìn thấy Lục tổng đã nuốt xuống nửa chén cơm.
Hắn đúng là rất đói bụng......
Ngay cả ăn rau cỏ mà ăn hết phân nửa luôn rồi!
"Anh muốn ăn món ở Nhất Hào sao không nói sớm ? Ta có thể dặn hai sư phụ đầu bếp làm trước cho anh, rồi mang đến cho anh cũng đâu quá sức gì."
Lục Tầm còn làm bộ "cự dục còn nghênh": "Sao có thể không biết xấu hổ như vậy chứ."
Lời thì nói như thế này, nhưng nếu cô chịu đưa cơm, vậy tất nhiên là tốt rồi!
Hắn liền làm bộ chối từ một chút, chờ cô lặp lại lần nữa, lập tức thuận thế đồng ý ngay.
Tiếp theo, hắn liền nghe được nàng cười nói: "Không quan hệ, có Uber rồi."
Lục Tầm: "......"
"Hiện tại khoa học kỹ thuật phát triển như vậy, chỉ cần một cú điện thoại là lập tức có người đến lấy cơm mang đến cho anh ngay, cao lắm cũng chỉ mất mấy chục phút, đảm bảo nhanh hơn Chu trợ lý nhiều."
Chu trợ lý ngồi không cũng trúng một mũi tên, hiện tại cũng chỉ biết cụp mắt âm thầm khóc thút thít.
Lục Tầm trừng mắt nhìn Chu trợ lý.
Sau đó đột nhiên nhớ tới cái gì, nhìn cô nói: "Em có từng nghĩ tới mở thêm một nhà hàng nữa không?"
"Nhà hàng của em làm ăn tốt như vậy, mỗi ngày nhiều người xếp hàng như vậy, thừa dịp hiện tại vẫn còn đang nổi tiếng cứ mở thêm một nhà hàng nữa ở khu khác xem sao. Nếu tương lai lại làm ăn tốt như thế này, có thể tiếp tục mở thêm chỗ mới, thậm chí mở ở thành phố khác, mở thành chuỗi nhà hàng trên toàn quốc luôn......"
Lục Tầm càng nói, càng cảm thấy cái chủ ý này của hắn quả thực không thể hay hơn nữa.
Móc di động ra, click mở máy tính: "Em xem này, một nhà hàng của em hiện giờ trừ bỏ tiền thuê mặt bằng, phí điện nước, phí nhân công...... lợi nhuận gần ba vạn......"
"Số thực tế là gấp đôi nga." Lâm Y Y bổ sung nói.
"...... Vậy sáu vạn, nếu em lại mở thêm một nhà hàng nữa thì kiếm được mười hai vạn, mở mười cái liền có 60 vạn, nếu tính mở chuỗi nhà hàng tầm hai trăm cái trên toàn quốc, vậy lợi nhuận sẽ vào khoảng một ngàn hai trăm vạn một tháng, nếu muốn mở rộng ra toàn thế giới ......"
Lâm Y Y: "......"
Cô nghe muốn ngốc luôn rồi!
"Nhưng mà nếu muốn lập tức mở chuỗi nhà hàng trên cả nước, thì phải có tài chính vô cùng hùng hậu để đầu tư chịu lỗ ban đầu, em có tiền nhưng người khác không có nhiều như vậy...... Cho nên nếu muốn mở rộng nhanh chóng, anh kiến nghị là nên mở rộng thêm hình thức sáng tạo câu lạc bộ kinh doanh nhỏ. Người ta thấy nhà hàng buôn bán đông khách như vậy ắt hẳn sẽ đỏ mắt, chỉ cần em thu của họ mấy chục vạn phí gia nhập, xong cung cấp cho họ một kỹ thuật hay độc chiêu nào đó, ví dụ như cách làm ra một món ăn nào đó hương vị độc nhất vô nhị, như vậy tính xuống, cứ một người gia nhập là có thể lấy mấy chục vạn, cả nước hai trăm cửa hàng sẽ có vài ngàn vạn, còn chưa nói đến toàn cầu......"
Thật không hổ là ông chủ của công ty lớn......
Mạch não cũng thật là lợi hại!
Lục Tầm vẽ cho nàng cái bánh nướng lớn như vậy, còn có chút chưa đã thèm.
Nhưng hắn thấy tình hình chuyển biến tốt liền thu lưới, nhanh chóng vòng lại đề tài cũ: "Cho nên, có thể mở trước một chi nhánh để thử buôn bán...... Anh cảm thấy khu vực xung quanh công ty anh cũng rất tốt, mới vừa khai trương hai khu mua sắm lớn, lượng người khách rất nhiều, hơn nữa chỗ này cách Nhất Hào cũng đủ xa, sẽ không ảnh hưởng thu nhập của nhau."
Cuối cùng, Lục tổng tổng kết nói: "Có yêu cầu gì cứ nói với anh, sẽ hỗ trợ em bất cứ lúc nào."
Lâm Y Y: "......"
Pha tẩy não này tẩy đến mức nhân tâm quá phấn chấn......
Nếu hắn đổi nghề làm bán hàng đa cấp nhất định có thể lừa không ít tiền mồ hôi nước mắt của các cụ cao tuổi !
Ngay cả Lâm Y Y thiếu chút nữa đã vỗ tay cho hắn.
Nhưng mà......
"Tôi không thiếu tiền."
Cô mở nhà hàng chỉ thuần tuý là vì cô thích nấu ăn mà thôi!
Nhìn thấy nhà hàng Nhất Hào mỗi ngày đều đông khách nườm nượp, ngay cả không phải giờ cao điểm mà khách vẫn xếp hàng nối liền không dứt, loại cảm giác thỏa mãn này không phải nhất thời có thể diễn tả được.
Chân mày Lục Tầm nhíu lại, cúi đầu suy nghĩ một chút, ngay sau đó mau chóng buông lỏng ra.
"Em nói đúng, em mở nhà hàng chỉ là vì sở thích mà thôi......"
Lâm Y Y bỏ công ty truyền thông Tân Nhật lớn như vậy qua một bên, không thèm bận tâm mở rộng kinh doanh mà nghe nói còn thường xuyên chạy đến phòng bếp của nhà hàng Nhất Hào, vùi đầu nấu cho người khác ăn......
Còn có thể không phải là yêu thích sao?
Nói đúng hơn là chân ái nha!
Xem ra, dụ dỗ cô mở một nhà hàng dưới lầu của giải trí Thịnh Thế có vẻ thất bại rồi......
"Nhưng mà, anh nói chuyện mở chuỗi cửa hàng, lại cho tôi một gợi ý."
Lâm Y Y nghĩ nghĩ, vẫn quyết định thảo luận kinh nghiệm cùng ông chủ lớn này: "Trong nhà hàng của tôi có hai vị đầu bếp, đều là dùng mức lương khá cao để đào về. Tôi cảm thấy cứ như tình trạng bây giờ, muốn lưu lại nhân tài thì cần phải làm chút gì đó. Nếu mở thêm nhà hàng thứ hai; có thể tách hai vị đầu bếp ra hai bên, mỗi người quản một cái nhà hàng......"
Lục Tầm vừa nghe, tức khắc hăng hái trở lại.
"Em có nghe qua chuyện kinh tế cổ phần chưa?"
Hắn tỉ mỉ phân tích cho cô: "Tức là đổi cái nhà hàng em đang kinh doanh thành hình thức đầu tư cổ phần, chia cho hai vị sư phụ đứng bếp mỗi người một ít cổ phần, lợi nhuận của nhà hàng càng nhiều, bọn họ càng kiếm được nhiều tiền, sao có thể đành lòng rời đi? Lại làm giống như em nói, mở thêm một nhà hàng nữa, cho mỗi người quản lý một cái, coi như tự mình quản lý địa bàn của chính mình, bọn họ chỉ biết càng nhiệt tình hơn thôi."
Cuối cùng, hắn lại nhắc lại một lần nữa: "Cho nên, hay là mở thêm một nhà hàng dưới lầu công ty anh đi ?"
"Đúng vậy đúng vậy, bà con xa không bằng láng giềng gần, cứ mở ở dưới lầu một cái đi!"
Chu trợ lý đang đứng cạnh phiền não không biết làm sao thoát kiếp chạy cơm cho ông chủ nhà mình, nhanh chóng mở miệng hùa theo bước chân Lục tổng!