Ở quảng trường thương nghiệp này có một siêu thị bán đồ tươi sống rất lớn, sản phẩm trong nước hay sản phẩm nhập khẩu gì cũng rất đầy đủ.
Mấy người bọn họđi lên thang máy đến lầu một, vừa lúc ngẫu nhiên gặp được một đứa bạn học của Lục Minh Triết đang ngồi ở Starbucks uống cà phê.
Đứa bạn này nhìn qua cửa kính, thấy Lục Minh Triết liền giơ tay chào hỏi, nhưng bị nó một mực làm lơ, uất ức đi ra khỏi quán cà phê kêu nó lại.
"Vừa rồi tao ở bên trong kêu mày nửa ngày mày cũng không nghe thấy."
Thiếu niên tên Tịch Nho đang oán giận nói với nó.
Thật ra là nó có nghe thấy được......
Lục Minh Triết vẫn y nguyên bộ mặt không có biểu tình gì, làm người nhìn không ra nửa phần chột dạ.
Thấy nó và bạn học có vẻ còn chuyện muốn nói với nhau, Lâm Y Y thoải mái đem Mạnh San San ném cho nó, còn mình thì đến cửa siêu thị đẩy chiếc xe mua sắm đi vào.
Phía sau cô còn có Lục tổng nhảy nhót theo sau.
Tịch Nho nhìn theo bóng dáng của hai người bọn họ.
Vừa rồi khi bốn người bọn họ từ thang máy ra tới, hắn liếc mắt một cái liền thấy được.
Làm sao có thể không chú ý tới cái gia đình này được, giá trị nhan sắc đều quá cao đi!
"Đó là ông chú nhỏ của mày ấy hả?"
Thấy Lục Minh Triết gật đầu, liền "Ờ" một cái, rồi tự quyết định: "Vậy, người kia là thím nhỏ của mình đúng không!"
Lâm Y Y hiện tại ra cửa đều có vật bất ly thân là cái kính râm.
Cũng không có cách nào, trước kia bất cứ cử chỉ nào cũng bị người ta bắt được đem ra bàn tán thì không nói đi,lần trước cô lại bị đưa lên hot search hai lần, làm hại cô rất nhiều lần đi trên đường đều bị người nhận ra.
Nhận ra còn chưa tính, còn kêu cô ký tên!
Nếu chỉ ký tên thôi cũng cố gắng đi, cô cũng không đến nỗi quá khe khắt trong mấy chuyện này......
Cố tình có hai thiếu nữ bất hạnh không có mắt nhìn, đưa mắt về phía cô gọi bậy một hồi, bảo là đám cô ta rất yêu thích Mạnh Ngôn, "chồng trước" của cô.....
Mẹ nó các ngươi thích Mạnh Ngôn, liên quan gì đến tôi?
Vậy mà còn dám kêu cô gửi lời hỏi thăm đến Mạnh Ngôn?!
Cô chỉ sợ cô mà gọi điện thoại qua liền khống chế không được theo bản năng mắng cho hắn một trận lâm đầu, vụ việc của hai đứa nhóc con trong nhà cô còn chưa hết ấm ức đâu!
Hiện tại mang lên kính râm lên là an toàn hơn nhiều!
Tịch Nho vừa rồi không thấy rõ mặt cô, vì có nửa khuôn mặt đều bị kính râm chắn, nhưng cũng nhìn sơ qua thấy được người phụ nữ này cao gầy, còn rất trắng, kính râm không có che khuất cái cằm nhỏ tinh xảo, thấy thế nào cũng khẳng định là một mỹ nữ.
là một người quan trọng trong những người bạn không nhiều lắm của Lục Minh Triết ( nó tự phong ), trước nay chỉ từng nhìn thấy ông chú nhỏ của thằng bạn một hai lần, vậy mà không biết ông chú của nó đã kết hôn rồi!
Nó cũng chỉ dám nói thầm ở trong lòng một chút.
Lục Minh Triết giật giật lỗ tai.
Thím nhỏ?
Nghe cũng không tệ lắm......
Trong lòng Lục Minh Triết đột nhiên thấy cao hứng một giây.
Chỉ bằng ông chú nhỏ khờ khạo của nó, nó đều nhịn không được hoài nghi hắn rất có tiềm lực sống cô độc suốt quãng đời còn lại!
Cái chỉ số thông minh đó mà còn muốn có bạn gái?
Nằm mơ đi cho nhanh!
"Đây là em họ mày đúng không?"
Đã quen với khuôn mặt lãnh đạm của Lục Minh Triết, Tịch Nho lầm bầm lầu bầu, vui vẻ tiếp tục giao lưu xuống bên dưới, nó ngồi xổm xuống hẳn, cười tủm tỉm mà vươn tay về phía con bé: "Chào em, tiểu bằng hữu, em tên là gì?"
Bị Mạnh Dục Nhiên ân cần dạy bảo giáo dục hai ngày, không cho phép giao tiếp cùng người xa lạ, đặc biệt là họ "Mạnh", đến bây giờ Mạnh San San đều cảm thấy đầu còn hơi choáng váng......
Nhưng mà, không thể không nói mấy màn "dạy dỗ" của anh trai của bé không có chút hiệu quả nào......
Vừa thấy thiếu niên nhiệt tình dào dạt nhìn mình, co bé nhỏ vèo một cái, trốn ra sau lưng Lục Minh Triết.
Thiếu niên đang vui vẻ chìa tay ra, bỗng cứng đờ tại chỗ, biểu tình trên mặt như nứt ra, khó có thể tin.
Hắn chẳng lẽ là virus sao?
Mạnh San San tò mò mà vươn nửa khuôn mặt bụ bẫm từ sau lưng Lục Minh Triết ra, một đôi mắt vừa to vừa trong vắt, tò mò nhìn Tịch Nho một cái.
Con bé vốn dĩ lớn lên xinh đẹp, còn rất đáng yêu......
Trong nháy mắt này, Tịch Nho chỉ cảm thấy bị dễ thương đập vào mặt muốn chấn động!
So với hai đứa gái họ mỗi ngày nhảy nhót lung tung quấy khóc của hắn, đây quả thực chính là tiểu thiên sứ rồi!
Tịch Nho lại bắt đầu ghen tị với Lục Minh Triết.
Trước kia liền ghen tị Lục Minh Triết thành tích tốt, lớn lên lại đẹp trai......
Sau lại lại ghen tị Lục Minh Triết suốt ngày mặt mày như đưa đám vẫn được người yêu thích, thần kinh vận động cũng tốt, còn có mẹ nó "Có tiền"......
—— "Có tiền" mới là trọng điểm!
Hiện tại nó còn ghen tị thêm cái thằng nhóc này vậy mà em gái cũng đáng yêu hơn so với nhà người khác!
Lục Minh Triết cúi đầu một cái, liền nhìn thấy cái đầu quả dưa của Mạnh San San.
Lúc này, cô bé nhỏ đang bắt lấy áo thun của nó, tránh ở phía sau nó, bộ dáng vô cùng ỷ lại, tựa như lúc con bé đi theo Mạnh Dục Nhiên......
Tức khắc liền nhớ tới bộ dáng con bé làm nũng với anh trai mình.
Khi đó, nó liền không ngừng một lần lại một lần hâm mộ Mạnh Dục Nhiên.
Lục Minh Triết duỗi cánh tay dài, nhẹ nhàng ôm vai Mạnh San San, thanh âm thấp thấp, mang theo một chút trong sáng dễ nghe: "Ừ, là em gái tao."
Mạnh San San giơ khuôn mặt nhỏ lên, kinh ngạc đến khẽ nhếch cái miệng nhỏ.
Con bé thấy Lục Minh Triết hơi hơi cong lên khóe môi, nói: "Nó tên San San."
Lục Minh Triết chưa từng nghĩ tới......
Giới thiệu em gái với người khác sẽ là chuyện có bao nhiêu kiêu ngạo nha!
Lúc này, Lâm Y Y mới vừa chọn hai cân tôm sống, loay hoay cân trọng lượng, xoay người bỏ tôm vào trong xe mua sắm, lúc này liền nhìn thấy Lục tổng vừa rồi không biết lẻn chạy đi đâu, đã trở lại......
Còn thả gà và khoai tây vào trong xe mua sắm của cô.
Hắn đã đồng ý với Mạnh San San rồi, nói phải làm khoai tây chiên và cánh gà cho nó ăn nha......
Đông ý rồi thì phải làm được!
"Anh chỉ lấy một ít thôi, làm một chút được không?"
Lâm Y Y đơ đơ khóe miệng, nhìn vẻ mặt lấy lòng cùng cầu xin của hắn, thật sự cũng có chút bất đắc dĩ.
Ngay sau đó gật đầu, coi như là cam chịu.
Thôi được rồi, bản thân cô làm tốt xấu gì cũng còn sạch sẽ hơn so với bên ngoài một chút......
Tuy rằng cô vẫn rất ghét bỏ loại thực phẩm chiên dầu rác rưởi này !
Lại xoay người đi đến khu vực bán thịt.
Vừa chọn một miếng thịt ba chỉ thịt mỡ lẫn lộn, vừa đưa mắt nhìn Lục Tầm đang đi theo kịp: "A Triết thích ăn thịt kho tàu lắm."
Điểm này, Lục Minh Triết cùng Mạnh Dục Nhiên lại rất giống nhau.
Hai thiếu niên đều là không thịt không vui, cũng rất thích ăn thịt kho tàu mà cô làm.
Lục Tầm cũng giúp cô chọn một khối.
Nghe được lời nói của cô, ngay lúc đó hắn cũng chưa nói cái gì......
Mãi đến khi cân xong thịt, lại đem miếng thịt ba chỉ bỏ vào trong xe mua sắm, lúc này mới nhỏ giọng mà: "Anh cũng thích ăn......"
Thanh âm nhỏ đến mức nếu không cẩn thận nghe, căn bản là không biết hắn đang lẩm bẩm cái gì.
Biểu tình Lâm Y Y vẫn như thường, vẻ mặt bình tĩnh xoay người đi chọn tiếp thức ăn.
Quả nhiên không nghe được!
Lục Tầm yên lặng trừng mắt nhìn thịt ba chỉ vô tội.
Thịt ba chỉ:????
Lâm Y Y đã chọn xong bông cải xanh, lúc này tâm tình lại rất tốt.
Cô vẫn luôn biết nha!
Thường xuyên nấu ăn cho bọn hắn, sao có thể không biết mấy người bọn họ thích cái gì ghét cái gì chứ?
Mạnh Dục Nhiên cùng Lục Minh Triết đều thích ăn thịt......
Nhưng người thích thịt ba chỉ nhất, lại chính là cái tên này!