Mục lục
Thầy Giáo Bá Đạo, Anh Là Của Em
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tập đoàn Toàn Cầu

Mã Lập nhìn nét mặt lạnh lùng vị tổng tài của mình không khỏi rùng mình, đối với anh mỗi ngày công tác, gặp mặt sếp tổng có thể tính là một cực hình giày vò về mặt tinh thần hiệu quả nhất.

-Thưa ngày, tập đoàn Thanh Phong gửi thiệp mời ngày đi dự buổi tiệc công bố người thế của tập đoàn bên ấy vào tối ngày mai. Không biết ngày có đi không?

Bàn tay đang gõ bàn phím của Nam Cung Hạo Thiên dừng lại, anh khẽ nhíu mày, sau đó lạnh nhạt nói:

-Đi. Tôi cũng muốn xem rốt cuộc con của cái lão hồ ly chín đuôi Phí Hoắc Nghiêu đó là thành thánh phương nào. Còn việc gì nữa không?

-Không

-Vậy anh hãy ra ngoài đi, nếu không có lệnh của tôi thì đừng cho ai vào cả rõ chưa.

-Vâng thưa ngày.

Phí Thiên Kiêu thần long thấy đầu không thấy đuôi của tập đoàn Thanh Phong rốt cuộc đã nhịn không được nữa mà lòi mặt hồ ly ra à. Ta thật mong đợi.

Nhà họ Nam Cung và nhà họ Phí tuy rằng qua lại, kể cả trên thương trường vẫn chưa hề có bất kỳ xung đột làm ăn nào.

Vậy mà không biết vì lí do gì, từ bảy năm trước, lão già họ Phí không ngừng tấn công, giành mọi vụ làm ăn từ lớn đến nhỏ của Toàn Cầu. Nếu nói một hai lần còn cho là trùng hợp, nhưng mà mười lần không sót một, thì dù có ngu cũng biết được lão muốn đối địch.

Toàn Cầu há có thể sợ Thanh Phong sao? Hai tập đoàn lớn đấu tranh giằng co gần bảy năm trời bất phân thắng bại.

Nhìn tư liệu để kế bên bàn, Nam Cung Hạo Thiên khẽ nở nụ cười

-Cuối cùng cũng tìm được em, để xem lần này tôi có bẽ gãy cánh của em, để nhốt em suốt đời bên cạnh tôi không thì biết.

******************************

Tại biệt thự số 49

Người phụ nữ mặc chiếc áo ngũ màu đỏ rực như lửa, mõng manh quyến rũ nằm dài trên sàn nhà lạnh ngắt, xung quanh cô đầy rẫy những vò chai rượu ngoại đắc tiền, mùi rượu bốc lên nghe gay cả mũi.

Một bóng dáng nho nhỏ từ trong phòng ngũ bước ra, hai mắt còn long lanh nước, cái miệng nhỏ nhắn còn đánh mấy cái ngáp, tay trái nắm lấy hai cái lỗ tai con thỏ trắng bằng gấu bông thật to, kéo lê trên nền nhà.

Vừa ra tới phòng khách nhìn thấy hình ảnh của người phụ nữ, đứa bé gái thoáng giật mình, buông con gấu trong tay ra, chạy lại nắm lấy tay người phụ nữ lay lay động, nước mắt không ngừng rơi lã chã:

-Mẹ mẹ ô ô ô… mẹ tỉnh lại đi …ô ô… mẹ đừng làm Dao nhi sợ mà… ô ô…..

“Chát”

Người phụ nữ khẽ nhíu mày, thẳng tay đánh vào má phải của đứa bé một cách không thương tiếc. Giọng nói của người phụ nữ rất lớn tiếng và tràn ngập sự phẫn nộ, nắm chặt lấy cổ tay đứa bé, lực tay quá mạnh làm cổ tay đứa bé như muốn đứt đoạn, khuôn mặt trắng bệch vì đau đớn.

-Mày, tất cả là tại mày, nếu mày là con trai thì tốt rồi. Tại sao mày lại là con gái, tao hận mày. Hận luôn thằng cha khốn nạn tâm lang cẩu phế của mày, tại sao con tiện nhân Lý Nhã Thuần kia đã bỏ đi bảy năm mà hắn vẫn còn ngày đêm thương nhớ còn nó, tao luôn bên cạnh hắn mà hắn cứ xem tao như người vô hình. Tại mày, tất cả tại mày.

Người đàn bà vừa nói vừa quyền đám cước đá vào đứa bé gái, mặc nó khóc lóc van xin, đứa bé co ra thu mình thành một đoàn, mặc kệ hành vi không bằng cầm thú của người phụ nữ vẫn không hề phản kháng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK